Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

41 78

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

(Đang ra)

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

Sakaki Mochimaru

Và thế là, chuyến hành trình “thư thả” (theo ước muốn) của một cô gái bình thường đột nhiên trở thành kẻ mạnh nhất thế giới chính thức bắt đầu—.

4 8

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

(Đang ra)

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

小v希

Thế nên với Tần Liễu mà nói, "nhập gia tùy tục", làm nữ quỷ thêm một kiếp nữa cũng không phải lựa chọn quá tệ.

201 167

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

382 1833

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

(Đang ra)

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

悲殇的秋千

Câu chuyện kể về 2 thằng bạn thân bị xuyên về quá khứ, tuy nhiên 1 thằng biến thành con gái, sau đó thì.....ai mà biết được!

49 1095

Web Novel - Chương 77: Cơ thể của tớ

Sau giờ học.

Cùng với Hiyose Akari bước vào nhà, tôi dẫn cậu ấy thẳng lên phòng mình.

Không rõ Sorakaze An vẫn chưa về hay đang đi mua sắm gì đó, nhưng vì không thấy đôi giày của em ấy ở lối vào, có lẽ giờ này em ấy không có nhà. Mà thôi, chuyện đó để sau.

“…”

Từ lúc bước vào phòng tôi, không hiểu sao Hiyose bắt đầu tỏ ra bồn chồn.

“Hiyose, trông cậu cứ thấp tha thấp thỏm thế, có chuyện gì à?”

“?!”

Như thể bị tôi chọc đúng tim đen, Hiyose trợn tròn mắt, rồi vội vàng lên tiếng.

“Thì, thì làm sao tớ đỡ được chứ! Lần đầu tiên bước vào phòng con trai đấy, biết không hả!”

“À… Trước giờ cậu có ghé nhà tớ rồi, nên tớ vô thức nghĩ là chẳng có vấn đề gì khi mời cậu vào phòng. Nhưng ngẫm lại thì lần trước chỉ ở phòng khách thôi nhỉ.”

“Ừ. Cũng đúng, nhưng lần trước trông Sorakaze mệt mỏi lắm, nên tớ chẳng để tâm mấy chuyện đó… Nhưng mà—” Hiyose ngập ngừng, rồi tiếp tục, “—nghĩ đến *chuyện sắp làm* thì chỉ có phòng của Sorakaze hay phòng tớ là hợp lý thôi. Thế nên, thế này là vừa đẹp!”

*Chuyện sắp làm.*

“Ý cậu là… cái vụ cá cược xem tớ có muốn sờ ngực cậu hay không, đúng không?”

“Đúng rồi! Tớ biết thừa Sorakaze tò mò về *đôi gò bồng đảo* của tớ, nhưng dám nói sờ hay không là chuyện khác? Láo to! Hôm nay tớ sẽ lật tẩy cái lời dối trá đó bằng một trận đấu với cậu!”

Liệu đó là lời nói dối hay sự thật?

Thôi, cứ giữ trong lòng đã.

“Cá cược thì được thôi, nhưng làm thế nào để đấu đây?”

“Siêu đơn giản! Giờ tớ sẽ cởi áo, chỉ giữ lại nội y. Nếu Sorakaze nhìn thẳng vào *đôi gò* của tớ mà không hề động tay sờ trong một lúc, thì tớ sẽ tin lời cậu và cậu thắng! Dễ chứ?”

“?!”

Nội y, huh?

Nội y của Hiyose.

Chỉ cần tưởng tượng thôi cũng đủ khiến tim tôi đập thình thịch.

Nhưng nếu chỉ cần không chạm vào…

“Được thôi… Cứ thế đi.”

“Chốt kèo nhé! À… Tớ muốn nằm xuống sau khi cởi đồ, mượn giường cậu được không?”

“… Ừ, được.”

Và thế là cả hai chúng tôi cùng leo lên giường trong phòng tôi.

Hiyose bắt đầu cởi cúc áo đồng phục.

Chỉ trong chớp mắt, khe ngực sâu hút của cậu ấy đã lộ ra. Nhưng Hiyose không dừng lại. Cậu ấy cởi hết cúc áo, trút bỏ đồng phục, để lộ bộ nội y màu hồng phấn.

“?!”

Khoảnh khắc đó.

Nhìn cơ thể của Hiyose, tôi không kìm được mà thốt lên.

Đôi gò bồng đảo trắng ngần, căng tròn, vừa vặn mà vẫn đầy sức sống. Eo thon gọn gàng đến mức khiến người ta phải trầm trồ. Chưa kể, từ vóc dáng tổng thể đến gương mặt, tất cả đều hoàn hảo, như thể Hiyose sinh ra để trở thành một siêu mẫu vậy.

“Cởi đồ trước mặt con trai… xấu hổ hơn tớ tưởng nhiều.” Hiyose đỏ mặt, nói tiếp, “Mà, tớ sẽ không bao giờ cởi trước mặt bất kỳ thằng con trai nào ngoài Sorakaze đâu… Thế, cậu thấy sao? Gương mặt… cơ thể tớ, trong mắt Sorakaze trông thế nào?”

Bình thường, Hiyose luôn rực rỡ, như thể chẳng bao giờ biết đến hai chữ “lo lắng”. Nhưng giờ đây, tôi thấy trong ánh mắt cậu ấy một nửa là ngượng ngùng, một nửa là bất an.

Nghĩ kỹ thì, dù là vì cá cược, việc một cô gái cởi đồ đến mức chỉ còn nội y, trên giường của một thằng con trai, trong phòng của nó, chắc chắn đòi hỏi một sự can đảm mà tôi khó lòng tưởng tượng nổi.

Và cả việc hỏi tôi nghĩ gì về cơ thể cậu ấy nữa…

“Ừm, tớ đã có câu trả lời, nhưng nói thẳng ra thì hơi… trực tiếp quá. Để tớ chọn từ ngữ một chút—”

“Tớ muốn nghe thẳng!” Hiyose cắt lời, nắm chặt cổ tay tôi. Mặt cậu ấy đỏ bừng vì ngượng, nhưng ánh mắt thì nhìn thẳng vào tôi. “Sorakaze nghĩ gì khi nhìn cơ thể tớ, không cần chọn từ, cứ nói thẳng ra đi!”

“Nhưng mà—”

Tôi định nói gì đó, nhưng rồi dừng lại.

Hiyose đã dám đối mặt với sự xấu hổ và bất an để đứng trước mặt tôi trong bộ dạng này. So với điều đó, việc tôi nói thật lòng có là gì?

“Tớ biết nói thế này không giống tớ chút nào, nhưng… Cậu dễ thương đến mức tớ không dám nhìn thẳng.”

“?!”

Dễ thương.

Lần đầu tiên tôi nói từ này trực tiếp với một cô gái, và tôi xấu hổ đến mức muốn độn thổ ngay lập tức.

Nhưng rồi—

“?!”

Trong lúc tôi còn đang ngượng chín mặt, Hiyose bất ngờ kéo tôi lại.

Và thế là—tôi ngã nhào xuống, đè lên người Hiyose trên chiếc giường.