Chương 8 : Chimera
Xa xưa, quái vật thống trị thế giới này, những giống loài yếu ớt như con người không có cửa nào để chống lại những thực thể mạnh mẽ đó, và họ mất đi nơi sinh sống của mình.
Con người rất thông minh, nhưng lúc đó thông minh không thể biến thành một thứ vũ khí mạnh được. Đó là cho đến khi, một con người đã dùng trí thông minh để triệu hồi một ác quỷ.
“Hãy giết hết lũ quái vật đó, và biến thế giới này thành một nơi cho con người có thể sống.”
Anh ta đã ước như vậy, và sau vài ngày, gần như tất cả quái vật đều đã đi đời.
Kể cả những con quái vật bị e sợ bởi các vị thần, những con có thể nói là đến từ địa ngục, chúng đều đã biến mất khỏi thế giới này, chỉ bởi duy nhất một ác quỷ.
Chỉ có một số ít có thể trốn thoát vì chúng rất ‘yếu’, và Theo cùng Heivi ( người đã thực hiện cuộc thảm sát ngày xưa ấy), đã đối mặt với một con, Chimera.
“Helvi… Con Chimera còn đang ngủ, chúng ta….chạy thôi…!”
Theo thì thầm với đôi mắt đang rơm rớm nước mắt trong khi cậu nhìn con Chimera đang nằm trước mắt hai người.
Dù đang nằm nó vẫn rất to, ít nhất cũng phải dài hơn mười mét, ấy thế mà Helvi chẳng tỏ ra sợ hãi chút nào.
“Hm. Thật là khó chịu khi nó vẫn cứ nằm lỳ ra đó mà ngủ trong khi em đang đứng đây. Em sẽ gọi nó dậy.”
“Làm ơn đừng mà …!”
Theo vội ngăn cản, nhưng cậu đã muộn mất rồi.
Helvi lập tức giải phóng cơn khát máu của mình về phía con Chimera.
“…!?”
Con Chimera bừng tỉnh giấc khi cảm nhận được sát khí của Helvi, và nhảy ngược trở lại.
Cái hang rung chuyển khi nó va chạm vào trần hang.
“Wawah…!”
“Oops, anh có sao không?”
Helvi đỡ lấy Theo sắp ngã , dường như cái hang rung chuyển đã làm cậu mất thăng bằng.
Thường thì, con trai mới là người đỡ lấy con gái và ngăn không thì cô ấy ngã, nhưng tình huống này thì ngược lại mất rồi.
“C…Cảm ơn em…”
“Ah…”
“Ừm….có thể thả anh ra có được không…”
Helvi vòng tay qua eo của Theo và kéo cậu lại gần. Cô nhìn xuống Theo, đôi mắt dán chặt vào đôi môi của cậu.
[Lúc trước không thành, vậy giờ là lúc đây…! Không, thật thiếu thanh lịch khi làm vậy ở một nơi như thế này. Phải là ở một nơi nào đó khác và trong một tâm trạng tốt hơn.]
Một cuộc giằng co nội tâm đang xảy ra trong lòng Helvi, và cuối cùng, cô cũng kìm nén được ham muốn của mình lại.
“Được rồi, nhớ cẩn thận đấy nhé.”
“Cảm ơn em nhiều lắm.”
Helvi buông cậu ra, rồi họ quay sang nhìn con Chimera đang chuẩn bị chạy trốn.
“…Helvi, em đã làm gì vậy?”
“Em chỉ giải phóng sát ý thôi, em cũng đồng thời đã thiết lập một kế giới, nên nó không chạy được đâu.”
Con Chimera cố gắng trốn bằng cách chạy vào sâu hơn trong hang, nhưng nó bị chặn lại bởi một bức tường vô hình.
Trong tình trạng kẹt cứng như vậy, con quái vật vẫn cố tẩu thoát bằng cách dùng thân mình tấn công rào chắn, nhưng tất cả đều bị kết giới giữ lại.
Và bởi không có tiếng động và âm thanh gì phát ra khi làm như vậy, nên trông con quái như vậy đang thực hiện một điệu nhảy kì lạ nào đó vậy.
"Con quái vật huyền thoại ấy, đang tuyệt vọng, chạy trốn. Helvi-san, em thực sự rất mạnh thật đó.."
"Em tin là em đã nói lúc trước rồi, rằng em là người mạnh nhất. Đến lúc kết thúc chuyện này rồi."
Helvi giơ cánh tay phải lên, và vẫy nhẹ một cái.
Ngay lập tức, đầu con Chimera lìa khỏi cổ, nhưng không hề có một chút máu nào trào ra, bởi Helvi đã không cho phép điều đó xảy ra.
Lí do thì rất đơn giản, máu của nó rất hôi.
“W-wow… em đánh bại Chimera thật dễ dàng…!”
Theo tròn mắt nhìn vào xác của con quái vật, thứ mà chỉ riêng cái đầu của nó thôi cũng to hơn cả người cậu rồi.
Helvi cười khúc khích.
"Em có thể làm được như thế này trước bữa sáng. Mà giờ nghĩ lại thì, từ khi đặt chân tới thế giới này, em chưa được ăn bữa nào cả."
“Ah, anh có thể nấu ăn.”
“Em hiểu rồi, đồ ăn anh nấu chắc là ngon lắm nhỉ. Khi nào ta về nhà, anh nấu cho em được không ?”
“Đương nhiên là được rồi!”
Theo rất phấn khích. Không những bởi vì đây là lần đầu cậu nấu cho ai đó ngoài cặp vợ chồng già, mà còn vì là cho vợ yêu của cậu nữa.
“Em thích ăn gì nào?”
“Để coi … Thịt, và cả cái gì đó ngọt ngọt nữa.”
“Ah, anh cũng thích ăn đồ ngọt lắm ! Vậy để anh chuẩn bị chút đồ tráng miệng nhé !”
“Tráng miệng …”
(Theo là đồ tráng miệng……Không, không được, dừng lại đi.)
Helvi định nói cái gì đó, nhưng rồi cô lại ngừng lại.
“Chúng ta nên về nhà thôi. Nhưng có nên mang cả cái xác này về không nhỉ?”
“Anh nghĩ là nên. Anh cũng chẳng biết làm sao để thu thập nguyên liệu từ cái con quái khủng này, nên tốt nhất ta nên mang về tất đi..”
“Được thôi, cái này quá đơn giản.”
Theo trông có vẻ lo lắng về chuyện đó, nhưng ngay lúc ấy, đầu và thân của con Chimera bắt đầu lơ lửng.
Để thể hiện việc mang vác dễ dàng như thế nào, Helvi khẽ di chuyển ngón tay, và xác của con vật bắt đầu di chuyển theo cử chỉ ấy.
"Ohh, tuyệt quá!"
"Thấy không, đơn giản mà. Giờ thì về thôi."
"Vâng!"
Và thế là, bọ bỏ lại cái hang ở sau lưng và hướng về phía thị trấn.
__END CHAPTER 8__
__Trans : Flame Soul__