Nguyền Kiếm Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1378

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 51

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

548 1509

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

(Đang ra)

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

Kubou Tadashi

Vì là một Thủy Ma Đạo Sĩ, nên câu chuyện sẽ bắt đầu với "Liên kết hydro"!

87 355

Cô Dâu - Kẻ Diệt Dũng Sĩ

(Đang ra)

Cô Dâu - Kẻ Diệt Dũng Sĩ

Aoikou

Ban ngày, Alicia Snowell là một cô dâu trung thành của các vị thần, hết lòng cống hiến cho Thánh Giáo hội và tín đồ của mình. Đêm xuống, chị lại là giáo tra thượng hạng của Giáo hội, không ngần ngại d

20 119

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

85 1850

Quyển 4 - Hành Trình Đến Yamashiro - Chương 74 - “Đây là Cơ Thể Của Ta”

Cuối cùng cũng xông ra khỏi vòng vây, Lily loạng choạng bước đi, cứ đi được vài bước, lại vịn vào cây đại thụ mà thở dốc.

“Vù---!” một ngọn trường thương phóng tới. Lily cũng không né tránh nữa, trực tiếp buông tay để người ngã xuống, cũng vừa hay né qua ngọn trường thương đó. Xa xa, vẫn còn những samurai cổ xưa đang đuổi theo.

Lily hai tay chống đất, thở hổn hển.

Cô đã không còn biết mình nên đi đâu nữa, cảm giác phương hướng hoàn toàn hỗn loạn, ngay cả trời đất cũng xoay tròn, còn nói gì đến cảm giác phương hướng?

Nhưng, dù vậy, vẫn có những samurai lẻ tẻ dám đến gần cô, cũng sẽ bị phản kích đáng sợ. Dù là Lily đang trong cơn mê loạn, so với lúc tỉnh táo, cũng nguy hiểm như nhau.

“Không được, phải tiếp tục tiến lên, dù không biết đi về đâu, cũng phải tiến lên. Nếu thật sự ngất đi ở đây, vậy thì…”

Lily dùng kiếm chống đỡ cơ thể, lảo đảo tiến về phía trước.

Đột nhiên một bàn tay lớn từ dưới sườn núi đưa ra tóm lấy mắt cá chân cô, kéo mạnh cô xuống.

Lily lúc mất thăng bằng ngã xuống đã không vô thức làm ra động tác tự bảo vệ, mà là mơ hồ ước chừng vị trí của đối phương rồi đâm một kiếm tới.

Sau khi Lily đáp đất, samurai nặng nề đó đè lên người cô, nhưng đã bị từ trước ngực đến sau lưng đâm xuyên. Lily rót vào một luồng linh lực màu đỏ thẫm mang theo ý cảnh yêu mị.

“Phụt---!” Nguyền kiếm tỏa ánh hồng, cơ thể samurai nổ tung.

Lily từ dưới những mảnh vỡ cơ thể của samurai bò ra, lại có thêm nhiều samurai cổ xưa từ trên sườn núi nhảy xuống.

“Gay go rồi, đám này như không có hồi kết.”

Lời còn chưa dứt, đại kiếm đã chém về phía eo Lily. Lily lật người nằm ngửa trên đất giơ kiếm lên đỡ.

Sau đó lưỡi kiếm lướt một cái, chém rách bụng eo của samurai cổ xưa đó. Lily nhân cơ hội đứng dậy chạy về phía trước, lại bị một samurai khác xông lên đâm sầm vào.

Lily vốn đã đầu óc choáng váng, lại càng như trời đất quay cuồng mà bay ra ngoài.

Lily ngẩng đầu lên, lờ mờ nhìn thấy một cửa hang u tối, cửa hang đó dường như được đục nhân tạo, có cánh cửa đá đổ nát. Lily đứng dậy vừa đi vừa bò xông vào cửa hang.

Kỳ lạ là, những samurai cổ xưa đó dường như không đến gần cửa hang. Lily vào trong hang, chúng liền không đuổi theo nữa, mang nhiên rơi vào trạng thái đi đi lại lại.

Lily lúc này mới thở phào một hơi. Cô tra kiếm vào vỏ, miễn cưỡng dùng vỏ kiếm chống đỡ cơ thể, đi sâu vào trong hang.

Trong hang động đó, một luồng âm phong từng khiến linh hồn của Konoe lạnh buốt thấu xương, suýt nữa bị thương thổi tới.

“Hửm?” Vạt áo Lily hé mở, ngọn gió đó thổi lên bộ ngực còn vương những giọt mồ hôi long lanh của cô, lại chỉ cảm thấy một trận mát mẻ.

“Gió gì đây, cũng khá dễ chịu nhỉ? Dường như đang nhẹ nhàng thổi qua linh hồn của ta.”

Lily lúc này cũng không rảnh để ý đến những thứ vô hại này. Cô tiếp tục đi về phía trước, phát hiện một cánh cửa đá. Trên cửa đá vẽ những đồ đằng cổ xưa, có cảnh người ta hái lượm, săn bắn, ăn mừng, còn có cả những bức xuân cung đồ nguyên thủy đơn sơ của người xưa.

Đây đều là những ước vọng về một cuộc sống tốt đẹp của người xưa chăng.

Lily thử đẩy cánh cửa đá đó, nhưng với sức của cô, cửa đá cũng chẳng may lay chuyển một chút.

Cô nhìn lại cửa hang, cách nơi này đã có mấy chục mét. Những samurai đó không những không vào, ngược lại còn rời đi. Cô trốn sau một cột đá đổ nát ngồi xuống, dựa vào vách hang, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

“Có lẽ đây là đường cùng, nhưng, ít nhất những samurai cổ truy sát ta cũng sẽ không vào nơi này. Ta ở đây… nghỉ ngơi một chút, chờ đợi tình trạng cơ thể ổn định lại, rồi tìm cách ra ngoài.”

“Nhưng, cứ như thế này thật sự sẽ tự khỏe lại sao?”

Mái tóc đen của Lily rũ xuống, ánh mắt mơ màng, giữa từng nhịp thở lại thoáng hiện nét bối rối, thiếu tự tin.

Sau khi bình tĩnh lại, cơn choáng váng của Lily lại càng nghiêm trọng hơn. Trước đó tập trung vào chiến đấu, còn đỡ hơn một chút, hơn nữa còn có thể chuyển hóa sự nóng rực của cơ thể thành ý cảnh yêu mị, mà sau khi yên tĩnh lại, lại càng không có chỗ nào để giải tỏa.

“Không được, ta không thể thua luồng chú ấn này! Ta hẳn là có thể kiềm chế…”

Nhưng, nhưng mà…

“Tiền bối, chị có biết không? Chị có biết kiểm soát cơ thể thánh khiết này của chị khó khăn đến nhường nào không, chị có biết…”

“Cơ thể?”

Lily chợt nghĩ đến điều gì đó. Nếu ở đây thật sự tương đối an toàn, nếu cơ thể của mình không thể kiềm chế được, vậy thì chi bằng…

Dòng suy nghĩ của Lily rối loạn. Cô cố gắng tiến vào Không gian gương, lại phát hiện cũng không dễ dàng như bình thường. Vô Niệm, là một loại cảm giác trông có vẻ đơn giản nhưng thực chất lại vô cùng vi diệu.

Lily thở hổn hển dữ dội.

“Không được, phải vào bằng được! Chỉ cần vào Không gian gương, khôi phục lại cơ thể của con trai, vậy thì cái gì mà chú ấn nhắm vào phụ nữ cũng có thể phát huy tác dụng gì chứ? Dù có tác dụng, cũng không có tổn thất gì, Không gian gương là không gian do mình quản lý, lại không có nguy hiểm. Dù có tổn thất, cũng là bản thân mình lúc là con trai, sẽ không mạo phạm đến cơ thể của Tiền bối.”

Lily nghĩ như vậy, tay lại không kiểm soát được mà đưa về phía ngực, một tay đưa về phía dưới váy của mình.

“Không được! Lily, ngươi đang làm gì! Ngươi sao có thể như vậy! Ý chí của ngươi đâu? Lời thề của ngươi đâu?”

Tuy nhiên, cơ thể của Lily đã không còn chịu sự khống chế của ý chí cô nữa, mà bị một thứ khác điều khiển.

“Phải nhanh chóng vào Không gian gương, tâm ý vô niệm, bình tĩnh, vô niệm thuật…”

Tuy nhiên càng căng thẳng, càng gấp gáp, lại càng khó làm dùng Vô Niệm Thuật, Lily sắp khóc đến nơi rồi.

Một cảm giác u tối ập đến, cuốn lấy cô.

“Ta rốt cuộc lại đã làm sai điều gì?”

“Đây là cơ thể của ta, chỉ là trông giống hệt Tiền bối mà thôi. Ai có thể chứng minh đây là cơ thể của Tiền bối chứ? Có lẽ ta vốn dĩ ở thế giới này chính là bộ dạng như vậy?”

“Đúng vậy đó…”

Tóc dài của Lily phiêu tán, trong ánh mắt dâng lên một luồng sương mù đen, cô nhìn làn da trắng nõn của mình, lộ ra một vẻ vui sướng.

“Đúng vậy, đây là cơ thể của chính ta, là của chính Lily. Tự mình thích mình, tuy có chút kỳ lạ, nhưng, có sai sao?”

Lily trong khoảnh khắc này, dường như lại có thể khống chế được tay của mình. Cô đưa hai ngón tay thon dài thanh tú như ngọc vào trong miệng mình, đôi môi với những nếp gấp tinh tế bao bọc lấy ngón tay khiến cô rơi nước mắt, không biết đây là vui sướng, hay là bi thương.

Là an tâm, hay là tuyệt vọng?

Cô lại từ từ rút ngón tay ra, kéo theo một sợi chỉ nước long lanh. Phảng phất như lúc này, ngón tay và miệng của cô là hai người khác nhau vậy.

Đầu Lily có chút buông xuôi tựa vào vách tường, một tay vùi vào lồng ngực ấm áp, một tay hướng về phía u tối dưới chiếc váy ngắn rách nát mà đưa tới…

Đúng lúc này, cửa đá mở ra.

Shimizu với mái tóc dài đen tuyền bay phất phới, ánh mắt dịu dàng như nước. Bộ áo tay rộng màu đen điểm hoa cúc vàng càng tôn thêm vẻ trang nghiêm, cao quý và tao nhã thanh lệ

Mà Lily, ngây người ra như đứng hình, như sắp lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan, trên mặt ửng hồng lộ ra vẻ xấu hổ gần như tuyệt vọng.

Nếu để Lily lựa chọn giữa việc gặp phải kẻ địch nguy hiểm nhất và việc bị Shimizu phát hiện lúc này, cô sẽ không chút do dự lựa chọn vế trước.

Shimizu trong nháy mắt cũng kinh ngạc, một mặt là không ngờ lại gặp được Lily ở nơi này, một mặt là bộ dạng bây giờ của Lily.

Nhưng Shimizu dù sao cũng là một cô gái trưởng thành lớn hơn Lily một chút, cũng không biết bí mật về cơ thể Lily và Tiền bối.

Cô ấy không phải không biết, có lẽ là không thể hiểu được hành vi của Lily lúc này, dù cảnh tượng này thật sự có chút vượt ngoài sức tưởng tượng.

Phải gấp gáp đến mức nào mới ở nơi thế này mà…

“Không, không đúng,” Shimizu hiểu Lily, tuy cô gái này có chút “ấy ấy”, nhưng cũng không đến mức…

Shimizu biết Lily em gái mình nhất định có lý do của em ấy. Lẽ nào là bị bệnh? Hay là do Hồng Diệp Thú lần trước ra tay? Shimizu lập tức nghĩ như vậy.

Những điều này, đều được nghĩ đến trong một khoảnh khắc không quá ngắn cũng không quá dài.

Sự kinh ngạc của Shimizu không mãnh liệt như của Lily. Bất kể đối phương là vì lý do gì, Shimizu chuyển sang nụ cười thấu hiểu, thân hình nhẹ nhàng của cô thành thục đi đến trước mặt Lily, quỳ ngồi xuống, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Lily.

“Lily em à? Sao em lại ở đây,… không sao chứ?”

“…Em không… em không có, không phải như vậy đâu!” Lily hoảng loạn thậm chí còn không hỏi Shimizu làm sao lại từ trong cánh cửa đá đó ra ngoài, một chuyện bất thường như vậy. Cô chỉ lo lắc cái mặt nóng rực của mình mà biện giải: “Chị Shimizu, không phải như vậy, không phải như chị nghĩ đâu, là, là ấn ký đó, em không có, em thật sự, ưm…”

Lily còn chưa kịp nói hết câu, những lời ngập ngừng rối loạn đã bị đôi môi mềm mại của Shimizu nhẹ nhàng phong kín.

Cũng không biết qua bao lâu, Lily mới được buông ra.

Lần này, cô thật sự vô lực chống cự. Cô ngay cả chính mình cũng không chống cự nổi, làm sao chống cự lại Shimizu.

“Em gái à, em không ngoan nhé, luôn từ chối chị, ấy vậy mà, lại lén lút tự mình làm chuyện này, phải không?” Shimizu ấm áp mà nghiêm khắc hỏi bên tai Lily, một tay từ phía sau nắm lấy gốc gáy Lily, một tay ấn hai tay Lily lên đùi chính mình.

Giống hệt như bị bắt quả tang, Lily muốn rút tay ra, cũng không rút ra được.

Lily quá xấu hổ, căn bản đã mất đi tư cách và khí thế để chống cự.

“Lily không có, không phải như vậy, chị ơi, hãy nghe em nói…”

Shimizu ngẩng đầu nhìn ra ngoài, tuy có mấy chục mét, nhưng vẫn có thể nhìn thấy có những samurai cổ xưa đang đi đi lại lại. Tuy vị trí Lily đang ở không thể thò người ra, cũng không thể nhìn thấy gì, nhưng âm thanh gì đó vẫn có thể nghe thấy. Mà chân của Lily duỗi ra ngoài cũng có thể nhìn thấy, đương nhiên, những samurai đó không có suy nghĩ phức tạp gì.

Nhưng cảm giác, dù sao vẫn là samurai.

“Em gái gan cũng lớn thật đó nha, ở nơi thế này mà…”

“Chị à, em đã nói rồi, là vì Chú Ấn của Tamamo-no-Mae…”

“Tamamo-no-Mae gì chứ, Đại yêu ma tối thượng đó từ đâu ra. Nếu em gặp cô ta thì còn có thể sống đến bây giờ sao? En có phải không biết nói dối không? Nhưng nói dối chính là nói dối, phải bị trừng phạt đó!”

Nói rồi Shimizu đứng dậy, kéo Lily đi vào bên trong.

Khi họ vào trong cánh cửa đá đó, cửa đá liền đóng lại.

Lily vẫn còn choáng váng, nhìn Shimizu đều mơ mơ hồ hồ. Cô đi không vững chỉ có thể dựa vào vai Shimizu.

Cô nhìn quanh hang động bên trong này, dường như giống một gian phòng trong một khu Cổ Mộ.

“Chị, đây là đâu, tại sao chị có thể khống chế nơi này?” Lily yếu ớt mà ngọt ngào nói.

“Chị sao có thể khống chế được thánh địa cổ xưa này, chị chỉ là phát hiện ra một vài cơ quan vốn có của khu mộ này thôi.”

“Vậy, chị làm sao đến được đây? Chúng ta bị con yêu ma cá chép đột nhiên xông ra đó đánh chìm thuyền, sau đó liền bị cuốn vào trong hồ…”

Shimizu dùng ngón tay chặn miệng Lily, “Những chuyện này, sau này hãy nói. Trước tiên nói chuyện của em đã, tại sao em lại nói dối?”

“Chị ơi, em thật sự không nói dối, chuyện là…” Lily muốn nói nhưng một trận choáng váng dữ dội lại ập đến, cô người mềm nhũn ngã vào vai Shimizu.

“Đừng có nũng nịu như con nít nữa. Tưởng như vậy là có thể qua mắt chị sao? Em không ngoan, lại còn nói dối, ta đây phải trừng phạt em!” Shimizu vừa dịu dàng vừa nghiêm khắc nói.