[Phần thưởng tấm thẻ nhân vật “Hoshi Amami” —Trong mắt em, anh chính là ánh sáng.] (Edti: Tôi thề đọc tới đây là tôi muốn ói khi đang cười)
[Hiệu ứng của tấm thẻ này sẽ có hiệu lực vĩnh viễn. Tấm thẻ này không thể được sử dụng hoặc xóa bỏ.]
[Tất cả chỉ số cơ bản được tăng thêm hai điểm. (Điểm tương thích đã vượt quá 100; một điểm nữa đã được thêm vào các chỉ số cơ bản.)]
[Hiệu ứng khích lệ được tăng thêm 20% cho tất cả nhân vật với tính cách lạc quan hoặc tươi sáng. (Điểm tương tác cao, tăng thêm 10%.)]
[Hiệu ứng đàn áp được tăng thêm 20% đối với các nhân vật có tính cách tiêu cực hoặc xấu xa (Điểm tương tác cao, tăng thêm 10%.)]
[Kỹ năng phụ trợ số 1: Ánh sáng xua tan bóng tối từ vực xâu tuyệt vọng.]
[Sau khi sử dụng kỹ năng này, thể lực và sức mạnh tinh thần sẽ được hồi phục lại hoàn toàn. Trong vòng hai phút tiếp theo (điểm tương tác cao, thưởng thêm một phút), mọi hành động của bạn đều sẽ không tốn năng lượng thể chất hay tinh thần. Giới hạn sử dụng: Một ngày một lần. “Tại nơi sâu thẳm và tối tăm nhất của sự tuyệt vọng, một tia sáng nhỏ áng lên niềm hy vọng!”]
[Kỹ năng phụ trợ số 2: Lightning Strike (yêu cầu kích hoạt kỹ năng chiến đấu.)]
[Kỹ năng chiến đấu loại khống chế: Một cú đấm với tốc độ cực đại như tia chớp (Điểm tương thích cao, năng lượng tiêu thụ giảm xuống 35%). Tiêu tốn năng lượng thể chất và tinh thần. “Sưc mạnh của tia chớp hội tụ trong nắm đấm của ta!”]
[Kỹ năng phụ trợ số 3: Thần Tốc Ký (yêu cầu kích hoạt kỹ năng viết.)]
[Kỹ năng nội tại: Tăng 50%. khả năng sáng tạo khi viết về các nhân vật lạc quan và tươi sáng lên. Khả năng thu hút độc giả của các tác phẩm sẽ tăng lên. Tiêu tốn năng lượng tinh thần theo cấp độ (Điểm tương tác cao, tăng thêm 35% khả năng viết và giảm 10% tinh thần tiêu thụ). “Hãy nhìn thật kỹ vào; đây chính là hình dạng của ánh sáng ở thể vật chất!”]
[Kỹ năng phụ trợ số 4: ??? (Điều kiện tiên quyết chưa được đáp ứng. Hiện tại vô hiệu hóa.)]
[Kỹ năng phụ trợ số 5: ??? (Điều kiện tiên quyết chưa được đáp ứng. Hiện tại vô hiệu hóa.)]
...
Đôi mắt Seiji mở to trong sự kinh ngạc ngay khi cậu đọc xong tấm thẻ phần thưởng nhân vật.
‘Cái… cái tấm thẻ thần thánh này từ đâu rớt ra vậy!?’
Sau khi cậu bình tâm lại, đây là ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong tâm trí cậu. Nhận được tấm thẻ phần thưởng thì giống như nhận được một món trang bị cực kỳ bá đạo trong một game MMORPG vậy.
Tấm thẻ nhân vật này không thể được sử dụng hay bị xoá, chẳng phải nó giống như một vật phẩm gắn liền với tài khoản của cậu sao?
Và nó rất nhiều hiệu ứng, và tất cả chúng đọc ra thì mạnh và bá phết! Dựa theo số kỹ năng được liệt kê, nó giống như một mảnh trang bị màu cam cấp huyền thoại!
Và tấm thẻ còn có những câu trích dẫn về các hiệu ứng nữa chứ. Tất cả trông cứ như đang khoe khoang ấy...
Cho dù không có mấy câu trích dẫn thì tên của tấm thẻ và hiệu ứng đếu cứ như mấy câu phát ngôn của mấy đứa bị hội chứng tuổi dậy thì…không, ảo tưởng sức mạnh mới đúng.
‘Được rồi, bình tĩnh lại chút nào.’
Seiji thực sự rất muốn bình luận nhiều hơn về các câu trích dẫn, nhưng cậu thấy thật vô ích khi làm thế, nên cậu quyết định mặc kệ nó lúc này.
Nhìn thêm một lần nữa vào các hiệu ứng của tấm thẻ, +3 điểm vào toàn bộ chỉ số… Dựa theo hệ thống của cậu, 3 điểm này là một điểm thưởng thêm không xét tới chỉ số cơ bản của cậu.
Điều này có nghĩa là nếu chỉ số cơ bản của cậu đã ở mức 100, và Seiji tăng cái gì đó như [Học vấn] hoặc [Khả năng vật lý] lên mức 100, điểm +3 này vẫn sẽ có hiệu nghiệm, nên cậu có thể chỉ số của cậu vượt cả mức tối đa!
Trước đó, Seiji đã phát hiện rằng chỉ số cơ bản của cậu càng cao, thì càng khó để có thể nâng chúng lên.
Chỉ số [Học vấn] và [Khả năng vật lý] của cậu đã tăng vù vù ngay từ lúc ban đầu, nhưng bây giờ cực kỳ khó khăn để tăng chúng lên cao hơn nữa. Nó giống như cậu đang bắt đầu gặp khó khăn... hay nói theo cách chuyên nghiệp của dân chơi game, là đang tạch chuỗi.
Seiji chắc chắn cái khó khăn đấy thật sự tồn tại.
Sau tất cả mọi thứ đã xảy ra, thì đây là thực tế. Chỉ số cậu càng cao, thì càng khó để đạt được cấp độ tiếp theo.
Nếu không, giả sử cậu sẽ tiếp tục tăng các chỉ số đó lên vô cực... thì nội cái chỉ số [Khả năng vật lý] không thôi cũng sẽ biến cậu thành One Punch Man mà không cần phải dài dòng ba năm luyện tập điên cuồng đến mất cả tóc như ai đó.
Đó là lý do tại sao +3 điểm vào mọi chỉ số này lại quý giá đến thế! Khi các chỉ số của Seiji đạt đến gần mức tối đa, giá trị của kỹ năng nội tại này lại càng tăng thêm.
Tiếp theo, hai hiệu ứng cộng thêm khi khuyến khích các nhân vật vui tốt và áp chế các nhân vật tồi tệ.
Seiji hiểu hiệu ứng này là nó sẽ dễ dàng hơn cho cậu đẻ gây nỗi sợ hoặc lo lắng lên những người có tính cách độc ác, tiêu cực. Và ngược lại, sẽ dễ hơn cho cậu khi động viên và tăng cường tinh thần của những người lạc quan và tươi sáng.
Mặc dù có hơi khó khăn để hình dung ra hiệu ứng này, nhưng nó nghe vẫn rất hữu dụng.
Không những thế, còn có cả thảy... 5 kỹ năng phụ trợ thêm vào nữa chứ!
Đây quả thật là một món trang bị huyền thoại!
*Khụ khụ...* Cậu lại lạc đề nữa rồi.
Trong số năm kỹ năng, chỉ có ba cái là khả dụng.
Hai cái còn lại thì đang bị vô hiệu hóa, và ô thông tin thì lại toàn những dấu chấm hỏi. Điều kiện tiên quyết cần phải được đáp ứng có lẽ liên quan đến việc kích hoạt những ô kỹ năng khác.
Và ba kỹ năng cậu đang có...
[Ánh sáng xua tan bóng tối từ vực xâu tuyệt vọng] thì đồng nghĩa với việc phục hồi toàn phần cộng thêm ba phút trong trạng thái một mình tao cân tất... úi nhầm, ba phút sử dụng kỹ năng không cần tốn năng lượng!
Nếu cậu kết hợp kỹ năng này cùng với [Bullet Time], hoặc kỹ năng phụ trợ khác, [Lightning Strike], có vẻ như sẽ là một combo tuyệt vời!
Seiji thử tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu dùng cùng lúc [Ánh sáng xua tan bóng tối từ vực xâu tuyệt vọng], [Bullet Time], và [Lighting Strike] với một đối thử mạnh... Whoa, như thể các đòn đánh của cậu sẽ xuyên thủng cả nóc nhà! Cảm giác thật tuyệt vời khi sử dụng một kỹ năng tối thượng như này!!
Ừm, cái này chắc sẽ được, cái này nhất định khả thi!
Seiji không thể kìm hãm bản thân lại để nở một nụ cười.
Mặc dù cậu mới chỉ gặp mấy tên tép riu... ấy không, những người không mạnh hơn cậu, cậu vẫn không quên rằng thế giới này có một mặt tối ẩn sau nó. Shikigami... Các Onmyouji... và những kẻ khác nữa.
Dù sao thì, trở nên mạnh hơn chưa bao giờ là điều xấu xa cả.
[Ánh sáng xua tan bóng tối từ vực xâu tuyệt vọng] chắc chắn là một kỹ năng thần thánh, không thể nào nhầm được.
Còn về [Lightning Strike], một kỹ năng khác, ngoại trừ việc sử dụng song song với kỹ năng đầu tiên, nó là một kỹ năng áp chế, không phải là một kỹ năng tối thượng. Đánh ai đó với kỹ năng đó sẽ không giết chết họ... chắc thế.
Điều này nghĩa là cậu có thể sử dụng nó lên người thường mà không cần phải lo lắng về hậu quả về sau. Nhược điểm lớn nhất của nó là mặc dù đòn tấn công rất nhanh, nhưng nó lại thiếu sức mạnh, và sẽ cần rất nhiều đòn để có thể hạ gục một đối thủ thực sự mạnh. Điểm mạnh nhất của tốc độ phụ thuộc vào có nhắm trúng điểm yếu của đối phương hay không.
Đúng, nó trông như một kỹ năng chiến đấu bình thường. Tất nhiên, khi kết hợp với [Ánh sáng xua tan bóng tối từ vực xâu tuyệt vọng] và [Bullet Time], nó sẽ trở nên cực kỳ thần thánh.
Kỹ năng cuối cùng, [Thần Tốc Ký], chỉ có thể dùng trong đời sống thường ngày như là một bùa lợi cho kỹ năng viết của cậu.
Seiji quyết định test thử sức mạnh của cái bùa lợi này ngay lập tức.
Cậu nắm lấy một cây bút gần đó và mở quyển sổ của cậu ra.
Và, cậu bắt đầu tưởng tượng.
Một cô gái đọi chiếc vương miện thần khoác lên mình bộ lễ phục màu trắng. Cô đứng đấy, một mình, xung quanh là những bông hoa trắng tinh, nở một nụ cười tuyệt đẹp, sáng trắng như ngọc trai,
*Vù...* Cây bút bắt đầu di chuyển.
Khi đang viết, một hơi ấm tỏa khắp những ngón tay của Seiji. Cậu tập trung, để những hơi nóng ấy tỏa ra hết bàn tay của mình.
[Thần Tốc Ký] kích hoạt!
Sau một khoảng chờ ngắn, những câu từ bắt đầu tràn ra từ ngòi bút của cậu, miêu tả nhân vật và khung cảnh mà Seiji mong muốn.
* Vù vù vù...* Hoàn tất.
Mất có vài phút đẻ hoàn tất viết bản thảo.
Mắt Seiji lập tức sáng lên khi cậu đọc tác phẩm của chính cậu.
Tuyệt vời!
Trong cuốn sổ của cậu, những từ ngữ miêu tả rằng một thánh nữ đang mỉm cười rạng rỡ trong một vườn hoa.
Mặc dù số từ không nhiều, nó vẫn đủ để độc giả hình dung ra một khung cảnh tươi đẹp và đậm chất thuần khiết và cẩm thấy giống như cô gái này thật sự tuyệt diệu, trong sáng, và thần thánh.
Seiji đọc đi đọc lại. Sau đó, cậu thử... viết lại cùng khung cảnh ấy mà không dùng đến kỹ năng nội tại của cậu.
Sau khi so sánh cả hai tác phẩm với nhau, cậu nhận ra một sự khác biệt đáng kể!
Trong khi bản thảo cậu không sử dụng kỹ năng mới cũng không tệ mấy, nhưng nó có vẻ thiếu thiếu cái gì đó khi so với lúc cậu sử dụng kỹ năng. Nói một cách đơn giản thì tương tự sự khác biệt giữa một người mới vào nghề và một nhà văn lâu năm.
Seiji cuối cùng cũng đã thấy được khả năng này hữu ích đến chừng nào.
“Nó khá mạnh, nhưng không dễ để sử dụng...” Cậu trầm ngâm vuốt cằm.
Suy cho cùng, nếu cậu viết một cuốn light novel, khả năng của cậu sẽ khiến các nhân vật lạc quan và vui tươi nổi bật hơn, khiến cho các nhân vật khác bị lu mờ đi và thế là ảnh hưởng đến sự cân bằng của cả câu chuyện giữa các nhân vật.
Điều này giới hạn đi độ ưu dụng của nó, đó là tại sao cậu nói nó không dễ dàng để sử dụng.
Nhưng kỹ năng này quả thật rất bá, và viết một cuốn light novel với một nhân vật chính đầy ấm áp và tươi sáng là thứ mà cậu đang cân nhắc.
Seiji đột nhiên có một ý tưởng khác, cậu có thể đơn thuần biến tất cả nhân vật chính thành kiểu vui tươi hết!
Một nhóm nhân vật rạng rỡ và vui vẻ... giống như một nhóm thánh kỵ sĩ?
Có vẻ như là một ý tưởng tốt đây!
Seiji không thể ngừng trí tưởng tượng đang chạy loạn xạ trong đầu cậu.
Thánh kỵ sĩ... trường học... một thiếu niên với mục đích trở thành kỵ sĩ mạnh nhất... một thánh nữ kỵ sĩ trong vườn hoa... cổ điển... bở giữa chừng... rồi thêm vài cái plot twist…
Mặc dù viết một câu truyện cổ điển mà với lượng độc giả chung chung thì chắc sẽ ổn, nhưng sau cùng thì mình vẫn muốn viết cái gì đó thoải mái và ấn tượng với mình hơn!
Để xem... Nữ chính là một cô gái hậu đậu, ngây thơ với mong muốn trở thành kỵ sĩ mạnh nhất, và nam chính... vậy biến cậu ta thành một tên otaku lão luyện muốn trở thành một trợ tế nhưng lại vô tình biến thành một học sinh theo học ở học viện thánh kỵ sĩ!
Câu truyện này mình sẽ tạm thời đặt tên là: “Con Đường Sự Nghiệp Trở Thành Một Thánh Kỵ Sĩ Của Tôi Qủa Nhiên Là Sai Lầm!
Trans: Shiranai.
Edit: Nhokdauto1.
P/S: Nhà tôi mới bay nóc, nên chap này ra hơi trễ. Thành thật xin lỗi. À mà tôi không có ý cà khịa gì bộ SNAFU đâu nha (fan bộ đấy mà lị).