Nihonkoku Shoukan(WN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Arc 1 Đổ bộ Rodenius - Chương 02 Nhiễu loạn

Chap 2: NHIỄU LOẠN

Trans: justnoob

Edit: dưa hấu

.

.

.

************************************

Trung lịch năm 1639, ngày 22 tháng ba, buổi sáng

Hai tháng trước, đảo quốc Nhật Bản bị dịch chuyển sang một thế giới khác. Họ ngay lập tức liên lạc với Lãnh địa Kua Toine và Vương quốc Quira để thiết lập mối quan hệ ngoại giao. Ngay khi mối quan hệ được thiết lập, chính quyền Kua Toine thay đổi mãnh liệt hơn bao giờ hết trong suốt chiều dài lịch sử của mình cho đến mãi về sau.

Nhật Bản đã đưa ra yêu cầu được nhập khẩu một lượng lương thực khổng lồ, tuy vậy Kua Toine vẫn có thể hoàn thành yêu cầu mà Nhật Bản đưa ra bởi vì nơi đây vốn là một đất nước có khả năng tự cung tự cấp nguồn lương thực dồi dào cho cả con người và động vật chăn nuôi. Kể cả Vương quốc Quira với những vùng đất cằn cỗi, thì nơi đây vẫn là một nơi tràn đầy tài nguyên theo từ những thăm dò từ phía Nhật Bản, và họ cũng bắt đầu xuất khẩu tới Nhật.

Đổi lại cho những tài nguyên này, Nhật Bản bắt đầu đầu tư tài nguyên để hai đất nước trên phát triển cơ sở hạ tầng – chẳng hạn như hệ thống đường đất nện huyết mạch giúp kết nối các thành phố lớn, một bước tiến lớn so với đường sỏi; cùng với hệ thống vận chuyển lớn chính là đường sắt.

Hàng loạt các công nghệ hiện đại cũng được phía bên kia yêu cầu, tuy nhiên Nhật Bản đã đưa ra bộ luật mới gọi là “Nghị luật Ngăn chặn Phát tán Công nghệ tới Thê giới mới” để bảo vệ những công nghệ cốt lõi quan trọng. Việc xuất khẩu vũ khí cũng được yêu cầu tuy nhiên việc này vốn đã được coi là phạm pháp nên không có bước tiến nào đáng kể cả.

Những công nghệ mà Nhật Bản chia sẻ được phần lớn chỉ cơ bản giúp nâng cao chất lượng cuộc sống ở hai quốc gia này. Chẳng hạn như mở rộng cách tiếp cận với các nguồn nước uống sạch (công nghệ nước sạch vốn đã tồn tại nhưng lại không được sử dụng trong sinh hoạt), khả năng thắp sáng vào ban đêm cùng nhũng ứng dụng khác của điện, các loại bình khí đốt vận hành bằng tay dùng để tạo lửa và làm nóng nước theo nhu cầu… dần dà cuộc sống của người dân nơi đây đã cải thiện rõ rệt.

Chỉ mới chưa đầy hai tháng nên những công nghệ này vẫn chưa được phổ biến rộng rãi, tuy vậy người đứng đầu bộ công thương đã xem qua kết quả sơ bộ và cảm thấy bất ngờ đến mê hoặc. Ông trở nên chóng mặt trước những suy nghĩ về tốc độ thay đổi chóng mặt của đất nước trong tương lai.

“Những sản phẩm từ quốc gia mang tên Nhật Bản này thật tuyệt vời…! Chúng còn tốt hơn cả ba nền văn minh tiên tiến! Chúng ta thậm chí còn vượt mặt họ về mảng tiêu chuẩn sống của người dân nữa ấy chứ!”

Tuy nhiên, khi thảo luận với viên thư kí của mình, Thủ tướng Kanata phải suy tính cẩn thận hơn về những ảnh hưởng mà quốc gia này sẽ gây nên cho họ trong tương lai.

“Hah… Thật nhẹ nhõm khi biết họ là những con người yêu hòa bình. Dù họ có luật nghiêm cấm thành lập quân đội thường trực và chỉ được phép duy trì ở mức lực lượng phòng vệ, tuy nhiên chỉ nghĩ đến việc có động thái đối đầu với tiềm lực công nghệ của họ cũng đã rất đáng sợ rồi.”

“Tôi cũng cùng quan điểm với ngài. Tuy vậy, tôi có hơi thất vọng vì họ sẽ không xuất khẩu vũ khí cho chúng ta. Nếu chúng ta có trong tay số vũ khí đó, việc ngăn chặn mối đe dọa từ phía Rowlia sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”

Canh cánh trong mình nỗi tiếc nuối, Kanata ngước nhìn xa xăm về phía ánh hoàng hôn.

Vương quốc Rowlia, thủ đô hoàng gia Jin Hark, Thành Hark, hội đồng hoàng gia

Đó là một buổi tối mùa thu mát mẻ, dưới ánh trăng đêm tỏa sáng rạng ngời. Những ánh đuốc đang thắp sáng căn phòng tối nơi mà nhà vua đang ngồi thảo luận về tình hình tương lai của đất nước.

“Thưa Đức vua Rowlia, công tác chuẩn bị đã hoàn tất rồi ạ.”

Một người đàn ông trong bộ giáp bạc quỳ trước nhà vua và trình lên bản báo cáo. Ông ấy trạc tuổi ba mươi cùng với một bộ râu đen cùng cơ bắp cuồn cuộn đến nỗi có thể nhìn rõ được qua lớp áo giáp. Ông chính là Tướng Patajin.

“Chúng ta sẽ đối đầu hai quốc gia đấy. Liệu có chắc phần thắng được không?”

Hark Rowlia, vị vua thứ 34 của Vương quốc Rowlia và đang ở cái tuổi 34, đặt câu hỏi.

“Một quốc gia thì chỉ toàn là bọn bần nông, quốc gia còn lại thậm chí còn tệ hơn, chúng chỉ là một lũ mọi rợ không có nơi nào để trồng trọt ngoài hoang mạc. Nói tóm lại, với đội hình có rất nhiều á nhân, chúng ta chắc chắn không đời nào có thể bị đánh bại được.”

“Đại pháp quan này, ngươi có bất cứ thông tin gì về Nhật Bản không, cái quốc gia đã cố liên lạc chúng ta vào tháng trước ấy?”

Nhật Bản cũng đã cố tiếp xúc với Rowlia, nhưng vì họ đã có mối ngoại giao với Kua Toine và Quira nên ngay lập tức bị coi là lực lượng thù địch và bị khước từ ngay.

“Nhật Bản nằm khoảng 1000km về phía đông bắc của Lãnh địa Kua Toine. Bởi vì chúng ở quá xa nên việc chúng gây ảnh hưởng đến cuộc chiến của chúng ta là điều không thể xảy ra. Ngoài ra, chúng còn thể hiện sự kinh ngạc trước lực lượng kỵ binh rồng của quân đội chúng ta nữa. Có vẻ như là bọn mọi rợ đó thậm chí còn không có nổi một con rồng nữa ạ. Ngoài những điều đã kể ở trên, chúng thần không còn nhận được thông tin đáng kể nào về bọn chúng nữa ạ.”

Một đội quân không có rồng bay cũng coi như là thiếu sự hỗ trợ của không quân, có nghĩa là bọn chúng rất yếu. Dù đánh bom trên không không thể tiêu diệt hoàn toàn một đội kỵ binh mặt đất được, tuy nhiên nếu bị oanh tạc liên tục bởi sức mạnh tuyệt vời của rồng bay sẽ khiến chúng mau chóng suy sụp ý chí chiến đấu.

“Ta hiểu rồi… Hãy cùng chiêm ngưỡng đi, chúng ta giờ đây đã tiến đến rất gần với giấc mơ thống nhất toàn bộ Rodinius rồi. Cảnh tượng khi toàn bộ bọn á nhân ghê tởm bị tiêu diệt khiến tinh thần ta cảm thấy thật sung sướng.”

“Thưa Đức vua, tuy việc thống nhất đã sắp gần kề, nhưng mong người đừng quên thỏa thuận ạ. Heheeheh…” một gã đàn ông mặc áo choàng đen nhắc nhở vị vua với một chất giọng sởn gai ốc.

“Đương nhiên là không!!” vị vua trả lời với giọng bựcc tức.

(Tch. Chúng chỉ là bọn mọi rợ ngu ngốc chẳng thuộc ba nền văn minh tiên tiến. Một khi Rodenius nằm dưới quyền kiểm soát của chúng ta, tiếp đến sẽ là Fillades.)

“Tướng quân, nêu chiến lược đi. “

“Tuân lệnh! Lực lượng của ta bao gồm 500.000 quân. Trong chiến dịch lần này, chúng thần sẽ đem 400.000 quân viễn chinh tới Kua Toine, số còn lại ở đóng tại đây để bảo vệ lãnh thổ.”

“Ngay cạnh biên giới Kua Toine, có một thị trấn mang tên Gim với dân số khoảng 100.000 người. Chúng thần sẽ chinh phạt nơi đó trước. Nhờ vào những đồng ruộng và gia súc dồi dào tại Kua Toine, nguồn viện trợ lương thực cho quân ta vẫn sẽ được đảm bảo.”

“Sau khi kiểm soát được Gim, ta sẽ hành quân khoảng 250km về hướng đông tới thủ đô của Kua Toine và áp đảo bọn chúng bằng số lượng. Khác với Rowlia, Kua Toine không có những thành lũy bao quanh các thị trấn. Cùng lắm thì chúng chỉ có một lâu đài ở giữa mà thôi, nếu chúng ta vây thành thì chúng sẽ hết nguồn cấp viện trợ một cách nhanh chóng. Còn không quân của chúng có thể dễ dàng bị khống chế bởi các phi đội rồng bay của chúng ta.”

“Cùng lúc đó, chúng ta sẽ di chuyển hạm đội bao gồm 4.400 tàu theo hướng bắc và đổ bộ vào bờ bắc bên ngoài Myhak để chiếm lấy trung tâm giao thương của chúng. Bởi vì Quira hoàn toàn phụ thuộc vào nguồn cung cấp lương thực từ phía Kua Toine, một khi chiếm được Myhak, chúng cũng sẽ đầu hàng ngay.”

“Nếu nói về lực lượng của Kua Toine, chúng có tối đa 50.000 quân, nhưng cũng chỉ có thể có mang ra 10.000 quân ứng trực ngay lập tức. Bất kỳ kế hoạch nào của chúng dù có xảo quyệt đến đâu cũng không là gì so với lực lượng quân số khổng lồ của chúng ta.”

“Không sớm thì muộn, thành quả của nỗ lực suốt sáu năm qua sẽ trở thành hiện thực!”

“Là vậy sao… hê hê, hah hah hah , AAHAHAHAHAHA!!! Đây là ngày tuyệt nhất trong cuộc đời ta! Thế giới sẽ phải công nhận cuộc chiến vĩ đại của chúng ta với Kua Toine và Quira!”

Tiếng vỗ tay vang lên không ngớt, cả cung điện hoàng gia tràn ngập những lời ca tụng huyên náo dành cho nhau.

Lãnh địa Kua Toine, Đại sứ quán Nhật Bản

“… như các ngài thấy đấy, nếu phải tham chiến với Rowlia, chúng tôi có lẽ sẽ không thể xuất khẩu lượng lớn lương thực mà các ngài đã yêu cầu trước đó được nữa.”

Một doanh trại lớn của Rowlia đã được dựng lên gần biên giới Kua Toine-Rowlia. Phía Kua Toine đoán rằng cuộc chiến sẽ diễn ra sớm thôi, nên đã phái người đến Đại sứ quán Nhật Bản để giải trình tình hình. Sĩ quan Trực thuộc Bộ ngoại giao Tanaka không biết phản ứng như thế nào sau khi nghe sự việc này.

Sau khi cả đất nước đột ngôt bị dịch chuyển, bị cắt đứt mọi liên lạc với Trái Đất, bộ Ngoại giao đã nhận được nhiệm vụ khẩn quan trọng: ngăn chặn sự thiếu hụt lương thực. May mắn thay, Lãnh địa Kua Toine sở hữu nhiều vựa lúa cùng những vùng đất màu mỡ bạt ngàn; việc thiết lập quan hệ hữu nghị với họ trở nên vô cùng cấp thiết nhằm nắm giữ được nguồn lương thực thiết yếu cho người dân Nhật Bản.

Hơn thế nữa, sự may mắn của Nhật Bản không chỉ dừng lại ở đó. Vương quốc Quira thực sự là một “mỏ vàng”, chỉ riêng quốc gia đó thôi cũng có thể cung cấp hầu như mọi loại khoáng sản mà Nhật Bản cần. Về mặt tài nguyên, có vẻ như việc dịch chuyển không hề gây nên vấn đề thiếu hụt tài nguyên mà Nhật có thể gặp phải. Dù việc khai thác chưa bắt đầu và họ buộc phải sử dụng đến nguồn nguyên liệu dự trữ, nhưng mà số lượng đã lưu trữ đó hoàn toàn đủ để không gây ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống đời thường của người dân.

Nhưng lúc này đây, thật đột ngột vì phía Kua Toine thông báo rằng việc xuất khẩu lương thực có thể phải tạm ngừng. Nếu để điều đó xảy ra, chỉ trong vòng một năm toàn nước Nhật sẽ xảy ra nạn đói với thiệt hại dự tính lên đến hơn 10 triệu người thiệt mạng.

“Liệu có thể ngăn chặn việc đó được không? Nếu việc xuất khẩu bị ngưng trệ, ở Nhật Bản sẽ xảy ra thảm họa mất.”

“Chúng tôi hiểu và bày tỏ niềm biết ơn vô hạn với những cam kết mà Nhật Bản mang lại. Tuy nhiên, Rowlia là một quốc gia vô cùng mạnh. Chúng tôi đã quan sát thấy việc họ đang xây dựng căn cứ quân sự ngay cạnh biên giới. Nếu chiến tranh nổ ra, chúng tôi không còn cách nào khác ngoài việc để mất nhiều thành phố và thị trấn. Trước tình thế như vậy, e là rất khó để cho chúng tôi có thể tiếp tục giữ các cam kết về vấn đề lương thực được.

Nếu các ngài có thể gửi tiếp viện, điều đó sẽ rất có lợi…”

“Trong Hiến pháp Nhật Bản có điều luật ngăn cản việc can thiệp vào giao tranh quân sự nổ ra ở lãnh thổ ở quốc gia khác. Vậy nên hỗ trợ về mặt quân sự là một trong những việc bên phía chúng tôi khó có thể đáp ứng được…”

“Đáng tiếc thật, nếu chuyện đã như vậy, mong các ngài có thể hiểu rằng việc xuất khẩu lương thực bên phía chúng tôi có khả năng cao là sẽ bị gián đoạn. Tôi không muốn bày tỏ bất kỳ ý kiến gì về vấn đề nội bộ trong đất nước các vị.”

Tuân thủ Hiếp pháp và dẫn đến nguy cơ đẩy 10 triệu thường dân thiệt mạng vì thiếu lương thực, hay là xem xét sửa đổi lại Hiến pháp và cùng lúc cứu cả người dân Nhật Bản và Kua Toine khỏi thảm họa. Không phải câu trả lời đã quá rõ ràng rồi hay sao??

Với kiến nghị từ Đại sứ quán Nhật Bản về khả năng xảy ra biến cố trong vấn đề nhập khẩu lương thực từ Kua Toine, trong khoảng thời gian chỉ ba tuần, lần đầu tiên kể từ sau Thế chiến thứ hai Nhật Bản quyết định điều động quân đội ra nước ngoài.

Trung lịch năm 1639, ngày 11 tháng 4, buổi sáng, gần biên giới của Rowlia và Kua Toine

Vương quốc Rowlia, lều chỉ huy đạo quân tham chiến mặt trận phía đông

Có vô vàn những thông điệp được gửi tới thông qua thiết bị ma thuật với yêu cầu rút quân ra khỏi biên giới từ Bộ Ngoại giao Kua Toine, tuy nhiên tất cả đều bị ngó lơ. Chiến tranh đang tới gần, và sẽ không có gì có thể ngăn cản được.

“Nội trong ngày mai, Gim sẽ thất thủ.”

Vị tướng quân bậc-B, ngài Pandour đang dẫn đầu đạo quân 30 nghìn người tiên phong để chiếm lấy Gim. Bao gồm 20.000 bộ binh, 5.000 bộ binh hạng nặng, 2.000 kỵ binh, 1.500 quân đặc nhiệm (chuyên về các vũ khí công thành, vũ khí phóng vật thể, và các chiến dịch chuyên biệt), 1.000 quân du kích, 250 lính thuần hóa thú, 100 phù thủy, và 150 kỵ binh rồng. Mặc dù hắn dẫn theo khá nhiều bộ binh, nhưng một tiểu đội gồm mười kỵ binh rồng bay vẫn có thể đấu ngang cơ với gần 10.000 lính bộ.

Paudour mỉm cười sung sướng khi hắn chiêm ngưỡng đạo quân trước mặt. Rồng [Wyvern] là một thứ vũ khí đắt đỏ. Nếu tập trung lực lượng toàn lục địa thì họ sẽ phải đối đầu với 200 đơn vị rồng. Nhưng trong cuộc chiến lần này với Kua Toine sẽ có tới 500 đơn vị rồng tham gia. Có tin đồn rằng kẻ địch có nhận tiếp viện từ Đế quốc Papaldia, một quốc gia nằm ở lục địa Fillades và thuộc Nền Văn Minh thứ Ba. Tin đồn này được cho là vô căn cứ, nhưng… dù thế nào đi nữa, Pandour cũng đang rất hạnh phúc với sức mạnh có thể nói là quá vượt trội của 150 kỵ binh rồng mà hắn có trong lực lượng chinh phạt tiên phong này. [dưa: một đơn vị bao gồm 1 rồng và 1 lính điều khiển]

“Chúng ta sẽ xử lí đống chiến lợi phẩm thu được từ Gim như thế nào đây ạ?”

Chuẩn tướng Adem cất lời hỏi. Gã là một hiệp sĩ tàn nhẫn, hắn đã chinh phạt hàng loạt các quốc gia nhỏ khác với chủ trương bành chướng đáng sợ, và những tin đồn về cách gã đối xử với những thuộc địa bị chiếm đóng đều tàn bạo không lời nào có thể tả xiết.

“Ta sẽ để ngươi xử lí việc đó, Chuẩn tướng.”

“Tôi hiểu rồi ạ.”

Adem cúi đầu, rồi ngay lập tức quay đầu về phía các sĩ quan của gã và thét lên mệnh lệnh.

“Đã được cho phép chinh phạt Gim, cứ làm bất kỳ những gì các ngươi muốn. Cứ thoải mái mà chơi gái đi, nhưng đừng quên xử lí chúng sau khi xong việc. Không để lại bất kì kẻ sống sót nào cả. Truyền tin này tới toàn bộ đạo quân.”

“”Tuân lệnh!””

Các sĩ quan dưới trướng Adem hô vang rồi rời khỏi lều theo lệnh, nhưng đột nhiên Adem gọi với lại.

“Đứng lại đã! Vui vẻ một chút cũng được, nhưng nhớ để lại tầm 100 đứa còn sống để lan truyền nỗi sợ hãi ra khắp nơi. Và nếu tìm được bất kỳ đứa nào từ gia đình bọn hiệp sĩ ở Gim, xử lí chúng thật ghê tởm sao cho chúng không còn mong muốn được sống tiếp nữa.”

Ra lệnh cho lính của mình lan truyền nỗi sợ hãi… Adem quả thật là một kẻ vô cùng tàn ác. Mang theo trong đầu những suy nghĩ đấy, các sĩ quan của Adem rời khỏi lều để truyền mệnh lệnh cho quân sĩ.