Noucome

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

166 1055

Đều đã trọng sinh rồi, ai còn yêu đương nữa chứ?

(Đang ra)

Đều đã trọng sinh rồi, ai còn yêu đương nữa chứ?

错哪儿了

Còn yêu đương ư? Cái đó đến chó còn chẳng buồn quan tâm.

127 55

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

174 2312

Mùa đông bất tận, xứ sở của giấc mơ tan vỡ

(Đang ra)

Mùa đông bất tận, xứ sở của giấc mơ tan vỡ

Mei Hachimoku

Lần thứ ba, một cô gái xuất hiện: Kodera Asebi. Cô nói rằng cậu đang mắc kẹt trong vòng lặp thời gian ở Sunny Park.

1 6

Cậu bạn Otaku-kun đối tốt với cô nàng Gyaru

(Đang ra)

Cậu bạn Otaku-kun đối tốt với cô nàng Gyaru

138 Neko

Đây là câu chuyện romcom cao trung kể về một cậu Otaku-kun thấu hiểu sở thích của cô nàng Gyaru, và một nàng Gyaru cũng thấu hiểu sở thích của Otaku-kun.

7 9

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

146 1669

Tập 01 - Chương kết

Chương kết

Thứ hai, vừa bước vào lớp, tôi đã được đón chào bằng một giọng nói quen thuộc.

"Chà~ Chào buổi sáng, Amacchi!"

Đương nhiên đó là Yuuouji Ouka, cô nàng lúc nào cũng tràn đầy năng lượng.

"Ờ... ừ, chào buổi sáng."

Sau sự kiện hôm thứ bảy, tôi cứ lo không biết cô ấy sẽ đến trường với biểu cảm thế nào. Không ngờ phản ứng của cô ấy lại bình thường đến thế.

Ngoại hình cô ấy vẫn y nguyên. Dù đã bị tôi nhìn thấy nội y (và dây garter) đến mức đỏ mặt, nhưng váy vẫn ngắn cũn cỡn. Điều khiến tôi sửng sốt hơn cả là khi thấy ánh mắt ngạc nhiên của tôi, Ouka đã túm váy giật phắt lên——

"Uwa! Đồ ngốc, cậu làm gì thế——Hả?"

Thứ lộ ra dưới váy không phải là quần lót.

"Keng~! Quần an toàn! This is spats! Mặc cái này thì không sợ bị nhìn trộm nữa nhé!"

Ouka cười khúc khích như trẻ con. Nhưng mà... vấn đề nằm ở chỗ đó sao?

"Amacchi nhìn này, Thăng Long Quyền! Haha, tung lên rồi~ tung lên rồi~"

Đúng là trẻ ranh... Ai đó hãy dẫn con nhóc này đi dùm đi.

Tưởng rằng sau sự kiện thứ bảy, cô ấy đã biết ngượng ngùng. Kết quả... ừm, tôi không mong cô ấy trở nên dịu dàng như Yawakaze đâu, chỉ cần... cậu hiểu mà.

"Nói gì không... hôm đó tôi suýt chết vì xấu hổ đấy."

"Ơ, cậu nói gì cơ?"

"Không, không có gì. Thăng Long Quyền lần nữa~"

"Nguy hiểm lắm đó! Sao lại nhắm vào cằm tôi thế!"

"Ồ, hai người chơi vui nhỉ."

Một giọng nói trong trẻo vang lên phía sau.

"À, Yukihira?"

Đúng rồi, tuần trước cô ấy không bảo tôi tránh xa rồi bỏ đi sao? Vậy khoảng thời gian "tạm thời" đó đã hết rồi à?

"Vì cậu mải mê với trò chơi khăm nhạt nhẽo về hươu mà phớt lờ tôi, nên tôi đành chủ động nói chuyện trước vậy. (Chú thích: Trong tiếng Nhật, 'hươu' là shika, 'phớt lờ' là shikato)"

"Đâu có, rõ ràng là cậu bảo tôi tránh xa..."

Đúng là vẫn cái kiểu tự nói tự nghe... Thôi, đòi hỏi Yukihira hành xử hợp lý vốn đã là việc không tưởng.

"Amakusa-kun, 'quỳ gối' gợi cho cậu liên tưởng đến điều gì không?"

"Quỳ gối? Ờ... không có gì đặc biệt..."

Nghe cô ấy nhắc, ký ức tôi chợt gợn sóng nhưng chẳng nhớ ra điều gì.

"... Xem ra đã ổn rồi."

"Ơ, cậu nói gì cơ?"

"... Không có gì. Tôi nghi ngờ kiếp trước cậu từng quỳ trên tấm sắt nóng đỏ nên mới hỏi vậy."

"Tra tấn kiểu gì thế này!"

Vô phương cứu chữa... cả hai người họ đều hết thuốc chữa rồi.

Cánh cửa lớp mở toang khi tôi đang lẩm bẩm một mình.

"Chào cả lớp~"

Cô Utage bước vào lớp với vẻ mặt cáu kỉnh hơn mọi ngày.

"Ờ... có thông báo đột xuất, lớp ta sẽ có thêm thành viên mới... Này, vào đi."

Cô Utage gọi ra hành lang. Lạ thật, ai lại chuyển trường vào lúc này chứ?

Cánh cửa mở, một bóng người lao vào bục giảng.

Tôi phun bùng nước trà trong miệng.

"Choco... Choco..."

Chocolat... đúng là Chocolat không sai. Và... còn mặc đồng phục trường ta?

"Chào các bạn, mình là Chocolat. Rất vui được học cùng mọi người từ nay về sau, mong được giúp đỡ!"

Con chó này còn tự giới thiệu xong xuôi. Cái gì thế này... cái quái gì đang diễn ra vậy!

Nhan sắc của Chocolat khiến các nam sinh sáng mắt, bất chấp tôi đang hỗn loạn mà giơ tay chất vấn.

"Họ của tôi ư? Hình như không có. Nếu dùng họ của người đang sống cùng thì là 'Amakusa' rồi. Đúng không, Kanade-sama?"

Cả lớp ồn ào...

"Nghe chưa, cô ấy gọi 'Kanade-sama' kìa." "Còn sống chung nữa." "Mà... ba mẹ thằng đó hình như không có nhà nhỉ?" "Thế là nó ở riêng với cô gái dễ thương đó sao?" "Ơ, ý cậu là..." "Đúng vậy đó... dụ dỗ cô gái hiền lành thế kia... đồ biến thái."

Tình hình này... bắt đầu muốn chết cho rảnh nợ, tôi phải làm sao đây?

"Này, mấy đứa im lặng chút. Cô nói trước, đây không phải học sinh chuyển đến."

Lời thầy Utage khiến cả lớp, kể cả tôi, đều nổi đầy dấu chấm hỏi.

"Nghe nói nó là 'thú hỗ trợ học tập' của Amakusa."

"Cái quái gì thế!"

"Không biết, muốn biết thì tự lên phòng giám đốc hỏi ông lão đó."

Chocolat bước nhỏ đến bên tôi đang hét lên thì thầm:

"Kanade-sama, thần nói rằng ở bên cạnh anh sẽ dễ giúp đỡ hơn, nên đã chuẩn bị giấy tờ giả, đồng phục và nắm được điểm yếu của giám độc để đưa em vào đây."

Tại sao... tại sao tên thần lông bông kia lại làm chuyện thừa thãi thế này!

"Trước tiên hãy giải thích 'thú hỗ trợ học tập' là gì đi."

"Vì chuyển trường vào lúc này rất bất tự nhiên, nên sau khi cân nhắc chiến lược kỹ lưỡng, đã chọn phương pháp đặc biệt này."

"Nên về tra lại từ 'bất tự nhiên' đi!"

Chocolat mặc kệ tiếng hét đau khổ của tôi, vẫn cười ngây ngô... khiến người ta bực bội vô cùng.

"Chocolat, cút ra ngoài."

"Ơ? Tại sao ạ?"

"Không tại sao, cút ra ngoài ngay."

"Nhưng em là pet học tập của Kanade-sama mà—"

"Ra·ngoài·ngay·cho·tôi."

"...A ừ."

Bị tôi cự tuyệt phũ phàng, Chocolat mềm nhũn ngồi bệt xuống đất, giả bộ yểu điệu diễn cảnh nội tâm.

"Kanade... Kanade-sama sao lạnh lùng thế, chẳng phải chúng ta từng cùng nhau thử '48 kỹ thuật' rồi sao..."

Cả lớp xôn xao...

Muốn giết tôi à! Muốn đẩy tôi ra khỏi xã hội này à!

"Mọi người đừng hiểu lầm! Cô ấy đang nói về '48 chiêu cù lét!' Tuyệt đối không phải chuyện gì xấu xa đâu!"

"Bạn Kanade, '48 chiêu cù dương vật' với học sinh cấp ba thì hơi khiêu dâm quá nhỉ?"

"Bà bị thủng màng nhĩ hả!"

Tên phiền toái đã xuất hiện!

"Ahaha, Chocolat, ngực em to thật đấy."

"Đừng có sờ soạng người mới quen chứ! Đồ tiểu quỷ!"

Lại thêm một tên phiền toái nữa xuất hiện!

"À, hai vị hẳn là bạn diễn trò nhảm Furano-san và Ouka-san hay xem nội y của Kanade-sama nhỉ?"

"Đúng vậy."

"Chính là tôi~"

Mấy người bị miêu tả như thế mà không tức sao?

"Kanade-sama nhà em... là đứa trẻ ngốc nghếch, nhờ hai vị thường ngày chăm sóc rồi."

"Cô là mẹ tôi à!"

"Không có gì, chủ yếu chỉ là nói mấy câu an ủi thằng nhóc dưới quần thôi."

"Bà muốn dọa chết tôi à! Câu vừa rồi quá nguy hiểm đấy!"

"Ahaha, Chocolat, đùi em mềm mại thật~"

"Bảo đừng sờ người mới quen rồi mà! Đồ tiểu học sinh!"

"Từ nay mong hai vị tiếp tục giúp đỡ ạ!"

"Được."

"Ừm!"

"Đừng có kết bạn bừa bãi thế chứ!"

Đau đầu quá đau đầu quá đau đầu quá! Thật sự sắp nổ tung rồi!

Nghĩ nhanh nghĩ nhanh nghĩ nhanh, rốt cuộc tôi phải giải quyết tình huống bế tắc tuyệt vọng này thế nào đây?

Nhưng Absolute choice đột nhiên ập đến.

Ơ... Thật sao, đúng lúc này——

【Chọn đi: ①Nhận lời tỏ tình từ Popular 4 (học sinh trong trường), tận hưởng cuộc sống hậu cung. ②Gặp phải chuyện cực kỳ thoải mái.】

Không thể nào... Cả hai đều là chuyện tốt?

【①Còn tiếp ②To Becontinued…】