“Rốt cuộc thì chuyện gì đang diễn ra vậy nè? Mình chả hiểu cái gì cả . . .”
Tối hôm đó, Cyan, lúc này đang nằm ngửa ra trong một căn phòng được dành riêng cho mình, ngửa mặt nhìn lên trần nhà trong khi bối rối lẩm bẩm với chính mình.
Gã cứ nằm ườn ra như thế, trong khi chìm vào những luồng suy nghĩ, cố lục lọi chỗ kiến thức game trong đầu mình.
(Chẳng phải yêu cầu lần này là tiêu diệt ma giáp thú trong khi thu thập nguyên liệu nấu ăn hay sao? Tại sao chưa gì hết mà lũ ma giáp thú đó đã bị tiêu diệt sạch rồi vậy?)
Ít nhất thì, đó là những gì Cyan còn nhớ.
Nhưng nếu như lũ ma giáp thú đó đã bị hạ từ trước, vậy thì nhiệm vụ lần này chẳng khác nào một chuyến đi thu thập nguyên liệu cả.
Không, có gì đó không đúng. Cho dù lũ ma giáp thú đã bị tiêu diệt, phần nhiệm vụ phụ của cậu bé bị mất tích trong rừng vẫn còn đó.
Mục tiêu chính thì đã bị hạ, nhưng nhiệm vụ phụ thì vẫn còn tồn tại, điều đó thật sự rất kì lạ.
(Tại sao nó lại đột ngột thay đổi như vậy? Điều gì đã khiến nó thay đổi mới được? Mình thật sự không thể hiểu nổi . . .)
Với Cyan, đây quả thực là một vấn đề nan giải.
Nghĩ rằng bản thân đã nhớ lầm ở đâu đó, Cyan đã hỏi thử Egos, nhưng những gì mà Egos nhớ về nhiệm vụ lần này cũng giống hệt với gã ta.
Càng nghĩ càng thấy rối, Cyan quyết định rằng sẽ mặc kệ nó, rồi suy nghĩ về những chuyện sẽ làm vào ngày mai.
“Mục đích chính vẫn là chia tách Melt và Angel khỏi thằng Yugo khốn nạn đó. Và để có thể làm được điều đó, mình cần phải lợi dụng thằng phó chủ tịch câu lạc bộ mới được . . .”
Ngay từ đầu thì, biến Melt và Angel thành của mình mới là mục đích chính khiến cho hai tên đó lết xác đến chốn xa xôi hẻo lánh này.
Ban đầu thì, cả hai đã lên kế hoạch để Yugo bị lũ ma giáp thú tấn công đến mức không thể hồi phục lại được, nhưng với việc lũ ma giáp thú đó đã không còn nữa, cả hai phải đưa ra một phương án khác.
Ít nhất thì, chúng muốn tránh để cho Yugo thân thiết với Angel và Melt hơn nữa, vậy nên Cyan liền nghĩ xem làm thế nào để có thể cho hai cô nàng thấy chúng tài giỏi như thế nào. Và rồi, với khuôn mặt hiện rõ vẻ tởm lợm, Cyan lên tiếng phàn nàn về người đồng sự lần này của mình.
“Cái tên Egos đó, hắn ta thật sự nhắm đến Melt sao? Cũng còn may cho mình là mục tiêu của cả hai khác nhau, nhưng mà ha, một gã đàn ông trạc tuổi tứ tuần mà lại theo đuổi một nữ sinh trung học sao? Tởm chết đi được, sao gã không đổi tên mình từ Egos sang Egross luôn đi!”
Nữ chính thì hai người, và chúng cũng vậy. Đồng nghĩa với việc . . . Mỗi đứa chỉ được chọn một.
Mục tiêu của Cyan ngay từ đầu là Angel, còn với Egos, gã dường như đang nhắm đến Melt, vậy nên không có sự tranh chấp nào cả, nhưng . . . Chỉ nghĩ về việc đó thôi cũng khiến cho Cyan cảm thấy muốn ói.
So với Angel, Melt phần nào có vẻ trẻ con hơn, mà nói đúng ra là giống với một nữ sinh trung học hơn nhiều so với người kia. Chắc chắn trăm phần trăm lý do tên Egos đó nhắm đến Melt là vì cô nàng đúng gu của gã.
Với Egos, gã ta còn chẳng thèm lựa chọn dựa theo mức độ hữu ích hay tính chiến thuật nào cả, một ông chú trạc bốn mươi tuổi để đầu dưới suy nghĩ thay cho đầu trên, nhắm đến những cô nữ sinh trung học (nhắc lại một chút, Angel cùng tuổi với Melt đấy nhé), để thỏa mãn dục vọng của mình. Điều đó khiến Cyan cảm thấy tởm ra mặt.
. . . Nhưng trong khi Cyan đang thầm chế nhạo và khinh bỉ người đồng sự lần này của mình như thế, cậu ta không hề biết rằng ở chiều ngược lại, Egos cũng đang nghĩ tương tự như vậy, rằng Cyan chỉ đơn thuần là một thằng nhóc biến thái chỉ biết chăm chăm vào ngực hay mông của những cô gái trẻ.
Dù có lên tiếng chê bai nhau như thế nào đi nữa, rốt cuộc thì cả hai đều cùng một giuộc với nhau cả, vậy nên chúng khá là thân thiết mới nhau, và điều đó thì chắc chắn không phải là thứ tốt lành gì.
Và trong khi Cyan vẫn đang chăm chú lên kế hoạch lôi kéo nhân vật ưa thích của mình và chế nhạo đồng bọn . . .
“Hử . . .? Ai đó? Đã muộn như vậy rồi . . .”
Nghe thấy tiếng gõ cửa phòng mình, Cyan vừa lào bào vừa coi lại đồng hồ.
Bây giờ đã quá nửa đêm, và sắp sửa chuyển sang ngày mới trong giây lát.
Cyan đứng dậy, nghĩ rằng đó chắc hẳn là Egos đến để bàn kế hoạch cho ngày mai, vì giờ này mọi học viên khác đều đã lên giường cả rồi. Gã ta mở cửa, với đôi chút khó chịu hiện trên gương mặt.
“Ê ông kia, làm cái gì mà mò đến đây giữa đêm vậy hả . . . ?!”
Gã chắc mười mươi rằng Egos đang đứng trước cửa phòng mình, nhưng . . . Ngay khi nhìn thấy người đang đứng đó là ai, Cyan đần mặt ra, không thể nói nên lời.
Người đó phát ra một tiếng cười đầy quyến rũ.
“Fu, fufufufufufu . . .!”
“A-Ann? Tại sao cậu lại đến đây giờ này vậy? V-và tại sao cậu lại không mặc gì cả . . .!?”
Đứng trước mắt gã ngay lúc này chính là nữ chính mà gã đã luôn muốn theo đuổi từ lâu, Angel Amber.
Và cô không chỉ đơn thuần đứng đó. Ngay lúc này đây, với không mảnh vải che thân, cô đứng trước cửa phòng của Cyan và để lộ tấm thân trần trụi này của mình với gã ta.
Một cách tự nhiên, đôi mắt của Cyan nhanh chóng bị thu hút bởi đôi gò bồng quá khổ, và cả bờ mông cỡ đại, lớn đến mức có thể nhìn thấy từ đằng trước của cô nàng, trong khi Ann phơi bày mọi thứ ra, không hề có ý định che chúng đi dù chỉ một chút.
Và rồi, với nụ cười khiêu gợi trên môi, cô nàng khẽ nói.
“. . . Mình có thể vào không?”
“Đ-được chứ, dĩ nhiên rồi . . .!”
Cyan gật đầu lia lịa, tự hỏi rằng liệu mình có đang nằm mơ không, trong khi mời Angel vào phòng mình.
Ngay khi vừa bước chân vào phòng, Angel tắt đèn, rồi nhìn về phía Cyan với nụ cười càng rộng hơn nữa.
“M-mình có thể giúp gì được cho cậu vậy . . .?”
“. . . Cậu thật sự muốn mình phải nói thẳng ra như vậy sao? Quả là một chàng trai hư mà . . .”
Ngay cả khi căn phòng đang chìm trong bóng tối, Cyan đinh ninh rằng cô nàng đang liếm môi.
Giọng nói đầy ma mị của cô khiến Cyan cảm thấy như có gì đó đang bừng cháy trong người mình, rồi gã ta chợt nuốt nước bọt khi cảm nhận được cơ thể mềm mại của cô đang áp chặt vào người mình.
“ . . . Em đến đây để sa vào vòng tay của anh đấy . . .♥”
“. . .!!”
. . . Nghe thấy những tiếng thì thầm đầy ma mị của cô nàng, Cyan chạm đến đỉnh cao hạnh phúc của đời mình.