Tôi ngồi bên cạnh Shi-chan và cùng nhau ngắm những loạt pháo hoa bắn lên nối tiếp nhau.
Hơi ấm từ bàn tay đang nắm chặt của chúng tôi ấm áp vô cùng dù đang là mùa hè.
Tôi ước rằng khoảnh khắc này diễn ra mãi mãi trong khi đang cảm nhận hương chanh ngọt ngào của Shi-chan trong làn gió buổi đêm.
‘Đẹp thật đấy…..”
Tôi quay lại theo tiếng nói của cô ấy và thấy khuôn mặt cô ấy nở một nụ cười dịu dàng và được ánh sáng từ những quả pháo hoa.
“.…Ừ, nó đẹp thật đấy….”
Shi-chan quay đầu nhìn tôi một cách ngạc nhiên trước câu trả lời vô thức của tôi.
Và rồi ánh mắt chúng tôi gặp nhau.
Tiếng pháo hoa, cộng hưởng với cả nhịp đập của tim tôi làm nó đập nhanh hơn.
“À, ừm, thì là…”
“.… ừ.”
Một khoảng lặng kì lạ bao trùm.
Tôi cảm giác như thể mình phải nói một điều gì đó, nhưng tôi không thể thốt nên lời được.
Tôi không thể rời mắt khỏi khuôn mặt đang ửng đỏ của Shi-chan.
Tôi gần như bị cuốn hút vào đôi mắt đó của Shi-chan.
Và Shi-chan cũng vậy.
Chúng tôi dần tiến sát vào nhau--.
- Và rồi chúng tôi trao nhau nụ hôn đầu tiên.
Đôi môi mềm mại của Shi-chan đè lên môi tôi.
Có vẻ cô ấy đang thấy hồi hộp vì tôi cảm thấy cô ấy hơi run một chút.
Nhận thấy điều đó, tôi vội nắm lấy vai Shi-chan và đẩy ra xa và chỉ kịp nói lời xin lỗi tới cô ấy.
Trước lời xin lỗi vội càng vì bất ngờ hôn cô ấy, Shi-chan trông có chút ngượng ngùng, nhưng rồi lại nở một nụ cười dịu dàng với tôi.
“Cậu không cần phải xin lỗi tớ đâu. Chỉ là tớ có hơi lo vì đây là lần đầu của tớ, và tớ…. vui lắm.”
“T-Tớ hiểu rồi. ……”
Và rồi chúng tôi lại nhìn nhau thêm lần nữa, mặt của cả hai đều đỏ ửng lên.
“.… Này, chúng ta làm thêm lần nữa được không?”
“Đ-Được thôi,….”
Và rồi sau câu nói đó của Shi-chan, chúng tôi hôn nhau thêm một lần nữa
Lần này có vẻ cô ấy không còn run lên vì căng thẳng nữa.
“Xấu hổ… thật đấy.”
“...Đúng vậy nhỉ?”
Chúng tôi bật cười với nhâu.
Nụ hôn đầu của chúng tôi có vị như vị của takoyaki (IT: chắc cũng chẳng ai xa lạ gì với món takoyaki - 1 loại bánh nướng nhân bạch tuộc này cả) mà chúng tôi vừa mới ăn.
Tôi cũng cảm thấy như vậy, và khiến tôi bật cười.
Tôi nắm tay Shi-chan và cùng nhau đến ga tàu.
“Nó đẹp thật đấy, đúng không, Takkun?”
“Đúng vậy, năm sau chúng tâ cùng ngắm tiếp nhé.”
“Đồng ý!”
Trước nụ cười của Shi-chan khi cô ấy nói cô rất mong chờ nó làm tôi bất giác cười theo.
Tôi nghĩ sẽ rất tuyệt nếu chúng tôi đến đây vầ gặp nhau thêm lần nữa.
Và tại sao đường về lại gần như vậy cơ chứ?
Chúng tôi đã đến nhà ga trong chớp mắt.
“.…. Tạm biệt.”
“Ừm.”
Chúng tôi nói chuyện với nhau một lát, và Shi-chan vẫy tay với tôi vầ rời đi.
“Ờm, chờ chút đã Shi-chan!”
Tôi chưa muốn tạm biệt cô ấy.
Có và điều tôi rất muốn nói với cô ấy nên tôi mới gọi cô ấy lại.
“.…. Tớ có thể nói chuyện với cậu thêm chút nữa được không?”
“.…. Được thôi, tớ cũng muốn nói chuyện với cậu lắm.”
Shi-chan mỉm cười bẽn lẽn.
Và chúng tôi ngồi xuống ghế ở nhà ga mà chúng tôi nói với nhau lúc trước.
“Vậy, cậu muốn nói về chuyện gì?” Tôi nhanh chóng nói chuyện với cô ấy trước.
Tôi nói với cô ấy điều mà tôi muốn nói ấy.
“Thì, cảm ơn cậu vì mọi thứ.”
“Eh?”
Shi-chan bất ngờ trước câu nói bất ngờ của tôi.
“Khi chúng ta cùng xem pháo hoa, tớ đã tưởng Shi-chan sẽ nói lời chia tay với tớ. Tớ đã chạy trốn khỏi những lời đó và chạy về nhà. Và cuối cùng tớ đã không gặp Shi-chan kể từ ngày hè đó. Nhưng cậu đã trở thành idol vì tớ để tớ có thể tìm thấy cậu, và giờ cậu đã quay lại với tớ như vậy. Cậu thậm chí đã bỏ nghề idol đi nữa.. Vậy nên, tớ không biết nói gì, ngoài việc cảm ơn cậu vì mọi thứ cả.
Tôi nói hết tất cả những gì tôi đã nghĩ trong đầu.
Tôi đã nghĩ rằng mùa hè này tôi sẽ làm cho Shi-chan thật vui vẻ, nhưng nghĩ lại thì, cô ấy đã cho tôi tất cả những điều đó.
Vậy nên tôi muốn nói lời cảm ơn vì mọi việc đó.
Đôi mắt của Shi-chan mở to mắt ngạc nhiên.
Cô ấy nhẹ nhàng mỉm cười và nói với tôi
“Không đâu, Takkun. Tớ không có nói lời tạm biệt hồi đó.”
“Hả?”
Tôi đã rất bất ngờ trước câu nói đó của Shi-chan.
“Tớ chỉ muốn nói là, “Tớ chắc chắn năm sau sẽ quay lại.” “
Cô ấy cười với tôi và tôi không thể rời mắt khỏi cô ấy.
Vậy là tớ đã hiểu rồi.
Cậu cũng giống tớ đấy Shi-chan à.
Nếu lúc đó tôi có đủ dũng khí thì chúng tôi đã có thể bên nhau sớm hơn rồi.
Khi nghĩ đến đấy tôi thấy vừa có lỗi mà lại vừa vui.
“Và hơn nữa, việc thành idol và bỏ nó là quyết định của riêng tớ. Tớ làm điều này là vì tớ muốn thế. Vậy nên cậu không cần áy náy hay gì cả đâu.”
Shi-chan mỉm cười và tiếp tục nói.
“Vậy nên, cảm ơn cậu vì đã luôn bên tớ. Vì có cậu nên tớ muốn dành tất cả thời gian của kì nghỉ hè này một cách vui vẻ, và cậu đã cho tớ rất nhiều niềm vui.”
Những lời của Shi-chan lầm tôi thấy hơi ngại.
Tôi rất vui vì biết được điều mình mong muốn là làm cho Shi-chan thực sự hạnh phúc đã thành hiện thực rồi. (IT: Rồi giờ xem thế nào cưới nhau luôn đi cho nóng.)
“Tạm biệt.”
“Ừ.”
“ “Hãy chiếu cố tớ nhé.” “
Chúng tôi cùng nhau nói lên cùng một câu.
Nó cũng khá vui nên chúng tôi cùng cười phá lên.
Buổi bắn pháo hoa đã kết thúc và mùa hè sắp kết thúc, nhưng lần này chúng tôi không phải rời xa nhau nữa.
Đó là lí do tình yêu của chúng tôi vẫn ở giai đoạn đầu tiên.
Tôi cá chắc Shi-chan cũng thấy thế.
Chúng tôi nhìn nhau, và chúng tôi dần dần tiền gần tới nhau ---
-- và rồi chúng tôi từ từ hôn nhau.