Nishino Gakunai Caste Saikai Ni Shite Inou Sekai Saikyo No Shonen

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Record of Lodoss War

(Đang ra)

Record of Lodoss War

Ryo Mizuno

Cùng nhau, tổ đội huyền thoại này sẽ hợp lực để khám phá sự thật đằng sau một thế giới đang bị xé nát bởi những vị thần cổ đại, và nắm giữ sức mạnh cần thiết để đánh bại Mụ Phù Thủy Xám!

44 2

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

402 1480

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

603 3858

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

30 214

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

Vị Diện Táo - 位面苹果

Anh chỉ là một phàm nhân thuần túy, tên gọi Brey.

38 68

lỗ0i ut9opia

(Đang ra)

lỗ0i ut9opia

狐尾的笔 (Húwěi de Bǐ) - Ngòi bút đuôi cáo - Hồ Vĩ Bút

Chủ đề chính: Khám phá một utopia lỗi thời, nơi lý tưởng không còn hoàn hảo, lộ ra sự méo mó, tha hóa và khủng hoảng nhân tính.

20 27

Quyển 3 - Chuyến du lịch tốt nghiệp - Phần 2 (3)

“Tuyệt vời quá! Ôi, tuyệt vời làm sao, Nishino-kun à. Cuộc gặp gỡ của chúng ta nhất định là định mệnh từ kiếp trước rồi. Hai ta nhất định sẽ không bao giờ lìa xa đâu, bởi vì thế giới này cũng mong muốn chúng ta ở bên nhau mà. Đúng vậy, em yêu anh nhất, yêu anh nhất. Em yêu anh, Nishino-kun à, anh là người em yêu nhất trên đời này.”

Ai ngờ Rose chẳng màng đến xung quanh, giờ đây bắt đầu tự lẩm bẩm với giọng điệu ngọt ngào, nũng nịu. Cô nàng say mê đến mức cứ thế buông lời ca ngợi người trong mộng, và gọi tên anh không ngớt. Bất kể có bao nhiêu ánh mắt hiếu kỳ đổ dồn về mình, cô ta vẫn nhất quyết đóng vai fan cuồng của Nishino.

“Em yêu anh quá đi à~ Nishino-kun à~…”

“Ghê, ghê quá…”

Sởn hết cả da gà, Shimizu rùng mình, gãi lấy gãi để những nốt sần nổi lên trên cánh tay. Cô cảm thấy buồn nôn từ tận đáy lòng. Xem ra dù ngoại hình có thu hút đến mấy, nhưng chuỗi hành động và lời nói này trong mắt đồng giới vẫn là “auto loại”.

Một lúc sau, Lớp trưởng nhìn lại nội dung tin nhắn, lúc này mới nhận ra một sự thật.

Chuyến bay đi Athens mà Nishino dự định đi, lại cùng một điểm đến với chuyến bay chuyển tiếp mà họ sẽ lên sau đó. Ra vậy, cái cô gái biến thái này đang vui như điên vì vô tình cùng hướng đến một địa điểm với người trong mộng à? Lớp trưởng hiểu rõ lý do Rose vui mừng khôn xiết như thế.

“…………”

Nếu là lý do này, Shimizu cũng không hẳn là không thể hiểu được.

Dù sao thì chính cô lúc này cũng đang tận hưởng chuyến du lịch cùng với Takeuchi-kun mà.

“Em muốn tự mình nghĩ về Nishino-kun mà tự an ủi quá à.”

“Hả?”

Chỉ có điều, cái đối tượng gần đây hay gây phiền phức cho cô này, đầu óc đúng là không bình thường chút nào.

“Tôi vào nhà vệ sinh một lát, cậu về chỗ mọi người trước đi.”

“Cậu! Cậu cậu cậu cậu, cậu đang nói cái gì vớ vẩn thế hả!”

“Hành lý nhờ cậu nhé.”

“Khoan! Chờ đã chờ đã! Này—!”

Shimizu còn chưa kịp ngăn lại.

Rose đã ba chân bốn cẳng phóng thẳng vào nhà vệ sinh.

Đúng lúc này, Lớp trưởng phát hiện một chuyện nghiêm trọng hơn.

“Á, chờ đã! Đừng có mang điện thoại của tôi vào đó chứuuuuuu!”

Dù cô có gào lên lớn đến mấy, bóng lưng đối phương đã biến mất giữa dòng người. Mái tóc vàng óng ả đặc biệt và kiều diễm của Rose vẫn rất nổi bật giữa đám đông người da trắng, nhưng mái tóc ấy cũng chỉ lướt qua trong tầm mắt một thoáng rồi nhanh chóng bị dòng người nuốt chửng.

Chỉ còn lại hành lý của hai người ở lại hiện trường.

Và thời gian lên máy bay của chuyến bay dự kiến chỉ còn chưa đầy hai mươi phút nữa, gấp rút vô cùng.

“Tha cho tôi đi mà, trời ơi~…”

Trên gương mặt Lớp trưởng lộ rõ vẻ như sắp khóc đến nơi.