Nữ hacker thiên tài Abe Kyouko

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cách tước đoạt mạng sống

(Đang ra)

Cách tước đoạt mạng sống

Ao Jūmonji; Eve

Đây là câu chuyện về cách để ăn "sự sống".

5 15

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

25 35

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

144 14064

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

44 355

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

185 3169

Tập 2: Nữ sinh trung học hacker Suzuki Saori và cuộc phiêu lưu 0.02 milimét - Chương 5: Rusk tái xuất

Một lúc sau khi Satou rời khỏi phòng chat, câu nói "Kỳ nghỉ hè sắp kết thúc rồi nhỉ" của Takuto vẫn ám ảnh Saori. Cô cảm thấy phải làm gì đó, một sự nóng lòng khó chịu.

—Nè, chúng ta có thể gặp nhau không?

Saori muốn gặp Takuto. Mặc dù cô luôn cố gắng bình tĩnh, nhưng thực tế bản thân rất dễ bị chi phối bởi cảm xúc. Đôi khi không kiềm chế được những suy nghĩ trào dâng. Và đây chính là lúc đó.

—Ngay bây giờ á? Được thôi.

Mới 3 giờ chiều. Vẫn đủ cho tới giờ giới nghiêm. Dù sao thì kể từ khi lên cấp ba, giờ giới nghiêm cũng chẳng còn ý nghĩa gì.

—Ta gặp nhau ở ga Shinjuku nhé. Vì đang nghỉ hè mà!

Saori tự nói rồi tự cảm thấy ngu ngốc với câu nói đó. "Vì đang nghỉ hè mà!" nghe không có ý nghĩa gì cả. Nhưng tóm lại là cô muốn gặp Takuto. Chính cô cũng không hiểu lý do. Không suy nghĩ, chỉ làm theo cảm xúc. Những lúc như thế này, cô biết rằng chống lại cảm xúc là vô ích.

—Ừ, tớ cũng muốn gặp cậu.

—Ưm, cảm ơn cậu.

Saori cảm thấy nếu mình không gặp Takuto thì bản thân sẽ tan vỡ. Có rất nhiều bạn cùng độ tuổi đang hoạt động như hacker trên khắp thế giới. Kiếm tiền bằng hành vi tội phạm mạng độc hại, trở thành hacktivist đấu tranh cho tự do và quyền lợi, hoặc xâm nhập vào nhiều trang web khác nhau vì tò mò. Bản thân cô không hề đặc biệt. Dù biết thế nhưng cô vẫn không thể cảm nhận được điều đó.

Takuto cười rồi cúp máy. Saori vội thay đồ, rồi chuẩn bị kế hoạch cho buổi gặp gỡ. Tuy là quyết định thì bốc đồng, nhưng vẫn phải chuẩn bị chu đáo, nếu không cô sẽ khó chịu.

Cô chọn đồ dễ di chuyển, vì phải đi bộ một đoạn. Áo sơ mi trắng mỏng xinh xắn của Titty & Co., kết hợp với váy hồng ngắn. Đôi chân trắng bệch lộ ra làm cô hơi lo. Tuy khá mảnh mai, nhưng cũng chẳng phải thon gọn lắm. Dù vậy, hôm nay cô quyết định mặc thế này. Không thể tự ti được. Đang nghỉ hè mà, phải tự thuyết phục bản thân rằng được mặc thế này.

Sau đó, Saori lên máy tính kiểm tra địa điểm sẽ đi. Tổng hợp sẵn những nơi muốn ghé qua khi có cảm xúc bốc đồng. Hôm nay cô sẽ đến nơi mà mình từng muốn đến một lần cho biết.

---------------------------

Khoảng 3 giờ chiều, hai đứa gặp nhau ở ga Shinjuku. Lúc đó trời đã hơi xế tà, cũng bớt nóng hơn. Saori đứng chờ ở gần cổng tàu điện ngầm phía Đông đông đúc, không dám gọi Takuto dù thấy cậu ta. Sau một lúc Takuto quan sát xung quanh tìm bạn, Saori giơ tay phải lên để cậu ta phát hiện. Takuto tỏ vẻ nhẹ nhõm rồi tiến lại gần. Hình như cậu ta cũng hồi hộp. Nghĩ lại, hai đứa hiếm khi hẹn gặp ngoài trường hay công việc.

Saori nhận ra Takuto đang nhìn chằm chằm đôi chân mình, cảm thấy xấu hổ muốn trốn đi. Do chân mình béo sao? Nhưng xấu hổ lúc này thì kỳ lắm. Chính mình đã chọn trang phục này mà. Có gì sai khi phô diễn nữ tính chứ. Không chỉ trên mạng mới là chiến trường.

Im lặng đứng đối diện nhau, Takuto mặt đỏ bừng, có vẻ muốn nói gì đó.

"Ta lên tàu đi."

Saori nói rồi bước đi vội vã.

"Đi đâu vậy?"

"Bí mật"

"Gì kì vậy?"

Dù nói thế nhưng Takuto có vẻ phấn khích. Saori nắm lấy tay Takuto và dẫn dắt. Takuto nắm chặt lại và bước theo. Trong lúc này, đám đông xung quanh dường như không đáng chú ý. Hai đứa cảm thấy mình là nhân vật chính, còn những người xung quanh chỉ là bối cảnh.

Họ phải đi tuyến Yamanote đến Hamamatsucho. Khi đã lên tàu có điều hòa, Takuto lại hỏi:

"Rốt cuộc chúng ta đi đâu vậy?"

"Tới nơi thì biết. Mà chắc cậu sẽ đoán ra trước khi tới."

Saori mỉm cười đầy ẩn ý rồi bắt đầu nói về bài hát mình vừa nghe gần đây. Takuto chỉ ậm ừ đáp lại. Khi đó Saori mới nhớ ra là Takuto không có thể loại âm nhạc yêu thích.

“Để tớ nghe thử xem sao.”

Takuto vui vẻ nói rồi thực sự nghe thử. Không chọn lựa thể loại hay nghệ sĩ, cậu nghe tất. Sẵn sàng thử những điều mới mẻ là điểm tốt của Takuto.

“Cậu không có bài hát yêu thích nào à?”

“Ừm, không có bài cụ thể nào cả. Đa số những bài đã nghe, tớ đều thích. Có lẽ bài nghe gần đây nhất là bài tớ thích nhất.”

Saori nghĩ có lẽ sự không kén chọn này cũng hơi quá đáng.

“Thế là ‘gì cũng được’ à?”

“Gần giống vậy. Riêng Gregorian chant thì không.”

“Là cái gì?”

“Cậu không biết à? Thánh ca Gregorio đó.”

“Không biết. Thánh ca là bài ca ngợi Chúa hả?”

“Đúng rồi. Nghe nó chóng mặt muốn ngất luôn.”

Thánh ca làm chóng mặt à? Có dịp mình sẽ thử nghe xem sao. Nói chuyện phiếm như thế này khiến Saori thấy thoải mái. Trước khi gặp Takuto, chỉ Yurika là người duy nhất mà cô có thể nói chuyện vui vẻ. Ngay cả bây giờ, nói chuyện với những người khác ngoài Takuto và Yurika vẫn là điểm yếu của Saori. Khi nói chuyện với người khác, cô thường nghĩ “Tại sao phải lãng phí thời gian vào những cuộc trò chuyện vô nghĩa như thế này chứ?”. Và chính suy nghĩ đó khiến cô ghét bản thân. Cô không thể chịu đựng những mối quan hệ hời hợt, những khoảng thời gian nhàm chán, nhưng phần lớn thế giới vận hành dựa trên sự quen biết nhạt nhẽo đó. Có lẽ vì không thể hòa nhập nên Saori là người "không thể lựa chọn cách sống".

Ga Hamamatsucho nhỏ hơn Saori tưởng. Cô đã hình dung ra một ga lớn kiểu Shinjuku hay Shinagawa, chứ không ngờ lại giống ga ở vùng quê. Xuống sân ga, bước qua cổng thì phong cảnh chỉ là khu văn phòng vắng vẻ. Lúc này Saori mới nhận ra nãy giờ mình vẫn nắm tay Takuto. Nhưng cô quyết định không buông. Cứ giữ như thế này là thấy hạnh phúc rồi.

“Ta qua đó đi.”

“Đây là lần đầu tớ đến Hamamatsucho đấy.”

Saori dẫn Takuto đến cảng. Sau 10 phút đi bộ từ ga Hamamatsucho, hai người đã tới cảng có cầu Hinode (Bình Minh).

Bầu trời bỗng mở rộng, cảnh biển và cảng hiện ra trước mắt. Không khí ẩm ướt và nóng nực xộc thẳng vào. Tiếng còi tàu và xe cộ vọng lại. Im ắng đến lạ.

May mắn thay không đông người. Saori buông tay Takuto và quay lại đối diện cậu.

“Thực ra mình là người bạo lực đấy.”

Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Takuto, Saori cũng tự hỏi tại sao lại nói điều đó.

“Cũng có thể. Cậu thực sự muốn phá hủy thế giới mà.”

Đúng thế. Cô thực sự muốn phá hủy tất cả và làm lại từ đầu.

“Phải. Là nhà cách mạng ái quốc.”

“Đừng chết yểu nhé.”

Takuto cười và nắm lấy tay Saori. Thua trước nụ cười tự tin ấy, cô thở dài thất vọng. Nghe thấy, Takuto lẩm bẩm: “Tớ đã nói gì sai sao?”.

“Đi tàu thủy nhé.”

Saori lấy lại bình tĩnh rồi chỉ vào tòa nhà hướng ra vịnh.

“Hả? Ta có thể lên tàu từ đây sao? Hay quá!”

Takuto ngây thơ tỏ vẻ ngạc nhiên. Saori mở điện thoại kiểm tra giờ tàu thủy khởi hành.

“Có chuyến tàu 2 phút nữa.”

“Đi tàu thật á? Về được không?”

“Được mà. Điểm đến là Asakusa nên không xa lắm.”

Saori muốn đi dọc sông Sumida từ Sumida đến Asakusa. Muốn ngắm cảnh từ trên sông. Mặc dù cô thường quên mất, nhưng Tokyo cũng là thành phố nước. Có nhiều sông chảy qua, nối với vịnh. Tiếc là hầu hết các con sông nhỏ ở trung tâm thành phố đã bị che phủ, nhưng sông Sumida vẫn còn có thể chiêm ngưỡng đến giờ.

Hai người mua vé rồi lên tàu. Một con tàu trắng nhỏ xinh. Nhìn giống như làm bằng nhựa, Saori nghĩ.

Chỉ có vài hành khách trên tàu. Takuto lên trước và kéo tay Saori. Mặc dù trông như không biết gì nhưng cậu vẫn làm rất tử tế những việc này.

Trên tàu mát lạnh do có điều hòa. Hơi lạnh thì đúng hơn. Takuto để Saori ngồi cạnh cửa sổ, rồi cậu ngồi bên cạnh. Tay cọ vào nhau, hơi ấm từ cơ thể Takuto truyền sang khiến Saori hồi hộp, thầm nghĩ: Ước gì trên thế giới chỉ có hai người thôi.

“Chà, đẹp quá nhỉ. Lần đầu tớ thấy cảnh thế này đấy.”

Takuto thốt lên khi nhìn cảnh vịnh Tokyo bên ngoài cửa sổ.

“Mình cũng lần đầu.”

Khó mà tin đây là Tokyo. Cảnh có nước khiến những tòa nhà bình thường trở nên đặc biệt.

Tiếng động cơ vang lên, tàu bắt đầu di chuyển, và thông báo hướng dẫn trên tàu cũng phát ra.

“Nhiều cây cầu quá nhỉ.”

Takuto lẩm bẩm, Saori cũng gật đầu. Chiếc cầu đầu tiên hiện ra phía trước tàu.

"Ồồ!"

Khi tàu lướt qua dưới cầu, Takuto reo lên thích thú. Ánh nắng bị che khuất, trong tàu trở nên tối om. Những cột cầu và tấm ván cầu mang dáng vẻ lịch sử hiện rõ trước mắt.

"Lần đầu tiên tớ thấy cái này đấy."

"Mình cũng vậy."

"Cảm giác thích thật."

"Ừ."

Hai đứa siết chặt tay nhau.

Lúc tàu vượt qua cầu, đàn thủy cầm đang bơi phía trước hoảng hốt bay lên khi tàu tiến đến gần. Chúng bay sát mặt nước một lúc rồi tăng độ cao và biến mất đâu đó.

Cảnh này hoàn toàn không giống Tokyo, Saori nghĩ.

"Takuto nghĩ mình là người điềm tĩnh, phải không? Có thể đúng. Nhưng vì thế, mình muốn biết cảm xúc tận cùng của con người. Bạo lực, đau đớn, những thứ đó làm lộ bản chất thật của một người. Mình muốn hiểu hơn về cảm xúc của Takuto."

Takuto không trả lời, chỉ nhìn ra cửa sổ.

"Lý trí, điềm tĩnh, hợp lý, tất cả chỉ là vỏ bọc bên ngoài."

Saori nói tiếp. Cô dần trở nên thiếu mạch lạc. Những từ ngữ liên tục nảy ra trong đầu nhưng không thể diễn đạt được điều muốn nói. Takuto không trả lời nhưng cảm nhận rõ cảm xúc nóng rực trong lòng càng lớn dần. Cô suy nghĩ có nên nói hết những gì mình nghĩ hay không, nhưng do nghĩ đến Yurika nên không thể quyết định. Chỉ việc ở bên Takuto như thế này đã khiến cô cảm thấy có lỗi với Yurika đang ở nhà một mình.

"Tớ sẽ không bao giờ quên chuyến đi trên con tàu này."

Takuto lẩm bẩm.

"Nếu cậu yêu người con gái khác sẽ quên thôi."

Saori cố tình trả lời không thẳng thắn.

"Vậy thì tớ sẽ không yêu người con gái nào khác."

Câu trả lời hoàn toàn bất ngờ khiến cô choáng váng. Trái tim như bị thắt chặt.

"Cậu nói có chủ ý à?"

Cô cố gắng phản công dù chỉ còn chút sức lực, tự hỏi tại sao mình không thể nói thẳng là vui trong những lúc như thế này.

"Cũng có thể."

"Nói trước là mục đích của cậu đúng đắn đấy."

"Sao cậu cứ phải làm mọi chuyện trở nên rắc rối thế?"

Takuto cười. Bị cuốn theo, Saori cũng cười.

"Cậu biết không, mình từng nghĩ không muốn làm những điều khó coi, và cho rằng yêu một ai đó là một hành động vô cùng khó coi. Nhưng khi đã yêu thì không cần quan tâm những điều đó nữa. Nghĩ vậy, mình thấy nhẹ lòng hơn. Vì thế, khi ở bên Takuto, mình muốn được chân thành."

Nghe Saori nói vậy, Takuto ngừng cười.

"Thật thà quá nhỉ. Tớ cũng sẽ không cố tỏ ra ngầu nữa."

Hai bàn tay đan vào nhau, im lặng. Âm thanh biến mất, thế giới trở nên vô thanh. Hai đứa nhìn ngắm cảnh vật hai bên trôi qua mờ ảo cùng với dòng nước.

Khi xuống tàu ở Asakusa, hai đứa dạo qua phố Nakamise lúc hoàng hôn. Vừa ôm nhau đi giữa đám đông du khách, vừa men theo con phố cho đến cửa hàng Sukeroku trong phố, chuyên bán những búp bê nhỏ xinh xắn. Hai đứa trầm trồ ngắm những tác phẩm tinh xảo, và thích thú trước những con búp bê cầu kỳ.

Takuto tặng Saori một con búp bê mèo nằm ngủ. Saori nghĩ thật là xấu tính, thường thì cậu ta chẳng chú ý gì, nhưng đôi khi lại làm những điều bất ngờ khiến cô vui sướng.

Sau đó, hai đứa vừa lang thang vừa ăn bánh hình nhân nướng (ningyouyaki), rồi cùng nhau về khi trời tối. Lúc chia tay, họ khẽ hôn môi nhau.

-----------------------

Sau một thời gian dài, các thành viên của nhóm Rusk cuối cùng cũng tụ họp lại, dù chỉ trên mạng. Họ đã cùng nhau tham gia một phòng chat ẩn danh gọi là "chat sushi băng chuyền", nơi người dùng không thể xác định được danh tính và số lượng người tham gia. Tuy nhiên, lần này Abe đã thông báo trước rằng tất cả các thành viên đều có mặt, nên mọi người đều biết số lượng và danh tính những người tham gia.

—Mọi người, tôi xin cáo lỗi vì đã vắng mặt lâu. Từ giờ, nhóm Rusk sẽ được hồi sinh.

Nhóm trưởng Abe Kyoko chào mọi người. Tài khoản của cô là tài khoản duy nhất mà tất cả mọi người đều có thể nhận ra.

—Quyết định hồi sinh nhóm mà chưa xác nhận ý kiến của các thành viên, có phải là biểu hiện tự tin rằng dù ai rời đi thì cô cũng có thể làm được nếu có ý chí không?

—Này này, mới vừa bắt đầu đã cãi nhau à?

—Nếu không thể nhanh chóng nắm bắt được ý định của nhóm trưởng thì sẽ là vấn đề lớn với tư cách là thành viên. Tôi chỉ muốn xác nhận ý kiến thôi.

—Cách diễn đạt lời nói là chuyện nhỏ. Đừng để tâm. Như bạn nói, dù chỉ còn một mình, tôi vẫn định hồi sinh Rusk. Mọi người có tham gia hay không là tự do.

Trước lời nói rõ ràng của Abe, không ai lên tiếng ngay lập tức. Mấy phút trôi qua, nhưng không ai rời đi.

—Xin cho biết mục đích hồi sinh nhóm.

—Vâng, tất nhiên rồi. Nhưng trước tiên tôi xin giải thích một chút. Các thành viên ở đây chắc chắn là thành viên của Rusk. Tôi đã kiểm tra tất cả mọi người trước đó.

—Vẫn thận trọng như mọi khi.

—Làm sao chúng tôi có thể xác nhận danh tính của bạn?

—Không cần thiết. Cho dù tôi không phải John, thì vẫn là người chắc chắn nắm được thông tin cá nhân của mọi người, bao gồm vị trí hiện tại và thông tin tài khoản ngân hàng. Nếu muốn, tôi có thể bắt giữ hoặc tiêu diệt tất cả mọi người. Tôi cũng có thể ép buộc mọi người phối hợp bằng cách đe dọa. Dù tôi là ai đi chăng nữa, mọi người đều buộc phải tuân theo.

—Vãi, ngay từ đầu đã nói những điều kinh khủng thế à.

—Có khả năng John là một quan chức chính phủ nào đó.

—Thậm chí trong trường hợp đó thì vẫn như vậy. Hơn nữa, các thành viên Rusk không ai tỏ thái độ chống đối hay trung thành với một quốc gia cụ thể nào. Mục tiêu lần này của chúng ta là một đội ngũ hoạt động bí mật của một nước. Ai không muốn tham gia hành động chung thì hãy rời đi ngay bây giờ. Tôi sẽ không truy đuổi hay tiêu diệt những người ra đi.

—Thật sao? Chúng ta sẽ làm gì để đối đầu với cả một quốc gia?

—Tôi sẽ giải thích rõ sau. Trước tiên, ai muốn rời đi thì hãy nói ra.

—Tôi sẽ tham gia.

—Tôi cũng vậy.

—Tôi tham gia.

—Tôi theo.

—Xác nhận tất cả mọi người đều tham gia. Nhóm Rusk sẽ hoạt động trở lại với cùng thành viên như cũ.

—Cảm giác hồi hộp quá. Thật tốt khi mọi người đều khỏe mạnh. Tôi tuy không gặp khó khăn trong cuộc sống nhưng cảm thấy như sắp chết vì cô đơn.

—Tôi nghĩ nên tránh những phát ngôn có thể tiết lộ danh tính.

—Rồi rồi. Vẫn khó tính như mọi khi.

—Đã bảo là!

—Hiểu rồi. Tôi sẽ không nói nữa.

—Mọi người, thảo luận một cách có tổ chức nào. Trước tiên, tôi sẽ giải thích tình hình.

Abe bắt đầu giải thích hoàn cảnh hiện tại của Rusk.

—Tổ chức tội phạm mạng RPH Operation nhắm vào Nhật Bản đang hoạt động. Phương thức tấn công chính của chúng là chiếm quyền điều khiển danh sách tài khoản, và đã gây ra nhiều thiệt hại. Để chống lại, tổ chức Năm Ngón Tay Bóng Tối đã xuất hiện. Họ tấn công RPH Operation, đánh sập máy chủ để ngăn chặn tội phạm. Khi quy mô RPH Operation mở rộng, hoạt động của Năm Ngón Tay Bóng Tối cũng trở nên sôi động hơn. Nhiều hacker tham gia Năm Ngón Tay Bóng Tối, kể cả các chuyên gia an ninh mạng. Họ đang tích cực mở rộng thành viên, và đã liên lạc với chúng tôi, cựu thành viên Rusk. Có thể khẳng định RPH Operation chắc chắn là mối đe dọa nguy hiểm với Nhật Bản và internet. Nhưng điều đó không đảm bảo Năm Ngón Tay Bóng Tối là nhóm đáng tin cậy và an toàn.

—Tôi đã tự mình điều tra về RPH Operation và Năm Ngón Tay Bóng Tối. Nhưng không thu thập được thông tin chắc chắn về danh tính và quy mô của họ. John có manh mối về những thông tin đó sao?

—Hiện tại tôi chưa thể nói rõ, nhưng bạn có thể nghĩ như vậy.

—Hiểu rồi.

—Tôi xin tiếp tục giải thích. Từ việc liên lạc với một số thành viên của chúng ta, có thể khẳng định Năm Ngón Tay Bóng Tối đã điều tra sơ bộ về cựu thành viên Rusk. Chúng ta có một số lựa chọn. Trước tiên, không làm gì và chờ đợi. Trong trường hợp này, đối phương có thể tấn công chúng ta. Thứ hai, tham gia Năm Ngón Tay Bóng Tối. Theo logic thì không nên chọn cách này, vì không có lợi ích gì. Cuối cùng, đánh bại đối phương. Tuy có rủi ro, nhưng cũng có phần thưởng xứng đáng, nghĩa là thù lao.

Sau khi giải thích xong, mọi người im lặng một lúc.

—Có cách nào để xác nhận họ biết bao nhiêu về chúng ta không?

—Có, nhưng sẽ mất thời gian. Tuy không có thời hạn trả lời, nhưng nếu không phản hồi trong vài tuần thì coi như đó là câu trả lời.

—Khó có khả năng họ nắm rõ thông tin về tất cả cựu thành viên Rusk. Xin hãy nói lý do bạn kết luận như vậy.

—Mạng lưới thông tin của họ đang bành trướng. Rất có thể người thân và bạn bè của các bạn cũng bị lôi kéo vào đó. Dù không nhiều bằng Google, việc tìm ra chúng ta trong khối lượng thông tin khổng lồ mà họ sở hữu cũng không phải điều bất khả thi. Họ đang sử dụng Riot và Data Fusion.

—Dù vậy, nếu công khai ra tay thì sẽ quá nổi bật. Nguy hiểm lắm. Chúng ta đang bị cảnh sát trên khắp thế giới truy lùng đấy.

—Mọi lựa chọn đều tiềm ẩn rủi ro. Nhưng phải chọn một.

—Thù lao là gì? Cướp tiền của họ à? Hành vi cướp bóc trực tiếp như vậy không phải phong cách của chúng ta.

—Thù lao sẽ lấy từ nơi khác, đừng lo.

—Tiền mặt à? Hay là nhận trợ cấp từ Mỹ?

—Không, chúng ta sẽ không làm thế. Tôi không muốn Mỹ, Trung Quốc và Nga trở nên mạnh hơn.

—Vậy bằng cách nào?

—Xin hãy xem chi tiết như bất ngờ cuối cùng đi.

—Trong kế hoạch lần này, bạn định tấn công vật lý căn cứ của họ phải không? Chắc chắn sẽ gặp khó khăn nếu không làm thế.

—Quả nhiên không thể giấu giếm các bạn. Đúng vậy, nhưng chúng ta sẽ không dùng vũ khí thông thường, mà sẽ làm tê liệt căn cứ của họ một cách lịch sự. Vì có ít thành viên ưu tú nên chúng ta khó chiến đấu với kẻ địch đông đảo. Vì vậy, tôi quyết định điều khiển từ xa những người phù hợp với kiểu chiến đấu này. Chúng ta sẽ hack vào mạng lưới quân sự tổng hợp và đánh bại kẻ địch.

—Xin nói rõ chi tiết.

—Xin lỗi, tôi không thể tiết lộ. Tôi sẽ điều khiển từ xa mạng lưới quân sự tổng hợp bằng kỹ thuật xã hội, xin các bạn vui lòng chờ kết quả.

—Tôi rất tò mò, nhưng không thể làm gì khác.

—Cảm giác quy mô quá lớn, đầu óc tôi không theo kịp... Nói tóm lại là sẽ tấn công vật lý phải không?

—Nếu làm theo kế hoạch của tôi, chắc chắn chúng ta sẽ thắng. Hãy tin tưởng và theo tôi như xưa nhé.

—Được rồi.

—Tất nhiên.

--------------------

Abe và Hajime đang tạm trú tại khách sạn Burnaby, nằm ở ngoại ô Vancouver. Sau khi kết thúc cuộc họp trực tuyến, Hajime đứng dậy mà không nói gì, đi pha cà phê. Hiện tại mới 5 giờ sáng. Anh vẫn còn hơi buồn ngủ. Còn ở Nhật đã là 9 giờ tối.

Abe im lặng, nhắm mắt và ngửi mùi cà phê bay ra từ nhà bếp. Bên ngoài cửa sổ, ánh sáng dần hiện ra, thành phố bắt đầu nhuộm màu bình minh. Vào mùa này ở vùng ven biển Tây Canada, bầu trời bắt đầu sáng từ 5 giờ và tối hẳn vào 22 giờ. Vì thế, các lễ hội pháo hoa cũng bắt đầu sau 10 giờ đêm.

"Cuối cùng cũng tới lúc rồi nhỉ."

Hajime nói vậy khi đặt tách cà phê pha vừa xong trước mặt Abe.

"Cảm ơn anh."

Abe từ từ mở mắt, cầm tách cà phê bằng cả hai tay.

"Dù là Riot mà anh tìm thấy, hay Galileo, hay vũ khí mới mạnh mẽ nào khác mà ta tạo ra, luôn có khả năng đối phương sẽ bị chiếm đoạt và tấn công ngược chúng ta. Càng mạnh thì động cơ chiếm đoạt càng lớn. Tôi tự hỏi không biết họ nghĩ gì khi liên tục tạo ra vũ khí mạnh hơn, cướp đoạt, phá hoại lẫn nhau, rốt cuộc sẽ còn lại gì."

Sau đó, cô hớp một ngụm cà phê.

"Có lẽ họ biết sẽ không còn gì, nhưng vẫn say mê trò chơi phá hoại trước mắt, giết thời gian một cách vô nghĩa."

Nghe Hajime nói vậy, Abe bật cười khúc khích.

"Anh luôn nói những điều mà tôi không nghĩ tới. Rất thú vị."

-----------------------------

Abe và Hajime đã có được thông tin về sự mở rộng thành viên đột ngột của Năm Ngón Tay Bóng Tối. Sẽ tốt nếu họ thực sự là những người bênh vực công lý, nếu không thì sự mở rộng này sẽ trở thành mối đe dọa. Điều đó cũng đúng nếu họ bị tổ chức tội phạm điều khiển.

Tuy nhiên, tấn công vội vàng cũng khó thành công. Hai người chờ đợi thời điểm hiệu quả nhất. Khi số lượng chiến dịch của Năm Ngón Tay Bóng Tối vượt quá 20, Hajime bắt đầu cố ý rò rỉ thông tin về Năm Ngón Tay Bóng Tối và RPH Operation lên mạng. Thông tin về RPH Operation đã quen thuộc với công chúng sau vụ phơi bày của Dversky, nhưng ít ai biết về Năm Ngón Tay Bóng Tối. Vì vậy, anh tạo ra tin đồn về một nhóm hacker đã tập hợp để chống lại tổ chức tội phạm mạng RPH Operation nhắm vào Nhật Bản.

—Có bằng chứng cho thấy RPH Operation đã cố gài bẫy kẻ vô tội bằng cách điều khiển từ xa, nghe nói là công trạng của một nhóm hacker nào đó.

—Chuyên gia an ninh mạng các nước lo ngại trước sự lớn mạnh nhanh chóng của RPH Operation, đã thành lập một nhóm bí mật để chống lại. Cảnh sát và nhà cung cấp dịch vụ các nước cũng tham gia.

—Tôi nhận được lời mời từ một nhóm tự xưng là Năm Ngón Tay Bóng Tối, đó là cái gì vậy?

Khi Hajime bắt đầu tung tin đồn, chúng nhanh chóng lan truyền. Do tuyển thành viên rộng rãi, số người biết cái tên Năm Ngón Tay Bóng Tối đã tăng lên. Những người từ chối tham gia cũng dễ dàng công khai hơn sau khi ai đó khơi mào chủ đề.

Sau đó, các chuyên gia an ninh mạng nước ngoài thừa nhận đang tham gia Năm Ngón Tay Bóng Tối, khiến tin đồn trở nên đáng tin hơn.

—Nghe nói hiện có một cuộc chiến giữa tổ chức tội phạm mạng và nhóm chính nghĩa. Hai bên lập kế hoạch tấn công lẫn nhau.

Thực tế, Năm Ngón Tay Bóng Tối chỉ tấn công một chiều vào RPH Operation. RPH Operation vẫn chưa phản công. Có lẽ vì bận rộn với các hoạt động tội phạm cốt lõi.

Tin đồn lan rộng, nhiều trang tổng hợp và các trang tin mạng lần lượt đăng tải câu chuyện.

Cuối cùng, các phương tiện truyền thông chính thống cũng bắt đầu đưa tin về cuộc chiến giữa RPH Operation và nhóm hacker Năm Ngón Tay Bóng Tối.

Khi tin tức xuất hiện trên báo chí, các công ty an ninh mạng bắt đầu tiết lộ thông tin về tổ chức đối lập. Họ muốn tránh sự lan truyền tin đồn và thông tin sai lệch.

Câu chuyện về nhóm hacker nhắm vào Nhật Bản chống lại nhóm hacker chính nghĩa dễ hiểu và được khán giả đón nhận nồng nhiệt, nên thường xuyên được đưa tin trên truyền hình.

Tuy nhiên, cùng lúc với sự bùng nổ các bản tin về Năm Ngón Tay Bóng Tối, các cuộc tấn công trả đũa của RPH Operation cũng bắt đầu. Chúng ‘giết’ từng thành viên Năm Ngón Tay Bóng Tối. Không phải giết thực sự, mà làm cho họ chết về mặt hồ sơ. Số an sinh xã hội, hộ chiếu, bằng lái xe, thẻ tín dụng, tài khoản ngân hàng... tất cả đều bị khóa. Làm cho ai đó chết trên giấy tờ khá đơn giản. Để chính thức tuyên bố một người đã chết cần giấy chứng nhận của bác sĩ, nhưng có thể giả danh bác sĩ hoặc công ty tang lễ để tạo ra các giấy tờ đó. Phương pháp này đã được trình bày và thực hành trực tiếp tại hội nghị DEFCON (Defense Readiness Condition) năm 2015.

Hầu hết hacker đều sử dụng nhiều ID khác nhau, nhưng tất cả đều bị tiêu diệt. Sử dụng nhiều ID khiến việc khôi phục rất phức tạp. Bởi vì không phải ID thật của họ nên đôi khi không thể chuẩn bị đầy đủ các giấy tờ phức tạp. Trong một số trường hợp, họ mạo danh thành một con người không tồn tại, ngay cả giấy khai sinh cũng là giả. Nếu kiểm tra kỹ càng sẽ phát hiện ra đó là giả mạo.

Đây là một đòn rất nặng nề.

RPH Operation liên tục giết các tài khoản và công khai thông tin cá nhân của các chủ sở hữu tài khoản đó, những chuyên gia an ninh mạng. Đã biết có các nhà nghiên cứu và kỹ sư từ các công ty phần mềm diệt virus các nước tham gia, nhưng khi chúng tiết lộ cả tên của các thành viên FBI và CIA, mọi người vô cùng sốc.

Điều gây sốc hơn nữa là số lượng lớn nhân viên của các công ty CNTT đa quốc gia như Google. Một số công ty CNTT và tài chính lớn, bao gồm Google, lập luận rằng các công ty cũng nên có quyền tự vệ như các quốc gia và cá nhân được tự vệ chính đáng, tích cực vận động hành lang, rèn luyện khả năng chiến đấu mạng. Việc tham gia Năm Ngón Tay Bóng Tối cũng được cho là một nước cờ như vậy.

Một ví dụ là công ty Raytheon đã sử dụng Riot để theo dõi hoạt động của các chuyên gia an ninh mạng Nhật Bản. Đây là sự xâm phạm nghiêm trọng quyền riêng tư và nhân quyền. Sự sợ hãi lan rộng khi ngay cả dân thường cũng có thể trở thành mục tiêu.

Bên trong Năm Ngón Tay Bóng Tối cũng có nguy cơ chia rẽ. Việc các quan chức chính phủ giấu danh tính tham gia không phải là điều đáng mừng. Nhiều chiến dịch giống như một hội chợ các hành vi bất hợp pháp. Mặc dù mục đích của việc cài người vào không rõ ràng, nhưng có thể họ đã thu thập đủ thông tin để bắt giữ một số thành viên Năm Ngón Tay Bóng Tối.

Tuy nhiên, hành động này đã phản tác dụng. Các công ty an ninh mạng nhận ra các công ty khác cài người vào nhiều hơn dự đoán, và cũng gửi thêm người vào để không bị tụt lại phía sau. Các cơ quan chính phủ cũng vậy. Một số nước vội vã bắt đầu điều tra bí mật khi biết các cơ quan thực thi pháp luật và tình báo của các nước khác tham gia.

"Mặc dù những gì Năm Ngón Tay Bóng Tối làm không đúng, nhưng họ giúp người dân bình thường hiểu được những gì đang xảy ra trên không gian mạng. Có thể coi đó là lợi ích phụ."

Abe lẩm bẩm khi duyệt tin tức hàng ngày.

"Lần này thực sự rất bổ ích. Xem ra giả thuyết của chúng ta là đúng, dựa trên những thành viên bị giết."

"Bây giờ tôi cũng sẽ bắt đầu chuẩn bị cho trận chiến."

Abe mỉm cười và cắn một miếng bánh Rusk. Với bộ đồ đen quen thuộc, cô giống hệt biệt danh "Phù thủy áo đen" mà tạp chí TIME đặt cho cô.

------------------------------------

Khi Saori đang nghiên cứu trong phòng của mình, tin tức về việc thông tin cá nhân của các thành viên Năm Ngón Tay Bóng Tối bị lộ ra trên livestream mạng. Cô không khỏi nhìn chằm chằm vào. Cô lo lắng nếu tên của mình xuất hiện thì phải làm sao, nhưng may mắn thay không có. Thông tin bị lộ chỉ có vài cái tên, tất cả đều là người ngoại quốc.

Trong tin tức, phóng viên đang nói chuyện với một người có vẻ như chuyên gia.

"Hacker lại đi tiết lộ thông tin cá nhân của hacker nhóm khác sao? Có phải là chuyện bất hòa nội bộ không?"

Phóng viên trông có vẻ như người ngoài cuộc hỏi chuyên gia.

"Không, chắc chắn đây là cuộc chiến giữa các tổ chức với nhau trên không gian mạng. Các tổ chức tội phạm đang chiến đấu với nhau."

"Năm Ngón Tay Bóng Tối được cho là hacker vì công lý, và trước đây người ta nói có sự tham gia của các chuyên gia an ninh mạng và những người liên quan, nhưng chỉ có vài công ty phần mềm diệt virus thừa nhận điều đó. Giờ thông tin lộ ra cho thấy cả các công ty an ninh mạng khác cũng tham gia."

"Đúng vậy."

"Không chỉ thế, có vẻ như cả các cơ quan chính phủ Mỹ cũng có người tham gia phải không? "

"Các tổ chức đã được xác nhận cho đến thời điểm hiện tại là FBI và CIA. Họ ngụy trang thâm nhập vào nhóm, nhưng giờ đã bị lộ."

"Không phải tham gia cá nhân mà là theo lệnh điều tra bí mật của FBI phải không?"

"FBI không đưa ra bình luận gì, nhưng chắc chắn là vậy. Theo thông tin bị lộ, họ dùng nhiều danh tính giả khác nhau."

Saori thấy hồi hộp. Hóa ra nhóm cô tham gia lại là nhóm như vậy, thế mà cô không hề hay biết. Cô biết là có nhiều người tham gia, nhưng cô nghĩ chỉ đến mức các công ty phần mềm diệt virus hay cảnh sát Nhật Bản thôi.

"Cả những thiếu niên cũng tham gia. Thậm chí có cậu bé còn là người lãnh đạo các chiến dịch."

"Thật sao?"

"Ở nước ngoài, việc các hacker vị thành niên gây ra các vụ việc lớn không phải là điều bất thường. "

"Nghĩa là, nhưng người lớn được FBI hay CIA cử đi, có thể đang tham gia vào các chiến dịch do một cậu bé 16 tuổi khởi xướng? "

"Không phải chỉ có khả năng xảy ra, mà việc đó đã diễn ra bình thường nhiều lần rồi. Đây không phải là trường hợp đặc biệt. Trước đây cũng đã có các cậu bé 15, 16 tuổi là nhân vật chính trong các sự kiện mạng, và tình huống đó sẽ còn tiếp diễn. Nhật Bản cũng không ngoại lệ."

Cô nhận ra sự yếu kém của bản thân so với những đứa trẻ cùng lứa.

Đúng lúc đó, cô nhận được tin nhắn từ Satou:

—Mấy đứa tốt hơn đừng tham gia Năm Ngón Tay Bóng Tối nữa. Cảm ơn đóng góp của mấy đứa cho đến nay.

Thật vô tình. Vậy là kết thúc sao? Dù không có lời giải thích chi tiết, cô cũng hiểu ý Satou. Anh ta cũng sẽ cắt đứt quan hệ với Năm Ngón Tay Bóng Tối. Cô nghĩ mình sẽ không còn cơ hội nhắn tin với Satou nữa, thấy hơi buồn.