CHƯƠNG 15: NIỀM TỰ HÀO CỦA ĐẾ QUỐC
.
Transs: Minh2001: Xin chào, mình là transs mới của bộ truyện. Mong được mọi người ủng hộ!
Ở ngoài đời mình là một người mang trong mình sự đẹp trai tiềm ẩn. Khi các bạn đọc chap do mình dịch, mình tin mọi người cũng sẽ cảm nhận đc vẻ đẹp trai trời phú của mình. Cảm ơn!
Dưa: vâng mọi người hẳn cũng ít nhiều biết đến thanh niên mem mới này rồi, cho 1 tràng pháo tay nè (^ω^)
Tran: Thằng này nó cuồng truyện ra phết XD Chap này nó dịch này, mọi người vỗ tay chia vui nào XDXD
Giờ mời mọi người thưởng thức truyện!!!
.
.
-----------o0o--------------
Đế quốc Papaldia, Quân đội viễn chinh Hoàng gia, Hạm đội Phương Đông.
Đô đốc Poquetoire đang quan sát vùng biển phía đông. Bầu trời trong xanh, gió biển thì khô ráo và dễ chịu. Hiện tại, họ đang cách Vương quốc Fenn khoảng 100 km.
“?!”
Có gì đó đột nhiên xuất hiện ở phía đường chân trời.
“Một vật thể trông giống tàu biển đang tiếp cận chúng ta!”
“Trông to thật… dường như không phải của Fenn…”
Trông cứ như một ngọn núi nhỏ đang lướt đi trên mặt nước vậy. Đó là một con tàu thật ư??? Mặc dù không chắc là cái gì, nhưng thứ đấy lớn hơn rất nhiều so với bất kỳ phương tiện hàng hải nào mà Đô đốc từng nhìn thấy.
“Tất cả thuyền viên vào vị trí chiến đấu!”
Con tàu màu xám có kích cỡ như một lâu đài nhanh chóng thu hẹp khoảng cách với tốc độ rất nhanh.
“Chẳng lẽ… thứ đó còn nhanh hơn cả tàu của chúng ta sao?”
Con tàu vô danh đó bắt đầu tiến lại gần và tự mình di chuyển song song với hạm đội Papaldia.
“Đô đốc, chúng ta phải làm gì đây?”
Trưởng cục ngoại giao số 3 Kyeos đã ra lệnh trừng trị Fenn trước mặt các phái đoàn ngoại giao của chúng và thậm chí có thể đe doạ xoá sổ cả đất nước. Nếu có kẻ nào can thiệp thì cứ thẳng tay loại bỏ. Ông chắc chắn con tàu khổng lồ đó không thuộc sở hữu của tư nhân hay bất cứ quốc gia đồng minh nào. Nếu coi con tàu lạ là kẻ thù, dù cho có to đến mấy thì rốt cuộc cũng chỉ có duy nhất một mình nó mà thôi, không tài nào vượt trội hơn được 22 chiến hạm đến từ một siêu cường được. Ngoài ra, ông chỉ thấy con tàu đó có duy nhất một khẩu pháo, trong khi hạm đội của ông chủ yếu gồm các tàu được lắp tới 50 khẩu đại bác, không tàu nào ít hơn 30 khẩu, và thậm chí một số tàu có tới 80 khẩu.
Không đời nào họ thất bại được.
Khẩu pháo đơn độc đó khiến ông nhớ lại mấy cái tàu của hạm đội Fenn, đó là bằng chứng cho thấy chúng đã được chuyển giao một số công nghệ từ các quốc gia văn minh. Vấn đề nằm ở chỗ, trong khi pháo của các siêu cường văn minh có thể bắn xa tới 2 km, pháo của bọn mọi rợ này chỉ bắn xa tầm 1 km là cùng. Hơn nữa, đạn pháo cũng không có sẵn trên thị trường cho nên chúng phải tự sản xuất lấy, và vì thế pháo của Palpadia vẫn vượt trội hơn hẳn cả về chất lượng lẫn số lượng. Nếu giả dụ đó là một khẩu pháo được chia sẻ công nghệ, thì hẳn nhiên là bản nhái sẽ thua kém hơn hàng thật rồi.
…Ít nhất thì mọi chuyện đáng ra phải như vậy, thế nhưng… Poquetoire không tài nào nghĩ nổi quốc gia nào lại có thể chế tạo một khẩu pháo lớn đến bất thường như vậy. Mặc dù vậy, con tàu đó rõ ràng hướng đến từ Fenn cho nên Đô đốc Poquetoire đã quyết tâm thực thi ý chí của Papaldia và tấn công nó. Tàu địch đã di chuyển vào trong vòng 1,5 km tính từ hạm đội, và pháo chính của nó vẫn hướng thẳng về phía trước.
“Thứ đó hoàn toàn nằm trong tầm bắn rồi… lũ ngu này… KHAI HOẢ ĐẠI BÁC MA THUẬT!!!”
BABABABABA!!!
Khói bao phủ lấy hạm đội.
BOBOBOBOBOOM !!!
Tiếng đại bác khai hoả vang vọng trên biển. Vẫn tự tin sau khi tiêu diệt hải quân vương quốc Fenn một cách dễ dàng như cướp kẹo từ một đứa trẻ, 22 tàu trong Hạm đội Phương Đông của Quân đội viễn chinh Đế quốc Papaldia đã ném tất cả sức mạnh của mình vào tàu khu trục tên lửa Myoukou của Nhật Bản.
“Báo cáo! Tất cả các phát bắn… đều trượt mục tiêu!”
Quỹ đạo của đạn pháo đã nhanh chóng được xác minh và họ xác nhận rằng không có phát nào trúng đích cả, họ chỉ thấy rất nhiều cột nước bắn lên tung tóe xung quanh tàu địch.
“Tàu địch đã rút lui ra ngoài phạm vi bắn của pháo ma thuật!”
Một vật thể khổng lồ như thế mà lại có khả năng tăng tốc thật sự khủng khiếp, bằng chứng là tàu địch đã rút ra xa hạm đội của bọn họ nhanh đến thế nào. Sau loạt đoạn đầu thất bại, cả hạm đội quyết định rút ngắn khoảng cách trong khi nạp đạp cho loạt bắn tiếp theo.
“Khỉ thật… nó chạy nhanh quá! Con tàu đó là cái quái gì vậy chứ?!?” Đô đốc Poquetoire thốt lên kinh ngạc.
Ông ta có thể thấy một số ánh sáng gì đó nhấp nháy trên boong tàu địch, phải chăng họ đang cố nói với ông điều gì đó. Tuy nhiên, đội của ông vẫn đang trong trạng thái tấn công. Hạm đội truy đuổi con tàu một cách hung hăng nhưng họ không thể nào đuổi kịp được.
“Chúng ta không thể đưa tàu địch vào phạm vi bắn được ạ! Khoảng cách giữa hai bên đang dần tăng lên!”
Khi kẻ địch đã cách xa khoảng 3,5km, nó lại một lần nữa giảm tốc độ và thu hẹp khoảng cách với hạm đội.
“Tch, dám khinh thường bọn ta à… Túc trực quan sát tàu địch, đánh lái tiếp tục tiến thẳng tới thủ đô Amanoki của Fenn! Chúng không thể cản ta với chỉ một con tàu đâu!”
Họ không thể bắt kịp con tàu lạ, nhưng nó vẫn không ngừng bám theo như một con ruồi phiền phức, vì vậy ông ta quyết định mặc kệ. Ánh đèn trên boong của nó nhấp nháy ngày càng gấp gáp hơn, ông cũng lờ đi.
“?!”
Khẩu pháo to bự trên con tàu khổng lồ đó bắt đầu di chuyển.
BOOM!!!
“Tàu địch đã khai hoả!”
Viên đạn pháo rơi ngay trước mũi hạm đội, bắn lên một cột nước cao trắng xoá.
“Sức mạnh quái quỷ gì đây! Chúng có thể bắn được từ khoảng cách đó sao?!”
Đô đốc, thuyền trưởng, các sĩ quan và toàn bộ thủy thủ đoàn đều sững sờ trước sự việc trên. Con tàu đó nhanh hơn và sở hữu phạm vi tấn công xa hơn hẳn; cứ cái đà này, họ sẽ chỉ đơn giản là hứng chịu các đòn tấn công và từ từ bị tiêu diệt. Tuy nhiên, với trọng trách nhận được từ người đứng đầu cục ngoại giao Kyeos, mệnh lệnh là tuyệt đối. Từ bỏ chiến dịch mà không chiến đấu sẽ làm tổn thương phẩm giá của đế quốc và có thể nói là tương đương với một cuộc nổi loạn. Toàn bộ hạm đội sẽ bị trừng phạt nếu họ chạy trốn trước kẻ thù, và Poquetoire sẽ phải từ bỏ phận sự của mình đối với đất nước. Ông vẫn còn 22 tàu cơ mà, hạm đội lại một lần nữa nhắm vào Myoukou.
Ngay sau đó…
BOOM!!!
Tiếng đại bác từ con tàu đó lại vang lên.
KRẮẮẮCC!!!
Tàu chiến tuyến Paos đang di chuyển ở phía trước hạm đội bỗng dưng bị thổi bay một phần cột buồn chính. Chiếc cột buồm đó gãy răng rắc trước khi đổ ụp xuống những cánh buồm khác.
“Tàu chiến tuyến Paos đã mất toàn bộ cánh buồm, lúc này không thể nào di chuyển được nữa!”
“Cái gì?! Chỉ với duy nhất một phát bắn… Làm thế nào chứ…!?!”
Lướt qua chiếc Paos đã hoàn toàn bị vô hiệu hoá, các tàu chiến còn lại tiếp tục tiến thẳng về phía tàu địch.
BOOM!!!
Âm thanh đáng sợ đó một lần nữa quét qua đại dương. Lần này đến lượt tàu Galius bị phá huỷ các cột buồm.
“Chuyện… chuyện này không thể nào xảy ra được?!”
Đại bác là loại vũ khí rất thiếu chính xác. Để bù đắp cho điều đó, các tàu chiến được trang bị 100 pháo đã được phát minh. Tuy nhiên, tàu địch đã nhắm vào cột buồm lắc lư và thực sự bắn trúng đích! Và cả cái tốc độ nạp đạn cũng nhanh đến không tưởng!
Những con sóng trên biển sẽ khiến cả tàu đồng minh cũng như tàu địch bị rung lắc. Bắn từ một nền tảng không ổn định như vậy sẽ khiến các đợt tấn công tầm xa không hiệu quả chút nào. Chỉ một chút sai số nhỏ ban đầu thôi cũng đủ để gây ra sai lệch lớn lên các điểm tiếp đất thực tế rồi. Nhưng kẻ thù này chỉ đơn giản là nhổ nước bọt vào cái sự thật hiển nhiên ấy.
BOOM!!!
Tàu Mahmese bị bắn gãy hết cột buồm.
BOOM!!!
Đến lượt Kummashroe bị mất hết cột buồm.
Cuộc tấn công cứ thế tiếp diễn, một chuỗi các thiệt hại không thể tưởng tượng nổi đang diễn ra ngay trước mắt họ. Hạm đội viễn chinh Palpadia chẳng thể làm gì hơn ngoài việc đứng nhìn. Họ hoàn toàn bị áp đảo trước duy nhất một con tàu. Lẽ nào họ đang mơ, và rồi đột nhiên sẽ tỉnh giấc trên giường của mình. Nếu đúng là vậy thật… thì đó chẳng khác nào một cơn ác mộng cả. Độ chính xác vô song của kẻ thù đã hạ gục khoảng một nửa hạm đội, và nó vẫn tiếp tục giữ khoảng cách.
“Dường như bọn chúng không định đánh chìm chúng ta…”. Đô đốc Poquetoire lầm bầm… và rồi ông đi tới quyết định:
“…Rút lui!!! Bất cứ tàu nào còn di chuyển được, hãy lai dắt những tàu đã bị vô hiệu hoá. Chiến dịch này đã thất bại!”
Họ không thể bỏ rơi các đồng đội đang bị bất động được, và rõ ràng nếu tình hình hiện tại cứ tiếp diễn như thế, cuối cùng sẽ không còn tàu nào có thể di chuyển được nữa. Nhưng Đô đốc Poquetoire cũng đã phỏng đoán rằng mục tiêu của kẻ thù là không giết hoặc làm bị thương bất cứ ai, vì vậy ông mới ra lệnh rút lui.
“Khốn kiếp, giá mà mình có một Mẫu hạm rồng ở đây…”
Nếu có sự hỗ trợ trên không từ các Wyvern Chúa, biết đâu họ đã có thể đã thay đổi toàn bộ tình hình. Đô đốc Poquetoire đã cân nhắc như thế trong quá trình rút lui. Còn bây giờ dù cho ông có viết báo các về trận chiến này…. thì ngay cả khi đã được gửi đi thì chắc cũng chẳng có ai tin cả.
-------------------------------------------------------
Vương quốc Fenn, thủ đô Amanoki
Hãy tua thời gian lại một chút.
Sau khi chứng kiến JMSDF và Lực lượng Cảnh sát biển Nhật Bản đánh bại phi đội Wyvern Chúa của Papaldia, tất cả các sĩ quan quân đội đến từ những quốc gia bên ngoài các khu vực văn minh đều rơi vào trạng thái sợ hãi.
“Con tàu ma thuật đó thật sự đáng kinh ngạc!”
“Nó quá mạnh! Những gì đã xảy ra còn vượt xa hơn tôi tưởng nữa!”
“Đám Wyvern Chúa vô song đó đã bị đánh tơi bời! Thực sự những con tàu đó là cái quái gì vậy?!”
“Rõ ràng chúng thuộc về cái quốc gia mới nổi tên là Nhật Bản.”
“Có lẽ nào… họ đến từ Đế chế Ma pháp Cổ đại?!?”
Những sĩ quan đó đã chứng kiến toàn bộ từ trên bờ biển. Họ vừa e sợ những con tàu màu xám có sức mạnh không tưởng đó, đồng thời cũng vừa tự hỏi liệu họ có thể liên minh với Nhật Bản không. Phải chăng, cái đất nước sở hữu những con tàu mang theo sức mạnh thậm chí vượt qua cả Đế quốc Papaldia lại có mối quan hệ hữu nghị với Vương quốc Fenn thì sao, bởi vì họ cũng tham dự Lễ hội quân sự Fenn kia mà. Nếu quốc gia của họ cũng kết bằng hữu với Fenn, và bằng cách mở rộng mối quan hệ với quốc gia sở hữu đội tàu khổng lồ đó thì biết đâu, họ có thể thoát khỏi bàn tay thâu tóm của Papaldia. Giải thoát khỏi việc phải cống nạp công dân của chính mình để làm nô lệ và giao nộp đi từng phần lãnh thổ. Giá như…
Khi Kiếm vương Shihan từ chối yêu cầu nhượng lại lãnh thổ cho Palpadia, họ đều chắc mẩm rằng thể nào Fenn cũng sẽ bị san phẳng. Tuy nhiên giờ đây khi đã biết đến đồng minh mới của Fenn, họ có thể hiểu tại sao Fenn lại làm vậy.
Sau cái ngày được gọi là Trận hải chiến Fenn đó, Nhật Bản sẽ nhanh chóng thiết lập quan hệ ngoại giao với rất nhiều quốc gia.
---------------------------------------------------------
Đế quốc Papaldia, Cục ngoại giao số 3.
Cục trưởng Kyeos đã rất tức giận sau khi đọc báo cáo đến mức dường như máu có thể bật ra từ đầu ông ta bất cứ lúc nào. Tất cả là do Fenn đã từ chối lời đề nghị hào phóng là giao nộp lãnh thổ làm cống vật cho đế quốc. Chúng thậm chí còn dám khước từ lời đề nghị cho thuê đất trong 498 năm, vốn đã được soạn ra nhằm đem lại lợi ích đáng kể cho cả hai bên.
“Lũ Fenn các ngươi sẽ phải hối hận vì dám khước từ Đế quốc …”
Những câu nói kiểu như trên đã trở thành thần chú của Cục ngoại giao số 3 tự bao giờ. Đế quốc Papaldia nắm quyền thống trị năm quốc gia trong các khu vực văn minh và 67 quốc gia ở bên ngoài khu vực văn minh cả lớn lẫn nhỏ. Đối với một đế quốc lớn như vậy mà lại bị chế giễu bởi một đất nước mọi rợ cỏn con thì không đời nào có thể để yên được. Mà đương nhiên không thể nào lại mềm mỏng với chúng được, đó là lý do vì sao Cục ngoại giao số 3 lại triển khai 22 tàu thuộc Hạm đội Quân đội Viễn chinh Đế quốc, cùng với hai phi đội Wyvern Chúa.
Các Wyvern Chúa đáng lẽ phải khủng bố Lễ hội quân sự và gieo rắc nỗi sợ hãi cho các quan chức quân đội tham dự từ các quốc gia khác. Hạm đội đáng lẽ phải tấn công không thương tiếc vào thủ đô của Fenn là Amanoki và đốt rụi nơi đó thành tro bụi nhằm chứng minh cho tất cả các quốc gia mọi rợ khác thấy được cái giá cho việc dám thách thức Papaldia. Tuy nhiên, kết quả thực tế thật thảm hại.
Các Wyvern Chúa được phái đến để tấn công bằng đường không đột nhiên mất tích, kết nối liên lạc với họ đột ngột bị cắt. Không ai biết chuyện gì đã xảy ra với họ, nhưng khả năng cao tất cả đều đã chết. Ban đầu, họ phỏng đoán rằng những hiệp sĩ cưỡi phong long Gahara đã đến viện trợ Fenn. Tuy nhiên, mặc dù phong long rất mạnh nhưng số lượng cũng rất ít, vì vậy chúng không thể nào áp đảo được một phi đội Wyvern Chúa đến mức họ không cả kịp báo cáo gì về cả.
Ngay sau đó, thông tin truyền đến cho biết họ đã chạm trán với Hải quân Vương quốc Fenn và tự mình tiêu diệt tất cả bọn chúng! Hạm đội của họ không bị chút thiệt hại nào. Đúng như dự đoán, đây là kết quả rõ ràng khi phải đối mặt với bọn mọi rợ. Thế nhưng vấn đề thực sự lại bằn ở báo cáo tiếp theo.
“Hạm đội Phương Đông, Quân đội Viễn chinh Đế quốc đã bị đánh bại”.
Tin tức này đã khiến Cục ngoại giao rơi vào tình trạng hỗn loạn. Hơn thế nữa viên đô đốc hẳn là đã gặp vấn đề về thần kinh, vì báo cáo của ông viết rằng họ chỉ phải đối mặt với duy nhất một tàu địch mà thôi. Đây là tóm lược báo cáo của đô đốc:
Gặp phải một con tàu màu xám khổng lồ.
Đã tấn công tàu địch bằng đại bác ma thuật, kẻ địch nhanh chóng rút lui khỏi tầm bắn rất nhanh.
Từ khoảng cách 3,5 km, tàu địch đã bắn phát súng cảnh cáo vào đội hình, tầm bắn và hỏa lực của chúng vượt xa hạm đội.
Tốc độ của kẻ thù vượt xa tàu của hạm đội, không thể tiến tới phạm vi bắn.
Cho đến lúc này, thật khó mà có thể tin vào bản báo cáo này.
Đầu tiên là về việc con tàu này vừa lớn hơn cả tàu của đế quốc, nhưng lại vừa nhanh hơn hẳn. Rõ ràng là tàu càng lớn thì lực cản của nước cũng sẽ càng lớn theo. “Nước mắt Thần gió” đã được sử dụng cho tàu chiến đế quốc, thành thật mà nói đấy là thứ tốt nhất trên thế giới; ngoại trừ Đế chế Ma pháp Cổ đại thì không kẻ nào khác có khả năng chế tạo “Nước mắt” mạnh như Papaldia. Papaldia không chỉ được tiếp cận với các mỏ đá ma thuật có độ tinh khiết cao nhất, mà còn có các nhà máy chiết lọc tốt nhất. Nói cách khác, bắt gặp một con tàu khổng lồ chạy nhanh là điều không tưởng.
Thứ hai, bắn cảnh cáo từ khoảng cách 3,5 km. Ngay cả với các siêu cường quốc, tầm bắn tối đa họ có thể đạt được đối với đạn pháo là 2 km. Để tăng được gần gấp đôi phạm vi đó, đối với một quốc gia bên ngoài các khu vực văn minh vốn là điều không thể.
Ngay cả khi một con tàu thù địch như vậy thật sự tồn tại, thì theo như trong báo cáo của đô đốc tại sao lại phải bắn cảnh cáo cơ chứ. Nếu chúng tàn sát cả hạm đội và để lại một vài người còn sống sót để tường thuật lại sự việc, làm vậy tin đồn sẽ dễ dàng lan truyền sang những quốc gia khác hơn. Nếu đối phương sợ hãi trước những phát súng cảnh cáo từ chúng, thì đồng nghĩa chúng cũng sẽ mất đi cơ hội thể hiện sức mạnh của mình.
Và cuối cùng, điều khiến ông tin rằng đô đốc đã mất trí chính là phần này:
Tàu địch không xác định đã bắn 11 phát. Mỗi quả đạn đều bắn trúng cánh buồm của một con tàu khác nhau, làm cho những con tàu đó bất động.
Kẻ thù không cố gắng đánh chìm bất kỳ tàu nào. Soái hạm của chúng tôi đã rút lui và hoàn toàn nguyên vẹn.
…Làm sao ông dám gửi trò hề này để lên báo cáo cấp trên cơ chứ? Đại dương rất bất ổn định, lúc nào cũng có sóng. Bất kì rung lắc nhẹ nào cũng sẽ khiến đạn pháo ma thuật bị trượt mục tiêu lý thuyết của nó. Đạt được độ chính xác 100% là điều không thể ngoại trừ Đế chế Ma pháp Cổ đại. Hơn nữa lại còn bắn chính xác thẳng vào những cột buồm nữa chứ, ông ta rất ấn tượng trước trí tưởng tượng phong phú của vị đô đốc.
Ngoài ra thì… không, bây giờ chưa thể nói trước được gì. Bản báo cáo này chỉ đơn giản là một danh sách những lập luận ngớ ngẩn. Các quốc gia mọi rợ không thể nào sở hữu một vũ khí tiên tiến như vậy được. Ông bắt đầu cảm thấy hoài nghi trước báo của đô đốc cũng như cấp dưới của mình. Và bởi vì trong vụ này đô đốc cũng có liên quan, ông ta sẽ phải đợi cho đến khi nào điều tra được toàn bộ kẻ địch và tàu của chúng mới được.
Mặc dù vậy, có thể chắc chắn một điều rằng, một kẻ nào đó đang vấy bùn nhơ vào danh dự của Đế quốc, và bọn chúng sẽ phải bị nghiền nát. Nhưng bởi vì ông ta không biết bọn chúng là ai, cho nên không thể tuỳ tiện hành động được. Tin tức này chắc chắn sẽ được báo lên Hoàng đế. Thời gian tới, Đế quốc sẽ phải phái đi một hạm đội tinh nhuệ hơn. Dường như có một siêu cường khác đang bí mật tiếp tay cho kẻ thù bí ẩn này.
Để hiểu rõ hơn về kẻ thù mới này, Cục ngoại giao số 3 sẽ bắt đầu thu thập tin tức tình báo về chúng.
----------------------------------------------------
Đế quốc Papaldia, Cục ngoại giao số 3, cửa tiếp tân.
“Thành thật xin lỗi, nhưng hôm nay các vị không thể gặp cục trưởng được”.
Các quan chức của Bộ Ngoại giao trở lại như đã hẹn để gặp trưởng cục ngoại giao, thế mà lại một lần nữa bị thư ký ngăn cản.
"Tại sao vậy?! Chúng tôi có hẹn rồi mà!!!”
“Gần đây đã có một vài chuyện khá phức tạp phát sinh. Thành thật xin lỗi, nhưng chúng tôi hiện không gặp mặt các nước mới nổi bên ngoài các khu vực văn minh đâu. Lịch trình của chúng tôi hiện tại đã kín hết rồi. Cảm phiền các vị liên hệ lại với chúng tôi sau một tháng hoặc hơn”.
Nhật Bản không biết rằng chính họ đã gây ra sự gia tăng khối lượng công việc đột ngột này, dẫn đến việc thiếu nhân sự trong cục ngoại giao, vì vậy mà các đặc phái viên lại một lần nữa ỉu xìu trở về nhà.
Sau Lễ hội quân sự Fenn, Nhật Bản đã lần lượt thiết lập quan hệ ngoại giao với các nước bên ngoài khu vực văn minh. Ban đầu, họ phải rời Nhật Bản để khám phá và xin đàm phán ngoại giao với các nước khác, nhưng giờ đây sau Trận hải chiến Fenn, các quốc gia lần lượt tìm đến họ trên những con tàu kiểu cũ. Mặc dù lực lượng Cảnh sát biển hiện đang phải ngập trong công việc, nhưng số lượng các quốc gia thiết lập quan hệ ngoại giao với Nhật Bản đã tăng lên con số 22 và họ đã bắt đầu giao dịch thương mại một cách nghiêm túc.
Đế quốc Papaldia, Cục ngoại giao số 3.
“Các ngươi nói gì? Sẽ không gửi cho chúng ta thêm bất cứ nô lệ nào trong năm nay là sao???” - Quan chức ngoại giao hét vào mặt đại sứ của Vương quốc Topa (bên ngoài khu vực văn minh).
“Chúng tôi đã quyết định ngừng nô lệ hóa công dân để gửi cho các vị rồi.” - Đại sứ đáp lời trong khi đổ mồ hôi lạnh.
“Hừm! Nếu đã vậy, riêng các ngươi sẽ bị đình chỉ việc chia sẻ công nghệ !!!”
Đế quốc trước đến nay luôn chậm rãi chia sẻ công nghệ lạc hậu của mình cho các quốc gia được “bảo hộ” nằm bên ngoài khu vực văn minh. Điều này cho phép các quốc gia này nâng cao tiềm lực của mình…nhưng vì tất cả các quốc gia khác trong khu vực cũng tăng trưởng với tốc độ tương tự, điều này đã gây nên sự đảo lộn trong cán cân quyền lực. Nếu một quốc gia bị loại trừ, việc này sẽ gây nên sự cách biệt về tốc độ phát triển giữa các quốc gia với nhau, dẫn đến việc tiềm lực của quốc gia đó dần dần sẽ bị sụt giảm.
Chuyển giao công nghệ chỉ là một trong những quân bài ngoại giao của đế quốc. Nếu họ không nghe lời, tiếp theo đế quốc sẽ đe dọa ngừng xuất khẩu công cụ, đinh và các mặt hàng thiết yếu khác cho đến khi họ nhượng bộ mới thôi,… hay ít nhất, đó là những gì đáng lẽ nên diễn ra.
Đại sứ Topa bật cười tỏ rõ thái độ khinh bỉ. “‘Công nghệ’ ư? Hah! Kể cả thế, chúng tôi vẫn từ chối giao nộp bất kỳ nô lệ nào cho đế quốc. Cứ chấm dứt sự tham gia của chúng tôi trong vấn đề chia sẻ công nghệ đi. Thế là xong chứ gì? Chúng tôi đã có mối quan hệ ngoại giao được thiết lập với Nhật Bản rồi”.
Trước đây, việc Topa dám hành động như trên là điều không tưởng. Đại sứ khịt mũi cười khẩy và kết thúc cuộc trò chuyện.
-----------------------------------------------------------
Cục ngoại giao, khu vực ăn uống
Bây giờ là giờ giải lao, vì vậy các quan chức đang vừa tán gẫu vừa ăn uống.
“Gần đây hình như bọn mọi rợ đang tỏ thái độ thách thức chúng ta thì phải”.
“Đúng đấy, khoảng vài tháng gần đây chúng đã bắt đầu xấc láo rồi”.
“Trước đó chúng luôn tỏ ra sợ hãi và bị choáng ngợp bởi những yêu cầu của chúng ta kia mà. Nhưng ngày hôm qua, chúng đều nói ‘đã liên minh với Nhật Bản’, thật kiêu căng! Đám đó chỉ là lũ đến từ Vương quốc Scios ngu ngốc thôi mà!”
“Tôi cũng vừa nghe một câu y như thế từ đại sứ của Topa. Bọn Topa nói rằng chúng không cần công nghệ của chúng ta nữa! Lý do cũng là vì đã thiết lập mối quan hệ với ‘Nhật Bản’. Mấy ông đã bao giờ nghe nói đến ‘Nhật Bản’ chưa?”
“Không biết.”
“Tôi cũng chưa từng nghe qua”
“Ahh!!!”
Raita, người thư ký quản lý hoạt động tiếp tân, đột nhiên hét toáng lên vì ngạc nhiên khiến mọi người trong phòng đều phải ngoái lại nhìn. Sau đó, anh vội chạy đi chuẩn bị một loạt các báo cáo cho tất cả các quan chức.