Sau khi tôi tỏ tình thì cuối cùng tôi cũng đã có thể hẹn hò với Shi-chan, người đang ngồi cạnh tôi đây.
Thời gian trôi qua, tôi cảm thấy một điều gì đó khá kì lạ, nhưng đồng thời tôi cũng thấy thực tại như đang phai nhạt đi.
Tôi không thể tin được là Shi-chan đang mỉm cười ở cạnh tôi lại là bạn gái của tôi…. Tôi rất vui, tôi cảm thấy như mình đang ở trên chín tầng mây vậy.
“Takkun?”
Lúc nhìn vào tôi, Shi-chan nghiêng đầu và gọi tôi với vẻ khá bối rối.
“À không, không phải tớ thấy nó là thật hay gì, tớ chỉ nghĩ tớ đang vui như thế nào thôi.”
“HIểu rồi, vậy chúng ta giống nhau rồi.”
Lúc tôi thành thật nói ra thì Shi-chan cười và nói rằng chúng tôi giống nhau.
Chúng ta giống nhau hở?
Tôi vui vè cô ấy cũng cảm thấy như vậy.
Chúng tôi đã quyết định hẹn hò rồi, nên chúng tôi nắm tay nhau và cùng rời đu quay.
Lúc bước ra ngoài, Takayuki và Shmizu-san đang chờ chúng tôi rồi.
Họ nhìn thấy tôi và Shi-chan đang nắm tay nhau, và họ đều mỉm cười với chúng tôi, trông họ khá là vui.
“Chúc mừng các cậu, các cậu hẹn hò rồi chứ?”
“Ừ, bọn tớ sẽ hẹn hò với nhau.”
”Ồ, vậy tuyệt quá, Takuya!”
Sau đó Takayuki đã đặt tay lên vai tôi và cười rất tươi với tôi.
Tôi hơi ngại chút, nhưng tôi cũng vui khi thấy Takayuki chúc mừng tôi như vậy, và tôi hoàn toàn biết ơn những gì cậu ấy làm cho tôi.
Shimizu-san cũng chạy đến chỗ Shi-chan rồi nắm lấy tay cô ấy và lắc với niềm hạnh phúc ngập tràn.
Shi-chan cũng cười rất hạnh phúc với Shimizu-san.
“Ừm, giờ đã thực sự là một buổi hẹn hò nhóm rồi! Ôi trời, tớ khóc mất.”
“Sao cậu lại khóc chứ?”
Tôi có thể thấy khó mắt mình cay cay khi thấy sắp khóc vì súng sướng.
Nếu tôi không cảm thấy gì cho người bạn đang vui mừng cho mình thì chắc chắn là nói dối rồi.
Tôi không biết nên cảm ơn Takayuki thế nào cho đủ vì được đến đây hôm nay, và tôi thực sự không cảm ơn Takayuki đủ được.
“Ừm, giờ thì không chỉ có Takuya có bạn gái, nếu mọi người trong trường nghe được người đó là Saegusa-san, họ chắc chắn sẽ rất bất ngờ cho xem.
“À thì… Ừ, tớ cũng nghĩ vậy.”
Ừ, tôi chắc chắn mọi người sẽ rất bất ngờ khi nghe thấy bạn gái tôi là Saegusa Shion.
Tôi không biết tôi có làm vỡ bầu không khí này không.
“Nhưng mà Takayuki này, cả Shimizu-san nữa, tớ có thể nhờ các cậu điều này được không? Tớ muốn giữ bí mật là tớ và Shi-chan đang bị mật hẹn hò một thời gian được không. Chắc chắn sẽ có rất nhiều ánh mắt hướng về phía bọn tớ, nên tớ nghĩ bọn tớ nên đợi và xem xem thế nào. Tớ đã quyết rồi, vậy có được không?”
Tôi quyết định sẽ giữ kín việc tôi đang hẹn hò với Shi-chan cho mọi người biết.
Không phải là vì tôi muốn nổi bật hay để bảo vệ bản thân hay gì.
Nếu tôi không chuẩn bị cho điều đó, ngay từ đầu tôi đã không tỏ tình rồi.
Vậy, sao tôi lại làm thế? Là bởi vì tôi không muốn làm gì tổn hại đến người nổi tiếng như Shi-chan.
Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng chắc chắn nó sẽ trở thành một scandal, và Shi-chan chắc chắn sẽ gặp rắc rối.
Nên tôi nghĩ nếu che giấu mối quan hệ đó đi và xem xem mọi thứ như thế nào cũng không phải một ý tồi.
“Ừ, đúng vậy.”
Shi-chan đáp lại câu của tôi với một cái gật đầu chắc chắn.
Và rồi.
“.… Tớ nghĩ nếu theo hướng đó sẽ vui hơn, như kiểu bọn tớ có mối quan hệ bi mật nhưng lãng mạn vậy.”
Cô ấy mỉm cười với đôi gò má đang đỏ ửng, đó là thứ dễ thương hết tất thảy.
“Được, tớ hiểu rồi. Đây sẽ là bí mật của chúng ta thôi được chứ.”
Takayuki gật đầu, và Shimizu-san cũng gật đầu theo.
Dù gì thì như Takayuki nói, hôm nay đi công viên giải trí thực sự là kiểu hẹn hò cặp, và chúng tôi đều tận hưởng nó đến cùng.
Lúc đang đi trên tàu để về từ công viên giải trí, tôi nắm lấy tay của Shi-chan.
Tôi cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể của Shi-chan qua việc nắm tay và những cái chạm vai, và dù chúng tôi không nói gì nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự ấm áp của cô ấy suốt.
“Bọn tớ đi đây! Gặp lại các cậu sau!”
“Gặp lại sau!”
Lúc chúng tôi đến ga thì Takayuki bảo sẽ đưa Shimizu-san đến ga gần nhất.”
“Tớ cũng phải đi đây.”
“À, ừ, tớ rất biết ơn ngày hôm nay. Cảm ơn vì ngày hôm nay nhé…. Ừm, nhớ giữ liên lạc với tớ nhé.”
“Ừ, sau này hãy chăm sóc tớ nhé.”
Không hiểu sao tôi lại dùng kính ngữ, nhưng Shi-chan lại cười tôi rất khoái chí.
Rồi Shi-chan cũng đáp lại tôi bằng kính ngữ rồi vẫy tay chào tạm biệt tôi rồi rời đi.
Tôi không muốn rời khỏi đây tí nào, nên tôi cứ nhìn cô ấy đi đến khi không còn thấy cô ấy nữa.
Trong khi đang đi về sau khi mặt trời đã khuất bóng, tôi liền nhớ lại mọi thứ đã xảy ra hôm nay.
Lúc đầu Shi-chan hành động khá đáng ngờ mỗi khi tôi có mặt trong cửa hàng tiện lợi.
Nhưng khi chúng tôi ngồi cạnh nhau, chúng tôi đã trở thành bạn của nhau, trao đổi Lime với nhau, tặng tôi một cái áo phông có chữ kí, và thậm chí còn đến buổi biểu diễn với nhau nữa.
Chúng tôi ở cùng một nhóm trong chuyến đi dã ngoại, và sau đó chúng tôi đi karaoke và đi chơi với nhau, và chúng tôi luôn bên nhau trước khi tôi kịp nhận ra điều đó.
Rồi tôi cũng rất bất ngờ khi biết được Shi-chan chính là Shi-chan tôi hay chơi cùng hồi nhỏ.
Sau khi nghĩ lại những điều đã xảy ra từ khi quen Shi-chan, tôi không thể ngừng cười trước những kỉ niệm chúng tôi đã có.
- Ting.
Đang đi trên đường, tôi bỗng nghe thấy tiếng thông báo của Lime vang lên.
Tôi lấy điện thoại ra và kiểm tra và thấy đó là tin nhắn Lime của cô gái tôi mới chào tạm biệt.
“Cảm ơn rất nhiều vì hôm nay, Takkun. Tớ yêu cậu.”
Lúc thấy câu đó, tôi vui đến nỗi không thể không mỉm cười.
Tôi cố trả lời nhanh nhất có thể thì Shi-chan tiếp tục gửi cho tôi một tấm hình.
Tôi tự hỏi đó là gì, và khi mở tấm hình ra thì tôi thấy đó là bức ảnh kỉ niệm về mối quan hệ của tôi và Shi-chan được chụp trên đu quay đó.
Lúc nhìn lại thì tôi thấy có hơi kỳ và thực lòng tôi muốn được chụp lại, nhưng thấy khuôn mặt của Shi-chan mỉm cười hạnh phúc đang ở bên cạnh tôi thì tôi nghĩ thế cũng được.
Tôi lưu tấm hình ba lần và ngay lập tức trả lời lại.
“Nhờ có cậu nữa mà. Tớ cũng yêu cậu lắm.”
Về đến nhà, tôi nhanh chóng tắm rửa và ăn tối, rồi nằm dài trên giường.
Tôi kiểm tra điện thoại, nhưng từ lúc đó Shi-chan không trả lời gì.
Tôi có hơi lo vì mình có lỡ tiến xa quá, nhưng rồi tôi quyết không lo lắng về điều đó vì chúng tôi đã hẹn hò rồi nên có thể cô ấy đang tắm hoặc gì đấy.
Dù gì tôi cũng đã vượt qua những suy nghĩ tiêu cực đó và bắt đầu hẹn hò với Shi-chan.
Với ý nghĩ đó, tôi nằm dài trong phòng để đọc manga đến khi cảm thấy buồn ngủ
- Ting.
Âm thanh thông báo tin nhắn Lime.
Tôi cứ tò mò mãi, nên tôi nhanh chóng kiểm tra Lime và thấy nó là của Shi-chan.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, hạnh phúc, và phấn khích và mở Lime lên.
“Xin lỗi vì không nhắn lại, tớ hạnh phúc đến mức tớ có thể chết luôn ấy.”
Đúng là một câu trả lời vô cùng vô tư khiến tôi không thể không nói lên được.
Ngay khi tôi đang cười với việc đó thì có tiếng chuông điện thoại từ Shi-chan.
“Xin chào?”
”Ồ, Takkun đấy à? Xin lỗi vì đã gọi cậu như vậy.”
“Không, không sao đâu. Sao vậy?”
“Không có gì đâu, nhung tớ chỉ muốn nghe giọng của cậu thôi.”
Đã hai tiếng kể từ khi chúng tôi tách nhau rồi, nhưng Shi-chan quá dễ thương đến mức gọi tôi vì muốn nghe giọng của tôi, và tôi cảm thấy rạo rực trong lòng.
“Tớ hiểu rồi. Tớ cũng muốn nghe giọng của cậu nữa….”
“T-Thật sao?”
“Ừ, thật mà.”
”Ừ, vậy thì tốt quá….”
Giọng của Shi-chan qua điện thoại đến tai tôi làm tim tôi đập nhanh hơn.
“Ồ, phải rồi! Tớ đã để bức ảnh cậu gửi làm hình nền điện thoại rồi đấy.”
“Hả? Thật sao?”
Tất nhiên cô ấy nói đến cái bức chụp chung để kỉ niệm mối quan hệ của chúng tôi.
“... Liệu Takkun có làm thế vì tớ đúng không?”
Tôi trả lời cô ấy với một nụ cười như thể cô ấy đang trêu tôi vậy.
“Ok. Tớ cũng để điện thoại tớ như thế.”
“Tốt, chúng ta đã ở bên nhau rồi! Này Takkun, cậu có phiền nếu tớ gọi cho cậu như thế này trước giờ đi ngủ không?”
”Được, không thành vấn đề. Ý tớ là, tớ có thể gọi cho cậu được không?”
”Eh? Ừ! Được! Tất nhiên rồi! Ehehe.”
Tôi thở phào khi nghe Shi-chan trả lời vậy.
Hôm nay là ngày đầu tiên trong mối quan hệ của chúng tôi, và chúng tôi đều nói chuyện điện thoại cho đến khi cả hai buồn ngủ.
“Vậy thì, chúc ngủ ngon.”
“Ừ, găp lại cậu sau.”
Tôi lặng lẽ cúp máy với chút luyến tiếc.
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi dành nhiều thời gian trên điện thoại như thế này, nhưng nó lại vô cùng hạnh phúc.
Lúc tôi nằm lên giường thì tôi nhìn vào tấm ảnh tôi đã để làm ảnh nền.
Shi-chan đang mỉm cười hạnh phúc bên tôi, và tôi quyết kể từ giờ sẽ để cho cô ấy hạnh phúc như này.
Kết thúc Volume 2.