Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shōshimin Series

(Đang ra)

Shōshimin Series

Yonezawa Honobu

Tác phẩm đã được chuyển thể thành Anime mùa hè 2024.

56 1053

Câu chuyện tình rối rắm giữa tôi và một chị gái xinh đẹp nhưng yếu ớt và hút thuốc lá nặng

(Đang ra)

Câu chuyện tình rối rắm giữa tôi và một chị gái xinh đẹp nhưng yếu ớt và hút thuốc lá nặng

Tomobashi Kametsu

Yuito Enoki là một kẻ cô độc. Không bạn bè, bố mẹ xa lánh, cuộc sống của cậu chỉ xoay quanh công việc đứng quầy tẻ nhạt ở cửa hàng tiện lợi.

2 3

Mong ước nắm lấy hạnh phúc

(Đang ra)

Mong ước nắm lấy hạnh phúc

ショーン田中

Và thế là, Lugis được trao cơ hội quay lại quá khứ để làm lại cuộc sống của mình.

8 137

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

79 8827

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

75 917

[WN] Tập 2 - Chương 50: Giả Kim Thuật Và Nấu Ăn Là Khác Nhau

Kết thúc giờ nghỉ trưa, chúng tôi lại tiếp tục công việc, chia nhau ra làm gạch và thỏi kim loại.

Đến trước giờ tan làm buổi chiều, cả gạch và thỏi kim loại đều đã hoàn thành.

“Xong rồi!”

"Tập trung làm là được hết nhỉ. Mà hơn một nửa là do Zieg làm đó."

“Tôi có làm được nhiêu đâu mà.”

Cả ba người chúng tôi đều lộ rõ vẻ mệt mỏi.

“Adele, không sao đâu. Làm nhiều sẽ quen. Đến Leonora, người cứ nằng nặc đòi chế thuốc, còn làm được mà."

“Tôi nằng nặc hồi nào!”

Rõ ràng là có.

"Anh Zieg, ngày mai mình đi giao hàng ạ?"

Erika hỏi tôi.

"Không, đằng nào ngày kia cũng đến tòa thị chính, lúc đó mang đi luôn."

Yêu cầu này còn dư dả thời hạn, có giao sớm cũng chẳng được thưởng thêm.

"A, đúng là có buổi họp ạ. Vậy nhờ anh nhé."

"Ừm... Nào, còn một tiếng nữa mới hết giờ làm, nhưng hôm nay đủ rồi."

“Ơ? Vậy cũng được ạ?”

Không được cũng đành chịu.

"Chẳng còn việc gì để làm cả. Tôi cũng định dạy cách làm thủy diệu thạch rồi mọi người cùng làm, nhưng một tiếng thì không đủ."

Ma lực thảo bên quân đội chưa gửi đến nên thuốc mỡ hồi phục cũng chưa làm được.

"Thời gian hơi lỡ cỡ nhỉ."

"Đúng đúng. Với lại chúng ta có về sớm cũng chả ai trách phạt đâu. Mấy việc này nên làm cho hiệu quả, chỉ cần có kết quả, không nhất thiết phải làm đủ 8 tiếng."

Một người làm việc 6 tiếng đạt hiệu suất 5% sẽ được đánh giá cao hơn người làm 8 tiếng mà chỉ đạt 3%.

"Em hiểu ý anh, nhưng cứ thấy áy náy thế nào ý."

"Thử thay đổi cách nghĩ xem. Về nhà ăn cơm xong thì làm gì?"

“Ôn bài cho kỳ thi sắp tới.”

Đúng vậy.

Là tôi đang dạy cho họ.

"Nếu có ở lại thì một tiếng tới cũng không có việc gì làm nên lại học bài thôi đúng không. Vậy thì cũng như nhau cả. Thậm chí, ăn uống xong, não được cung cấp đầy đủ dinh dưỡng, tập trung học sẽ tốt hơn."

“Ra là vậy!”

“Hiểu chưa? Về thôi. Tôi đói rồi.”

Đó mới là điều tôi muốn nói.

"Em nấu ngay đây ạ. Chị Adele qua dùng bữa chung nhé?"

"Ể? Cả bữa tối nữa à?"

Adele nhìn tôi và Leonora.

“Tất cả luôn.”

"Adele đằng nào cũng đi ăn ngoài, hay là đưa tiền cho Erika rồi nhờ em ấy làm luôn đi."

Hình như Adele chưa bao giờ tự nấu ăn.

"Các người mặt dày thật đấy... Làm vậy tội cho Erika quá."

“Không sao đâu! Em thích nấu ăn đến mức muốn làm đầu bếp mà. Với lại, anh Zieg cho em một cuốn sổ công thức, em đang muốn thử đây. Mọi người cho em ý kiến nhé!”

Đúng là một cô bé tỏa nắng.

"V-vậy à? Thế thì, tiện thể đây, chị cũng xin dùng bữa chung được không?"

"Vâng ạ!"

Chúng tôi dọn dẹp xong, dù chưa tan làm nhưng cũng rời chi nhánh, quay về ký túc xá.

Sau đó tạm giải tán rồi nhanh chóng tập trung ở nhà Erika.

"Xin làm phiền."

"Làm phiền chị~"

"Mời vào ạ~"

Tôi và Helen được Erika mời vào phòng, vừa bước vào đã thấy Leonora và Adele đang ngồi sẵn ở bàn.

Vì hai người họ ngồi đối diện nhau nên tôi ngồi cạnh Adele.

"Cạnh Adele à... là 'thân ái' sao."

“Tình yêu chứ…”

Cái gì cơ…

Tôi thấy hai người nhìn tôi chằm chằm, chắc là họ cá cược xem tôi sẽ ngồi cạnh ai.

“Không liên quan. Tôi lúc nào cũng ngồi chỗ này, đối diện Erika thôi.”

“Đối đầu với Erika…”

Đã bảo là không liên quan mà.

Ở chỗ làm thì ngồi cạnh nhau rồi.

“Ơ, đó chẳng phải chiêu trò của mấy buổi xem mắt nhóm sao?”

“Xem mắt nhóm…”

"Tôi có nghe nói. Là buổi tiệc có cả nam lẫn nữ phải không?"

Hai người họ nhìn nhau.

"Ủa, hai người chưa đi bao giờ à?"

“Chưa.”

“Quý tộc không đi mấy chỗ đó đâu.”

Tôi cũng đoán thế.

"Erika, em từng đi xem mắt nhóm hay gì đó chưa?"

Tôi hỏi Erika, một thường dân đang nấu ăn.

"Chưa ạ. Tiệc của con gái thì có rồi. Anh Zieg thì sao, có chưa ạ?"

"Em nghĩ là có à?"

"Chắc là không rồi."

Thật ra tôi có bao giờ được mời đâu.

Tôi chỉ giỏi phá hỏng bầu không khí thôi.

“Dù có được mời, anh cũng từ chối.”

"Em cũng nghĩ vậy... Anh Zieg, mayonnaise có sao không ạ? Nghe có vẻ dễ béo lắm."

"Chỉ cần chấm một chút thôi, không sao đâu. Nếu lo lắng đến vậy, anh sẽ cho thuốc giảm cân đặc chế này. Uống vào là giảm được mấy ký ngay lập tức. Nhưng chắc chắn là phải vào viện."

Chắc phải nằm liệt giường mấy ngày.

“Thôi, em xin kiếu!”

Tốt nhất là thế.

Mấy người các cô có béo đâu, còn gầy nữa là.

Chúng tôi tiếp tục nói chuyện trong khi chờ đợi. Một lúc sau, Erika mang đồ ăn ra.

Thực đơn hôm nay ngoài bánh mì, súp và salad, còn có cả gà chiên kiểu karaage.

"Ồ, có món lạ xuất hiện kìa."

"Gì đây? Hình như dùng nhiều dầu lắm thì phải."

"Là món gà chiên em học từ anh Zieg đó ạ."

Thế giới này không có phương pháp nấu ăn gọi là chiên ngập dầu.

“Ồ… lạ thật.”

"Zieg giỏi thật đó~"

“Ăn thôi nào.”

Chúng tôi bắt đầu ăn gà chiên.

Vừa cho miếng gà vào miệng, vị giòn tan của lớp vỏ và vị ngọt của thịt gà mềm mại lan tỏa khắp khoang miệng.

Giống hệt món gà chiên tôi từng ăn ngày xưa.

Mà nói thật chứ cũng lâu quá rồi nên không nhớ rõ lắm...

“Ô… ngon thật đấy.”

"Nóng nhưng mà ngon lắm."

"Đúng vậy ạ. Món này em thấy tuyệt lắm."

Đúng là tuyệt.

"Helen ăn không?"

"Cứ để đó đi. Đợi nguội thêm chút nữa rồi ăn. Thật ra tôi bị nhạy cảm với đồ nóng đó."

Ừm…

"Cái gia vị bí ẩn tên là mayonnaise này cũng ngon nữa. Hợp với cả salad lẫn gà chiên."

“Đúng thế, ngon thật.”

Hai vị tiểu thư quý tộc cứ gắp lia lịa.

"May mà làm thành công món này ạ."

Erika đúng là nấu ăn giỏi thật.

"Em mở quán được đó."

"Hay là để chị góp vốn cho?"

Hai cô tiểu thư quý tộc mê món này đến vậy sao?

"Em là nhà giả kim mà~"

Erika nói vậy, nhưng hình như không có ý phản đối lắm.

“Vậy đặt tên quán là Alchemist đi.”

“Nói ra hơi kỳ, tuy chúng ta là nhà giả kim, nhưng cái tên quán này nghe kinh dị thật…”

Đúng thế…

Nghe như sắp có thứ gì đó kinh khủng được dọn ra vậy.