*Chương 6 : Sát ý
Theo có chút hơi ngạc nhiên khi có ai đó đang cất tiếng gọi mình và quay lại về hướng ấy.
“Ah… Carl.”
Đó là thủ lĩnh của nhóm đánh thuê thỉnh thoảng sẽ làm yêu cầu cùng với Theo.
Phần lớn các tổ đội sẽ tống cổ và không bao giờ làm việc cùng cậu nữa, những tên này thì là khác biệt. Mặc dù thường xuyên đuổi cậu đi, nhưng cứ lúc nào cần, thì chúng nó lại gọi đến cậu. Tiền công thì chẳng bao giờ tương xứng với những gì cậu đã làm, và Theo cũng không xem chúng là hạng mà cậu nên làm việc cùng.
“Chẳng có ai ở đây nghĩ mày có thể có được một hôn thê xinh đẹp như vậy cả! Có đúng không mọi người ?”
“Đúng thế, mày đéo xứng đáng chút nào hết !”
“Chắc chắn luôn!”
Ba tên đó cứ oang oang lên như vậy, chẳng để ý gì đến ánh nhìn của những người xung quanh.
Nếu bỏ ra 1 giây thôi, chúng nó sẽ thấy Helvi, Fiore và các tiếp tân khác đang trừng trừng nhìn chúng.
Theo thì đang hơi sợ sệt mấy tên kia, cho nên cậu cũng chẳng để ý xung quanh luôn.
“A…anh nói phải…Tôi quả thực không xứng với cô ấy …”
“Đúng vậy !! Cho nên là …”
Carl đặt tay lên vai Theo, sức nặng của hắn đè xuống cơ thể gầy gò của cậu, và thì thầm vào tai cậu đủ nhỏ để những người xung quanh không thể nghe được.
“Đưa bọn tao con nhỏ đó mau.”
“…!”
“Bọn tao chỉ cần một đêm thôi. Và bọn tao sẽ luôn đưa mày đi làm yêu cầu cùng , được chứ ?”
Nói rồi hắn cười một cách đê tiện. Mấy tên kia cũng thế, hẳn là chúng nó đang nghĩ đến cùng một chuyện.
Carl nói đủ nhỏ nên Fiore không nghe thấy được….Nhưng đủ to để một ác quỷ như Helvi nghe rõ mồn một, và sát khí bắt đầu tỏa ra xung quanh cô ấy.
“H-Helvi…?”
Biểu cảm của Helvi vẫn không đổi, nhưng cô lại đang tỏa ra một áp lực kinh hoàng.
Fiore biết sát khí đó không nhắm vào cô, nhưng nó vẫn làm cô run bần bật vì sợ hãi.
[Ah… Đã lâu lắm rồi …Đã lâu lắm rồi cảm giác ham muốn giết chóc mới lại trỗi dậy từ sâu trong tâm can mình như thế này… Mấy thằng khốn kiếp.]
Chắc chắn, Helvi đã tàn sát hàng trăm người, nhưng chỉ có vài kẻ thực sự bị chết do cô thực sự muốn giết chúng.
Bởi đa phần con người triệu hồi cô là vì khế ước, và cái chết là cái giá phải trả. Helvi chẳng có tý cảm xúc nào khi tước đi mạng sống của chúng cả.
Nhưng lần này có phải cô tức giận vì đám hèn mọn kia dám xúc phạm cô không?
Không, không hề.
[Dám sỷ nhục Theo yêu quý của ta…?]
Mà là vì Theo, người đã khế ước với cô…và…
Là…CHỒNG của cô nữa.
[Tao sẽ giết hết lũ chúng mày.]
Theo và ba thằng kia dường như không hề biết Helvi đang nghĩ gì, và cứ tiếp tục nói chuyện.
“Ừm…ừm……”
“Ah? Mày có vấn đề gì à ? Mày nên coi đó là sự trả ơn vì những gì bọn tao đã làm cho mày đi.”
Theo không hề thấy biết ơn mấy tên này, sau những gì chúng đã làm với cậu, đó là lẽ tự nhiên. Nhưng chúng ai cũng mạnh hơn cậu , và cậu không có cách gì để chống lại chúng cả.
Đó là lý do cậu vẫn theo chúng trong các nhiệm vụ dù tiền công bèo bọt, nhưng lần này thì…
“T-tôi xin lỗi, nhưng tôi không thể làm vậy.”
Cậu hất tay của Carl ra khỏi vai, và lắc đầu.
“Ah? Mày chắc chưa ?”
“Tôi chắc chắn ! Tôi tuyệt đối không thể làm thế!”
Theo đã luôn cam chịu như thế rất nhiều, nhưng lần này nếu cam chịu thì Helvi sẽ gặp rắc rối lớn.
Và còn vì …
“Helvi là VỢ tôi ! Tôi sẽ không giao cô ấy cho bất cứ ai hết!”
Cậu ném đi toàn bộ lý trí của mình, và hét lên cảm xúc sâu trong tâm can của cậu.
Chắc chắn cậu sẽ không được yên lành sau vụ này, và cậu thực sự cũng không muốn thế.
“Ah!? Mày nghĩ mày là ai hả !? Xem ra mày muốn bị ăn đòn ha!?
Carl rất tức giận vì câu trả lời hỗn láo của Theo, hắn từ từ đưa tay xuống.
Hắn ghét nhất là bị coi thường bởi những ai thấp kém hơn bản thân mình.
Hắn giơ tay lên, và vung nắm đấm vào Theo, người đã nghĩ chắc chắn là mình sẽ ăn đòn, nên cậu nhắm mắt và giơ tay để bảo vệ bản thân tốt nhất có thể.
“Gah…!”
Nhưng dù cậu có đợi bao lâu, thì cú đấm cũng không hề đến, thay vào đó là Carl lại kêu thét lên như thể hắn vừa bị một con quái vật tấn công.
Theo chầm chậm mở mắt, và những gì cậu thế …
“Ih… Aaaaaah….!? Tay…tay của taoooooo…!”
Tay phải của Carl đã bị bẻ gãy thành một hình thù kỳ dị.
Mà không đơn thuần là bị bẻ gãy nữa, toàn bộ phần từ khuỷu tay của hắn trở xuống đã biến dạng đến mức, chúng lòi ra khỏi cái áo.
Dường như là đã lòi cả xương ra luôn rồi.
Theo và hai tên kia không hiểu làm thế nào chuyện này có thể xảy ra hay ai đã làm cái điều ấy.
Fiore là người gần nhất, mặc dù không biết cái gì đã xảy ra, nhưng cô dường như biết ai đã làm việc đó.
“Thế mới là chồng yêu của em chứ .”
“Eh? Helvi!?”
Theo còn đang nhìn vẻ mặt thất thần của Carl, thì từ đằng sau Helvi đã ôm lấy cậu.
Đôi gò bồng đào căng tràn sức sống của cô ép vào lưng cậu, và một mùi thơm dịu ngọt cũng lọt vào mũi của cậu.
“Em hạnh phúc lắm , vì anh đã làm thế vì em.”
“Eh? Nhưng tôi có làm được gì đâu…”
Theo cố gắng chối, nhưng Helvi đã đặt một ngón tay lên môi cậu để ngăn lại…..
“Em nghĩ em lại bị anh tán đổ lần nữa rồi đó, Theo.”
“Helvi…”
Nhìn thấy ánh mắt của cô đang nhìn mình, cậu cố quay lại để nhìn cô, nhưng cậu đang bị kẹt trong bộ ngực của cô ấy. Thành ra, cậu chẳng nói được gì.
Helvi mỉm cười, nhưng trong thâm tâm, cảm xúc của cô đang tuôn trào dữ dội.
[Aah dễ thương, dễ thương quá …! Em thật sự rất vui khi nghe Theo nói vậy đó …! Cặp mắt to tròn, ngây thơ, dễ thương kia … Ahh, cảm giác khi được chạm vào môi anh ấy…..Mình có nên đè anh ấy xuống luôn không nhỉ…]
Cô phải kiềm chế vì mọi người xung quanh đang nhìn, nhưng nếu bây giờ mà họ đang ở trong phòng của Theo, hẳn là cô đã đè cậu xuống và cướp lấy môi của cậu rồi.
[Mà khoan, một ác quỷ như mình sao phải chần chừ nhỉ !? Thật phí phạm nếu bỏ lỡ thứ trái cấm thơm ngon này….]
Helvi định thực hiện những gì cô đã nghĩ mấy giây trước , nhìn đến bờ môi của Theo, và …
“Mày đã làm đúng không !?”
“Một thằng yếu nhớt như Theo không thể làm cái này được !”
“Nhìn xem mày đã làm gì tay tao này … Con khốn, chuẩn bị để… Eek!?”
Carl la hét um sùm dù hắn đang chống chọi với cơn đau thấu trời, nhưng hắn im bặt khi trong khoảnh khắc hắn thấy Helvi.
Đôi con ngươi đỏ rực đang mở to kia đã nói lên tất cả.
Nói nữa đi, rồi ta sẽ giết ngươi ngay lập tức.
“Eek…!?
“N….Này Carl!”
“Mày chạy đi đâu thế!?”.
Carl cảm thấy tử thần đang kề sát lưỡi hái bên cổ hắn, và mất đi hoàn toàn ý chí chiến đấu. Tất cả những gì hắn có thể nghĩ, đó là chạy khỏi đâu nhanh nhất có thể, và hai tên kia cũng vội vã đuổi theo.
“H-hum, cảm …cảm ơn em nhiều lắm, Helvi!”
“Ah…”
Theo dường như đã nhận ra tình huống hiện giờ, cậu vội tách khỏi Helvi trong khi gương mặt đang đỏ bừng.
Cậu không nghe thấy được mấy tiếng lầm bầm buồn bã của cô sau đó.
[Chán thật, mình lỡ mất tiêu cơ hội vì mấy thằng khốn đó … . Mà không, mình là vợ anh ấy mà, chắc trong tương lai sẽ có nhiều cơ hội hơn. Lần tới, chắc chắn là……]
Theo không hề biết Helvi đang nghĩ gì.
“Do….Dọa mình chết mất thôi…!”
Fiore ở rất gần khi chứng kieend Helvi ôm lấy Theo, và trong khi má cô đang ngày một đỏ rực, cô cố gắng để làm dịu đi trái tim đang loạn nhịp của mình.
__END CHAPTER 6__
__Trans : Flame Soul__