Người lạ mặt báo thù ~NighT Revenger~

Truyện tương tự

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

15 82

Kidnapped Dragon

(Đang ra)

Kidnapped Dragon

Yuzu

May mắn thay, lần này anh đã nắm được bản chất của vấn đề.

201 935

Eiyuu to Kenja no Tensei Kon

(Đang ra)

Eiyuu to Kenja no Tensei Kon

Fujiki Washiro (藤木わしろ)

Hai người họ, không hề nhận ra mình đã trở thành cặp đôi mạnh nhất trong suốt một nghìn năm qua, đã nhập học vào Học viện Ma pháp Hoàng gia để quyết định ai là người mạnh hơn!

101 6797

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

52 451

WN - Chương 11: Hannah Elmst 4

“Hannah!”, tôi gọi vợ mình khi đi ngang qua cô ấy ở hành lang chính của tòa nhà thứ nhất.

“Ahh… ồ, Richard. Chào buổi tối.”

"Em cũng vừa hết tiết à? Sau đó lại kèm học sinh hả? Xung quanh Hannah lúc nào cũng có học sinh muốn kèm riêng mà"

"Không, không phải... hôm nay thì hơi… khác một chút"

Giờ nghĩ lại, dạo gần đây trông cô ấy có vẻ hơi xanh xao. Ngay cả khi tôi bắt chuyện, cô ấy cũng như đang lơ đãng, như thể đang suy nghĩ điều gì đó…

Nhưng chuyện này cũng xảy ra cả với Mifa nữa.

Cả hai người họ rốt cuộc bị làm sao vậy?

“Nếu em thấy không khỏe thì nên đến phòng y tế khám thử xem sao đi.”

“Ưm… đúng là vậy. Tôi đang được Noura-sensei khám cho rồi.”

“Vậy à? Lại có dịch bệnh lây nhiễm mới hay sao.…?”

“Nè, Richard.”

“Ừm?”

“Em… muốn hỏi cái này một chút. Năm năm trước, trận chiến mà anh tham gia—”

“Trận Deabut à? Sao tự nhiên em lại hỏi vậy?”

“K-không, không có gì đâu. Chỉ là… em định dùng làm tư liệu cho bài giảng lịch sử ấy mà.”

“Ra là vậy. Lúc nào em muốn nghe kể thì cứ bảo anh nhé.”

“Vâng, được rồi.”

Nhìn nụ cười gượng gạo của Hannah, ngay cả tôi cũng nhận ra là cô ấy đang cố tỏ ra bình thường.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Qua việc cảm nhận bằng đôi tay được rót đầy ma lực, tôi nhận ra rằng cơ thể Hannah thực sự khó thụ thai. Nhưng đó không phải là bệnh tật gì cả, mà chỉ nằm trong phạm vi khác biệt giữa các cá nhân mà thôi. Vì vậy, nếu kiên trì tiếp tục, chắc chắn một ngày nào đó cô ấy sẽ mang thai được. Trong lần điều trị thứ hai, tôi đã nói với Hannah như vậy, nhưng cô ấy không hề tỏ ra vui mừng chút nào. 

Có lẽ vì cô ấy đang mải chống lại khoái cảm trong âm đạo, nên chẳng thèm nghe lời tôi nói.

“A! Aaa! A…! Lại…..♡… nó đang ra…! Haaan……!”

Hannah đang được “điều trị” trong phòng tôi ở khu ký túc xá nhân viên. Chỉ với ngón tay của tôi thôi, mà cô ấy đã sướng đến mức phun hết cả dâm thủy ra và đã lên đỉnh hai lần rồi. Để một tài năng như thế này bị phí hoài, Elmst đúng là một gã tội đồ.

“Kukuku…… giường ướt sũng cả rồi kìa.”

“X-xin… lỗi…”, Hannah thở hổn hển.

Tấm ga trải giường đã hoàn toàn không dùng được nữa vì thứ chất lỏng không rõ là nước tiểu hay là tình dịch.

Dù sao thì cô ấy sẽ còn tiếp tục chảy nước nữa mà, nên cũng chẳng sao cả —

Vừa cười gượng, tôi vừa cởi quần áo và ngồi lên giường. 

“Vậy thì, sensei, cô có thể massage thằng bé cho tôi được không?”

Khi tôi khoe ra con cặc đang cương cứng của mình, Hannah tỏ vẻ kinh ngạc.

“C-cái… này… sao?”

“Tôi là một gã lắm lời, có khi lỡ miệng kể chuyện này cho ai đó mất. Tùy vào sự nỗ lực của sensei thôi…”

“T-tôi… hiểu rồi.”

Hannah đưa tay về phía háng tôi, nhưng rồi dừng lại giữa chừng.

“Cái này… phải làm thế nào…?”

“Để xem nào—hay là dùng bộ ngực lớn đó của cô đi.”

“Eh…!?”

Tôi kéo Hannah lại gần, kẹp con cặc xấu xí của mình vào giữa hai quả dưa căng mọng của cô ấy, rồi dẫn tay cô ấy di chuyển lên xuống. Sự mềm mại của da thịt khẽ kích thích háng tôi, nhưng chỉ thế này thì chưa đủ đô đâu.

Tôi dùng loại thuốc điều trị vô sinh đặt về làm chất bôi trơn, nhỏ lên giữa khe ngực của Hannah, dịch nhầy nhớp nháp khiến cho chuyển động của cây gậy thịt trở nên trơn tru hơn.

“N-như… thế này… à…?”

“mời lần đầu mà cô làm tốt đấy. Cô không bao giờ chơi kiểu này với chồng mình sao?”

“Làm gì có chuyện đó…”

“Thật đáng tiếc. Chỉ ngắm nhìn cặp ngực tuyệt vời này thôi thì đúng là xúc phạm cái đẹp.”

Tôi đã nghĩ rằng chỉ vì to quá nên có thể bộ ngực sẽ bị nhão, nhưng không phải vậy. Độ dày của chất nhầy và sự đàn hồi của da thịt tạo ra kích thích vừa phải, khiến khoái cảm như được kéo dài mãi mãi. Hơn nữa, chỉ riêng khối lượng này đã mang lại kích thích thị giác mạnh mẽ rồi. Nếu được huấn luyện tốt cô ấy chắc chắn sẽ trở thành một “miếng thịt” tuyệt vời chuyên dụng cho việc thủ dâm.

“Haha… tốt lắm, Hannah-sensei. Cô thực sự có tài năng đấy.”

“.....”

“Yên tâm đi. Chỉ cần cô tiếp tục làm thế này, miệng tôi sẽ kín như bưng. Nếu để lộ chuyện cô qua lại với một gã xấu xí như tôi, cô sẽ mất hết thể diện mất.”

“Làm ơn… xin đừng…”

“Đừng sợ hãi thế chứ. Việc này cũng có lợi cho cô mà.”

“........?”

Tôi đưa lọ chất bôi trơn vừa dùng cho cô ấy xem.

“Đây là thuốc trị vô sinh đặc chế được truyền lại từ quỷ tộc. Với kỹ thuật của tôi, chắc chắn vấn đề vô sinh của cô sẽ được giải quyết.”

“Ma tộc…!?”

“Sao lại ngạc nhiên thế? Cô không thích dùng đồ của quỷ tộc sao?”

“Chuyện đó… chẳng phải quá hiển nhiên sao!”

“Lời nói đó không giống như những lời từ một hiệp sĩ từng cướp bóc của quỷ tộc bao giờ nhỉ. Các người đã chiếm đoạt bao nhiêu thứ rồi, giờ lại thấy áy náy khi sử dụng chiến lợi phẩm sao?”

“Chuyện đó…!”

“Này, tay cô dừng lại rồi kìa. Siết mạnh hơn đi.”

Tôi nắm tay và bóp lấy bộ ngực Hanna rồi lắc mạnh lên xuống.

“Ahh…..!”

Khi tôi dùng ngón tay xoa cặp nhũ hoa, Hannah liền vặn vẹo rên rỉ.

“Có vẻ núm vú của cô cũng rất nhạy cảm nhỉ.”

“Dừng…lại…!”

“Còn một lợi ích nữa. Tôi sẽ cho cô cảm thấy khoái cảm mà chồng cô không thể mang lại.”

“Không thể nào…! Tôi sẽ không bao giờ cảm thấy khoái cảm với ai khác ngoài chồng mình..…!”

“Tôi sẽ dạy cô cách làm hài lòng đàn ông thật kỹ càng. Dùng kỹ thuật đó để làm Elmst-sensei vui vẻ, và cô sẽ sớm có thai thôi.”

“.......”

Có lẽ cô ấy có suy nghĩ riêng, nên không còn phản bác gì tôi nữa. Tôi sẽ dạy cô ấy mọi kỹ thuật tình dục để cô ấy không phải xấu hổ dù xuất hiện ở nhà thổ nào đi chẳng nữa. Nhưng liệu Hannah có thể thỏa mãn chỉ với cây hàng nhỏ bé của chồng mình hay không—

“Ohh… sắp ra rồi. Siết mạnh hơn nữa… đúng rồi..…!”

“Ahh….”

“Oh….Ahhh….!”

Tưởng tượng về hình ảnh tương lai của Hannah trong đầu, tôi phóng tinh vào giữa khe ngực cô ấy.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Việc huấn luyện đang tiến triển rất thuận lợi.

Đầu tiên là phát triển cơ thể—cả Mifa và Hannah đều có tố chất tuyệt vời. Không chỉ vẻ ngoài xinh đẹp, mà cả sâu bên trong âm đạo cũng có khả năng làm cho đàn ông cảm thấy sung sướng. Nếu tiếp tục rèn luyện kỹ thuật, họ thậm chí có thể trở thành "vũ khí" khét tiếng không chỉ ở nhà chứa mà cả trong giới thượng lưu ngầm nữa, quả thực là ngoài sức tưởng tượng mà.

Vấn đề còn lại là tâm lý.

Họ rất mạnh mẽ. Là một hiệp sĩ, họ luôn cố gắng tự kiểm soát bản thân. Nhưng theo tôi, đó chính là yếu điểm tốt để khai thác. Ngôi trường đào tạo hiệp sĩ này quá khắc khổ, nên càng cố kìm nén dục vọng, chúng càng tích tụ lại mạnh mẽ. Dù có thể xả bớt qua việc luyện kiếm, nhưng vẫn có những giới hạn nhất định.

Tôi sẽ giải phóng những dục vọng đó, để họ trải nghiệm niềm vui thể xác một cách trọn vẹn. Khi đó, bất kỳ người phụ nữ nào rồi cũng sẽ sa ngã thôi. Không phải đau đớn, mà khoái lạc mới chính là thứ độc dược chết người bậc nhất. Succubus hiểu rõ điều này hơn ai hết.

“Kukuku ….”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hành lang chính của tòa nhà thứ hai ở trường đào tạo hiệp sĩ Palmeria. Đang trong giờ học, nên hành lang vắng tanh, chỉ có tôi đang bước đi một mình. Từ cửa sổ hành lang, tôi có thể nhìn thấy sân tập ngoài trời, nơi các học sinh năm hai đang luyện kiếm. 

Người đang vào tư thế chiến đấu là Mifa. Mỗi lần cô vung kiếm là mỗi lần các nam sinh cùng khóa lần lượt ngã xuống. Mifa trông như một anh hùng trong chuyện cổ tích. Dù chỉ là luyện tập, cảnh cô ấy hạ gục từng đối thủ một thật sự rất ấn tượng.

Dường như Mifa đã sử dụng rất hiệu quả các chiêu thức mà tôi đã dạy.

Cuối buổi tập, Hannah cầm kiếm lên và đối mặt với Mifa.

Cả hai hét lên đầy khí thế, giao kiếm với tốc độ mà người thường không thể theo kịp. Các học sinh đang xem chỉ biết há hốc mồm trong sững sờ.

“Onk-san.”

Tôi quay lại khi nghe thấy tiếng ai đó gọi mình.

Chính là Elmst, hắn ta đang vẫy tay, bước tới cùng với nữ trợ lý Sophia.

“Ồ, Elmst-sensei. Vợ và em gái thầy đang rất nỗ lực đấy”, tôi nở một nụ cười tươi, chỉ ra ngoài cửa sổ. Elmst đứng cạnh tôi, nhìn Mifa và Hannah chiến đấu trên sân tập.

“Ừm, cả hai đều mạnh thật.”

“Hannah-sensei thì không nói làm gì, nhưng ngay cả Mifa-san chắc cũng không ai trong trường có thể địch lại nổi đâu nhỉ.”

“Tôi cũng bắt đầu không thắng nổi rồi, không biết là con bé đang luyện tập ở đâu nữa…”

Elmst tự hào như thể đó là thành tích của chính mình vậy.

Nhưng nếu không để ý kỹ, hắn sẽ không nhận ra….Cả Mifa và Hannah đều đang đỏ mặt. Một phần vì trận giao chiến dữ dội, nhưng còn một lý do khác nữa…

Họ đang cố gắng chịu đựng khoái cảm — trong âm đạo của cả hai có một món đồ chơi, một dụng cụ ma thuật nhỏ, to bằng ngón tay cái, chuyển động như con sâu, rung lên theo nhiệt độ cơ thể và chuyển động. Một phiên bản nhỏ hơn của cái dương vật giả.

…. Và tôi thì đang điều khiển chúng từ xa bằng ma thuật.

Mifa vừa vung kiếm vừa rên rỉ, còn hai chân của Hannah thì đã bắt đầu run lên rồi. Họ có thể che giấu điều đó bao lâu với lý do là mệt mỏi vì chiến đấu?

“....Ah…♡..!”

Đứng cùng Elmst nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi vuốt ve cặp mông của Sophia ở bên cạnh. Cô ấy bây giờ chỉ cần nhìn vào mắt tôi thôi là đã lộ ra vẻ thèm khát rồi. Biết đâu cô ấy sẽ bại lộ trước cũng nên? Sophia bình thường được xem như là một nữ trợ lý lạnh lùng và tài giỏi, giờ đây lại trở thành một con đĩ cuồng dâm, là một cái lỗ thịt phục tùng mọi mệnh lệnh của tôi.

Rồi Mifa và Hanna cũng sẽ như vậy.

Tôi rất mong chờ khuôn mặt của Elmst khi đó—

“Onk-san.”

“Vâng?”

Tôi nhìn hắn khi được gọi tên lần nữa, ngay khoảnh khắc ấy, có một thứ gì đó lao tới trước mặt tôi.

Tôi vội cúi người né tránh, hóa ra là cái bao kiếm của Elmst. Không hề có một chút sát khí nào, nên tôi hoàn toàn không nhận ra, nhưng nếu nó mà văng trúng mặt, không chỉ chảy máu mũi mà có dính cả chấn thương nặng mất.

“Anh… Anh làm cái gì thế?”, Sophia hét lên, cả cô ấy và tôi đều không thể ngờ rằng Elmst lại bất ngờ tấn công như vậy.

“Rất xin lỗi, Onk-san”, Elmst thản nhiên tra bao kiếm vào lại thắt lưng, rồi chìa tay ra cho tôi.

“Nhưng anh đã né được nhỉ, tôi đã rút kiếm ra với toàn lực cơ đấy!”

“Chuyện … chuyện đó…”

“Quả nhiên là, anh đang âm mưu chuyện gì đó, có đúng không?”

“.... Vì đột ngột quá nên tôi hết hồn mà ngã xuống đó.”

Tôi thực sự đúng là bị bất ngờ.

Không thể ngờ được là hắn lại thử tôi vào đúng thời điểm đó.

“Elmst-sensei. “Quả nhiên…”… là sao? Tôi chẳng làm gì—”

“Không, không, cái cách thủ thế ấy không giống người thường chút nào đâu. Nhưng nếu đúng là hiểu lầm thì cho tôi xin lỗi.”

Tôi nắm tay hắn đứng dậy. Đúng là một hiệp sĩ kỳ cựu, con mắt quan sát của hắn quả thật rất tốt.

Nhưng — tại sao lại bây giờ? Nghĩ đến chuyện này, tôi đã đi đến một kết luận.

“Thật sự rất xin lỗi, Onk-san. Gần đây, gia đình tôi có chút kỳ lạ.”

“Kỳ lạ … là sao cơ?”

“Khó diễn tả lắm, nhưng việc Mifa đột nhiên mạnh lên như vậy cũng là một chuyện. Tôi tự hỏi liệu có một sư phụ nào đó đã dạy con bé hay không… rồi tôi bắt đầu để ý đến nhiều thứ….”

Elmst đang nghi ngờ, hắn đã nhận ra có một kẻ nào đó đang nhắm vào những người thân xung quanh mình. Việc hắn để ý cách di chuyển của tôi cũng chính vì lý do đó.

……….

Cứ mặc kệ hắn như vậy đi.

Cứ nghi ngờ nhiều hơn nữa đi.

Cứ tiếp tục dằn vặt bản thân rằng có kẻ đang cướp đi gia đình của ngươi đi.

Vì dù sao thì cũng đã quá muộn rồi…. Trinh tiết của Mifa, đôi gò bồng của Hannah, và phẩm giả của Sophia đang đứng kia, đã đều là của ta hết rồi.

“Ừm…. “, một giọng nói khác vang lên, một cô gái với dáng người hơi gù đang bước tới hướng. Khuôn mặt cô vốn dễ thương như thú nhồi bông, nhưng giờ đây lại đầy vẻ lo âu. Dù đứng trước Elmst-sensei thân thiết, cô ấy vẫn không giấu được vẻ căng thẳng.

“Armiria? Sao em không trong lớp học?”

“Ưm… Erebus-sensei bảo em đến gọi Elmst-sensei…”

“À, đúng rồi. Tôi có hẹn gặp cô ấy. Cảm ơn em, Armiria.”

“K—Không có gì…”, Armiria cúi chào một cách sợ sệt.

Mặc dù là con gái của cựu thượng cấp của Elmst, cô ấy lại tỏ ra rụt rè như vậy. Có lẽ Armiria không thừa hưởng được niềm kiêu hãnh của một hiệp sĩ.

“Vậy nhé, Onk-san. Thật sự xin lỗi. Tôi sẽ ghé cửa hàng của anh sau.”

“Xin đừng bận tâm, hẹn gặp lại sensei” tôi vẫy tay chào tạm biệt Elmst.

Sophia nhìn tôi với ánh mắt thèm khát, nhưng tôi sẽ chăm sóc cô ấy sau. Thỉnh thoảng để cô ấy phải chờ đợi cũng rất quan trọng.

“…Vậy em xin phép”, Armiria cũng cúi chào tôi rồi chuẩn bị rời đi.

“.....?”

Nhìn khuôn mặt Armiria, tôi bất giác nghiêng đầu, thoạt nhìn bằng mắt thường thì chẳng có gì đặc biệt cả. Nhưng khi dùng ma nhãn để quét trạng thái chi tiết của Armiria, tôi bỗng phát hiện ra một chuyện quan trọng.

Cô bé Armiria này —

“Ừm… có chuyện gì sao…?”

“À, không, không có gì đâu, chúc một ngày tốt lành”, tôi tươi cười, chia tay Armiria. Nhìn vào thái độ ấy, có lẽ đến cả Elmst lẫn Sophia đều không thể ngờ rằng….

Armiria Prahun —

Dù đang bận huấn luyện Mifa và Hannah, có vẻ tôi cũng cần phải bắt đầu động tay vào cô gái này thôi.