Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

(Đang ra)

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

Sou Hazuki

Và cứ thế, bức màn của sử thi dark fantasy về một cô gái trẻ được người ta thầm thì gọi tên với sự khiếp sợ "Quỷ Bạc" đã chính thức mở ra!

26 151

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

461 12748

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

344 10417

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

11 28

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

(Đang ra)

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

Prajed gayatri

Giữa một ngôi trường đầy rẫy những kẻ bắt nạt trịch thượng và một hầm ngục ẩn chứa những mạo hiểm giả tàn nhẫn, người hùng của chúng ta phải hành động thật nhanh để giảm cân và cày cấp nếu muốn sống s

128 118

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

149 1518

VOL 2 [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 6: Nhỏ Bạn Thân Hăng Hái Với Lễ Hội Văn Hóa

“Cuối cùng cũng đến rồi! Minato, Ruka, chuẩn bị tinh thần chưa!?”

“Chuẩn bị tinh thần?”

“Chuyện gì vậy?”

Minato và Serina, đang hôn nhau vui vẻ, tách ra.

Hôm nay họ tập trung tại phòng Hazuki.

Gần đây Minato thường ngủ lại nhà Hazuki, nên họ thường tụ tập ở đây nhiều hơn.

Minato và Serina đã bắt đầu bằng một nụ hôn như thường lệ, nhưng quả thật hôm nay họ tập trung vì một việc khác, không phải chỉ để “vui chơi”.

“Mà, dù sao cũng phải cởi quần áo thôi.”

“Đúng vậy, có lẽ đó là trùng hợp.”

“Hả? Quần áo á? Ngoài cởi ra thì còn gì nữa?”

“Thường thì có đấy. Thường thì đi chơi với bạn bè là mặc nguyên quần áo.”

Hazuki lườm Minato một cái.

Chắc chắn cả ba đều hiểu rằng mối quan hệ bạn bè của họ hơi khác thường.

“À mà, cả hai đều mang theo cái gì vậy?”

Hazuki và Serina hôm nay, ngoài cặp sách, còn mang theo một túi giấy lớn.

“Không phải cái gì, mà là trang phục cho lễ hội văn hoá chứ.”

“À—”

Minato đã nghe nói về lễ hội văn hoá, nhưng không biết cụ thể họ sẽ làm gì.

Cứ mỗi lần ba người tụ tập, cậu lại chỉ nghĩ đến việc được cho làm thôi.

“Mà, tớ hơi ngại… Tớ nghĩ lớp có thể làm cái gì khác mà.”

“Nói gì thế, Ruka.”

Hazuki đứng dậy, siết chặt nắm đấm.

“Quán cà phê hầu gái là tuyệt vời nhất!”

“Haa… Quán cà phê hầu gái đã được quyết định rồi sao.”

42b47b72-7b21-46ce-81cf-b1133ee2b86f.jpg

Serina có vẻ không hài lòng.

Lễ hội văn hoá của cao trung Muromiya được tổ chức vào cuối tháng Mười Một.

Lớp Minato dự định mở một gian hàng tại lễ hội đó.

Một lớp có nhóm gal Hazuki thì không thể nào chỉ trưng bày lèo tèo được.

Mọi học sinh trong lớp đều biết đó sẽ là một gian hàng lớn.

Gian hàng đó là: Quán cà phê hầu gái.

Đúng như tên gọi, đây là quán cà phê nơi các nữ sinh hóa trang thành hầu gái để phục vụ.

“À thì, Quán cà phê hầu gái… bây giờ nói thì cũng hơi lỗi thời rồi.”

“Minato cũng đừng than phiền. Ở lễ hội văn hoá, dù muốn làm gì độc đáo cũng không được phép đâu.”

“Đúng là vậy thật.”

Bây giờ các trường học cũng căng thẳng về chuyện đạo đức và phản ứng của xã hội.

Cuối cùng, họ chỉ có thể làm những thứ lỗi thời và quen thuộc.

“Thật ra tớ đã nghĩ đến Quán cà phê Cosplay rồi.”

“Cái đó khác gì Quán cà phê hầu gái đâu?”

“Ngây thơ quá, Ruka. Cosplay thì không chỉ có hầu gái, mà còn có Bunny Girl, Y tá, Cảnh sát Mini-skirt… Dâm hơn nhiều chứ?”

“Nếu là Quán cà phê Cosplay, tớ đã chuyển trường rồi…”

“Cậu ghét đến mức đó sao!?”

Hazuki sững sờ.

Serina thi vào cao trung Muromiya là vì hoàn cảnh phức tạp, nhưng cô thà bỏ trường còn hơn làm Quán cà phê Cosplay.

“Mà, vì Cosplay có quá nhiều lựa chọn nên khó thống nhất, tớ mới chọn Quán cà phê hầu gái thôi.”

“Hầu gái cũng là Cosplay mà. Không nhất thiết phải làm hầu gái…”

“Mọi người đều thích Cosplay đấy. Cosplay bây giờ không hiếm, nhưng làm ở trường học thì lại khác.”

“Cái suy nghĩ ‘Cosplay không hiếm’ đó là của dân hướng ngoại mà…”

Minato cũng băn khoăn về điều đó.

Cosplay là thứ cậu thấy trên mạng hoặc TV, chứ không phải thứ tôi thực sự làm.

“Đừng gọi tớ là dân hướng ngoại. Cosplay có thể làm ở Karaoke mà. Halloween hay Giáng sinh tụi mình cũng Cosplay nhẹ rồi chứ.”

“Không, tớ không làm. À mà, hồi hè đi chơi với nhóm Hazuki, tớ nhớ là tụi mình có Cosplay ở Karaoke…”

Hazuki và Honami Mugi đã mặc trang phục Anime để hát.

Dù chỉ là khoác áo, đội tóc giả hay tai thỏ.

Quả thật là Cosplay nhẹ.

“Cái kiểu đó nửa vời lắm. Tớ muốn làm cái gì hoành tráng hơn. Nên dù chọn nhiều trang phục cũng được, nhưng tớ nghĩ nhắm vào hầu gái thì tốt hơn.”

“Hầu gái… hầu gái à.”

“Gì thế, Ruka? Cậu ghét hầu gái lắm sao? So với Bunny Girl, độ hở hang thấp hơn nhiều, có dễ hơn không?”

“Bunny Girl là ví dụ sai rồi… Chắc chắn trường không đồng ý đâu.”

“Đúng là không đời nào được.”

Tệ nhất là cả lớp có thể bị giáo viên quở trách.

“Không, tớ không ghét hầu gái… Tớ chỉ ngại thôi.”

“…………?”

Minato cảm thấy có gì đó không ổn.

Serina cười khổ và lắc đầu, nhưng cậu thấy cử chỉ đó không tự nhiên.

Cứ như Quán cà phê hầu gái có vấn đề vậy.

Không, Serina nhút nhát nên có vấn đề là điều hiển nhiên.

“Serina, nếu có gì băn khoăn thì nói ra đi.”

“À, ừm… Aoi-san và các cậu muốn làm hầu gái thì được rồi, nhưng…”

Serina vẫy tay liên tục vì bối rối.

“T-tại sao chỉ có con gái Cosplay? Các bạn nam cũng có thể Cosplay như Quản gia chẳng hạn…”

“À, ra là vậy.”

Minato hiểu ra.

Việc Serina thắc mắc điều đó là hợp lý. Nhưng—

“Cái đó không phải do con trai quyết định đâu. Không phải con trai quyết định để được nhìn thấy con gái mặc hầu gái đâu. Quyết định là do nhóm Hazuki.”

“Vì Lớp trưởng nhờ tụi tớ quyết định mà.”

Hazuki cười nhếch mép.

Thực tế, mọi chuyện diễn ra đúng như Hazuki nói.

Cuộc thảo luận của lớp đã hỗn loạn và không đi đến đâu.

Vì có nhiều người hướng ngoại và học sinh tích cực nên họ hăng hái với sự kiện, nhưng quá hăng hái nên không thống nhất được.

Thế là Lớp trưởng đã ủy thác quyền chủ đạo thảo luận cho Hazuki—người Leader của lớp.

Nói trắng ra là quăng hết trách nhiệm.

Hazuki nhận lời không do dự, và đưa ra kết luận ngay lập tức.

Kết quả là Quán cà phê hầu gái.

Nữ sinh mặc hầu gái phục vụ, Nam sinh chuẩn bị cải tạo lớp thành quán cà phê và làm hậu cần trong ngày diễn ra.

Vai trò cũng được quyết định chớp nhoáng, hầu như không cần tranh luận.

Chắc chắn tố chất lãnh đạo của Hazuki vượt xa Lớp trưởng.

“Aoi-san, việc chỉ con trai đảm nhận hoàn toàn việc trang trí nội thất không quá sức sao? Trong cuộc họp cũng có ý kiến đó mà…”

“Lúc đó Hazuki đã nói ‘Vậy thì tụi tớ sẽ sản xuất Cosplay cho con trai!’ Đáng sợ quá đi thôi.”

Tất cả con trai đã nhất trí chấp nhận việc trang trí.

Kiểu gì Hazuki và nhóm cô ấy cũng không chọn Cosplay ngầu cho họ đâu.

Chắc chắn sẽ là Cosplay kiểu hề hước.

Đặc biệt, một số cậu bạn hướng ngoại đẹp trai đã phản đối kịch liệt.

Họ không ghét việc tạo tiếng cười, nhưng không muốn bị biến thành trò cười.

Dân hướng ngoại có vẻ tự trọng cao.

Minato cũng sẽ phân vân nếu bị bắt chọn giữa công việc hậu cần vất vả hay Cosplay bị chế giễu. Tuy nhiên—

“À thì, tụi tớ thà làm việc nặng còn dễ chịu hơn…”

“Đừng nói là làm việc nặng chứ. Cứ như tớ đang ép buộc vậy.”

“Không, thật sự là làm việc hậu cần tốt hơn là ra mặt. Bị chế giễu thì không sao, chứ thất bại thì tệ nhất.”

“Minato cũng lo lắng mấy chuyện linh tinh nhỉ.”

“Otaku nhút nhát lại hay sĩ diện đấy.”

Dân hướng ngoại có thể biến thất bại thành trò cười, nhưng Minato và những người cùng loại không có tài năng khéo léo đó.

“À, chỉ nữ sinh làm hầu gái là an toàn rồi. Khách hàng cũng sẽ kỳ vọng hơn.”

Hơn nữa, lớp Minato có nhiều mỹ nữ như Hazuki, Serina, Honami.

Lấy nữ sinh cao trung hầu gái làm trọng tâm chắc chắn sẽ hút khách hơn là Cosplay nam sinh.

“Miễn là các cô gái không ghét thì không có vấn đề gì.”

“Tớ chưa đồng ý làm hầu gái đâu… Tự lúc nào đã thành Cosplay rồi không biết…”

“Đừng nói ngớ ngẩn nữa. Nếu Ruka không Cosplay, sẽ bị các lớp khác than phiền đấy.”

“K-không đến mức đó đâu nhỉ…?”

Đáng tiếc là có đấy.

À không, Minato hoàn toàn không tiếc. Cậu rất muốn thấy Serina mặc hầu gái.

“Chuyện này không chỉ là vấn đề của lớp mình đâu. Nếu Serina không làm hầu gái, tệ nhất là toàn trường sẽ nổi loạn.”

“K-không đời nào quá đáng như thế!”

“Có đấy, có đấy. Ruka nên nhận thức rõ về sự nổi tiếng của mình hơn đi.”

Hazuki nói vậy, nhưng cô cũng nhận thức được sự nổi tiếng của mình, dù vẫn đánh giá thấp một chút.

Hazuki mặc hầu gái sẽ thu hút được bao nhiêu khách chứ.

Thứ hạng của các gian hàng được quyết định bằng phiếu bầu của khách, nên hạng nhất không phải là mơ.

“Thôi, dù sao cũng đã chuẩn bị trang phục rồi, chỉ còn cách cắn răng mà làm thôi.”

“Đành chịu vậy… Giờ mà bỏ cuộc thì không được…”

Trang phục nữ sinh được lớp mua chung.

Vì nó được mua bằng ngân sách của lớp cho lễ hội văn hoá.

Mặc dù, một vài cô gái cứng cỏi nghe nói có “trang phục Cosplay tự sắm”.

Tại sao họ lại có trang phục hầu gái tự sắm—có lẽ không nên truy cứu câu hỏi đó.

“Mà, hầu gái cũng có nhiều biến thể lắm nhỉ?”

“Cậu hiểu rõ phết đấy, Minato.”

“À thì, hầu gái cũng hay xuất hiện trong Game mà.”

Hầu gái cổ điển váy dài đen trắng.

hầu gái váy ngắn thường thấy ở Quán cà phê hầu gái Akihabara.

Và màu sắc hầu gái không chỉ có đen trắng, mà còn có đỏ hay hồng.

Trong Game, nó thường được mở khóa dưới dạng trang phục đặc biệt khi thỏa mãn một số điều kiện.

Với một Otaku như Minato, đó là một loại trang phục rất quen thuộc.

“Trước hết, tớ và Ruka sẽ mặc thử và chụp ảnh. Minato hiểu rồi chứ?”

“Ừm.”

Hazuki nhanh chóng kiếm được trang phục hầu gái từ đâu đó.

Trong túi giấy chính là nó.

Việc Hazuki và Serina được chọn làm người mẫu thử cũng là một diễn biến tất nhiên.

“Vậy, Hazuki và Serina sẽ mặc loại hầu gái nào?”

“Tớ đang định cho cậu xem đây. Cứ chờ xem ♡.”

“Đ-đừng cười tớ nhé?”

Hazuki cởi áo sơ mi trắng đang hở ngực và váy ngắn kẻ ca-rô.

Quần lót cũng màu đen, và cặp đùi thon thả lấp lánh.

Serina cũng cởi áo sơ mi trắng và váy dài hơn Hazuki một chút.

Áo ngực và quần lót đều là lụa trắng.

“Được rồi, màn thay đồ phục vụ đến đây thôi.”

“Đ-đúng vậy. Tớ muốn cậu xem lúc mặc xong hơn.”

“À—ra là vậy.”

Cậu đã muốn ngắm áo ngực và quần lót mãi, nhưng quả thật hai người nói đúng.

Không phải xem thay từng chút, mà là bất ngờ xuất hiện trong bộ hầu gái hoàn chỉnh.

“A, à thì… trước đó một chút thì tớ vẫn xem được mà…”

“Ể, ể… Ngực… tận hưởng một chút không…?”

Hazuki và Serina cúi người trước mặt Minato, để lộ khe ngực và—kéo nhẹ áo ngực xuống, hé lộ nhũ hoa đáng yêu của họ.

Quầng hồng và nhỏ, nhũ hoa cương cứng cực kỳ dâm đãng.

Đương nhiên Minato không có lý do gì để từ chối—

Hai nhỏ bạn thân luôn đồng ý mọi thứ hôm nay cũng tuyệt vời nhất.

✦✧

Sau khi thưởng thức nhũ hoa đáng yêu của hai người, Minato đã dùng ngực Hazuki và miệng Serina trước khi chuyển sang phòng khách nhà Hazuki để xem điện thoại giết thời gian—

“Minato—Sẵn sàng rồi này—”

“À, chúng tớ xin lỗi vì đã để cậu chờ—”

Nghe tiếng từ phòng Hazuki, Minato đứng dậy và quay lại.

Ở đó—

“S-sao rồi? Tớ ngầu lắm đúng không?”

“Q-quả thật rất ngại… Bị Minato-kun nhìn thấy là ngại nhất…”

“…Kinh ngạc thật.”

Minato đứng ngây người nhìn hai người.

Fufun, thấy chưa? Minato thành thật khen đấy.”

Hazuki mặc hầu gái váy ngắn.

Chiếc váy cực kỳ ngắn, mạo hiểm, cùng với tất dài quá đầu gối.

Phần ngực cũng mở rộng, để lộ khe ngực.

“X-xin đừng nhìn nhiều quá…”

Serina mặc hầu gái váy dài cổ điển.

Mái tóc đen được tết hai bím, băng đô trắng cũng rất hợp.

“À, ừm… Vậy, hai cậu cho tớ xem quần lót được không…?”

“Đồ ngốc! Đột ngột vậy hả!”

“Minato-kun vẫn rất tò mò về quần lót của tụi tớ nhỉ…”

538ce01a-595f-43ec-a02c-e901554f3152.jpg

Minato không có nơi nào trên cơ thể Hazuki và Serina là chưa xem.

Tuy nhiên, cậu vẫn muốn xem quần lót của hai cô bạn nữ đáng yêu này, thậm chí quỳ lạy cũng muốn.

Cảm giác đó sẽ không bao giờ thay đổi.

“C-cái này được không…? Tớ cũng ngại lắm đấy.”

Hazuki chống hai tay và hai đầu gối xuống sàn, nhấc mông lên.

Chỉ như vậy, chiếc váy ngắn tốc lên, và quần lót trắng bên dưới lấp ló.

Có vẻ Hazuki đã thay nội y nhân tiện thay đồ.

“V-vậy còn tớ thế này… được không?”

Serina thì đứng và vén gấu váy hầu gái dài lên.

Chiếc dây nịt vớ quyến rũ hợp với Serina thanh thuần một cách kỳ lạ.

Cô cũng đã thay nội y, là quần lót hồng.

“Tuyệt vời quá, cực kỳ tuyệt… Nhưng Hazuki mặc ngắn thế kia thì bình thường không thấy sao?”

“À, tớ đương nhiên sẽ mặc quần bảo hộ vào buổi chính thức chứ.”

“Đ-đúng vậy… Mặc váy ngắn thế mà để quần lót trần thì không nên.”

Dù Serina ngại nhưng vẫn sẵn sàng cho Minato xem quần lót, nhưng cô không phải là người thích khoe, mà ngược lại, rất cảnh giác.

“Thôi, hết cách rồi. Phục vụ đặc biệt chỉ dành cho Minato ♡. Quần lót của hầu gái Váy Ngắn… Tớ cho xem ♡.”

“Nội y của hầu gái Váy Dài… chỉ có bạn bè là Minato-kun được xem ♡.”

“…………”

Kyaa, này, làm liền vậy ♡!”

Iyan ♡ Đ-được thôi, nhưng không được làm bẩn trang phục ♡ nhé!”

Minato không kiềm chế được mà lao vào ôm cả hai người.

Hazuki và Serina cười khúc khích và ngã xuống sàn phòng.

Đương nhiên Minato không dùng vũ lực, mà là hai người họ giả vờ ngã.

“Thôi, hấp tấp quá đi ♡.”

Kyaa, lại bị tốc váy rồi ♡.”

Hazuki nằm sấp, mông hướng về phía Minato.

Serina nằm ngửa, váy dài tốc lên, quần lót lộ ra.

“Nè, hai cậu. Chỉ, chỉ một lần thôi…”

“Tớ biết ngay cậu sẽ nói thế mà… Thật sự chỉ một lần thôi nhé, đây này ♡.”

“Một lần… Cái đó, hôm nay xin dùng cái đó đi… Nếu cởi cái này ra, thì cứ làm trần luôn cũng được… Khi đó thì mấy lần cũng được, tùy ý cậu ♡.”

“A, à…”

Minato nuốt nước bọt.

Giờ đây, cậu đã có thể làm cả hai người cùng lúc.

Hơn nữa, hôm nay Hazuki và Serina đều mặc hầu gái.

“Được hai nhỏ bạn thân hầu gái cho làm cùng lúc… Tuyệt vời nhất rồi.”

“Cậu lúc nào cũng nói tuyệt vời nhất hết vậy.”

“Bạn thân hầu gái là gì… À, đúng là vậy thật.”

Hazuki và Serina đỏ mặt và cười khổ.

“Tuyệt vời và quần lót của bạn thân hầu gái… Cho tớ xem kỹ hơn đi.”

Sau đó, Minato ngồi xuống để quan sát kỹ mông Hazuki và quần lót Serina.

Cậu không có lựa chọn nào ngoài việc làm gì đó khi hai cô bạn nữ đáng yêu này đang trong bộ Cosplay dâm dục.

“À, nếu dùng cái đó thì… tớ hai lần cũng được… mấy lần cũng được ♡.”

“Aoi-san, cậu rút lời nhanh quá… Tớ cũng rút lại lời rồi. À, Minato-kun lỡ bắn ra thì giặt là được mà… K-không cần dùng cũng không sao ♡.”

“Ruka, cậu cũng rút lời đấy. Mà này, chiều chuộng quá rồi… Cho làm mà không dùng cái đó sao… ♡.”

“A-Aoi-san cũng thế mà… Đeo vào rồi thì bao nhiêu lần cũng được cơ mà…♡”

Hazuki vẫn nằm sấp, cong mông lên, để lộ lấp ló chiếc quần lót trắng, phô bày cặp mông căng tròn cho Minato xem.

Serina cũng nằm ngửa, dùng tay nắm lấy tà váy dài và vén hẳn lên, khoe chiếc quần lót màu hồng.

Bị phơi bày cảnh tượng thế này, làm sao mà nhịn cho nổi──

“Được rồi, hôm nay cả hai cứ để tớ làm tùy thích mà không cần đeo gì cả!”

“Thi-Thiệt tình, Minato, cậu phấn khích với đồ hầu gái quá rồi đấy… Vậy thì, hôm nay đặc biệt… từ đầu không cần đeo cũng được ♡”

“C-Cậu cứ yên tâm, của tớ hay của Aoi-san tớ sẽ giặt sạch mà… Cứ làm tùy thích, đến mức bẩn hết cả ra cũng được…♡”

Hai nhỏ bạn thân mặt đỏ như gấc, nhưng vẫn cười một cách vui vẻ.

Vở kịch sau giờ học hôm nay khác với bình thường, và có vẻ như cậu có thể thưởng thức nó nhiều hơn bình thường.

✦✧

“Vậy nên, hôm nay tụi mình sẽ quyết định phương hướng cơ bản cho quán cà phê hầu gái.”

“...”

Ngày hôm sau buổi trình diễn trang phục hầu gái, vào giờ học buổi chiều.

Nhà trường đã sắp xếp một giờ sinh hoạt lớp để chuẩn bị cho lễ hội văn hóa, nên mọi người có thể thoải mái thảo luận.

Người đang đứng trên bục giảng là Hazuki Aoi.

“Nào, mọi người cứ tích cực đóng góp ý kiến nhé.”

Đứng cạnh Hazuki là Honami Mugi.

Xem ra, cô đã tự nguyện nhận làm thư ký.

Trên bảng đen có dòng chữ “Về phương châm của quán cà phê hầu gái”, nét chữ tuy có hơi đặc biệt nhưng vẫn rất đẹp.

Honami Mugi không chỉ thông minh, mà có lẽ còn học cả thư pháp nữa.

Minato nghĩ thầm như vậy, ngoan ngoãn ngồi tại chỗ của mình.

Cậu không có ý định phát biểu gì cả── nhưng đây không phải là thiếu tính tích cực.

Những đứa con trai khác cũng tương tự, có vẻ không định tham gia nhiều vào cuộc thảo luận.

Quán cà phê hầu gái này, phần lớn đã do các bạn nữ trong lớp chủ đạo khởi động.

Ngay cả đám con trai năng động thuộc câu lạc bộ thể thao cũng khó mà xen vào được.

Theo một nghĩa nào đó thì khá là nhàn, nên Minato chỉ muốn im lặng quan sát.

“Đầu tiên, mọi người đã xem ảnh tớ gửi trong nhóm LINE của lớp sáng nay chưa?”

Hazuki giơ nhẹ chiếc điện thoại của mình lên.

Hầu hết cả lớp cũng lấy điện thoại ra và nhìn vào màn hình.

Minato cũng mở nhóm LINE lên, ngắm nhìn những bức ảnh hiển thị ở đó.

“...”

Hazuki Aoi trong bộ đồ hầu gái váy ngắn.

Serina Ruka trong bộ đồ hầu gái váy dài.

Hazuki tạo dáng giơ tay chữ V một cách dứt khoát, nhưng vẫn đứng thẳng.

Serina thì mỉm cười e thẹn, hai tay đan vào nhau trước ngực, cũng đứng thẳng.

Việc đứng nghiêm như vậy là để cho mọi người thấy được toàn bộ trang phục hầu gái.

Nếu không, ít nhất là Hazuki, chứ Serina thì chưa chắc, đã tạo những dáng điệu cầu kỳ hơn nhiều.

“Như mọi người thấy đấy, tớ và Ruka── à, Serina-san đã mặc thử trang phục hầu gái. Cả hai đều siêu đáng yêu nhỉ. Tự khen mình thì hơi kỳ nhưng mà.”

Hazuki vừa dứt lời, nhóm nữ sinh năng động liền cười ồ lên.

Cũng chẳng phải câu nói gì hài hước cho lắm, nhưng có lẽ cứ cười một cách hồn nhiên chính là phong cách của họ.

“Tuy nhiên── quả nhiên, sau khi xem hai loại trang phục hầu gái này, tớ nghĩ chúng ta phải quyết định một chuyện.”

Quả nhiên là vậy, Minato thầm nghĩ trong lòng.

Những bức ảnh của Hazuki và Serina, tất nhiên là do Minato chụp.

Và đó cũng là những tấm ảnh “lành mạnh” nhất.

Trong laptop của Minato, có đầy những bức ảnh hầu gái táo bạo đến mức không thể lưu ở đâu khác ngoài ổ đĩa cục bộ.

Chẳng biết đó là ảnh hầu gái, ảnh đồ lót, hay là ảnh khỏa thân nữa...

Dù sao đi nữa, hai tấm ảnh lành mạnh đó đã được gửi vào nhóm LINE chung của cả lớp vào buổi sáng.

Có một cô tiểu thư tóc đen dài nào đó đã phản đối rằng: “Gửi thì không sao, nhưng có thể làm mờ mặt được không...”.

Tuy nhiên, nếu làm mờ thì sẽ làm thay đổi không khí của bức ảnh, nên ý kiến đó đã bị bác bỏ, và cuối cùng Serina cũng đồng ý.

Chắc hẳn có không ít đứa con trai đang sung sướng vì đã có được một cách hợp pháp những bức ảnh của Hazuki và Serina, hai mỹ nữ hàng đầu của lớp.

Đó không phải là vấn đề lớn.

Nhưng, quan trọng hơn là──

“Vì vậy, lớp mình có hai phương án cho định hướng của quán cà phê hầu gái!”

Hazuki vừa nói vừa quay lại, Honami liền cầm phấn lạch cạch viết lên bảng.

Phong cách cổ điển kiểu Anh.

Phong cách hiện đại kiểu tiệc tùng.

Đó là hai dòng chữ được viết bằng phấn trắng.

“Nào, lớp ta sẽ làm quán cà phê hầu gái theo phong cách nào đây!”

Quán cà phê hầu gái của lớp đang bị chia rẽ ý kiến về việc chọn một trong hai phong cách đó.

Nguyên nhân của sự chia rẽ chính là do trang phục hầu gái.

Một là quán cà phê hầu gái theo phong cách tiệc tùng với nội thất lộng lẫy, hào nhoáng, hợp với bộ đồ hầu gái váy ngắn của Hazuki.

Hai là quán cà phê hầu gái theo phong cách truyền thống kiểu Anh, hợp với bộ đồ hầu gái váy dài của Serina.

Nói tóm lại, vấn đề là nên tạo dựng không khí cho quán như thế nào── và ý kiến đã xung đột ngay tại điểm đó.

“Nhưng mà Aoi này, đằng nào thì bọn mình cũng không thể trang trí nội thất quá cầu kỳ được đâu đúng không?”

“Là làm theo kiểu ‘Moe moe kyun’ tươi sáng, quen thuộc, hay là làm theo kiểu ‘Chào mừng trở về, thưa chủ nhân’ với không khí trầm lặng, thanh lịch. Hai cái đó hoàn toàn khác nhau đấy. Chúng ta phải quyết định rõ ràng concept.”

“Hà, ra là vậy.”

Thư ký Honami đặt câu hỏi, và Hazuki trả lời.

Xem ra, Honami thông minh đã nói thay cho những thắc mắc mà cả lớp đang có.

Đúng là hai phong cách đó hoàn toàn khác nhau, và nếu không quyết định trước thì không chỉ độ dài váy của trang phục hầu gái, mà cả nội thất cũng sẽ thay đổi.

Đối với đám con trai thì đây cũng không phải là chuyện của người khác.

“Tất nhiên là hầu gái váy ngắn rồi nhỉ? Nếu làm nghiêm túc quá thì khách sẽ không vào đâu. Đằng nào mọi người cũng mặc váy ngắn với đồng phục rồi, nên không sao đâu.”

“Khoan đã, đừng quên đây là lễ hội văn hóa của trường. Thay vì một quán cà phê kiểu tiệc tùng như vậy, một gian hàng mô phỏng xác thực có thể tìm hiểu về văn hóa Anh chẳng phải sẽ được yêu thích hơn sao.”

Nhóm nữ sinh của Hazuki và một nữ sinh ưu tú ngay lập tức xung đột ý kiến.

Ngay sau đó, các cô gái nhanh chóng chia thành hai phe và bắt đầu tranh luận.

“...”

Minato liếc nhìn về phía Azusa Kotone.

Azusa là cô bạn nữ đầu tiên của Minato, mấy tháng gần đây có hơi xa cách, nhưng gần đây tình bạn của họ đã được hàn gắn lại.

Azusa đang cười một cách khó xử, có vẻ cô không muốn tranh cãi cho lắm.

Tất nhiên là có phe trung lập, nhưng một khi đã có hai phe lớn mạnh thì khó có thể đứng ngoài cuộc được.

Liệu có ổn không, Minato có chút lo lắng cho Azusa── nhưng có vẻ giờ không phải lúc để lo chuyện đó nữa.

“Lớp chúng mình có Hazuki Aoi mà! Một quán cà phê tươi sáng, rực rỡ sẽ làm nổi bật Aoi hơn chứ!”

“Đã bảo là khoan đã. Mọi người quên là chúng ta còn có Serina Ruka à? Một quán cà phê yên tĩnh, nơi cô hầu gái xinh đẹp tóc đen pha trà cho mình── tuyệt vời nhất còn gì!”

Chẳng biết từ lúc nào, Hazuki và Serina đã bị đưa lên làm thủ lĩnh của hai phe.

Bầu không khí càng lúc càng khiến cho đám con trai như Minato khó mà xen vào được.

“Anou.”

Serina giơ tay và đứng dậy.

Ngay lập tức, mọi ánh nhìn trong lớp đều đổ dồn về phía Serina, cô có chút rụt rè nhưng vẫn──

“Tôi nghĩ đây không phải là chuyện đáng để tranh cãi đâu... Thật thất lễ khi nói vậy, nhưng cá nhân tôi nghĩ theo hướng tiệc tùng hay hiện đại... cũng không sao cả...”

“Không được đâu, Ruka.”

“Ể, không được á?”

“Nếu Ruka nói vậy thì những bạn bên kia biết phải làm sao với nắm đấm đã giơ lên của mình đây.”

“C-Chuyện đó thì...”

“Những bạn bên kia” mà Hazuki nói, có lẽ là những cô gái thuộc “phe Anh quốc”.

“Với lại, cậu không được dễ dàng lùi bước như vậy. Đây là tiết mục của cả lớp mà. Mọi người phải cùng nhau đưa ra ý kiến cho đến khi tất cả đều hài lòng rồi mới quyết định.”

“Ểể...”

Serina có vẻ bối rối trước lời nói của Hazuki.

Cũng phải thôi, Serina là kiểu người sẽ chọn cách tránh xung đột hơn là bảo vệ ý kiến của mình.

Tuy nhiên, một khi cuộc tranh luận đã bắt đầu thì lời nói của Hazuki cũng có lý.

“Làm quán cà phê hầu gái ở trường, có lẽ đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng trong đời mà. Nếu vậy, chúng ta phải thảo luận kỹ lưỡng rồi mới quyết định!”

Hazuki có vẻ rất hăng hái.

Thậm chí, có vẻ như Hazuki còn đang tận hưởng cuộc tranh cãi này. Cô là kiểu người như vậy.

“Thiệt tình, cái con bé Hazuki này...”

Minato lẩm bẩm một mình.

Thật lòng mà nói, Minato nghĩ dù là phong cách tiệc tùng hay Anh quốc, cái nào cũng được.

Đối với đám con trai lo hậu cần, chỉ là thay đổi loại đồ trang trí và bảng hiệu cần làm, còn khối lượng công việc hay độ khó cũng không khác biệt là bao.

Tuy nhiên, cậu cũng hiểu rằng nếu nói ra điều đó thì sẽ bị các cô gái đang nghiêm túc lườm cho cháy mặt.

“Minato nè. Mày nghĩ chuyện này sẽ ra sao?”

Cậu bạn ngồi cạnh thì thầm hỏi.

“Ra sao là ra sao... cũng chẳng có nhiều thời gian, nên tôi mong là họ quyết định nhanh lên.”

“Cậu lạnh lùng ghê. Nhưng mà cậu nói cũng đúng.”

Bên con trai có nhiều việc tay chân hơn.

Nếu cuộc thảo luận kéo dài và phương hướng không được quyết định, thì sẽ không thể bắt đầu công việc được.

Như vậy sẽ không có đủ thời gian làm việc, và cuối cùng sẽ phải làm việc trong vội vã.

“Bên nào sẽ thắng nhỉ. Minato, cậu cược bên nào?”

“Tôi không cược đâu. Nhóm của Hazuki tuy ít người, nhưng toàn là những đứa nổi bật trong lớp.”

Theo như Minato thấy, những người ủng hộ phong cách tiệc tùng hầu hết là nhóm của Hazuki.

Ước tính nhiều nhất cũng chỉ có sáu, bảy người, nhưng tiếng nói của mỗi người đều rất có trọng lượng.

“Phe Serina-san thì thắng bằng số lượng nhỉ. Tức là, tình thế đang cân bằng.”

“Đúng vậy.”

Minato gật đầu trước lời của cậu bạn ngồi cạnh.

Số nữ sinh ngoài nhóm của Hazuki là khoảng mười hai, mười ba người.

Hầu hết họ đều có vẻ ngưỡng mộ phong cách Anh quốc tuy giản dị nhưng cao quý.

Hơn hết, họ có vẻ đã bị cảm động trước dáng vẻ hầu gái trong sáng của Serina.

Hôm nay, từ khắp nơi trong lớp học đều có thể nghe thấy các cô gái bàn tán về chuyện đó.

“Mà nói đi nói lại, cứ như là Hazuki đối đầu với Serina vậy nhỉ...”

Nhóm của Hazuki ngưỡng mộ bộ đồ hầu gái váy ngắn sặc sỡ của cô ấy, còn các cô gái khác lại ngưỡng mộ bộ đồ hầu gái váy dài trong sáng của Serina.

Ai trong hai người họ sẽ là người dẫn dắt quán cà phê hầu gái của lớp──

Nói tóm lại, vấn đề lần này là như vậy.

“Một trận quyết đấu tay đôi giữa hai người à. Sẽ ra sao đây.”

“Cố lên nhé, Minato.”

“Hả? Tại sao lại là tôi…”

Nói đến đó, cậu chợt nghĩ có lẽ đúng là như vậy.

Việc Minato và Hazuki thân thiết với nhau đã là chuyện ai cũng biết.

Gần đây, cả lớp cũng biết rằng cậu thân với cả Serina.

“Mình đang được kỳ vọng điều gì nhỉ...?”

Minato lẩm bẩm một mình.

Có lẽ nào, cậu sẽ phải làm người hòa giải cho hai thế lực đối đầu nhau chăng.

✦✧

Buổi tối, tại nhà Hazuki──

Tất nhiên, Minato vẫn đang ở lại nhà Hazuki.

Hôm nay, cậu cũng ở riêng với Hazuki trong căn nhà này.

Bữa tối đã được giải quyết bằng cơm và súp miso do Minato chuẩn bị, cùng với đồ ăn kèm mua ở siêu thị.

Sau đó, hai người cùng nhau thư giãn trong phòng khách.

“Nn... kuu...”

Hazuki đang tập giãn cơ để tiêu cơm.

Không chỉ có thần kinh vận động xuất sắc, cơ thể cô cũng có vẻ rất dẻo dai.

Cô ngồi xoạc chân rộng, hoặc áp sát người xuống sàn, cho thấy một độ mềm dẻo đáng nể.

“Làm sao mà cậu dẻo được như vậy nhỉ.”

“Cậu ngạc nhiên cái gì. Minato cũng tập đi? Trông cậu có vẻ khá cứng người đấy.”

“Cái kiểu xoạc chân 180 độ như thế thì tớ chịu thua...”

Hazuki thản nhiên xoạc chân gần như thành một đường thẳng, nhưng điều đó bình thường rất khó làm được.

“Mỗi ngày đều giãn cơ thì sẽ làm được thôi. Mà Minato vốn dĩ lười vận động rồi.”

“Không tham gia câu lạc bộ thì cũng chỉ thế này thôi. Hazuki mới là người vận động quá nhiều ấy.”

Trông có vẻ lúc nào cũng ăn uống tùy thích, nhưng thân hình chuẩn của Hazuki có lẽ được duy trì bằng sự nỗ lực.

Hazuki đang mặc một chiếc áo tank top màu hồng sặc sỡ, cùng với quần legging đen.

Chiếc tank top để lộ cả khe ngực, còn chiếc quần legging bó sát vào cơ thể làm nổi bật hình dáng của cặp mông.

Mỗi khi cô cúi xuống áp ngực sát sàn, khe ngực lại càng lộ ra nhiều hơn.

Dù rất muốn vùi mặt vào khe ngực ấy, nhưng quá vồ vập thì lại mất lịch sự, nên cậu đành kiềm chế.

75e08123-db00-436b-a5c0-8e39f825893b.jpg

“Nhưng mà, vừa ăn cơm xong mà vận động như vậy không tốt đâu.”

“Chính vì sau khi ăn nên mới phải vận động để tiêu cơm. Với lại tớ cũng không ăn nhiều.”

“À... đúng là nhớ đồ ăn của Serina thật đấy nhỉ.”

Hazuki cũng vậy, mỗi khi được Serina nấu cho, cô đều ăn nhiều hơn bình thường.

“Mà, tớ cũng không ghét đồ ăn liền. Ngược lại, nếu Minato mà nấu được cơm rang hay cà ri thì tớ sẽ lo lắm đấy.”

“Có gì mà phải lo chứ. Mà này, tớ còn làm được cả trứng ốp lết với giăm bông nữa đấy.”

“T-Trứng ốp lết với giăm bông...! Cậu học được món ăn ở trình độ trung cấp như vậy từ bao giờ thế!?”

Gương mặt Hazuki méo đi vì kinh ngạc. Dù méo đi nhưng vẫn dễ thương.

“Chưa đến mức trung hạ đâu. Là sơ cấp của sơ cấp đấy.”

Minato cũng có thể làm món trứng ốp lết với giăm bông mà không cần luyện tập gì đặc biệt.

Chỉ là cậu nghĩ món đó nên ăn vào buổi sáng, mà buổi sáng thì lười nấu ăn nên không có dịp trổ tài cho Hazuki xem thôi.

“Trứng ốp lết với giăm bông thì dùng lò vi sóng cũng làm được mà.”

“Tớ không chấp nhận. Phải cho dầu vào chảo rồi nấu thì mới gọi là nấu ăn!”

“Bản thân thì chẳng bao giờ nấu nướng, mà lại có cái chấp niệm đó là sao...?”

Mạch suy nghĩ của Hazuki, đến giờ Minato vẫn chưa thể đọc hết được.

“Mà, việc cơm của Ruka ngon thì không sai vào đâu được.”

“Món cá hồi sống nướng bơ lần trước cô ấy làm ngon dã man. Phải lớn lên như thế nào mới làm được món đó nhỉ...”

“Mấy món như vậy thì đồ ăn liền hay ở cửa hàng tiện lợi không có được đâu.”

“Thật lòng mà nói, tớ muốn được Serina nấu cho ăn mỗi ngày.”

“Nhân tiện, Ruka cũng có thể bị ‘ăn’ luôn nhỉ.”

“Đúng đúng, quả nhiên cơ thể mảnh khảnh đó dễ gây nghiệ── đã bảo là không phải mà! Không, thật sự là tớ muốn ăn cơm của Serina mỗi ngày.”

“Mà, cũng đúng. Nhân tiện, Minato, cậu không học nấu ăn từ Ruka nữa à?”

“Tớ cũng định học, nhưng mà không có cơ hội.”

“Chẳng phải lúc nào cũng học được sao?”

“Tớ cũng nghĩ vậy.”

Mỗi khi Minato định học, Serina lại chỉ nói: “Nếu cậu muốn ăn thì để tớ nấu cho.”

Thế nên, đến giờ thực đơn của Minato vẫn còn rất nghèo nàn.

“Chắc Ruka muốn tự mình nấu cho người khác ăn hơn là dạy nấu ăn. Cô ấy thích chăm sóc người khác mà.”

“Lý do là vậy à? Mà, dù tớ có cố gắng thế nào cũng không theo kịp tay nghề của Serina, nên nếu được cô ấy nấu cho ăn thì càng tốt.”

“Được làm chuyện đó, rồi còn được nấu cho ăn nữa. Cái đó gọi là trai ba──”

“Không không, chỉ là bạn bè thôi! Bạn thân thôi mà!”

Minato cũng có chút nghĩ đến điều đó, nên vội vàng phủ nhận.

Quả nhiên, không nên quá dựa dẫm vào chuyện ăn uống, Minato nghĩ lại.

Còn việc được “làm chuyện đó” thì có vẻ khó mà bỏ được.

“Nhưng mà, Ruka không thể ngày nào cũng đến nấu cơm được.”

Hazuki, người có vẻ không có một chút ý định học nấu ăn nào, gật gù đồng ý.

“Mà này, được ăn đồ ăn do một cô gái dễ thương như Ruka nấu thì quá là xa xỉ rồi. Đã thế, trường hợp của Minato còn ‘ăn’ luôn cả Ruka nữa chứ.”

“Đừng có quay lại chủ đề đó nữa...”

“So với bộ đồ hầu gái của tớ, cậu phấn khích với bộ của Ruka hơn đúng không?”

“Uwaa...”

Hazuki cười nhếch mép, dùng chân ấn và di di vào chỗ đó của Minato đang ngồi trên ghế sofa.

“Ơ, này...”

“Wa, đã thế này rồi cơ à... Bị giẫm lên mà cũng phấn khích, Minato là biến thái à?”

“B-Bị kích thích thì sẽ thành ra thế này thôi...”

“Fufun, quả nhiên bộ đồ hầu gái của Ruka kích thích hơn à?”

“Vẫn chưa hết chuyện đó nữa à.”

“Thì sao chứ. Sau khi chụp ảnh đồ hầu gái xong, bọn tớ đã cho cậu chơi còn gì?”

Hazuki vừa giẫm lên chỗ đó vừa lườm cậu.

“Tớ thì đeo bao hai lần. Ruka thì không đeo hai lần, vào miệng cũng hai lần. Nhưng mà, Aoi-san này đã nhận ra rồi nhé. Trong lúc tớ đi tắm qua loa có năm phút, cậu đã dùng Minato-kun hư hỏng này thêm một lần nữa nhỉ?”

“T-Tại sao cậu lại biết...!”

“Cậu nghĩ tớ đã cho cậu làm chuyện đó bao nhiêu lần rồi. Cảm nhận qua không khí là biết ngay. À, nhưng mà cái kia không giảm đi tức là thêm một lần vào miệng nữa à?”

“K-Không, nói sao nhỉ... cứ thế vào trong luôn?”

“...Ruka, cô ấy khá dễ dàng cho làm chuyện đó mà không cần bao nhỉ... số lần đó chắc chắn nhiều hơn tớ rồi. Thảo nào ‘Minato-kun’ của Minato cũng phấn khích điên cuồng.”

“Guwaa...”

Hazuki càng giẫm mạnh hơn vào “Minato-kun” của Minato.

Không đau, nhưng cảm giác quá đã khiến cậu suýt nữa thì “ra”.

“Lần tới, hay là tớ thử mặc váy dài nhỉ.”

“À, cái đó được đấy.”

“Đ-Đồ ngốc. Nhưng mà, mấy bộ đồ trong sáng như vậy, không hợp với tớ lắm nhỉ?”

“Không, tớ muốn được làm chuyện đó với cả Hazuki trong sáng nữa...”

“V-Vẫn là vì chuyện đó à! Mà, tớ biết đó là lời khen của Minato rồi.”

Hazuki cuối cùng cũng bỏ chân ra khỏi chỗ đó của Minato.

Sau đó, cô ngồi phịch xuống bên cạnh, và hôn chùn chụt lên môi cậu.

“Nn, chụt... mà này, cosplay có làm cậu phấn khích đến vậy à?”

“D-Dĩ nhiên rồi... thế nên lớp mình mới làm quán cà phê hầu gái mà?”

Minato bế Hazuki lên đùi, đối mặt và ôm nhau.

Vừa tiếp tục hôn chùn chụt, cậu vừa tận hưởng cảm giác của cặp ngực cúp G đang ép vào người.

“V-Vậy thì... để cảm ơn vì cậu đã ở lại đây, tớ sẽ mặc cả những bộ cosplay khác cho cậu xem nhé? Dịch vụ đặc biệt chỉ dành cho Minato thôi.”

“Ừm, hay là tai thỏ?”

“Đề nghị ngay một bộ trang phục gắn liền với ham muốn tình dục luôn nhỉ. Kyaa, koraa.”

Minato vừa đề nghị, vừa kéo cổ áo tank top xuống, để lộ bộ ngực của Hazuki.

Hai bầu ngực căng tròn lộ ra một nửa, đầu ti hồng xinh xắn cũng lấp ló.

“Mồ, muốn sờ ngực à?”

“Muốn sờ nát luôn ấy chứ.”

“...Mà, cứ tự nhiên sờ nắn đi. Trước đó, hôn thêm chút nữa nhé.”

“Ừm...”

Minato vừa chạm nhẹ môi với Hazuki, vừa chạm vào bộ ngực trần của cô nàng.

“A, an, nn... S-Sắp đến lúc... vào giường chưa? Hay là, vào bồn tắm trước...”

“Ừ nhỉ... trong bồn tắm một lần, trên giường... tớ sẽ đeo bao đàng hoàng, nên cho tớ xin nhé? Váy ngắn cũng được, cho tớ xin một lần nữa với bộ đồ hầu gái...”

“Mồ, bộ đồ hầu gái đó thật ra chật chội, mặc vào hơi mệt... l-lần này chỉ đến hai lần thôi đấy nhé?”

“Chỉ hai lần thôi à...”

“Đừng có làm cái mặt thất vọng thật sự như thế chứ. Th-Thôi được rồi. Chụt.”

Hazuki làm vẻ mặt khó xử, hôn Minato một cái rồi nói.

“Tớ không làm gì cả, nhưng cậu cứ tự nhiên dùng miệng hay ngực của tớ nhé...”

“Thật à. Aa, Hazuki cứ ngủ đi, để tớ dùng ngực của cậu nhé.”

“Ch-Chỉ một chút thôi, để tớ dùng ngực kẹp cho nhé...?”

Hazuki vừa nói, vừa tự mình ấn ngực vào mặt Minato.

“Wa.”

Ngay lúc đó, Hazuki kêu lên.

Chiếc điện thoại của Hazuki để trên bàn phòng khách đã rung lên.

“G-Giật cả mình. Xin lỗi một chút.”

“Ừm.”

Hazuki lấy điện thoại từ trên bàn.

“À, là Ruka.”

“Điện thoại à? Giờ này hiếm nhỉ.”

“Đúng không. Bình thường thì sẽ nhắn LINE... ôi, phải nghe máy đã. Alo.”

Minato ra hiệu bằng cử chỉ “Tớ có nên ra ngoài không?”, nhưng Hazuki cười và vẫy tay đáp lại “Cứ ở đây cũng được”.

Dù đối phương là bạn chung của cả hai, nhưng khi người ta đang nói chuyện điện thoại thì cũng nên ý tứ không nghe lén.

Tuy nhiên, Hazuki là người thẳng thắn, không mấy để tâm đến những chuyện như vậy.

“...”

Minato có chút căng thẳng.

Hazuki và Serina hiện đang trong tình trạng đối đầu về phương châm của quán cà phê hầu gái.

Cũng không phải là đang cãi nhau, nên việc gọi điện cũng không có gì lạ, nhưng...

“À, ừm. Tớ đang trêu Minato một chút. Cậu ấy bảo muốn xem Ruka cosplay tai thỏ đấy.”

“Tớ có nói thế đâ── không, mà cũng muốn xem thật.”

Minato thì thầm đáp lại để không làm phiền cuộc điện thoại.

Mỹ nhân tóc đen trong sáng đó, chắc hẳn cũng sẽ hợp với bộ đồ tai thỏ đầy khiêu gợi.

Ngực cô ấy cũng không nhỏ như cô ấy nghĩ, nên chắc chắn sẽ không bị “phẳng” đâu.

“Đúng đúng, lần tới tụi mình không liên quan đến cosplay lễ hội văn hóa nữa. Mà này, ở trường không được mặc đồ hở hang mà nhỉ.”

Đúng vậy, chiếc váy hầu gái của Hazuki tuy ngắn, nhưng đó đã là giới hạn rồi.

Việc để lộ khe ngực cũng không biết có được phép hay không nữa.

Minato thì, tất nhiên là muốn xem cả khe ngực, lẫn những bộ cosplay táo bạo hơn nữa.

Cậu không muốn cho những thằng con trai khác xem, nhưng nếu chỉ có ba người xem thì lại là điều cậu mong muốn.

“Ừm, ừm... Ể? Aa, à, ra là vậy à?”

“...?”

Tông giọng của Hazuki đã thay đổi.

Nghe có vẻ như đang có chút bối rối.

“Ra là vậy, tớ sẽ nói lại với Minato. Ahaha, thật ra cậu không cần phải từ chối như vậy đâu.”

Hazuki cười gượng một tiếng rồi cúp máy.

“Gì vậy? Có nhắc đến tên tớ đúng không?”

“Ừm, Ruka bảo cô ấy đang ở dưới sảnh chung cư.”

“Ể? Giờ này á?”

Đã gần tám giờ tối rồi.

Cũng không phải là quá muộn để một nữ sinh cao trung ra ngoài── nhưng một tiểu thư như Serina thì nên hạn chế ra ngoài.

“Nguy hiểm thật, cô ấy... đôi khi lại vô tư đến mức đáng lo.”

“Nhưng mà, nhà Ruka cũng ở gần đây mà. Chắc là tiện đường ghé qua thôi.”

“Chuyện đó phải nhắc nhở cô ấy mới được. À, vậy là cô ấy sẽ đến đây à?”

“Cô ấy bảo muốn gặp ở nhà Minato. Nên hỏi là có thể ‘mượn’ cậu một lúc được không.”

“Cái gì vậy?”

Không phải là Minato, mà lại nói chuyện với Hazuki trước.

Tuy nhiên, Minato đang ở lại đây để bảo vệ Hazuki sau khi cô phải sống một mình, nên việc xin phép Hazuki trước cũng không phải là không hiểu được.

Đúng là phong cách của một Serina lễ phép.

“Có lẽ hôm nay cô ấy muốn làm chuyện đó một mình với Minato, chứ không phải cả hai. Tớ thì thỉnh thoảng vẫn làm một mình, nhưng gần đây toàn là cả ba người thôi nhỉ.”

“Ừm... vừa hôn Hazuki vừa được Serina phục vụ, hoặc vừa mlem ngực Serina vừa làm với Hazuki, thật sự quá sung sướng.”

“Nghe cậu nói lại thành lời như vậy, cậu đúng là xa xỉ thật đấy...”

“...Tớ không còn lời nào để nói nữa.”

Được tận hưởng cơ thể của cả hai mỹ nữ cùng một lúc, đúng là quá xa xỉ.

Điều đó đã trở nên bình thường, nhưng đúng là một tình huống như trong mơ.

“Nhưng mà đúng vậy, thỉnh thoảng cũng nên từ từ tận hưởng một mình Serina... à không, đâu chắc là cô ấy đến để cho mình làm chuyện đó đâu!”

“Ahaha, mà nhỉ. Nn♡”

Hazuki hôn chụt lên môi Minato rồi nói.

“Chắc là chuyện lễ hội văn hóa thôi? Không thể nói với kẻ thù là tớ được. Thú vị đấy chứ.”

“Thú vị à...?”

“Để xem Minato sẽ về phe nào, tớ cũng mong chờ lắm đây.”

“...”

Hazuki ném cho cậu một ánh nhìn đầy ẩn ý, khiến Minato có chút run sợ.

Khi chơi bạn với một nhóm ba người trở lên, cũng có lúc xảy ra chuyện thế này, đến giờ Minato mới nhận ra.

Nếu hai người cãi nhau, thành viên còn lại không thể đứng ngoài cuộc được.

Dù là cùng giới hay khác giới, trong tình bạn dường như cũng sẽ phát sinh những vấn đề tương tự.