Nữ phản diện Cecilia Silvy không muốn chết nên quyết định giả trai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6933

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 35

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 21

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 89

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 87

Vol. 1 - Chương 12

"Hiyono! Nhìn này! Tớ vừa hoàn thành xong tập mới đấy! Đọc thử đi!"

Cậu ấy là một cô gái khá sáng tạo.

Các tác phẩm của cậu ấy không chỉ dừng lại ở tranh vẽ và viết văn mà còn lan rộng sang cả video hoạt họa và game nữa.

"Oooh! Tiểu thuyết của Ichika bộ nào cũng thú vị hết, mà sao toàn là BL thôi à. Vì bộ này dựa trên một trò Otome game, ít nhất cậu cũng nên viết về cặp nam - nữ chứ."

Tôi rất yêu quý cô bạn trong sáng luôn tận hưởng cuộc sống hết mình.

Mặc dù tôi với tư cách là độc giả khá thích thú với những tác phẩm của cậu ấy, tôi vẫn không thể nào theo kịp được với cái sở thích hủ nữ này của cô bạn.

"Cậu nói gì vậy? Chính vì nó là Otome game nên BL mới có thể tỏa sáng được đấy!"

"Được rồi, cái này có hơi quá để tớ có thể hiểu được."

"Một tình yêu ngang trái mà không ai nhận ra ở thế giới ấy! Người tôi yêu phải lòng nữ chính! Nhưng nữ chính lại yêu tôi! Sự ghen tuông nảy sinh trong tình cảnh éo le đó rồi lớn dần trở thành một nỗi ám ảnh!! Và rồi, tình yêu!!!"

"Đến mức đó thì làm sao nó có thể trở thành tình yêu được chứ?"

"Nếu trên đời có thù hận, thì chắc chắn sẽ có tình yêu! Nếu như cậu trở thành tình địch, thì cũng giống như người yêu vậy!"

"Chờ đã, cậu có đang nói tiếng người không vậy?"

Nhiều khi lí luận của cậu ấy khá lỏng lẻo, nhưng dù cho mọi thứ có trở nên kỳ quặc hơn nữa, chúng tôi vẫn luôn ở bên nhau.

Cuối cùng chúng tôi đã quyết định nhập học vào hai trường đại học khác nhau.

Và cậu ấy phải chuyển đi.

Dù vậy nhưng chúng tôi vẫn ở bên nhau mỗi ngày. Kể cả sau lễ tốt nghiệp trung học và bắt đầu cuộc sống mới, chúng tôi đã hứa với nhau rằng sẽ luôn ở cạnh nhau.

Đúng vậy, vì vậy đáng nhẽ ra mọi chuyển phải như vậy khi ấy.

"Hiyono, cậu có định xem bộ phim này không?"

"Công chúa thánh nữ 3 á?"

"Ừ! Một bộ phim chuyển thể từ Otome game chắc phải thú vị lắm, phải chứ?!"

Cậu ấy vừa nói vừa nhảy cẫng lên.

"Hiếm thật đấy. Mà, có vẻ như dạo này số lượng anime ra mắt theo thể loại này ngày càng tăng lên thì phải."

"Đúng vậy! Với cả, tớ rất thích đạo diễn này, thật mong chờ quá!"

"Ichika có vẻ rất thích người đó nhỉ."

"Tớ muốn một ngày nào đó được làm việc với vị đạo diễn ấy!"

Cậu ấy nói ra ước mơ của mình với đôi mắt sáng lấp lánh. Đôi mắt của cậu ấy tỏa sáng tới mức tôi phải chuyển ánh nhìn.

"Tuyệt thật đấy. Cậu đã quyết định ước mơ tương lai riêng rồi."

"Hehehe... À mà! Chúng ta cùng đi xem phim đi, được không?"

"Được. Khi nào?"

"Hôm nay, sau khi tan học!"

Rạp chiếu phim chìm trong biển lửa.

Còn cậu khi ấy đang cố nhấc một người đã ngất xỉu.

"Ichika-chan! Nếu cậu cứ cố như vậy-!"

"Tớ không đi được! Tớ không thể đi mà không giúp người này! Hiyono, chạy trước đi! Tớ sẽ đuổi kịp cậu sau!"

"Nhưng mà!"

"Nếu như cậu không đi bây giờ thì sẽ gặp nguy hiểm mất!"

"Nhưng tớ không muốn bỏ Ichika lại!"

Tôi không thân thiện và tử tế bằng Ichika. Tôi sẽ không liều mạng vì một người lạ, và không bất chấp kéo theo một ai đó trong tình huống như thế này.

Nhưng Ichika thì khác. Cậu ấy là một người bạn mà tôi đã hứa sẽ mãi ở bên.

Tôi chạy đến nắm bên vai còn lại của người phụ nữ đã ngất xỉu.

Một sức nóng hừng hực phảng phất quanh má chúng tôi, và ngọn lửa đang cháy đang đuổi theo chúng tôi một cách tàn nhẫn.

"Chúng ta phải nhanh ra khỏi đây!"

Nhưng lối ra nơi mà ngón tay của cậu chỉ đến đã bị ngọn lửa nuốt chửng.

Ngọn lửa dần lan tới quần áo chúng tôi. Tôi đã cố dùng tay phủi để dập ngọn lửa.

Nhưng tay áo tôi cũng đã bốc cháy.

"Ichika!"

Như thể đang nhìn quanh cầu cứu sự giúp đỡ, tôi thấy cậu ấy đã nằm dưới đất bất động.

"Ichika! Ichika! Ichikaaa!!!"

Tôi gọi tên cậu trong nỗi tuyệt vọng, nhưng vẫn không nhận được hồi đáp.

Làn khói rồi cũng nuốt chửng lấy tôi.

Rồi những tỉnh táo còn lại cũng bị bóng đêm sâu thẳm hút vào.

***

"AAAAh!"

Hét lên một tiếng thật lớn, Cecilia ngồi bật dậy. Trán cô đẫm mồ hôi rồi chảy xuống má, xuống mu bàn tay cô.

Cô đã mơ.

Cô đã mơ thấy một cơn ác mộng.

Một giấc mơ đen tối, nóng, buồn, và đau đớn.

"Giấc mơ này là sao vậy...?"

Một giấc mơ chỉ để lại một dư vị đắng đắng cũng dần nhạt mờ đi. Cô không thể nhớ được gì nữa.

"Chắc lại như mọi khi thôi..."

Có một giấc mơ mà cô đã mơ thấy thường xuyên kể từ khi nhớ lại được ký ức về kiếp trước. Cô không thể nhớ được giấc mơ ấy là về điều gì, nhưng có thể dễ dàng tưởng tượng được đó không phải là điều tốt lành bởi vì nó luôn khiến cô thức dậy trong tình trạng đổ mồ hôi và tuyệt vọng.

Cecilia đã tự thuyết phục rằng cô đã biết rõ giấc mơ này vì đã mơ thấy nhiều lần, nhưng lại chẳng thể nào nhớ được nó là về điều gì. Đây chắc chắn là ký ức cuối cùng của Hiyono.

Và cứ thế, nỗi tuyệt vọng trong lòng cô dần trở thành sự hối tiếc.

Có lẽ điều cô không thể thực hiện ở kiếp trước của mình đã được thể hiện trong những giấc mơ.

"Nhưng mình đã có cuộc sống mới rồi mà! Lần này mình phải sống thật hạnh phúc! Mình sẽ không chết như Cecilia trong game!"

Hồi phục lại cảm xúc của mình, cô nắm tay lại trước ngực.

Lúc đó, ánh mắt cô chuyển tới chiếc đồng hồ.

Kim đồng hồ chỉ tám giờ ba mươi.

Nhắc mới nhớ, tiết học đầu tiên của Học viện Wruhel bắt đầu lúc tám giờ ba mươi.

"Argh, mình muộn học mất rồi!! Mà hôm nay còn có thông báo về hội trại của trường nữa!"

Ngày mai, các học sinh năm hai của trường Cecilia sẽ đi cắm trại trong rừng. Và hôm nay sẽ có họp báo ngắn về sự kiện của trường.

Cô nhanh chóng biến hình trở thành cậu. Cecil cầm cặp sách và chạy ra khỏi ký túc xá.