Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

137 13869

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

3 16

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

36 730

Dạy vợ

(Đang ra)

Dạy vợ

오당티

Nếu nữ phản diện hành xử hư hỏng, hãy mắng cô ta một cách thích đáng.

20 260

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

35 432

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

162 4335

[WN] Tập 4 - Chương 125: Leonora "Khò khò..."

Tôi đang cùng Adele làm việc và chờ đợi, một lúc sau Erika và Leonora trở về.

"Bọn tôi về rồi đây~" 

"Xin lỗi đã về muộn. Anh có uống cà phê không ạ?"

Erika hỏi.

"Có." 

"A, Erika, em mệt rồi phải không. Để chị làm cho."

Adele tỏ ra quan tâm.

"Vậy ạ? Vậy thì nhờ chị nhé. Em cũng mua cả tách về rồi đây." 

"Ồ..."

Hai người bắt đầu chuẩn bị trà. Nói qua nói lại, cuối cùng Erika cũng tham gia.

"Cô đưa quà lưu niệm cho chú Rubert chưa?"

Tôi hỏi Leonora đang ngồi ở bàn.

"Ừm. Chú ấy vui lắm. Bên cậu thì sao?" 

"Đưa cho Lutz rồi. Cậu ta vừa cười gượng vừa vui mừng đó. Vẫn còn đang giấu diếm thì phải." 

"Sớm muộn gì cũng lộ thôi. Phải công khai như chúng ta chứ."

Rồi rồi.

"Mà, chắc cũng có chút ngượng ngùng."

Tôi đoán Yuliana mới là người nghĩ như vậy.

"Chắc vậy~... À, đây. Chú Rubert bảo cứ chọn yêu cầu trong số này."

Leonora thấp bé nên phải đứng dậy, rướn người đưa cho tôi một tờ giấy, tôi liền nhận lấy.

"Tòa thị chính cũng theo hình thức này à..."

Trên giấy là một danh sách dài các yêu cầu, y hệt như danh sách tôi nhận được từ Lutz.

"Bên quân đội cũng vậy à?" 

"Ừ. Họ bảo cứ chọn việc nào thấy thích." 

"Ồ... tính sao đây?" 

"Để tôi suy nghĩ một chút."

Ừm...

"Đây, anh Zieg, cà phê."

Adele đặt một tách cà phê lên bàn tôi.

"Làm phiền cô..."

Tôi nhấp một ngụm cà phê, rồi tiếp tục suy nghĩ. Trong lúc đó, Adele và Erika cũng ngồi vào bàn, bắt đầu uống cà phê.

"Zieg ơi, cậu đang băn khoăn chuyện gì vậy?"

Leonora hỏi.

"Phương hướng sắp tới. Các cô, giả sử đã đậu kỳ thi lần trước, có định tham gia kỳ thi ba tháng tới không?"

Kỳ thi Nhà giả kim quốc gia được tổ chức bốn lần một năm. Vậy nên, lần tiếp theo là vào mùa hè, sau ba tháng nữa.

"Em định sẽ thi ạ." 

"Tôi cũng vậy~. Mà trước đó còn phải thi giám định viên nữa." 

"Tôi không rõ nữa... Cấp 7 còn khó hơn nhiều, tôi e sẽ rất chật vật. Dù vậy, tôi cũng sẽ thử sức. Như anh nói, điều đó giúp tôi làm quen với không khí thi cử, có ích cho những lần sau."

Nếu Erika có sự chuẩn bị, mọi việc có lẽ sẽ ổn. Còn Leonora, điều này phụ thuộc vào việc cân nhắc với kỳ thi giám định viên. Cấp 7 của Adele tuy khó nhưng không phải là không thể đạt được.

"Tôi đang cân nhắc phương hướng cho chúng ta. Không biết nên chọn những việc kiếm được nhiều tiền thưởng trước mắt, hay là nhận những yêu cầu giúp các cô luyện tay nghề để thi thăng cấp."

"Chọn hướng thăng cấp ạ?" 

"Được thăng cấp, lương cũng sẽ tăng theo."

"Xét về lâu dài, đó chắc chắn là lựa chọn tốt hơn. Nhưng đối với anh Zieg, điều anh quan tâm là tiền thưởng, phải không?"

Cũng đúng. Đằng nào tôi cũng không thể dự thi, nên tiền thưởng tăng lên vẫn tốt hơn.

"Không, không cần nghĩ đến chuyện của tôi. Mọi người cứ nghĩ cho bản thân mình đi."

Tôi không phải là kẻ cản trở sự trưởng thành của đệ tử để nhận tiền thưởng. Tôi đang nghĩ vậy thì thấy Helen đang nhìn mình với ánh mắt cảm động.

"Nếu vậy, những việc có ích cho kỳ thi sẽ tốt hơn. Còn không, tôi chắc chắn sẽ trượt. Với thi viết, học là đủ, nhưng phần thực hành thì..."

Chuyện đó là đương nhiên.

"Vậy, chúng ta đi theo hướng đó nhé." 

"Nhờ cả vào anh." 

"Giao cho cậu đó." 

"Chúng ta cùng cố gắng nhé."

Chi nhánh vừa xây mới, động lực cũng đã có. Những gì có thể nhắm tới thì cứ để họ nhắm tới. Mà, họ cũng làm được cả cường hóa rồi, chắc không sao đâu.

"Vậy thì tôi sẽ để các cô làm những việc mình cảm thấy yếu nhất."

Điểm yếu của họ là...

"A, em có lẽ là thuốc uống." 

"Tôi thì là mấy món liên quan đến thỏi kim loại." 

"Ể? Tôi, là cường hóa à?"

Có vẻ rất hiểu vấn đề...

"Erika làm thuốc chữa thương từ quân đội. Leonora làm thép không gỉ từ tòa thị chính. Adele làm Phong Ma Thạch dùng cho tàu thuyền là được rồi."

Nhiêu đó thôi.

"Thuốc chữa thương à..." 

"Thép không gỉ là gì ta?" 

"Phong Ma Thạch... là cái thứ trong cái máy sấy kia nhỉ."

Cả ba người có vẻ đều không hình dung ra được thứ mình cần làm.

"Thôi, cách làm tôi sẽ chỉ dạy sau, mà đó là chuyện của tuần tới. Tuần này cứ làm cho xong thuốc mỡ hồi phục và Hỏa Diệu Thạch đã." 

"Yeah!" 

"Cố lên~" 

"Tuần tới... à, nếu tôi có trượt thì nhớ an ủi nhé."

Đã bảo là đậu rồi mà.

"Vậy nhé, cứ thế mà cố gắng." 

"Anh Zieg thì sao ạ?"

Erika hỏi.

"Anh sẽ nhận mấy yêu cầu lặt vặt. Sắp có máy chiết xuất và máy phân giải rồi, anh định dùng chúng để làm thuốc mana."

Chắc ma lực thảo sẽ còn thừa, tận dụng luôn.

"Ra vậy. Em hiểu rồi ạ." 

"Erika, gọi điện cho chú Rubert đi. Anh sẽ báo cho Lutz là chúng ta nhận yêu cầu." 

"Vâng ạ."

Tôi và Erika gọi điện đến quân đội và tòa thị chính để thông báo về yêu cầu sắp nhận, sau đó bắt tay vào công việc. Trong tuần đó, chúng tôi làm việc với một tinh thần mới tại nơi làm việc mới, từng bước hoàn thành Hỏa Diệu Thạch và thuốc mỡ hồi phục. Sau khi công việc hoàn tất, họ tổ chức một bữa tiệc mừng tôi được thăng chức. Dù thời gian còn lại không nhiều, chúng tôi vẫn có một buổi học bài đơn giản.

Một tuần sau, chúng tôi hoàn thành Hỏa Diệu Thạch và thuốc mỡ hồi phục, sau đó nộp chúng cho tòa thị chính và quân đội. Đến ngày nghỉ, vì không có kế hoạch từ sáng, tôi chơi với Helen cho đến khi Leonora qua gọi. Cả nhóm tụ tập tại phòng của Erika để trò chuyện. Sau bữa tối và khi mọi người giải tán, Adele đến tìm tôi đúng hẹn. Chúng tôi cùng nhau thưởng thức whisky không đá và highball.

"Thật lòng nhé, chị cũng nghĩ là mình có thể đã đậu." 

"Vâng." 

"Nhưng mà, chị vẫn thấy bất an!" 

"Chị Adele không sao đâu ạ."

Adele say rượu, đang ôm Helen rồi bắt đầu nói lảm nhảm...

"Căn cứ vào đâu?" 

"Vì ngài Zieg đã nói vậy, nên sẽ là như vậy ạ."

Hay đúng hơn, Helen cũng có mặt ở đó nên biết thừa cô ấy đã đậu.

"Con mèo này, lúc nào cũng ngài Zieg, ngài Zieg nhỉ." 

"Vì em là linh thú mà." 

"Thích thật. Dễ thương ghê. Chị cũng muốn có một linh thú như thế này."

Ghen tị à? Nhưng tôi không cho đâu.

"Không sao đâu ạ. Chúng ta sẽ luôn ở bên nhau. Chẳng phải chúng ta đều là đệ tử của ngài ấy sao." 

"Ngươi lại nói những lời giống hệt Leonora rồi..." 

"Này, chị Adele, ly của ngài Zieg cạn rồi kìa. Chị rót đi chứ. Hãy tiếp đãi ngài Zieg đi ạ." 

"Rồi rồi."

Adele vừa ôm Helen vừa đứng dậy, lấy ly của tôi rồi đi về phía nhà bếp. Sau đó, cô ấy lấy đá từ tủ lạnh, rồi rót whisky vào.

"Trông đậm quá..." 

"Ngài Zieg thích như vậy đó ạ." 

"Biết rồi. Uống từng ngụm nhỏ phải không."

Vì lần trước tôi có nói vậy.

"Vâng ạ. Nào, hãy đưa cái đó cho ngài Zieg đi ạ. À, ngồi cạnh đó, ngồi cạnh." 

"Rồi rồi. Tình yêu, tình yêu."

Adele đi đến ngồi cạnh tôi, rồi đưa cho tôi ly whisky không đá.

"Cảm ơn. Cô uống hơi quá chén rồi nhỉ?" 

"Không sao!" 

"Này... khi nào cô về?"

Đã hơn 2 giờ sáng rồi...

"Ở lại với tôi đi... tôi không ngủ được... đằng nào cũng trượt rồi..."

Ể... đừng có khóc chứ...