Chương 9 : Tạm giam
Thị trấn mà Theo đang sống có tên là Nemophila, và lúc này tại cổng Tây của nó đang cực kỳ hỗn loạn
Một người lính đang cảnh giới trên cao phát hiện ra một quái vật to lớn từ đằng xa.
Ngoại hình nó nhìn trông y hệt Chimera trong lời đồn, và người lính ngay lập tức đã chạy đi để loan tin này cho những người khác nhanh nhất có thể.
Họ lấy ra tất cả những vũ khí mà mình có, và lao ra cổng trước để đón đánh, mặc dù bản thân họ cũng chẳng biết mình có thể giữ chân nó được bao lâu.
Có điều……tất cả những gì họ nhìn thấy, là cơ thể và cái đầu đã bị tách rời của con Chimera đang lơ lửng giữa không trung, và một cô gái cùng một cậu nhóc đang thản nhiên đi bên dưới chúng.
Helvi và Theo ngay lập tức bị những người lính bao vây tại cổng.
Bạn có thể cho rằng họ sẽ bị tống giam ngay tức thì, nhưng tất cả những người lính ở đây đều đã quen biết Theo.
Nhưng mà…
“Theo, Sao chúng ta lại bị nhốt vào đây thế?”
Helvi hỏi với một giọng khó chịu thấy rõ.
Cả hai bị đưa ngay vào phòng thẩm vấn gần cổng.
Thường thì họ sẽ bị xích tay lại, nhưng do các người lính đều quen với Theo, nên chuyện đó cũng không cần thiết.
Lựa chọn khôn ngoan đấy, vì nếu không thì Helvi sẽ nổi điên lên nếu họ dám thử làm vậy á.
“Họ chỉ muốn tụi mình ở yên đây trong lúc kiểm tra xem cái xác có thật là của con Chimera hay không thôi mà.”
“Vậy cái kiểu đối xử này là sao…”
Đúng là không ai bị còng tay hết á, nhưng có đến những năm người lính trong phòng thẩm vấn, và hơn mười người nữa đứng bên ngoài.
Nếu một người rời đi , sẽ lập tức có một người khác vào thay thế, còn Helvi và Theo thì đang chung nhau trên một cái ghế dài thô sơ.
“Nó…nó sẽ kết thúc sớm thôi.”
“Thôi được rồi…”
Theo đã quen với việc bị đối xử bất công, nên thế này với cậu cũng không có gì, và Helvi cũng không thường dễ dàng nổi giận, nhưng phải chờ đợi suốt ở đây làm cô thấy rất khó chịu.
[Mình cứ nghĩ là sẽ được ăn đồ Theo nấu chứ … giờ thì mình chẳng được ăn, cũng chẳng được trêu chọc anh ấy, nếu mấy tên phá đám này cứ lù lù ở đây…]
Bị bắt dừng lại ở đây khiến Helvi thấy rất khó chịu, và cô cứ nhìn chằm chằm vô mấy cậu lính đang canh chừng trong phòng.
Sự thực thì mấy cậu đó cũng đang sợ hết hồn khi giữ họ ở đây đấy.
Ai ai ở đây cũng ít nhiều biết Theo, họ hoàn toàn biết cậu không có khả năng nào để đánh bại Chimera, vậy nên vấn đề chính là người có tên Helvi, người đang ngồi kế bên cậu.
Cách mà cô trừng trừng nhìn họ khiến họ thấy tim mình sắp sửa ngừng đập đến nơi rồi.
Lý do mà họ cứ luân phiên đổi gác chính là do ánh nhìn của Helvi khiến mọi anh lính sợ phát khiếp.
Sau một hồi chờ đợi, cuối cùng có tiếng lạo xạo ngoài phòng thầm vấn , và có ai đó bước vào.
“Xin phép, cậu Theo và cô Helvi.”
Một người đàn ông với hàng ria mỏng, cơ thể và khuôn mặt thô kệch đi vào. Ông ta nhìn xuống Theo và Helvi, những người vẫn còn đang ngồi.
“Tôi có vài điều cần hỏi…”
Người đàn ông bắt đầu nói, nhưng…
“Cái đầu của ngươi để trên đó hơi lâu rồi đấy, QÙY XUỐNG.”
Dứt lời, toàn bộ người lính và cả người đàn ông kia lập tức quỳ xuống sàn.
Áp lực khổng lồ khiến tất cả bọn họ không thể nào đương cự lại nổi.
“Cái…cái gì thế này…!?”
“Ta chỉ thao túng chút trọng lực và đè xuống đầu các ngươi thôi. Ta có thể cán dẹp lép các ngươi nếu ta dùng hết sức, cho nên hãy biết ơn khi mà chỉ mới phải quỳ đi.”
Helvi lên tiếng trong khi bắt chéo chân và nhìn xuống người đàn ông kia.
“Ta không cho phép bất cứ ai nói kiểu trịnh thượng đó sau khi bắt bọn ta chờ từ nãy đến giờ. Nói đi, nhưng ngươi nên biết thân phận của mình.”
Người đàn ông thậm chí còn không thể ngẩng lên nổi để nhìn Helvi, nhưng mà, dù ông ấy ghét điều này đến đâu, ông vẫn hiểu cô gái trước mắt kia mạnh hơn ông rất nhiều.
Helvi búng ngón tay, và áp lực cũng biến mất.
“Giờ thì, ngươi có thể nói trong lúc quỳ, hoặc mang một cái ghế đến đây, chọn đi.”
“…Lính, mang ghế đến đây.”
Mấy cậu lính vội vã chạy đi lấy ghế, còn Theo thì tròn mắt vì shock.
[Theo khi tròn mắt vì không hiểu chuyện gì thế này , trong dễ thương chết mất…]
Chỉ có duy nhất một người làm cảm thán những vậy, trong khi thích thú nhìn trộm Theo.
__END CHAPTER 9__
__Trans : Flame Soul__