Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shōshimin Series

(Đang ra)

Shōshimin Series

Yonezawa Honobu

Tác phẩm đã được chuyển thể thành Anime mùa hè 2024.

56 1053

Câu chuyện tình rối rắm giữa tôi và một chị gái xinh đẹp nhưng yếu ớt và hút thuốc lá nặng

(Đang ra)

Câu chuyện tình rối rắm giữa tôi và một chị gái xinh đẹp nhưng yếu ớt và hút thuốc lá nặng

Tomobashi Kametsu

Yuito Enoki là một kẻ cô độc. Không bạn bè, bố mẹ xa lánh, cuộc sống của cậu chỉ xoay quanh công việc đứng quầy tẻ nhạt ở cửa hàng tiện lợi.

2 3

Mong ước nắm lấy hạnh phúc

(Đang ra)

Mong ước nắm lấy hạnh phúc

ショーン田中

Và thế là, Lugis được trao cơ hội quay lại quá khứ để làm lại cuộc sống của mình.

8 137

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

79 8827

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

75 917

[WN] Tập 2 - Chương 51: Những Người Khác << Đồng Nghiệp <<<< Helen

Sau bữa tối, tôi xem bài tập cho ba người.

Lần đầu tiên tôi kiểm tra việc học của Adele, có vẻ cô ấy không gặp vấn đề gì với bài thi viết.

Có lẽ Adele đủ sức thi đậu cả cấp 7 chứ không chỉ cấp 8.

"Về phần thi viết, Adele không có vấn đề gì."

“Tôi tự tin với phần viết. Nhưng vấn đề là thực hành… Tôi thiếu kinh nghiệm trầm trọng.”

Thi thực hành thì…

“Dựa theo những gì tôi thấy hôm nay, cô không phải là không có năng khiếu, nhưng đúng là thiếu kinh nghiệm.”

Cả ngày chỉ làm được 1 thỏi kim loại với 3 viên gạch.

Nếu là cấp 9, tôi mong cô ấy làm được nhiều hơn một chút.

“Thế nên, tôi mới không chắc về kỳ thi tháng tới đó.”

"Ừm, việc này thì... chỉ còn cách luyện tập thật nhiều từ bây giờ đến lúc đó thôi. Adele, từ ngày mai không cần ôn thi viết nữa, hãy tập trung vào việc chế tạo thuốc mana hoặc thỏi kim loại. Có thể dùng kinh phí của chi nhánh để mua nguyên liệu. Dù sao yêu cầu về mấy thứ này chắc chắn sẽ có, cứ để dành rồi giao hàng là xong."

Thuốc mana và thỏi kim loại để được lâu, không có vấn đề gì.

Với lại, bình thường mấy thứ này còn được dùng làm nguyên liệu cho các vật phẩm khác, nên cứ tích trữ trước.

“Hiểu rồi… Vậy tôi sẽ làm thế.”

Hôm nay đến đây thôi.

"Rồi, buổi học hôm nay kết thúc. Học thêm nữa cũng chẳng có ích gì."

"Mệt quá đi!"

"Mọi người đã cố gắng rồi ạ!"

Leonora và Erika trông phờ phạc hẳn ra.

"Vất vả rồi. Leonora, tôi mượn điện thoại một chút được không?"

"Được. Giờ này cậu gọi điện đi đâu vậy?"

“Đặt chỗ ăn tối.”

“Ồ… Được thôi, theo tôi.”

Chúng tôi kết thúc buổi học, đứng dậy rồi rời khỏi phòng Erika.

Ba người lên tầng hai, chia tay với Adele, rồi tôi vào phòng Leonora.

"Zieg, cậu đi ăn tối với ai vậy?"

“Adele. Thì vụ trao đổi thư từ đó, tôi có mời cô ấy đi ăn, kiểu xã giao thôi… mà giờ thành thật rồi.”

“Ồ, ra vậy.”

“Cũng coi như lời xin lỗi vì chuyện kia. Tôi đặt chỗ ở tầng thượng khách sạn Side.”

"Ồ! Chỗ đó à! Chỗ đó tôi cũng chưa được đi. Thích thật đấy..."

Adele cũng từng nói thế.

"Nếu đậu cấp 9, tôi sẽ dẫn cả Leonora đi nữa."

"Ồ... Cậu sẽ hộ tống tôi à?"

"Cái đó thì chịu. Tôi không rành ba cái phép tắc đó."

Tôi đâu phải quý tộc.

"Chỉ cần nắm tay dẫn đến bàn thôi mà."

“Thế thì làm được.”

Vụ đó thì dễ, tôi cũng làm được.

"Uống rượu vang được không?"

“Ừm, nhưng chỉ uống vừa đủ để tự về được.”

Tôi không muốn phải dìu người say như lần trước đâu.

"Rồi, cố gắng nào! Mà nè, Erika cũng được đi à?"

"Cũng có khả năng Erika đậu mà cô trượt, hoặc ngược lại, nên tôi tính đi riêng từng người."

"Hừm hừm... Đúng là không khí sẽ tệ thật. Tôi mà trượt chắc cũng thấy áy náy lắm."

Nếu có trượt thì là tự mình trượt thôi.

Leonora chuẩn bị cho kỳ thi muộn quá mà.

“Thế nên tôi mới mượn điện thoại đây.”

“Cứ tự nhiên. Tôi đi tắm đây. Xong thì về, không cần chờ.”

Leonora nói rồi đi về phía phòng tắm, tôi liền gọi điện đến khách sạn Side đặt chỗ.

"Vẫn còn chỗ trống bình thường..."

“Tốt rồi. Ngài Zieg báo ngay cho chị Adele đi.”

“Để mai không được à?”

“Chắc là chị ấy đang đợi tin đấy.”

Thật sao?

A~... Đúng là cô ấy có nghe thấy chuyện mượn điện thoại, chắc là đang đợi thật.

"Đến nhà phụ nữ vào đêm hôm thế này cũng ngại thật."

"Ngài đang ở trong nhà một phụ nữ mà nói gì vậy? Giờ này còn ngại ngùng gì nữa."

Cũng đúng…

Tôi rời khỏi phòng Leonora, đến đứng trước cửa phòng Adele rồi nhấn chuông.

Cửa mở ngay, Adele thò đầu ra.

"Mới gặp lúc nãy."

“Ừ. Có chuyện gì không?”

"Tôi vừa gọi điện đặt chỗ được rồi. 7 giờ cuối tuần nhé. Làm xong việc rồi chúng ta đi luôn."

Tôi thì muốn đặt lúc 6 giờ, nhưng Helen bảo 'Phụ nữ cần nhiều thời gian chuẩn bị lắm', nên mới thành giờ này.

"Tôi hiểu rồi. Tôi rất mong chờ."

“Ừ. Chúc ngủ ngon.”

"Vâng, chúc anh ngủ ngon."

Adele mỉm cười gật đầu rồi đóng cửa, tôi đi xuống cầu thang, trở về phòng mình.

Sau đó, tôi xả nước nóng vào bồn, ngâm mình thư giãn.

“Ha… mệt thật…”

Tuy đã chuyển sinh, nhưng may mà đến một thế giới có bồn tắm.

Để giải tỏa mệt mỏi thì đúng là không gì bằng tắm bồn với xông hơi.

Hay là làm một cái phòng xông hơi nhỉ...

"Ngài đã vất vả rồi. Ngoài công việc ra, còn phải xem việc học cho mấy bà vợ... à không, các đệ tử của ngài nữa, chắc là mệt lắm phải không ạ?"

"Thì cũng phải. Nhưng bọn họ đã có động lực, nên ta cũng muốn bỏ chút sức ra."

Những việc tôi có thể làm không nhiều, nhưng sẽ cố gắng hết sức mình.

“Ngài thay đổi rồi đấy.”

"Vậy sao...? Nhưng đúng là ta đã bắt đầu nhìn vào nhân cách của một người rồi. Có lẽ từ trước đến giờ ta đã quá vội vàng khi đánh giá mọi người."

“Chị Erika, chị Leonora, chị Adele đều tốt bụng và dễ mến. Ngay cả ngài trưởng chi nhánh, cựu quân nhân đáng sợ kia, cũng thế, đúng không?”

Ừ, đúng thật…

"Ta đã từ bỏ con đường thăng tiến rồi, chắc sẽ sống ở đây một thời gian dài, nhưng đúng là ta may mắn gặp được những người tốt."

“Đúng thế. Tôi nghĩ Ngài Zieg hợp với nơi này hơn, và hợp với những người phụ nữ phóng khoáng, sẵn sàng hòa hợp với ngài.”

“Hừm…”

"Ngươi đáng yêu thật đấy."

Đến mức này mà vẫn còn suy nghĩ cho tôi.

"...Đúng là tôi cảm thấy mình thật vướng víu."

"Làm gì có chuyện đó."

Nói cái gì vậy chứ!

Ngươi chính là lẽ sống của ta cơ mà!