Chương 3: Thảm sát Gim
Tran: justnoob
Edit: dưa hấu
.
.
.
*****************
Lãnh địa Kua Toine, khu vực phía tây, 20 km từ biên giới, thị trấn Gim
Trung lịch năm 1639, ngày 11 tháng tư, buổi chiều
Hội Hiệp sỹ phía Tây, Tiểu đoàn Kỵ binh Rồng số 1 và số 2
Đội trưởng của lực lượng hiệp sỹ phía tây, Moiji, đang cảm thấy bứt rứt trong lòng.
Lực lượng phía tây bao gồm 2.500 lính bộ, 200 cung thủ, 500 lính bộ hạng nặng, 200 kỵ binh, 100 kỵ binh hạng nhẹ, 24 đơn vị rồng bay, và 30 pháp sư.
Kua Toine có nhiều đơn vị thường trực sẵn sàng chiến đấu bởi họ luôn trong tình trạng bán khẩn cấp, nhưng lực lượng kẻ địch quan sát được dọc biên giới hiện tại đã áp đảo họ. Hơn thế nữa, tất cả mọi nỗ lực đàm phán của họ tới phía Rowlia vẫn tiếp tục bị ngó lơ.
Một phần cư dân đã bắt đầu sơ tán khỏi Gim theo lệnh từ chính quyền.
“Vẫn không có phản hồi từ phía Rowlia à?” Moiji hỏi một pháp sư liên lạc.
“Lời cảnh báo của chúng ta vẫn truyền tới Rowlia bình thường, nhưng lại không nhận được bất kỳ hồi đáp nào ạ. Tôi chỉ có thể kết luận rằng bọn chúng đang làm ngơ trước cảnh báo của chúng ta.”
Nếu chênh lệch quân số giữa hai bên không đáng kể, ít ra còn có thể nghĩ ra được một chiến lược vững chắc nào đó để giúp thành phố tránh thất thủ. Tuy nhiên, trước những chênh lệch quá lớn ở thời điểm hiện tại, nơi đây đây sẽ trở thành một cuộc tàn sát mất. Chúng ta liệu có thể làm gì đây…?
“Sở chỉ huy có phản hồi gì về yêu cầu tiếp viện của chúng ta không?”
“Chúng tôi đã liên lạc lại với Sở chỉ huy, tuy vậy câu trả lời duy nhất chỉ là ‘chúng tôi vẫn đang tiến hành hội thảo khẩn cấp’, họ sẽ không tiết lộ thêm cho chúng ta bất kì thông tin chi tiết gì khác đâu ạ.”
“Chết tiệt! Đây có phải là dã ngoại đâu! Nếu chúng ta phải chiến đấu với quân số hiện tại trong khi không có tiếp viện, thì Gim coi như đã mất rồi! Thật là khốn nạn mà…!!!”
Với vô vàn những suy tư mập mờ trong đầu họ, thời gian vẫn cứ trôi qua với không khí ảm đạm bao trùm.
Trung lịch năm 1639, ngày 12 tháng tư, sáng sớm
20 km từ biên giới, thị trấn Gim
Đột nhiên bất thình lình, khói đỏ bốc lên từ biên giới phía tây thị trấn Gim. Cùng lúc đó, một thông báo khẩn cấp được gửi đến qua kênh liên lạc ma thuật.
“Vô số kỵ binh rồng Rowlia đã xâm nhập Gim! Và… hàng ngàn binh lính địch đang ùa qua biên giới! Cuộc xâm lược đã bắt đầu rồi! Tôi nhắc lại…!!! Tất cả hãy chạy thoát thân---!!Gahh…!...”
Cuộc gọi đột nhiên bị cắt ngang. Đội trưởng Moiji, sau khi quan sát khói hiệu đỏ báo hiệu cuộc xâm lược của Rowlia vào Kua Toine liền hét lên mệnh lệnh.
“Tiểu đoàn Kỵ binh Rồng số 1 và số 2 xuất kích, đánh chặn đội rồng bay của địch! Kỵ binh hạng nhẹ, tấn công cánh phải và đánh lạc hướng chúng! 200 kỵ binh, chuẩn bị đột phá vòng vây, sẵn sàng nhận lệnh! Lính bộ, thiết lập đội hình với lực lượng hạng nặng trên tuyến đầu! Cung thủ, chuyển vị trí ra tuyến sau và hỗ trợ ở tầm xa nhất! Pháp sư, nếu không tham gia tấn công, hãy giữ cho gió có lợi cho bên ta.”
Tiểu đoàn kỵ binh rồng cất cánh ngay lập tức, hai mươi tư đơn vị rồng bay được vũ trang đầy đủ bay lên bầu trời. Họ chia thành hai tiểu đoàn, một tiểu đoàn bay sát mặt đất và một tiểu đoàn án ngữ vùng trần bay tối đa của rồng.
Ngay sau đó, bầu trời bên phía Rowlia tràn ngập những chấm đen. Trước số lượng khổng lồ của kẻ địch đang ngày càng tăng, những kỵ binh rồng của Kua Toine cảm thấy trái tim mình như đang thắt lại.
Đạo quân chinh phạt phía đông Vương quốc Rowlia, lực lượng tiên phong
Sư đoàn tiến công số 1, số lượng: 75 đơn vị rồng
Tiểu đoàn Kỵ binh Rồng của Kua Toine dũng cảm xông pha về phía trước để đối đầu kỵ binh rồng của Rowlia. Đội hình 75 kỵ binh rồng đã khóa họ trong tầm ngắm.
“Chúng ta sẽ tận dụng ưu thế về số lượng. Chuẩn bị khai hỏa.”
Viên chỉ huy Kỵ binh Rồng Aldebaran, có ý định xóa sạch kẻ địch chỉ trong một đợt tấn công. Tất cả 75 con rồng bay thành đội hình và mở miệng ra. Ngay sau đó, những quả cầu lửa dần dần hình thành.
“Năm… bốn… ba… hai… một… khai hỏa!!!”
Cả bảy mươi lăm con rồng cùng khai hỏa một lúc. Cộng thêm khả năng xoáy của cầu lửa, bắn từ trong miệng sẽ gia tăng khoảng cách tấn công một cách rõ rệt so với bắn ở ngoài miệng. Sử dụng kỹ thuật này, họ có thể bắn phủ đầu trước cả khi rồng của Kua Toine bay vào tầm bắn hiệu quả. Mười hai kỵ binh rồng của Kua Toine bị trúng trực diện và rơi khỏi bầu trời.
“Chúng chia đôi lực lượng đấy… tất cả đề phòng.”
Ngay sau đấy, mười hai kỵ binh rồng phe Kua Toine ẩn mình trước ánh mặt trời rồi bổ nhào xuống theo một hàng dọc. Họ tấn công ngay khi kẻ địch đã vào tầm bắn, và hạ được ba kỵ binh của Rowlia. Tuy nhiên khi cả hai phe giao tranh tầm gần với nhau, vì phải chống chọi với phe địch có số lượng gấp năm lần, rồng của Kua Toine từng con một bị bắn hạ. Chỉ mất vài phút để họ bị tiêu diệt hoàn toàn.
“Chúng ta sẽ hỗ trợ lực lượng mặt đất. Toàn bộ đơn vị, yểm trợ bằng hỏa lực.”
Toàn bộ kỵ binh rồng của Rowlia bổ nhào xuống đội hình quân của Kua Toine.
“Chết tiệt!!! Chúng có được số lượng rồng áp đảo, kể cả kỵ binh bọn chúng cũng thiện chiến hơn chúng ta nhiều!!” Moiji hét lên, đấm mạnh vào tường.” Toàn bộ kỵ binh rồng của ta đã bị diệt sạch rồi…!!”
Đội rồng bay địch đang tập trung hỏa lực oanh tạc lên lính bộ, liên tiếp tạo những mưa lửa tấn công họ. Thiệt hại ngày càng trầm trọng hơn. Họ chỉ có một cách duy nhất để phản công: dùng ma thuật gió tăng công lực hỗ trợ cho tên bắn. Rủi thay, ma thuật gió về cơ bản rất khó để chuẩn bị, nên không thể sử dụng liên tục được. Họ chỉ có thể bắn cùng lắm là mười phát từ cung dài, và đương nhiên họ cũng không có khả năng điều hướng cho những phát bắn đó.
Một cây cung dài vừa bắn một mũi tên lên bầu trời. Thật không may vì trong thế giới này, các biện pháp phòng không thường không bao giờ trúng và chỉ mang tính hình thức.( với ba nền văn minh tiên tiến, dường như có một số vũ khí phòng không hiệu quả…)
Đội Hiệp sĩ Kua Toine chịu thiệt hại nặng nề trước sự oanh kích dồn dập của phi đội rồng địch. Quân số của họ đã giảm phần ba. Ngay sau đó, hai mươi lăm nghìn bộ binh trong lực lượng chinh phạt tiên phong tham chiến. Chưa đầy 30 phút sau, toàn bộ lực lượng phòng thủ của Kua Toine bị tiêu diệt hoàn toàn.
Đội trưởng Moiji, với tay bị trói sau lưng, giờ đây đã trở thành tù binh chiến tranh, trong khi quân chinh phạt đang tràn vào cả thị trấn Gim.
“Yếu quá nhỉ! Với số lượng thế này, đến cả Moiji còn chẳng đấu được với ta một trận ra trò nữa mà. Bọn ta thậm chí còn chưa dùng đến bọn quái thú đấy!” Chuẩn tướng Adem hả hê nhìn Moiji. “À, đúng rồi… vợ và con gái ngươi đang sống ở Gim đúng không nhể?”
“Ngươi nói thế là có ý gì?!”
“Này” Adem kêu lũ lính của hắn, “Dẫn vợ và con gái của ngài Moiji ra đây. Để hai mẹ con chúng nó biểu diễn cho ngài Moiji đây xem một chút, sau đó vứt chúng làm thức ăn cho đám quái thú cũng chưa muộn!!!”
“Thằng quái vật!!!!” Moiji hét lên trong khi nhoài người lên định nhảy xổ vào tấn công Adem, nhưng vị đội trưởng bị đánh gục dễ dàng.
“Đừng lo lắng. Sau khi xem xong, mày cũng sẽ được đoàn tụ làm thức ăn cùng với chúng nó mà”
“TAO SẼ GIẾT MÀY!!!”
Mệnh lệnh tàn bạo của Adem được thực thi ngay trong ngày hôm đó. Thị trấn Gim tràn ngập những xác chết, đâu đâu cũng bắt gặp những cảnh cướp bóc, hãm hiếp và điêu tàn. Gia đình Modim cũng không thoát khỏi số phận tàn khốc này. Một trăm người được đã được thả đi để lan truyền nỗi khiếp sợ sang những thị trấn lân cận.
Tuy nhiên, một khi Nhật Bản biết về vụ thảm sát này, họ sẽ có thêm lí do bảo vệ người dân của Kua Toine khỏi sự thảm sát xảy ra trong nay mai.
Trung Lịch năm 1639, ngày 22 tháng tư, Lãnh địa Kua Toine, cuộc gặp chính quyền
Thị trấn Gim nằm ở phía tây đã thất thủ trước lực lượng viễn chinh của Rowlia. Hơn thế nữa, trận đánh đó không khác gì thảm họa khi mà gần như toàn bộ người dân trong thị trấn đều bị thảm sát. Không khí ngột ngạt u ám đang bao trùm khắp phòng họp.
“Mau đọc báo cáo mới nhất đi.” Thủ tướng Kanata ra lệnh.
Vị sỹ quan quân sự đang toát mồ hôi hột.
“Báo cáo ngài! Khu vực phía tây bao quanh Gim giờ đây đã bị chiếm đóng bởi lực lượng Rowlia. Quân số của chúng ở khoảng 30 nghìn người. Theo thông tin tình báo thì Rowlia đã huy động cùng lúc 500 nghìn quân lính tấn công. Ngoài ra, Đế quốc Papaldia của Nền Văn Minh thứ Ba, vốn cũng là một cường quốc của Fillades, theo tin đồn đã hỗ trợ quân sự cho Rowlia. Tuy tin đồn đó vẫn chưa được xác thực, nhưng Rowlia chắc chắn có khoảng 500 rồng bay trong quân đoàn. Báo cáo cuối cùng, hơn bốn nghìn tàu chiến của Rowlia đã rời bến, điểm đến chưa biết.”
Nỗi im lặng lại tiếp tục bao phủ toàn căn phòng.
Tất cả người tham gia đều đang nghẹn lại, từ từ nhận lấy bản báo cáo. Con số “năm trăm nghìn” cũng coi như là gấp mười lần toàn bộ quân số của họ. Hơn nữa, kẻ địch còn có năm trăm rồng bay nữa. Còn tệ hơn nữa là, chúng còn có hơn bốn nghìn tàu chiến đang xuất phát đến nơi nào đó chưa rõ. Rowlia thật sự không hề đùa trong âm mưu thôn tính toàn bộ lục địa, và Kua Toine không thể làm được gì để có thể ngăn chặn cuộc xâm lược đó được.
Hoàn toàn tuyệt vọng—đó là cảm xúc đang bao trùm căn phòng vào lúc này. Đột nhiên, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao lưỡng lự giơ tay lên.
“Thưa Thủ tướng, liệu thần có thể phát biểu?”
“Gì vậy?”
“Thực ra, trước khi cuộc họp này bắt đầu, bên chúng thần có nhận được công điện từ phía Đại sứ quán Nhật Bản.”
“Họ nói gì?”
“Vâng ạ… để thần đọc lên cho mọi người nghe.”
Chính quyền Nhật Bản bày tỏ mối quan ngại sâu sắc trước sự tàn bạo vô nhân tính của vụ thảm sát xảy ra tại thị trấn Gim thuộc Lãnh địa Kua Toine. Chúng tôi muốn nhấn mạnh tầm quan trọng trong việc càng sớm càng tốt tìm ra thủ phạm của những tội ác ghê rợn này. Nếu chính quyền Kua Toine yêu cầu, Nhật Bản sẵn sàng triển khai lực lượng phòng vệ JSDF đến hỗ trợ trong việc đem những kẻ man rợ này ra công lý.
“… đó là toàn bộ nội dung của thư hàm.”
“…Vậy có nghĩa là… họ sẽ gửi quân tiếp viện tới?”
“Mặc dù thư hàm có ý tránh nói thẳng ra điều đó, nhưng thần tin rằng nếu chúng ta có yêu cầu, họ sẽ ngay lập tức gửi tiếp viện. Hiến pháp của họ ngăn cấm việc can thiệp vũ trang vào các xung đột quốc tế, tuy nhiên, nghe có hơi kì cục nhưng thần tin rằng họ đang cố coi Vương quốc Rowlia một nhóm phần tử tội phạm có vũ trang và bỏ qua vị thế đất nước của Rowlia. Đây chỉ đơn giản là một cái cớ để can thiệp quân sự mà thôi, bởi vì đất nước của họ có khả năng sản xuất lương thực kém như Quira vậy, họ không thể để mất nguồn xuất khẩu lương thực là chúng ta được.”
Khán phòng bắt đầu tràn ngập những tiếng xì xào. Động thái mới này của Nhật tựa như ánh mặt trời hi vọng đang le lói sau một đêm dài u tối tuyệt vọng của họ vậy.
“Thời cơ đã đến! Lập tức yêu cầu sự hỗ trợ từ phía Nhật Bản để tiêu diệt nhóm tội phạm có vũ trang! Cho họ biết rằng chúng ta sẽ hỗ trợ tất cả lực lượng của họ. Ngoài ra, cho họ quyền tự do di chuyển trên vùng đất, vùng trời, vùng biển của chúng ta cho đến khi toàn bộ nhóm tội phạm bị tiêu diệt. Họ sẽ có toàn quyền hành động. Và cuối cùng, Ngài Bộ trưởng!”
“Thần xin đợi lệnh!”
“Hạ lệnh cho toàn bộ lượng lực hiệp sĩ và tiểu đoàn kỵ binh rồng còn lại hợp tác mọi mặt với phía Nhật Bản.”
“Tuân lệnh!”
********************
.
.
.
.
Mọi người thấy hay thì hãy bình luận nhiều lên nha, mỗi bình luận của các bạn đều là động lực cho bọn tui tiếp tục dịch truyện nè :3 :3