Nguyền Kiếm Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Hoàn thành)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

90 65

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

15 27

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

254 4535

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1378

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 51

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

548 1511

Quyển 4 - Hành Trình Đến Yamashiro - Chương 70 – Huyễn Hồn Kiếm

“Ngươi muốn thế nào thì cứ thế đi? Ngươi chẳng qua là thừa lúc người gặp nguy, không phải dựa vào thực lực của bản thân mà ép ta đến tình cảnh này. Nếu ngươi không màng đến vinh dự của samurai, cũng không lo lắng Hoa Vũ Chú Ấn trên người mình phát tác, thì cứ ra tay giết ta đi? Ta bây giờ đã bị samurai linh thể đó làm tổn thương linh hồn, không phải là đối thủ của ngươi!” Ui nhắm mắt lại, ngẩng cao cổ, nói.

“Thừa lúc người gặp nguy? Ngươi mới là người nhân lúc ta bị yêu ma cá chép đánh ngất trong nước mà trói ta lại, khống chế ta đến đây, còn thi triển chú ngữ khó nói đó, mà còn mặt dày nói ta sao?” Ánh mắt Lily ung dung, giọng điệu nhẹ nhàng bình thản: “Nhưng, ta sẽ không giết ngươi. Về phần Hoa Vũ Chú gì đó, ta tự mình đi tìm Tamamo-no-Mae, cũng sẽ không cầu xin ngươi!”

Nói rồi Lily thu dọn đồ đạc, quay người rời đi.

“Cái gì…” Cơ thể Ui một trận run rẩy. Tamamo-no-Mae, đứng đầu ba đại yêu ma của Heian, nghe giọng điệu của Lily, cứ như thể cô ta thật sự đã từng gặp qua vị đại yêu ma mạnh mẽ khiến cho cả samurai Kansai dũng mãnh, nội tình sâu dày cũng không dám dễ dàng bàn luận đó vậy, thật là không biết trời cao đất rộng.

Nhìn bóng lưng Lily sắp bước ra khỏi hang động, Ui hét lên:

“Bây giờ không giết ta, ngươi sẽ hối hận đó!”

Lily dừng lại ở cửa hang, nghiêng mặt nói: “Lúc ta mất đi sức chống cự, ngươi không phải cũng đã không giết ta sao?”

“Ngươi muốn nói gì? Ngươi muốn nói ta có lòng nhân từ với ngươi sao? Ngươi đàn bà này quá ngây thơ rồi! Ta đã sớm nói, ta không giết ngươi, chỉ là để bắt nạt ngươi, sỉ nhục ngươi!”

Lily không để ý, vung mái tóc dài, bước ra khỏi hang động.

Bên ngoài trời đang mưa, Lily bung chiếc Ô Hoa Anh Đào ra, đi giữa núi hoang.

Cô không có thời gian để dây dưa với Ui ở đây. Nếu đã may mắn thoát thân lại lấy lại được toàn bộ bảo vật, vậy thì phải nhanh chóng rời khỏi hòn đảo này, sau đó xác định phương vị của mình.

Trên tấm bản đồ sơ sài của Lily, không hề vẽ một hòn đảo nào giữa Hồ Biwa.

“Chị Shimizu, cũng không biết đang ở đâu.” Là một người tu hành, việc chết đuối gần như là không thể, nhưng chiếc Zōka đó đã chìm, ai mà biết được chị Shimizu đã đi đâu.

Lily trước tiên xuống núi, phía trước là một mặt hồ bao la mịt mùng. Cô không lập tức thử bơi qua, mà định trước tiên thăm dò hòn đảo này một phen.

Lily đi dọc theo bờ hồ. Hòn đảo hoang tuy lớn, nhưng tốc độ của Lily dù sao cũng rất nhanh. Không bao lâu, đã đi đến vách đá dựng đứng một bên của hòn đảo, không thể đi tiếp về phía trước được nữa. Con hào sâu này rộng đến mấy trăm mét, Lily cũng không nắm chắc có thể nhảy qua được, mà bên dưới là dòng nước chảy xiết. Dòng nước đó cho Lily một cảm giác lạnh thấu tim, cô không dám dễ dàng thử bơi qua dòng nước này.

Lily quay lại đi về phía bên kia. Rất không may, phía bên kia lại cũng là một con hào sâu và dòng chảy xiết như vậy.

“Lẽ nào, chỉ có thể vượt qua những ngọn núi cao này sao?” Lily có chút kính sợ đối với ngọn núi đó, luôn cảm thấy trong đó có những nguy hiểm mà mình không tưởng tượng được, cô vốn không muốn dễ dàng vượt qua núi cao.

“Chủ nhân, thanh Huyễn Hồn Kiếm mà người lấy được trong Không gian gương đang từ từ tan biến.” Khuyển Ma truyền âm nói.

“Cái gì?” Đây ngược lại không phải chuyện gì to tát, Lily cũng chỉ là có vài suy nghĩ, mới giữ lại thanh Huyễn Hồn Kiếm này.

Thế là cô triệu hồi Khuyển Ma.

Một vệt sáng lóe lên, một con chó lớn trắng muốt, mặt mày hung tợn, xuất hiện bên bờ hồ.

“Ý thức của ta cần vào Không gian gương, ngươi ở đây cảnh giới.”

“Hiểu rồi, chủ nhân.”

Lily quỳ ngồi xuống bên bờ hồ, nhắm mắt lại, gió hồ thổi mái tóc dài phiêu lãng của cô.

Ý thức của Lily, đã đến bên trong Không gian gương, hóa thành hình tượng một cậu bé dễ thương mặc áo trắng mỏng manh phiêu dật, tuy hình tượng này mặc quần áo không khác gì con gái.

Trong sảnh đá hình bát giác u tối đó, Yuki-Onna không biết đã đi đâu, chỉ có Kagura đứng đó.

“Kagura, thanh Huyễn Hồn Kiếm đâu rồi?” Lily hỏi.

“Ngươi,… à, đúng rồi, ta nhớ ra rồi, ngươi là chủ nhân của Không gian gương này phải không?” đối phương lại một vẻ mặt kinh ngạc hỏi như vậy.

“Cái gì? Ể?” Lily chợt hiểu ra, “Ngươi là Nanako?”

“Không sai, Kagura vừa nãy nói cô ấy mệt rồi, đi nghỉ rồi.”

Nói ra, gần đây Nanako hễ tỉnh lại là bị Kagura huấn luyện kiểu ma quỷ, Lily có lẽ đã lâu không nói chuyện được với cô bé.

“A, a ha ha,” Lily lúng túng nói, “Không sai, ta chính là chủ nhân của Không gian gương này. Nanako, ngươi bây giờ tu luyện thế nào rồi?”

“Ta đã đạt đến Thức Hồn tứ giai rồi. Chỉ là tu hành lên nữa, cần một lượng lớn Yêu Hồn và Magatama, Kagura nói bây giờ bảo vật không đủ, bảo ta trước tiên tu luyện kiếm pháp và Thức thần bí pháp, phương thuật.”

“Cố lên nhé.” Lily suýt nữa lại quên mất mình mà nói những lời thân mật, chợt nghĩ lại, mình bây giờ là con trai mà, Nanako không biết mình chính là chị Lily của cô bé, không thể nói lung tung được. Mà Lily vẫn chưa có dũng khí để nói cho Nanako biết, sự thật này.

Thực tế, tuy ra vào Không gian gương này, nhưng chỉ cần mình không thừa nhận, cũng không ai có thể biết được, hoặc có bất kỳ mối liên hệ tất yếu nào chứng minh linh thể cậu bé hiện tại chính là linh hồn của Lily.

“Nanako, phiền ngươi đánh thức Kagura dậy. Ta có việc tìm cô ấy.”

“Tìm em có việc gì?” Gần như trong nháy mắt, ánh mắt của Nanako đã thay đổi, trở nên sắc bén mà xa xăm.

“Thanh kiếm đó đâu? Kiếm của Huyễn Hồn Thể.”

“Ở trong phòng đó.”

“Phòng nào?”

“Em phát hiện thanh kiếm này đang từ từ tan biến, nhưng kỳ lạ là, đặt nó vào trong phòng của người phụ nữ đang ngủ đó, thì sẽ không tan biến nữa. em lo lắng sau khi ngủ thiếp đi thì thanh kiếm này sẽ tan biến mất, thế là em đã đặt nó vào trong.” Kagura nói.

“Cái gì!? Phòng của Tiền bối, em, em sao có thể tự ý vào? em làm sao mở được cửa?”

“Người đừng quên, em là Thức thần của chủ nhân ban đầu của chiếc gương này, Suzuhiko-hime, tự nhiên có thể mở được cơ quan ở đây.”

Lily không nói nhiều, trực tiếp chạy đến cửa phòng đó, tâm ý vừa động, cửa đá mở ra. Mọi thứ như thường, Tiền bối vẫn yên lặng nằm đó, chỉ là trên trời lơ lửng một thanh kiếm linh thể màu xanh lam nhạt.

Lily trong lòng dâng lên một nỗi bi thương, thứ hung sát như vậy sao có thể đặt trong phòng của Tiền bối.

“Sau này, bất kể tình huống nào, không có sự cho phép của ta, không được phép mở cánh cửa này, cũng không được phép vào trong! Nghe rõ chưa!” Lily chưa bao giờ kích động, nghiêm khắc nói với Kagura như vậy.

“…Biết rồi.” Kagura cũng không còn kiêu ngạo như thường lệ, cô ấy có thể nhìn mặt đoán ý, thấy được vẻ mặt nghiêm túc của Lily, dường như là thật sự tức giận, cũng ngoan ngoãn nhận lỗi: “Xin lỗi, chủ nhân…”

“Thôi bỏ đi, em cũng không biết, lần sau chú ý là được.” Lily cũng không nói nhiều. Cô bước vào phòng, đẩy thanh kiếm đến góc phòng, đóng cánh cửa đá nặng trịch lại.

“Tiền bối…”

Vẫn yên bình như vậy, xinh đẹp như vậy, tĩnh lặng vô thanh như vậy.

Vẫn như thường lệ, điều này khiến Lily yên tâm, lại khiến cô cảm thấy mất mát.

Muốn có một ngày Tiền bối tự mình tỉnh lại, e rằng chỉ là một hy vọng xa vời.

Lily quỳ bên giường Tiền bối, nắm lấy tay Tiền bối, nhớ lại một mạch tây hành của mình, cũng từng rơi vào tay nữ yêu ma, nữ samurai, trong lòng áy náy.

“Tiền bối, em muốn bảo vệ tốt cơ thể này, nhưng vẫn có lúc sơ ý rơi vào tay địch và bị bắt nạt… Tiền bối, em xin lỗi.”

Điều Lily thật sự cảm thấy áy náy là chính cô thậm chí còn đối với một người phụ nữ khác, đã có một chút cảm giác.

“Tiền bối, một khi có cơ hội, em sẽ tự trừng phạt mình, em sẽ không để mình sai lại càng sai như vậy nữa.”

“Tiền bối, ngài hãy yên tâm ngủ đi, em sắp đến Heian-kyo rồi, nơi đó, có lẽ sẽ tìm được câu trả lời để chị tỉnh lại. Tiền bối, đợi em!”

Nước mắt Lily chảy dài.

Cô nắm lấy tay Tiền bối, hôn sâu một cái lên tay ngài ấy.

“Tiền bối, em phải ra ngoài rồi, em phải tìm cách rời khỏi hòn đảo hoang này, phải nhanh lên, nhanh chóng tìm được con đường đến Heian-kyo mới được.”

Lily quay người lại, với tay của linh thể tự nhiên có thể cầm được thanh kiếm đó, mà cánh tay của samurai đã sớm tan biến rồi.

Lily bước ra khỏi phòng, đóng cửa đá lại.

Lily mang theo kiếm đến hang động của tấm bia đá Nguyệt Hoa kỳ ảo.

Cô để thanh Huyễn Hồn Kiếm lơ lửng trên không, bản thân ngồi xuống nhìn thanh kiếm màu xanh lam trong suốt này, tham ngộ.

Đây là thanh kiếm có thể sử dụng tấn công linh hồn, vậy thì, rốt cuộc làm thế nào mới có thể trực tiếp tấn công linh hồn, có thể phớt lờ áo giáp và phòng ngự của linh năng? Nếu mình nắm vững được thủ đoạn này, chẳng phải là có thêm một tuyệt học sao?

Tuy nhiên, chỉ cảm ngộ như vậy, Lily cảm thấy không có nhiều manh mối.

Tấn công linh hồn, chỉ e cũng là bí pháp vô cùng sâu xa. Võ sĩ Cổ Linh này có lẽ là tự nhiên mà thành, nhưng bản thân mình không có thiên phú này.

Thiên phú… Thiên phú... Đúng rồi!

Lily trong hình hài cậu bé đột nhiên biến mất.

Ý thức của cô quay trở lại cơ thể. Cô đứng dậy, phóng thích ra thanh Huyễn Hồn Kiếm đó, lại rút thanh Mikazuki ra. Lily vận chuyển Thối Hồn Chi Pháp.

Thanh Huyễn Hồn Kiếm có thể tấn công linh hồn, có lẽ bản thân nó cũng được cấu thành từ linh hồn, Lily đoán như vậy.

“Quả nhiên!”

Giống hệt như thối luyện Yêu Hồn thông thường, Huyễn Hồn Kiếm hóa thành những dòng chảy màu xanh lam bay về phía Mikazuki, trên thanh Mikazuki phủ lên một lớp quầng sáng màu lam nhàn nhạt, sau đó, quầng sáng cũng dần dần được hấp thụ.

“Thành công rồi!” Lily trong lòng vui mừng khôn xiết. Mikazuki thật sự đã hấp thụ sức mạnh linh hồn của Huyễn Hồn Kiếm, vậy thì, thanh Mikazuki này có phải cũng sở hữu một phần năng lực làm tổn thương linh hồn không?

Lily không sử dụng Yasutsuna, một là vì thối luyện của Yasutsuna bản thân vẫn chưa thật sự hoàn thành, hai là Lily cân nhắc cũng có những trường hợp không cần tấn công có mang theo sát thương linh hồn, thế là cô không sử dụng vũ khí chính của mình để hấp thụ thanh Huyễn Hồn Kiếm này.

Có thể tấn công linh hồn hay không, cũng chỉ có thử mới biết. Lily lúc này lại nổi hứng, thế là lên núi, xem có thể tìm được con yêu ma không may nào để thử kiếm không.

Lúc này trời còn đang mưa nhỏ, nhưng Lily không bung Ô Hoa Anh Đào, bởi vì cô muốn tìm quái vật, vậy thì để quái vật tìm mình đến còn nhanh hơn.

Lily đi lên núi, trong sương mù, làn sương đó biến thành hơi nước trắng xóa, tầm nhìn càng kém hơn.

Giữa núi rừng cao vút hơi nước giăng lối, sương mù sâu thẳm. Lily cẩn thận một mặt dò xét một mặt tiến lên. Bí cảnh của cô vẫn có thể phát huy một chút tác dụng, nhưng vẫn chưa phát hiện ra yêu ma.

“Tại sao? Trên ngọn núi này một con yêu ma cũng không có?”

Đế quốc Heian hiện nay, yêu ma hoành hành, ở những cánh đồng bình thường cũng có thể có tiểu yêu ma tồn tại, nhưng tại sao ở đây lại một con cũng không có, điều này rất bất thường.

“Hử!?” Lily thông qua cây hoa anh đào và những cây khác có hiệu quả kém hơn một chút để truyền đi dò xét của Bí cảnh, dường như đã phát hiện ra một vài sự di chuyển ở phía trên cao, dường như có từng luồng dao động linh hồn cổ xưa khiến tâm hồn mình nặng trĩu.

Lily cẩn thận đi về phía trước. Không bao lâu, chỉ thấy trên sườn núi sâu thẳm phía trên cao, giữa cây cối và sương mù, đi ra từng Võ sĩ Cổ Linh tỏa ra ánh sáng xanh lam huyền ảo.

Nhìn lướt qua, trong sương mù đó những đốm sáng xanh lam lấm tấm, vẫn đang không ngừng hiện ra, lại có đến hơn trăm người!