Lềnh phềnh.
Ý thức của tôi, vốn đã chìm xuống đáy của một giấc ngủ sâu, rất sâu. bắt đầu nổi lên.
Cái đống ký ức đã ở trong bãi rác trong não tôi một thời gian dài đang đần quay lại.
--Ah ah.
Không khí.
Ánh sáng.
Mùi hương.
Một lời cầu nguyện.
Và một giọng nói.
Tất cả những điều mà bao năm qua tôi cảm nhận được giờ chỉ là những cú xóc mạnh đánh thẳng vào tôi.
Trong khi mọi thứ vẫn trống rỗng và bị che phủ bởi một bức màn đen tuyền, ý thức của tôi bị lôi ra.
--Ah, ah.
Tôi chỉ nhớ một điều.
Chỉ một.
Điều ước mà lúc đó tôi không thể thực hiện.
Là nó.
Chính là nó.
"Tôi muốn chết khi đang ở giữa chiến trận."
"Tôi không muốn một cái chết yên bình."
Những mảnh thịt bị đánh bay, hàng tá cái xương bị gãy và máu đổ tựa như thác nước.
Trái ngược với mong muốn được chiến đấu của tôi, cái cơ thể vô dụng chết tiệt này lại bị mắc kẹt và mất đi sự tự do.
Tôi muốn chiến đấu.
Tôi muốn gục ngã khi cả thể xác và linh hồn mình tan biến.
Vực thẳm vô tận của võ thuật.
Thế giới tuyệt đẹp của võ đạo.
Câu trả lời tôi muốn ―― nó là gì?
Dù sao thì tôi cũng đã chờ quá lâu để có thể đấu với một ai đó mạnh hơn mình.
Vì vậy, lần này.
L.ầ.n n.à.y
--Tôi chắc chắn rằng sẽ tìm ra kẻ sẽ giết tôi.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage