Ngày hôm sau.
Tôi đã đi làm lại sau một khoảng thời gian khá dài.
Ngày hôm qua, chúng tôi đã đi đến công viên giải tri, và tôi cuối cùng cũng đã thổi lộ tình cảm cho Shi-chan, và chúng tôi cũng đã hẹn hò với nhau…… Kể cả khi đã qua một đêm rồi mà tôi vẫn cảm giác ngày hôm quâ chỉ là một giấc mơ mà thôi.
Nhưng khi nghĩ về việc Shi-chan là bạn gái mình, tôi cứ tự mỉm cười mà không nói ra cho ai cả.
Tôi biết mình đang làm gì, và thành thực thì tôi đang đi hơi xa rồi.
Nhưng tôi sự muốn tôi có thể ngưng suy nghĩ về nó nữa.
Ai nghĩ rằng center của Angel Girls, một cô gái dễ thương mà tôi từng xem trên TV hồi học sơ trung lại trở thành bạn gái tôi được? Tôi cũng thế.
Tôi vừa vui, nhưng tôi không ngừng gạt bỏ được sự bất an về người tôi yêu, một người tôi yêu rất nhiều, một người không cân xứng với tôi.
Ding dong.
Cánh cửa của cửa hàng mở ra với một âm thanh vang khắp cửa hàng.
Tuy lạc trong suy nghĩ của mình, nhưng tôi xốc lại tinh thần và nói “Kính chào quý khách” như mọi khi.
Đúng như tôi dự đoán, khi tôi xem người vào cửa hàng là ai, tôi thấy đã thấy Shi-chan.
Cô ấy vẫn thường đeo khẩu trang cùng cái kính gọng dày, nhưng hôm nay thì không ….
Shi-chan đến cửa hàng tiện lợi mà không che mặt hay gì, một lớp trang điểm mỏng, và ăn mặc vô cùng chỉn chu.
“Hả?Shi-chan!”
“Ồ, Takkun kìa! Xin chào, tớ ở đây!”
Trong lúc tôi đang vô cùng bất ngờ, Shi-chan vẫy bàn tay nhỏ nhắn dễ thương với tôi.
Tôi đã nói với cô ấy là hôm nay tôi có ca làm trên Lime ngày hôm nay.
Tuy vậy, tôi vô cùng ngạc nhiên khi cô ấy đang ở mode nghiêm túc chứ không ở mode khả nghi như thường ngày nữa.
Và cô ấy trông vẫn rất dễ thương. Vô cùng dễ thương------
Trong khi nghĩ cô gái dễ thương vô cùng này là bạn gái của tôi, khuôn mặt tôi bất giác đỏ lên.
Nhưng khi bình tĩnh lại thì cũng là một điều vô cùng may mắn khi có thể nói chuyện với Shi-chan trong giờ làm thêm như vậy.
“No-Nó có hơi xấu hổ khi bị nhìn thấy đang làm việc.”
“Thật sao? Tớ nghĩ nó ngầu mà ?” Trong khi tôi đang thấy xấu hổ thì Shi-chan nói rằng cô ấy nghĩ nó ngầu. Nó càng làm tôi đỏ mặt hơn nữa.
“Thôi, tớ đi mua đồ đây, nên gặp cậu sau nhé!”
Rồi Shi-chan đi đến quầy tạp chí như những gì cô làm khi ở dạng đáng ngờ.
Không giống thường ngày, Shi-chan có vẻ có rất nhiều thời gian và thoải mái đọc cuốn tạp chí phụ nữ.
Nhưng không một ai nghĩ được một cựu idol lại đọc tạp chí ở một cửa hàng tiện lợi như vậy.
Trông nó có hơi lạ, hoặc nói đúng hơn là một cảm giác khá lạ.
Sau khi Shi-chan đọc tạp chí xong, cô ấy bỏ 2 chai nước vào giỏ hàng và mang đến quầy thu ngân.”
Cô đặt giỏ lên quầy thu ngân và nói: “Mong được giúp đỡ ạ” rồi nở một nụ cười với tôi.
Tôi mỉm cười lại và nói “Vâng thưa quý khách!” và nhanh chóng kết thúc việc thanh toán.
“Của bạn hết 258 yên.”
“Vậy thì….”
Cô ấy không còn đáng ngờ nữa, nên cô ấy không làm gì đáng ngờ cả.
Mọi cử chỉ của cô ấy bây giờ đều về lại bình thường.
Đúng vậy, giờ Shi-chan không còn làm hành động nào đáng ngờ cả, vì cô ấy là Saegusa Shion hoàn hảo mà mọi người hằng mơ ước.
….… Hmm, tôi nghĩ không còn lí do gì để làm gì kì lạ như ngày trước cả.
Khi đang nghĩ về cô ấy như thế trong đầu, tay của Shi-chan đột ngột dừng lại khi mở ví ra.
Chuyện gì vậy? Và rồi, vì lí do gì đó, cô ấy đóng ví tiền xu đang mở lại, và lôi ra một tờ 1000 yên ở bên cạnh và đưa nó cho tôi.
“... Đây ạ.”
“À, vâng.”
Tôi đã nghĩ “ Cậu vẫn không muốn từ bỏ chuyện đấy nhỉ?” Tôi lấy tờ 1000 yên và in hóa đơn.
Xong tôi đưa tiền thối lại và hoa đơn cho cô ấy.
Rồi, Shi-chan nhẹ nhàng nắm tay tôi như cách cô nhận những đồng tiền thối ấy.
Và rồi.
“...Takkun, chúc cậu may mắn với công việc làm thêm này.”
“Ư-Ừ, cảm ơn cậu, tớ sẽ cố hết sức.”
“V-Vậy nhé! Hẹn gặp lại cậu sau!”
Khi Shi-chan nghe thấy tôi trả lời, cô ấy mỉm cười hạnh phúc, nhanh chóng bỏ những đồng tiền xu vào ví, và vẫy tay rồi rời khỏi cửa hàng .
Tôi nhìn vào bàn tay tôi, nhớ lại cảm giác bàn tay của Shi-chan vẫn còn vương vẫn trong tâm trí mình.
Tôi không thể ngừng cười thầm khi nghĩ nó giống như một buổi bắt tay vói thần tượng vậy
Không, không, không, nó là kiểu khác mà, tôi cứ nói đùa thế trong đầu khi được bắt tay với Shi-chan.
Và đó là 1 Shi-chan vẫn còn hành động đáng ngờ kể cẩ khi chúng tôi đã hẹn hò.
IT: Ước gì tôi cũng như thế này. IT: Ước gì tôi cũng như thế này. IT: Chắc chị nhà mình muốn cho anh một điều bất ngờ mà không ai muốn thấy rồi. (IT: Tôi đang tưởng tượng khi đang làm deadline và làm đến đoạn này.) IT: ơ kìa, bảo không đưa như thế mà. IT: tôi cũng muốn mà. Sao đó không phải là cả tôi nữa