Nguyền Kiếm Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

354 1334

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

(Đang ra)

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Rinae Chikai

Akashi Yuto luôn thắc mắc điều đó.“Sousuke~, hôm nay cậu cũng ngầu lắm đó~, tớ yêu cậu lắm~”“Rồi rồi, cậu lúc nào cũng nói vậy nhỉ.

565 4432

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Đang ra)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

51 65

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

10 22

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

252 4535

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

(Đang ra)

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

Ryuto

Câu chuyện kể về một người đàn ông 29 tuổi, độc thân, được chuyển đến thế giới khác và cố gắng sống một cuộc đời tự do tự tại. Tuy nhiên, kế hoạch của anh nhanh chóng đổ bể khi ngay ngày đầu tiên đã b

28 123

Quyển 4 - Hành Trình Đến Yamashiro - Chương 73 - Ý Cảnh Yêu Mị

Những cây đại thụ cao vút san sát như những tòa tháp u tối xiêu vẹo mà méo mó. Giữa chúng, thỉnh thoảng lại có những samurai mặc áo giáp cổ xưa, rách nát từ sau cây, và từ trong sương mù u tối xa hơn đi ra.

“Thật kỳ lạ?” Lily dừng bước, trước sau trái phải đều là rừng núi, khắp nơi đều có samurai cổ xưa. Trán cô khẽ rịn mồ hôi, “Rõ ràng mình đã đột phá vòng vây rồi, tại sao lại có cảm giác cứ loanh quanh một chỗ vậy nhỉ.”

Lily cảm thấy mình đã một mạch phá vòng vây, giết chết mấy chục samurai cổ xưa, thế nhưng vẫn như giết mãi không hết. Chẳng lẽ ở đây thực sự có samurai mạnh mẽ lại nhiều đến mức tràn ngập khắp núi đồi như vậy sao?

“Vậy nếu ta quay lại đi xuống núi thì sao?” Lily bắt đầu quay đầu chạy về hướng xuống núi.

“Kỳ lạ thật, mặt đất này, rừng núi này sao vậy?” Lily dường như cảm thấy những cây cối phía trước đang rung chuyển, mà sự rung chuyển này, ngày càng mãnh liệt, dần dần biến thành xoay tròn.

“Tại sao? Trời đất bắt đầu xoay tròn? Lẽ nào nơi này thật sự thần kỳ như vậy sao?”

Không chỉ rừng núi, ngay cả những samurai đó cũng bắt đầu xoay quanh Lily, lắc lư, thậm chí mỗi một samurai đều bắt đầu xuất hiện bóng chồng.

Một samurai mang theo vài bóng chồng chém một kiếm về phía Lily. Trong mắt Lily, giống như có vài thanh kiếm đang chém về phía mình, phạm vi tấn công đó cũng tăng lên rất nhiều.

Đây là bí pháp gì? Lẽ nào những samurai này biết huyễn thuật?

Lily một cú lộn người, né qua một đòn này, sau khi đứng dậy thân thể lại mềm nhũn, trời đất quay cuồng.

“Không đúng, đây e rằng không phải là huyễn thuật! Lẽ nào cơ thể của chính mình đã xảy ra vấn đề?”

Ngực Lily phập phồng dữ dội, cơ thể rịn ra một lớp mồ hôi thơm. Trước mắt, bóng dáng của các loại samurai, cây cối đều trộn lẫn vào nhau, căn bản không thể phân biệt được.

Như vậy làm sao chiến đấu?

Một luồng sát ý mạnh mẽ từ sau lưng truyền đến.

Lily cảm nhận được luồng sát ý đó mà né sang một bên, né qua một nhát kiếm nặng nề.

Sát ý!

“Đúng rồi! Những samurai này tuy không có linh hồn, nhưng vẫn còn bám vào một loại ý chí cổ xưa nào đó. Những kẻ địch như cái xác không hồn này vẫn có sát ý đối với mình.”

Trong tầm nhìn của Lily, trời đất quay cuồng, sự khống chế cơ thể cũng trở nên không còn chính xác như bình thường, luôn cảm thấy thân thể yếu ớt vô lực.

Hai samurai cổ xưa, một trước một sau, một người dùng trường thương đâm thẳng, một người ở phía sau dùng gậy lớn từ trên xuống dưới đập tới.

Lily bước chân linh động né tránh, lại chân mềm nhũn, vấp một cái, suýt nữa ngã nhào. Lúc này cơ thể Lily tự mình đưa ra ứng phó. Cô không miễn cưỡng đứng dậy, mà đem Yasutsuna trong nháy mắt thu vào gương, thuận theo hướng ngã xuống, một mặt ngã xuống một mặt xoay người, eo một cú ưỡn ra sau, trực tiếp nhẹ nhàng để mũi thương đó từ dưới eo mình đâm qua, mà lưng eo của cô trực tiếp nằm trên cán thương đó.

Cô duỗi ra một chiếc đùi tròn trịa thon dài đá lên trên.

“Bốp!” Guốc gỗ đỡ được cây gậy lớn đang rơi xuống. Lực xung kích nặng nề đó lại thông qua chiếc eo dẻo dai của Lily truyền đến cán thương của samurai kia, trực tiếp đè mạnh đầu thương đó sâu vào lòng đất, “ầm” một tiếng dấy lên một lớp sóng đất.

Lily lại hai tay chống về phía sau lên cán thương đó ưỡn người lộn ngược trên không, hai tay hoán đổi, eo xoay tròn, hai chân xoạc ngược, vung tròn một vòng. Sức mạnh đùi của Lily vốn dĩ lớn hơn cánh tay, cú xoay chân này lần lượt đá vào đầu của hai samurai trước sau, đá bay cả hai samurai cổ xưa ra ngoài.

Mà ngọn trường thương đó thậm chí còn ở lại nguyên chỗ.

Cơ thể Lily mềm đến mức gần như không đứng dậy nổi. Cô dựng thẳng ngọn trường thương thô tròn dài hơn ba mét đang cắm đầu xuống đất kia, cơ thể trực tiếp dựa vào trên đó, cặp mông đầy đặn chống vào cán thương, lún vào vài phần. Một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn ngón tay thon dài nắm lấy cán thương, tay kia lại lấy ra thanh Yasutsuna.

Một đám samurai cổ xưa bao vây cô. Một trong số đó cầm đại kiếm chém về phía Lily. Lily một tay nắm lấy cán thương dùng nó làm điểm tựa, cơ thể xoay tròn bay lên không trung, hai chân treo ngược trên trường thương. Thanh đại kiếm của samurai đó chém vào cán thương, một trận rung động mạnh mẽ. Lily bản năng kẹp chặt hai chân, mà thanh Yasutsuna trong tay từ dưới lên trên một cú đâm rồi hất lên.

Chém bay cánh tay của samurai đó.

“Dễ dàng vậy sao?” Lily chợt hiểu ra, sở dĩ trước đây cảm thấy chém giết samurai khó khăn, không chỉ vì da thịt của samurai cường tráng, mà là vì lực phát ra của chính mình cũng bị ảnh hưởng ở một mức độ nào đó. Bây giờ, Lily dùng cán thương này, với tư thế và động tác phi thường như vậy, lại có thể duy trì được lực phát ra như trước.

Lily dường như cảm thấy, mình treo ngược người, nằm xuống làm một vài động tác nữ tính, lúc này ngược lại càng thuận buồm xuôi gió hơn. Mà những động tác chém, chiến đấu thông thường lại phát lực bị ảnh hưởng rất lớn, hơn nữa tính phối hợp cũng giảm xuống, thậm chí dễ dàng ngã nhào, sai sót, đây rốt cuộc là tại sao?

Lily biết mình đã không còn thời gian để suy nghĩ những điều này nữa. Bây giờ cô đi vài bước là sẽ ngã, hơn nữa trời đất quay cuồng, đi đâu cũng như đang quay tròn tại chỗ. Chi bằng lấy cán thương này làm điểm tựa, ở đây đối phó với vòng vây của những samurai cổ xưa này!

Vài samurai tay cầm trường thương cùng nhau đâm tới. Lily nắm lấy cán thương nhảy lên một cái, một chân giẫm lên một trong những ngọn thương đâm hụt, mượn lực lộn người trồng cây chuối tay nắm cán thương, vài samurai đều đâm vào không trung.

Lily buông tay ra, mặc cho mình trượt xuống, mà dùng đôi chân cong về phía sau kẹp lấy cán thương, hai tay nắm kiếm vừa trượt xuống vừa vung vẩy, cơ thể lấy cán thương làm trục mà xoay tròn.

“Phụt---!” một vệt kiếm quang đẹp đẽ ma mị đến say lòng người, một đám samurai xung quanh đều bị chém ngã.

Sau lưng một samurai đại kiếm đâm tới, Lily lại một cú trượt xuống, hai chân tách ra, dùng tay nắm cán thương chống đỡ, né qua nhát kiếm này, sau đó hai chân kẹp lấy đầu samurai đó xoắn một cái, hất ngã samurai đó xuống đất.

Lily ném kiếm lên trời, eo một cú cong ngược, hai chân đáp đất, chống đỡ cơ thể. Trường thương sau lưng trực tiếp được rút ra, trong tay xoay tròn, tuy chưa từng dùng thương, nhưng Lily dường như trời sinh đã giỏi việc đùa nghịch những binh khí này, cũng xoay đến vù vù sinh gió. Sau đó một thương đâm xuống dưới, ghim cả tên samurai ngã dưới đất xuống đất.

Lại có vài samurai vây giết tới, Lily rút trường thương ra, trực tiếp dùng đầu thương ba chĩa móc lấy thanh Yasutsuna đang rơi, hất lên rồi xoay kiếm một vòng trên không.

Nàng có cảm giác, chiến pháp mê đắm cùng những động tác mềm mại, yêu kiều của mình lúc này lại vô cùng hòa hợp với trạng thái cơ thể hiện tại. Dù đầu óc choáng váng mơ hồ, nhưng lực đạo phát ra vẫn mượt mà tự nhiên, các chiêu thức tung ra lại càng thêm quỷ dị khó lường.

Dường như giống hệt như Túy Quyền, Túy Kiếm trong thế giới cũ của mình vậy.

Chỉ là Lily trong hình hài cậu bé ở thế giới cũ, năng lực vận động rất bình thường, căn bản không thể đánh được Túy Quyền gì cả.

Như vậy thật sự tốt sao?

Tuy ứng phó như vậy là chiến pháp hiệu quả nhất khi cơ thể hiện tại đang chịu ảnh hưởng kép của chú ấn và rượu Xuân, không thể chiến đấu, hành động bình thường được. Nhưng những tư thế này, thật sự quá yêu kiều phô trương, dường như càng là tư thế đậm chất đàn bà, lúc này lại càng có thể làm một cách thuận buồm xuôi gió.

Điều này khiến Lily, người vốn có ý thức của một cậu con trai, trong từng lần phát lực một cách tinh diệu yêu kiều lại đồng thời một trận cảm thấy vô cùng xấu hổ, mà lòng xấu hổ này dường như cũng làm tăng thêm sự vận chuyển khí chất của cô, có lợi cho chiến đấu.

Không còn cách nào khác, đây là chuyện không có cách nào khác!

Bất kể thế nào, vận dụng chiến pháp phù hợp nhất là sự khác biệt lớn nhất của một samurai có thiên phú so với samurai tầm thường. Lily không phải chỉ biết những chiêu thức sáo rỗng, tùy cơ ứng biến, lâm nguy quả cảm mới là ưu thế lớn nhất của cô.

Lily lúc này, cơ thể yêu kiều mà nóng rực, chỉ có không ngừng làm ra những tư thế nữ tính hơn, mới có thể chống lại những đòn tấn công của các samurai cổ xưa tàn bạo đó.

“Dù có xấu hổ đến đâu, dù có ngại ngùng đến đâu, cũng phải làm! Ta làm gì còn lựa chọn nào khác chứ!”

Lily trong tình cảnh nguy hiểm mê say như vậy, lại ngộ ra được một bộ kiếm pháp và thương pháp hoàn toàn mới, cùng với vũ điệu khêu gợi của Suzuhiko-hime, dường như có cái hay dị khúc đồng công.

Đột nhiên, trong lòng Lily đối với cảnh giới, đối với Bí cảnh, ý cảnh cũng có những cảm ngộ mới.

Từ sau khi ở Kamakura ngộ ra chiêu tuyệt học tất sát đầu tiên, đã rất lâu rồi, Lily chỉ tu hành thực lực cơ bản của mình, mà không ngộ ra được chiêu thức mới nào.

Nhưng trong ý cảnh đặc biệt này, Lily đối với sinh tử, đối với sự liên kết giữa cơ thể mình và vạn vật xung quanh, đã có thêm những nhận thức mới.

Trong đầu cô linh quang lóe lên.

Lily dùng trường thương móc lấy thanh Yasutsuna quăng về phía trước, thanh kiếm đó đâm sâu vào cơ thể kẻ địch. Lily tăng tốc đuổi theo, nhảy một cái lên người samurai đang ngã xuống đó rút ra thanh Yasutsuna. Sau đó, Lily đứng dậy rút trường thương ra.

Sau lưng hơn mười mấy samurai cổ xưa đuổi theo, Lily lại quay lưng về phía họ, bóng lưng mỹ nhân đối mặt với đám ma quỷ cổ xưa đang xông tới giết chóc lại không có bất kỳ phản ứng nào.

"Bão Anh Đào · Oanh Hồi Cố Phán."

Lily ung dung xoay nửa người, mang theo vài phần ý mị mê hoặc khẽ mỉm cười. Thanh Yasutsuna trong tay nàng nhẹ nhàng vung lên theo thế thuận, động tác có vẻ thong thả, dịu dàng, nhưng thực chất lại mượn sức mạnh mềm mại đặc trưng của nữ giới để phát huy uy năng của linh lực Nguyền Kiếm Cơ một cách triệt để đến tận cùng.

Vệt kiếm quang đó, tựa như một dải lụa màu đỏ thẫm trong suốt, trong linh lực Nguyền kiếm cơ mạnh mẽ đó ẩn chứa vài phần Yêu Mị Ý!

Dường như giống hệt như sức mạnh của mặt trăng vậy, ý mị đó cũng tô điểm thêm cho vệt kiếm quang đỏ thẫm này vài phần uy năng cao thâm hơn.

Vệt kiếm quang đó khuếch tán trong không khí, hóa thành gần trăm vệt kiếm mang bi thương mà diễm lệ mỏng như cánh ve. Mỗi một vệt phía trước sắc bén vô cùng, phía sau lại kéo theo dải lưu quang đỏ thẫm nhẹ nhàng phiêu dật tựa như dải lụa, giống như trăm phần ý vị mê hoặc của người phụ nữ.

Nhát kiếm hồi mâu này, tràn đầy mỹ lệ của khắc chung sinh, của tuyệt diệt.

“Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!”

Sau lưng mấy chục samurai cổ xưa, lại không một ai có thể đỡ được, tất cả đều bị kiếm mang xuyên qua cơ thể, chém thành thân đầu lìa khỏi cổ, tan nát. Mà những vệt kiếm mang đỏ thẫm này dường như còn có thể tự mình tìm kiếm mục tiêu, bay về phía từng bóng hình mạnh mẽ, lại phá giải những cơ thể cường tráng cứng rắn của họ, chém nát!

…Nhát kiếm này… trong mắt Lily vẫn còn trời đất quay cuồng, nhưng những vệt kiếm mang bay ra như cầu vồng kia, lại nhìn thấy rõ ràng.

“Gần trăm vệt kiếm mang này, vệt nào cũng có uy năng của một đòn phát lực tầm thường của ta, hơn nữa còn ẩn chứa vài phần Yêu Mị Ý. Ý mị này dường như trời sinh có thể hóa giải, khắc chế những phòng ngự cứng rắn mạnh mẽ đó. Áo giáp của những samurai kia trước mặt kiếm mang ẩn chứa Yêu Mị Ý, dường như dễ bị xuyên thủng hơn so với kiếm mang chỉ dựa vào uy lực linh lực thông thường!”

“Yêu Mị Ý, và uy năng của vầng trăng kia… nếu ta có thể kết hợp hai thứ này. Có lẽ uy lực của chiêu này sẽ còn lớn hơn nữa.”

“Aaa…” Lily không biết vui mừng hay khổ sở, không tự chủ mà thở ra một tiếng yếu ớt, đầy vẻ yêu kiều, “…Lily ơi Lily à, đây là tuyệt sát mới của ngươi đó, thấy sao hả? Tuy, đây có lẽ không phải là điều nội tâm ta mong muốn, nhưng, chỉ cần có thể giết địch, không phải là được rồi sao? He he he, ha ha ha ha ha…”

Tiếng cười yêu kiều của Nguyền kiếm cơ, vang vọng trong rừng núi sâu thẳm của hòn đảo hoang.