Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

87 11324

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

277 6687

Trò Chơi Ngu Ngốc Của Các Vị Thần

(Đang ra)

Trò Chơi Ngu Ngốc Của Các Vị Thần

魑魅魍魉填肚肠

"À, xin lỗi, quên. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình là người cả."

16 11

[WN] Tập 6 - Chương 205: Làm Máy Đánh Chữ Cũng Vì Đệ Tử ★

"Hừm, hãy xem đây, Claudia."

A, phiền phức ghê.

"Vâng. Thần tự nhận thấy, đây là một thanh kiếm tuyệt vời."

"Ừm. Quả là tuyệt vời."

Tôi được mời đến buổi tiệc trà của Bệ hạ, và đang uống trà cùng ngài trong một căn phòng của lâu đài. Đây quả là một vinh dự lớn, nhưng vì tôi đang bận, lại thấy lãng phí thời gian nên chỉ muốn sớm tàn tiệc.

Tại sao lại lãng phí ư, vì chúng tôi chỉ toàn nói những chuyện không đâu vào đâu.

"Một thanh ma kiếm sấm sét, tìm khắp thế gian chắc không có đến 10 thanh. Hơn nữa, thần chưa bao giờ thấy một thanh ma kiếm có chất lượng đến thế này."

Ma kiếm thì hiếm người thấy lắm. Thứ đồ chơi như vậy chỉ có đám quân nhân hay mấy kẻ có quyền có tiền mới thèm muốn thôi.

"Ta cũng nghĩ vậy. Mà này, người làm ra thanh kiếm này là khanh và đệ tử của khanh, Nhà giả kim Quốc gia cấp 3 Alexander, đúng không?"

"Vâng. Vì thần không giỏi làm ma kiếm nên đã nhờ đệ tử của mình hợp tác."

Không chỉ là không giỏi, mà tôi chưa từng làm bao giờ. Làm thứ đó chỉ tốn thời gian.

"Nhà giả kim Quốc gia cấp 3 Alexander nghe nói là một người đặc biệt ưu tú, quả là tuyệt vời. Ta cũng từng gặp cậu ta, và nghĩ cậu ta có một khí chất khác với người thường. Quả nhiên là một người đàn ông có tài năng kiệt xuất..."

Chắc là lúc trao chứng chỉ cấp 3. Vòng cổ bằng vàng từ cấp 3 trở lên sẽ do chính Bệ hạ trao tặng.

"Trông cậu ấy như vậy ạ?"

"Ừm. Người thường thì sẽ căng thẳng, hoặc mặt mày tái mét. Nhưng Nhà giả kim Quốc gia cấp 3 Alexander thì sắc mặt không hề thay đổi, lại rất điềm tĩnh. Đúng là một người có bản lĩnh tuyệt vời."

Không, vì nó không có hứng thú thôi. Giống như tôi của bây giờ, chắc lúc đó nó chỉ nghĩ đến chuyện về nhanh để còn làm việc.

"Đó là một thanh niên hơi khác người ạ. Về mặt nhân cách thì tôi cũng đã rất vất vả."

Cứ tưởng cuối cùng cũng đã thay đổi, thì nó lại đi xa mất… Mà không, là do mình gửi nó đi.

"Những thứ đó chỉ là chuyện nhỏ trước một tài năng vượt trội. Cái máy giám định chữ viết kia cũng được đám người của Hắc Bộ hết lời khen ngợi đó."

Cái máy thừa thãi đó...

"Vâng. Có vẻ sở thích của cậu ta là chế tạo nhiều thứ."

Từ nhỏ nó đã làm đủ thứ vì con mèo kia rồi.

"Đúng là một sở thích tốt. Mà này, Claudia. Dạo gần đây, các văn bản khanh trình lên có vẻ không phải là chữ viết của khanh nữa."

"Vậy ạ?"

"Ừm. Cùng một từ nhưng hình dạng hoàn toàn giống nhau, lại quá đẹp."

Thì, có một thằng đệ tử ngốc làm ra mấy thứ như vậy, tất nhiên tôi cũng phải có biện pháp đối phó rồi. Tôi đâu phải đồ ngốc.

"Không có ý gì khác đâu ạ, chỉ là dạo gần đây thần thấy mệt mỏi vì việc viết lách. Nên đã làm một cái máy tự động viết chữ."

Ừ, vậy đấy, không có ý gì khác đâu.

"Vậy à... Thật ra ta cũng không có ý gì đâu, nhưng vì tuổi tác nên mỗi khi viết chữ cánh tay lại đau nhức."

Vâng, vâng.

"Như vậy thì không được rồi. Bệ hạ không được có mệnh hệ gì, thần sẽ làm thêm một cái nữa để dâng lên cho ngài."

"Ừm. Môn phái của các khanh thật là trung nghĩa."

Mình đúng là cái đồ chế tạo ra máy móc thừa thãi. Nghe nói mấy tay bộ trưởng cũng không còn muốn tự mình viết văn bản nữa.

"Đó là chuyện đương nhiên ạ."

"Vậy, khi nào thì Nhà giả kim Quốc gia cấp 3 Alexander quay lại Kinh Đô?"

Haizz...

"Thần nghĩ Zieg sẽ không quay lại đâu ạ. Thần đã tạm thời gửi nó đến Reet, nhưng có vẻ nó thích ở đó hơn."

"Thích Reet hơn Kinh Đô à?"

"Có vẻ như nó đã tìm được đệ tử, hay nói đúng hơn là phụ nữ, ở đó."

Chậc.

"Ra là vậy. Thôi, cũng có những chuyện như vậy. Reet là nơi khai thác được nhiều tài nguyên, cũng là một thành phố quan trọng của đất nước. Để một người có năng lực ở đó cũng là một lựa chọn tốt."

"Vâng, có lẽ là vậy ạ. Với lại, ở Tổng bộ Kinh Đô cũng có nhiều người ưu tú."

"Đúng vậy. Đệ tử của khanh nghe nói ai cũng ưu tú. Nhà giả kim Quốc gia cấp 3 Alexander mà cũng có đệ tử thì tốt quá rồi. Một người ưu tú đã rất quý giá, nhưng người đó lại đào tạo người kế vị, giúp cho ngành giả kim thuật của đất nước này ngày càng phát triển, đó mới chính là ý nghĩa của Hiệp hội."

Thì cũng đúng, nhưng vẫn còn thiếu nhân lực quá.

"Thưa Bệ hạ, tình hình chiến sự ở phía Bắc thế nào rồi ạ?"

"Vẫn đang trong tình trạng bế tắc. Nếu Hiệp hội Nhà giả kim có thể cử người đến giúp thì tốt quá."

"Chuyện đó thì thần xin dứt khoát từ chối. Nếu làm vậy, Hiệp hội sẽ sụp đổ. Các nhà giả kim gần đây toàn là những cô gái trở thành nhà giả kim vì không muốn ra chiến trường. Đưa họ ra trận địa cũng chỉ gây ra thảm cảnh, và trên hết, hầu hết các nhà giả kim sẽ trốn sang các nước khác."

Một nhà giả kim có bằng cấp ở nước này thì các nước khác sẽ trải thảm đỏ mời về.

"Ta biết. Nhà giả kim là trụ cột của đất nước. Nhưng, thiếu nhân lực quá."

"Bên thần cũng vậy. Vũ khí, đá ma thuật, thuốc men, thậm chí cả phi thuyền cũng là do chúng thần làm đó ạ."

"Haizz... Hiệp hội từ xưa đến nay vẫn không bao giờ nhượng bộ chuyện đó. Trưởng ban tiền nhiệm và cả người trước đó nữa cũng nói vậy."

Đương nhiên rồi. Dù cũng là pháp sư, nhưng một kỹ sư không biết chiến đấu thì ra chiến trường có ích gì?

"Chúng thần là thợ rèn, không phải kiếm sĩ."

"Cũng phải... Thôi được rồi. Chuyện này ta sẽ bàn bạc với Nguyên soái và các bộ trưởng. Quay lại câu chuyện, không thể gọi Nhà giả kim Quốc gia cấp 3 Alexander về à? Tạm thời thôi cũng được."

Hửm?

"Có chuyện gì ạ?"

"Ta muốn nhờ một việc."

Một việc à. Linh cảm không lành.

Một yêu cầu từ chính Bệ hạ.

"Là yêu cầu như thế nào ạ?"

Thế nào cũng là một yêu cầu vớ vẩn.