Nhỏ Gyaru đã từng bắt nạt tôi, rõ ràng giờ lại đang yêu tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 105

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 536

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 11

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5087

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 68

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 68

Web novel - Chương 4 : Hiểu lầm

Sau tiết học, như thường lệ tôi hướng thẳng đến phòng thể dục.

Dường như tôi là người đầu tiên đặt chân đến đây hôm nay.

Hôm nay tiết thể dục có hơi mệt hơn mọi khi do là bọn tôi phải chơi đá bóng.

Tôi thấy có chút buồn ngủ bắt nguồn từ sự mệt mỏi ấy, nên tôi liền nằm xuống tấm thảm trong phòng thể dục.

Tôi cố gắng hết sức để rơi vào giấc ngủ trước khi bọn họ đến đây.

Song tôi nhắm mắt lại và tức thì ngủ thiếp đi.

「Nghiêm túc à…」

「Tởm ghê」

Tôi bị thức giấc bởi những giọng nói càng ngày to hơn.

Chắc là nhóm năm đứa gyaru đó, tính cả Tachibana đều đang trong phòng tập thể dục này rồi.

Tất cả bọn họ đều đánh mắt khắp xung quanh ở chính giữa phòng gym như đang tìm kiếm gì đó.

“Đây là của cậu à?” Nhỏ đứng đầu nhóm gyaru Umezawa đó nói.

Tôi hướng mắt mình vào thứ Umezawa đang cầm trên tay.

Thứ cô ta đang giữ trên tay chính là những bức tranh và bản vẽ mà tôi dùng để đem đi nộp cho câu lạc bộ mỹ thuật mình trực thuộc.

Mặc dù đúng là tôi đã trở thành thành viên ma của câu lạc bộ bởi tại mấy đứa con gái này đi nữa, tôi nghĩ ít nhất mình cũng nên vẽ vời một bức tranh và nộp cho câu lạc bộ.

Điều này còn tệ hơn nữa khi tôi không muốn đám con gái gyaru này tìm ra được bức tranh ấy đâu.

「Ừ, nhưng…」

「Eh~Nghiêm túc đấy à, buồn cười thật đấy」

Tôi nghe thấy giọng nói nghe như đang chế giễu tôi.

[Cậu là tác giả của cái thứ này à? Cậu chỉ đang lãng phí thì giờ thôi, nên dừng lại giùm cái đi」

Song Umezawa ném phăng bức tranh đi và lại dẫm chân lên nó.

“A ha ha ha” âm thanh ấy cứ vang vọng khắp cả căn phòng.

Mấy đứa con gái kia cũng đang đứng cười xung quanh cô ta.

Điều duy nhất tôi có thể làm bây giờ là nhìn chằm chằm bọn nó trong lúc chúng dẫm đạp lên tác phẩm của tôi.

Bức tranh mà tôi đã tốn hàng đống thời gian để làm giờ lại đang bị nhàu nát do những cú dẫm của bọn nó.

「Và cái bức vẽ này, đây là Kyoko, phỏng?」

Song Umezawa lấy một bức vẽ khác ra khỏi cặp tôi.

Cô gái ấy có mái tóc đen dài, với đôi mắt một mí, và đang đeo trên tai là một cặp tai nghe.

Đó là bức chân dung một người phụ nữ mà tôi đã lấy Tachibana như một khuôn mẫu để làm.

「Không phải, cậu sai rồi」

Tôi chối bỏ điều đó nhanh nhất có thể.

Rồi Umezawa nở nụ cười đểu tôi như thể cô ta hoàn toàn nhìn thấu được tôi vậy.

「Kyoko ới, cậu xé bức tranh này luôn đi」

Sau đó Umezawa đưa bức tranh qua cho Tachibana.

Tachibana cầm trên tay bức tranh rồi nhìn vào tôi.

Vì lý do gì đó mà cô ta lại trông rất buồn.

Umezawa thúc giục nói rằng “Kyoko, cậu làm gì thế, mau mau xé nó đi”.

Tiếp theo Tachibana đặt hai tay mình lên bức tranh ấy và rồi.

*Xẹt xẹt xẹt xẹt*

Bức tranh đã bị xé làm đôi rồi rơi thẳng xuống sàn nhà.

Cảnh tượng Tachibana mạnh bạo xé nó và khi bức vẽ rơi xuống, tất cả cứ như thể một cảnh slow motion vậy.

Tôi dần cảm nhận được trái tim mình đã ngày càng lạnh lẽo hơn với cô ta.

Gần đây Tachibana lại đối xử rất tốt với tôi mà tôi lại quên mất rằng cô ta cũng là một trong những người chuyên bắt nạt tôi.

Tôi đã từng cảm thấy cô ta rất tốt bụng với tôi và dường như cô ta có thích tôi, nhưng giờ tôi nhận ra được rằng tất cả những thứ đó chỉ là sự hiểu lầm mà thôi.

Tôi nhận thấy những cảm xúc mình dành cho Tachibana đã giảm đi đáng kể, khi tại cô ta nên tôi đã quyết định đóng cửa trái tim này.

Song Umezawa lại nhặt bức tranh ấy từ sàn nhà lên rồi lại xé nó thành nhiều mảnh còn nhỏ hơn lúc nãy.

「A-hahaha! Bồ đang định làm quái gì với bức tranh kinh tởm này vậy hả?」

Những đứa xung quanh khác đều đang cười nhạo tôi.

Thế quái nào mà mấy đứa này độc ác như vậy chứ?

Tôi không thể tin được con người lại có thể trở nên tàn độc như thế này.

“Đám mấy người điên hết cả rồi”. Những ngôn từ ấy được miệng tôi thốt ra một cách tự nhiên.

「……Huuuuh?」

Ánh nhìn sắc bén của Umezawa nhắm đến trước tôi.

Không thể chịu đựng được nữa, tôi chụp lấy chiếc cặp và chạy lao ra khỏi phòng gym.

Tôi muốn chạy đi thật xa khỏi nơi lạ lẫm này ngay lập tức.