<Richard Elmst>
Dạo gần đây, em gái tôi có vẻ không được ổn.
“Có chuyện gì thế, Richard?”, vợ tôi hỏi.
Trong căn phòng ngủ của căn nhà riêng mà bất kỳ giáo viên nào cũng có thể sở hữu.
“Ah…Hannah, không, không phải là chuyện gì to tát đâu.”
“Nhưng nhìn cái cách anh cứ mải suy tư suốt thế thì nó có vẻ là chuyện nghiêm trọng đấy.”
Hannah, trong bộ đồ ngủ, ngồi trên giường nhìn tôi lo lắng.
Dường như vẻ lo lắng đã hiện rõ trên khuôn mặt tôi đến mức cô ấy có thể nhận ra.
“Là về Mifa, hình như gần đây có chuyện gì đó đã xảy ra với con bé.”
“Vâng …em cũng đang lo cho Mifa”, Hannah gật đầu.
“Dạo này, cứ hết giờ học là nó lại chạy đi đâu đó … và không chịu kể gì với em cả.”
“Chắc không phải là đã có bạn trai rồi chứ?”
“Không, có vẻ như con bé đang luyện tập ở đâu đó.”
Tôi cũng đồng tình với cô ấy.
Dạo trước, Mifa đã từng thua trận trong buổi huấn luyện thực địa ở khu rừng quỷ. Có vẻ như từ thời điểm đó, thái độ của con bé bắt đầu thay đổi thất thường. Nhưng đồng thời, kiếm thuật của Mifa cũng tiến bộ vượt bậc.
“Hannah, dạo này em có luyện kiếm với Mifa không?”
“Không? Em bận giám sát các học sinh khác nên…”
“Anh thì luôn luyện kiếm với con bé, nhưng sự tiến bộ của Mifa trong thời gian gần đây không chỉ là giỏi, mà phải nói là kỳ lạ.”
“Con bé bây giờ mạnh đến vậy sao?”
“Trước đây, nó chỉ thắng anh một trên mười trận là cùng. Nhưng ngày hôm trước, con bé đã thắng tận năm trận — khi đấu với anh đấy nhé, em thấy sao?”
Không hề có ý khoe khoang, nhưng tôi có thể tự nhận mình là một trong những kiếm sĩ hàng đầu của hiệp sĩ đoàn Stoute. Chính nhờ khả năng đó mà tôi đã trở thành hiệp sĩ cấp cao và làm giáo viên của ngôi trường này.
Nhưng dạo này, có gì đó rất kỳ lạ trong phong cách di chuyển của Mifa.
“Anh nghĩ là nó đang học một loại kiếm thuật trái với phong cách hiệp sĩ. Cái con bé này …”
“Vậy thì con bé đang học kiếm thuật ở bên ngoài khuôn viên trường sao?”
“Có lẽ vậy…”
Nếu đã quen với thứ kiếm pháp tà đạo, thì sẽ rất khó để quay lại với lưỡi kiếm chân chính của hiệp sĩ. Tôi muốn sửa lại cho Mifa trước khi những thói quen kỳ lạ đó thành hình, nhưng cũng không thể phủ nhận là em ấy đang mạnh mẽ hơn nhờ vào thứ kỹ thuật đó.
“Anh đang lo cho Mifa à?”
“Tất nhiên rồi, con bé là em gái của anh mà.”
“Pfff, đúng vậy nhỉ. Nhưng cũng đừng căng thẳng quá, Richard.”
“ …Ừm, cảm ơn em”, tôi cảm ơn Hannah rồi trèo lên giường.
“Chúng mình đi ngủ thôi. Chúc ngủ ngon, Hannah, anh em yêu.”.
“À …ừm…Richard.”
“Ừm?”
“Anh…ngủ luôn sao?”
“Rất xin lỗi, nhưng …anh phải dậy sớm vào ngày mai. Anh cũng sớm muốn có con lắm, nhưng sắp đến kỳ thi rồi. Em cũng đang rất bận mà, phải không?”
“Vâng…đúng vậy.”
Cả tôi và Hannah đều đang bị cha mẹ hai bên thúc giục “muốn sớm được bế cháu”. Tôi biết chuyện này gây áp lực lớn lên Hannah nhiều hơn là tôi. Tôi thấy có lỗi trước nụ cười buồn của cô ấy, nhưng quả thật là tôi cũng đang rất mệt mỏi.
Khác với khi làm hiệp sĩ, tất cả những gì cần phải làm chỉ là vung kiếm, tôi dần nhận ra làm giáo viên không phải là một chuyện dễ dàng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
<Onk>
Tôi đứng bên ô cửa sổ, nhìn ra phía sân đấu tập,
Năm nam sinh đang đồng loạt tấn công, ba cầm kiếm, hai người còn lại cầm giáo.
Cô ấy vẫn mỉm cười, nhẹ nhàng giương kiếm lên, không chút nao núng trước bất lợi về số lượng, mũi kiếm khẽ rung như thể đang thách thức đối thủ tấn công.
Giáo viên năm thứ hai và cũng là một hiệp sĩ cao cấp — Hannah Elmst. Giống như chồng mình, cô đã đạt được nhiều thành công khi chỉ mới 24 tuổi. Sau khi tốt nghiệp xuất sắc chính tại ngôi trường này, cô đã gia nhập đoàn hiệp sĩ thứ tám và lập được nhiều chiến công.
Chỉ trong vòng một năm, Hannah đã phá hủy bảy hang goblin, thiêu rụi những rễ cây độc hoành hành trong thị trấn, và báo cáo về một loài quái vật mới, được hiệp sĩ đoàn đánh giá rất cao.
Một vị hiệp sĩ văn võ song toàn.
Chuyện cô kết hôn với Elmst khiến cho nhiều nam hiệp sĩ tiếc nuối, nhưng đồng thời họ cũng không thể không công nhận tài năng của chồng cô.
Họ trở thành một hình mẫu lý tưởng, một đôi vợ chồng hoàn hảo.
“Hah!”
Thanh kiếm của Hannah đánh bật cả năm vũ khí gần như cùng một lúc.
Bộ ngực lớn dưới bộ đồ huấn luyện chỉ khẽ đung đưa trong tích tắc. Cô đạt hiệu quả tối đa chỉ với những động tác tối thiểu.
Không giống như thứ kiếm pháp trực diện của Mifa, cô thường dùng mũi kiếm và chuyển động của cơ thể để dụ đối phương, kéo họ cuốn theo nhịp điệu của mình.
Đối đầu với một người là một chuyện, nhưng xử lý cùng một lúc đến năm người – quả thật là một hiệp sĩ không có điểm yếu.
“Kukuku…”
Chính vì thế nên mới đáng để làm cho cô ấy “sa ngã”.
Bộ ngực và bờ mông như trái mọng ấy chắc chắn là chất kịch độc. Chỉ cần khẽ cử động, chúng đã đung đưa đầy mê hoặc, khiến cho các nam sinh không còn biết nhìn đi đâu khác nữa.
Ấy thế mà cơ thể khiến biết bao người thèm muốn ấy lại chỉ thuộc về một mình Elmst.
Tôi không phải là người duy nhất cảm thấy chuyện đó thật bất công.
Tôi muốn chiếm lấy cô ấy —
Nhưng Hannah thật sự rất mạnh, cưỡng ép như khi làm với Mifa là quá mạo hiểm.
Tôi phải tìm một cách khác —
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ba ngày sau.
Tôi nhận được một thông tin thú vị.
“Vô sinh …vậy sao?”
“ …Vâng.”
Tại nhà vệ sinh dành cho giáo viên, giờ đang trong tiết học, nên hầu như sẽ không có ai sử dụng nơi này.
Sophia, đang ngồi trên đùi tôi, vừa nhấp hông vừa kể cho tôi nghe về chuyện đó.
Mở tung cúc áo, cô ấy ép bộ ngực xinh đẹp của mình vào mặt tôi, bộ mông thì tham lam siết chặt lấy dương vật của tôi. Xen lẫn với những tiếng xác thịt chạm vào nhau, phó chỉ huy của Elmst kể chi tiết.
“Ưm … cô ấy bị…cha mẹ …giục phải có con …ahnnn…”
Tôi ngậm núm vú của Sophia, khiến cơ thể cô rung lên.
Trong những thời điểm thế này, cô gái này quả thật rất hữu dụng.
Không chỉ là công cụ để giải tỏa dục vọng, cô ta còn vui vẻ sẵn lòng điều tra những chuyện mà Mifa chắc chắn sẽ từ chối.
Sophia giờ đây không còn chút do dự nào khi bán đứng đồng nghiệp của mình.
“Ah…ahh…ah…”
Đôi mắt trống rỗng đằng sau cặp kính kia không còn nhìn thấy gì nữa cả, Sophia giờ đây tập trung toàn bộ ý thức xuống dưới âm đạo, tận hưởng trọn vẹn dương vật của tôi.
Mỗi lần hông cô chuyển động, tôi lại có cảm giác thằng nhỏ của mình như bị cái âm đạo đó hút lấy, thật không rõ là ai đang phục vụ ai nữa.
Giờ đây, không cần phải sử dụng thuốc hay ma thuật, cô ấy đã hoàn toàn phục tùng tôi rồi. Dĩ nhiên, tôi vẫn không tiếc công mà sử dụng mọi kỹ thuật đã được mộng quỷ truyền dạy.
Nghề giáo viên, đầy căng thẳng, thường rất dễ sa ngã trước khoái lạc.
Nhưng Hannah thì không giống như con điếm này, ý chí của cô ấy nổi tiếng là vô cùng mạnh mẽ.
Vậy thì có nên bất chấp dùng biện pháp mạnh không?
Không, đó không phải là một phương án hay.
Từng chút một, làm tan chảy bức tường ý chí đó và lột trần bản chất thật của cô ta, mới thực sự thú vị.
“Tôi ra đây…!”
“ …Vâng…ra đi … ra thật nhiều vào…!”
Cô ấy nhấp hông mạnh mẽ hơn, khiến cho cái toilet rung lên kẽo kẹt.
Sophia ôm chặt lấy tôi khi sắp lên đỉnh.
“ …!”
Cùng lúc khi Sophia cắn chặt răng lại và đạt đến cực khoái, tôi xuất tinh vào bên trong cô ấy.
Dù đã sử dụng nhiều rồi nhưng âm đạo của cô vẫn rất tuyệt vời, cảm giác khi bị nó siết chặt và vắt kiệt thật là dễ chịu.
Tôi thưởng thức đôi môi và lưỡi của Sophia trong khi cô ngã vào lòng tôi vì kiệt sức, và ra lệnh cho cô giữ đống tinh dịch đó trong âm đạo mình suốt ngày hôm nay.
Sophia khẽ gật đầu, và tiếp tục cuốn vào lưỡi tôi.