Sau khi giao giấy thẩm định cho người tên Rubert ở tòa thị chính, tôi đi một vòng xem xét thị trấn.
Đến chiều tối, tôi làm thủ tục nhận phòng khách sạn, rồi từ phòng suite trên tầng cao nhất phóng tầm mắt nhìn xuống thị trấn.
Lúc đó, chiếc điện thoại đặt trong phòng reo lên.
"A lô."
『Thưa quý khách, có điện thoại từ Kinh đô gọi đến, ngài có muốn nối máy không ạ?』
Là Trưởng ban Tổng bộ rồi.
"Nối máy đi."
『Vâng ạ. Xin ngài vui lòng đợi trong giây lát...』
Tôi đứng chờ, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Ngay sau đó, tiếng nhạc chờ tắt ngấm.
『Claudia đây. Chris phải không?』
Đúng là Trưởng ban Tổng bộ.
"Vâng. Là con, Christoph đây ạ."
『Ừm. Cậu đến Reet theo đúng lịch trình rồi nhỉ.』
"Vâng. Con đến vào buổi trưa, đã thẩm định xong rồi ạ."
『Vất vả cho cậu. Zieg sao rồi?』
Mở miệng ra là Zieg, Zieg... Người này đúng là thích Zieg thật mà.
Cũng hiểu được cái cảm giác đó. Người ta thường bảo con cái càng khó dạy dỗ, cha mẹ lại càng yêu thương hơn.
"Cậu ấy vẫn ổn, tính ngông cuồng như mọi khi ạ."
Quen biết đã lâu, nhưng tôi chưa một lần nào cảm nhận được sự kính trọng từ gã đó.
『Vậy thì tốt. Nó mà không ngông cuồng thì ta lại thấy sợ đó.』
Cũng phải. Nếu vậy chứng tỏ cú giáng chức đã làm nó suy sụp lắm.
"Thưa Trưởng ban, cậu ta dù có đi đâu cũng không hề thay đổi, theo một nghĩa tốt."
Cái tôi quá lớn.
『Có lẽ vậy. Nhưng theo nghĩa xấu thì nó phải thay đổi, không thì phiền phức lắm.』
"Về điểm đó, con cảm nhận được cậu ấy đang có ý muốn thay đổi rồi ạ."
Tôi không ngờ lại nghe được từ "hòa thuận" phát ra từ miệng gã đó.
『Vậy sao... Nghe nói nó đã dập tắt một vụ hỏa hoạn, xem ra nó đang thực sự cố gắng thay đổi.』
Từ Trưởng chi nhánh Reet, khi ông ấy đến Kinh đô, tôi được nghe kể về chuyện có hỏa hoạn xảy ra ở thị trấn này, và Zieg đã dập tắt nó.
Ban đầu tôi tưởng đó chỉ là trò đùa, nhưng hóa ra không phải vậy...
"Báo chí địa phương bên này còn đăng cả một bản tin đặc biệt về cậu ấy. Nào là 【Thiên Tài Giả Kim Thuật Sư Của Kinh Đô】 rồi thì 【Nhà Ma Thuật Số Một Quốc Gia】, toàn những lời có cánh thôi ạ."
『Ồ...! Mang tờ báo đó về đây.』
Vâng, vâng...
"Cậu ấy còn nói cả câu tâm niệm về nhà giả kim quốc gia mà ngày xưa Trưởng ban từng nói nữa."
Dù nói với giọng đều đều không cảm xúc.
『Cuối cùng thì tấm lòng của ta cũng đến được với tên ngốc đó rồi à.』
Hai người này, xét ở một khía cạnh nào đó, giống nhau đến kỳ lạ, đặc biệt là sự cứng đầu, nhất quyết không thay đổi ý kiến của họ.
"Có lẽ vậy ạ. Chi tiết thì Trưởng ban cứ đọc báo nhé. Khoảng một tuần nữa con sẽ về."
『Hiểu rồi. Chi nhánh Reet thế nào?』
"Đúng như báo cáo. Bốn nhà giả kim. Nghe nói đang làm thủy diệu thạch nên họ làm việc ở ngoài trời, thành ra chi nhánh trống không. Con cứ ngỡ là một căn nhà bỏ hoang vì chủ nhà bỏ trốn trong đêm ấy chứ."
Dù thế nào cũng nên có người ngồi ở quầy lễ tân chứ.
『Tính cả Trưởng chi nhánh cũng chỉ có năm người.』
"Chuyện đó thật khó tin ạ."
『Không có người muốn đến nên cũng đành chịu thôi. Có cưỡng ép điều chuyển cũng chỉ tổ gây xung đột với tên ngốc Zieg đó, chẳng được lợi lộc gì.』
Trong hoàn cảnh này, ai cũng sẽ nghĩ chuyện bị thuyên chuyển đến Chi nhánh Reet là một cú giáng chức, mà ở đó lại còn có Zieg... gay go thật.
"Chúng ta cứ để Zieg tiếp tục cố gắng như vậy ạ?"
『Nó là đứa làm được việc. Ta không ra lệnh vô ích, chỉ giao nhiệm vụ cho người có khả năng hoàn thành nó.』
Trưởng ban Tổng bộ đánh giá Zieg rất cao. Không, cả tôi và những đồng môn khác cũng vậy.
Tương tự, chúng tôi đánh giá nhân cách của gã đó cực kỳ thấp.
"Liệu có ổn không ạ? Cậu ta là kẻ xem thường người khác ra mặt, lại còn chẳng thèm che giấu điều đó."
『Nó đang cố gắng thay đổi, phải không. Cứ kỳ vọng vào điều đó. Đồng nghiệp của nó thế nào? Ba người mà nó nhận làm đệ tử đó.』
"Một người tên là Erika, nhà giả kim xuất thân từ thị trấn này. Nhìn qua là một cô bé có vẻ hiền lành, nên con nghĩ hợp tính với Zieg."
Nói hợp tính là vì cô ta có thể bỏ qua những lời nói khó nghe của Zieg.
『Hừm, Adele thì ta biết rồi, còn người kia?』
"Là Leonora von Retzelt. Con gái của lãnh chúa một thị trấn cảng ở phía Tây. Có vẻ quan hệ gia đình không được tốt lắm nên con không thu thập được nhiều thông tin."
『Quan hệ không tốt à?』
"Bản thân cô Leonora muốn trở thành nhà giả kim, còn cha mẹ thì lại muốn gả cô ấy vào một gia đình tốt. Vì thế nên mới bất hòa. Chuyện này cũng thường thấy ở giới quý tộc thôi ạ."
Cha mẹ có lẽ mong muốn con cái hạnh phúc, nhưng cái hạnh phúc đó chưa chắc đã giống với cái hạnh phúc mà con cái mong muốn.
『Hừm... Nhân cách thì sao?』
Haizz... Muốn làm mẹ chồng rồi à...
"Con có hỏi thăm trong thị trấn, danh tiếng của Erika và Leonora đều tốt. Adele thì mới đến nên chưa có gì đặc biệt."
Nghe đồn là một mỹ nhân, nhưng chuyện này không liên quan nên không cần nói.
『Danh tiếng tốt là thế nào? Đánh giá của phụ nữ thường chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài thôi, không đáng tham khảo đâu.』
"Họ có vẻ làm việc rất chăm chỉ. Lại là những cô bé vui vẻ, tòa thị chính cũng đánh giá tốt về họ."
Tôi có hỏi một viên chức tên Rubert, ông ấy khen không ngớt lời.
『Có vẻ không có vấn đề gì.』
Đúng là một người hay lo xa...
Chẳng hiểu sao lúc bận tối mắt tối mũi thế này mà tôi lại phải đi điều tra lai lịch xung quanh Zieg nữa.
"Con nghĩ chắc là ổn thôi. Họ làm việc với nhau trông rất hòa thuận."
『Hiểu rồi. Thực lực của ba người họ thì sao?』
"Adele là cấp 9, hai người còn lại là cấp 10. Nhưng họ đang làm thủy diệu thạch, xem ra đã làm được cường hóa rồi. Chắc sẽ sớm lên cấp thôi ạ.”
Cường hóa là bức tường của cấp 6. Lại còn là công việc không ai giao cho cấp 10 hay cấp 9.
Chắc do thiếu người nên mới vậy.
Với lại Zieg từ nhỏ đã làm được cường hóa, nên gã đó không có cái thường thức thông thường về chuyện này.
『Zieg là sư phụ mà... Nó chắc chắn sẽ bắt họ lấy cho được bằng cấp.』
Tôi cũng nghĩ vậy. Thứ hạng bằng cấp là một thước đo rõ ràng, Zieg lại là kẻ ham muốn thăng tiến, chắc chắn sẽ áp đặt điều đó lên các đệ tử.
"Chắc vậy rồi. Điều tra đến đây là hết. Con xong việc chưa ạ?"
『Không, nhờ cậu thêm một việc nữa, được không?』
Ể~...
"Cái đó, con cũng không rảnh rỗi gì đâu ạ..."
Vì Trưởng ban Tổng bộ bảo đi điều tra nên tôi mới cố tình ghé qua thị trấn này, nhưng việc tôi phải đi công tác là sự thật.
『Không sao. Một ngày có 24 tiếng, một tuần có 168 tiếng.』
Câu cửa miệng mỗi khi giao yêu cầu khẩn cấp...
"Con phải làm gì ạ?"
『Điều tra các quý tộc và những người có thế lực ở thị trấn đó giúp ta.』
Đến tòa thị chính chắc là ra ngay thôi...?
"Con hiểu rồi."
『A, tiện thể điều tra thêm một chút về ba cô đệ tử đó nữa.』
Đúng là mẹ chồng mà...
"Tuân lệnh. Vậy con xin phép."
『Ừ, nhờ cậu đó.』
Tôi cúp máy, thấy một con quạ ngoài cửa sổ, liền mở cửa ra. Con quạ bay từ ngoài vào phòng.
"Tôi đã về đây~"
Con quạ vừa vỗ cánh vừa đáp xuống bàn. Đó là linh thú của tôi, Dorothee.
"Về rồi à. Zieg và những người khác sao rồi?"
"Họ làm việc suốt. Cô nàng mít ướt Helen thì ngủ rồi ạ."
"Họ có nói chuyện không?"
"Họ nói chuyện bình thường. Ngay cả ngài Zieg cũng nói chuyện. Có khi nào người đó thích kiểu con gái như vậy không nhỉ? Kiểu phụ nữ không bao giờ phản đối mình ấy."
Ai mà biết được. Tôi chưa bao giờ thấy Zieg nói chuyện kiểu đó.
"Vậy à... Dorothee, xin lỗi, nhưng đây là việc của Trưởng ban Tổng bộ."
"Việc gì vậy ạ?"
"Điều tra lai lịch của mấy cô nàng đó."
"Ể? Chuyện đó, tôi cũng phải làm ạ?"
Trông nó có vẻ rất không vui.
"Ta phải đi công tác. Xong việc ngươi cứ bay thẳng về Kinh đô là được."
"Xa lắc..."
"Đành chịu thôi. Là mệnh lệnh của Trưởng ban Tổng bộ mà."
Cả ta cũng không muốn làm.
"Ngài Chris... Ngài nên nói với Trưởng ban Tổng bộ là 'Nếu có thời gian làm mấy chuyện như mẹ chồng thế này, sao bà không đi tìm chồng cho mình đi?' thì hơn đó."
"Ngươi nghĩ ta dám nói à..."
Bị thủ tiêu là cái chắc.