Nanatsu No Maken Ga Shihai Suru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1282

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Tập 01 - Chương mở đầu

Không thể né tránh, không thể chống đỡ, đó chắc chắn sẽ là đòn chí tử.

Nếu có thể đạt tới cảnh giới này chỉ trong phạm vi một bước và một cây trượng thì đó chính là ma kiếm.

---Lanoff Sevarts, Thủy tổ của lưu phái ma pháp kiếm Lanoff.

Từng có người nói rằng, một ngôi sao càng tỏa sáng thì càng dễ dàng trụy lạc trong trời đêm.

Đêm trăng non dài dẳng, khiến cô gái nhớ tới câu nói này.

Cô không tự luyến tới mức tự ví mình như ánh sao sáng trên trời--- nhưng mà những kẻ biết cô là ai thì lại không nghĩ như vậy. Mọi cuộc đi săn đều phải chuẩn bị thật chu đáo cho phù hợp với đối tượng tương ứng, dù cho con mồi có là người hay thú cũng đều như vậy. Nếu như đối thủ là sao sáng trên bầu trời thì tất nhiên cần phải sẵn sàng hơn xa những con mồi bình thường khác.

Đêm nay, khi hành động, "bọn họ" cũng tuân thủ theo nguyên tắc này. Vậy nên khi cô gái nhìn thấy đội hình không một kẽ hở đó đã phải thẳng thắng thật lòng nghĩ về nó rằng --- "Nếu là những người này thì quả thật là có thể bắn hạ cả những vì sao."

"---A...---!"

Khi cô gái băng xuyên qua khu rừng, trong trận đuổi giết, cô lọt vào sự tấn công của một bộ móng vuốt lớn vươn ra từ bóng tối. Mặc dù cô đã lập tức xoay người lấy trượng kiếm chống đỡ nhưng sức mạnh to lớn không thể cản lại hoàn toàn vẫn đánh cô bay đi. Móng vuốt lớn phá vỡ không khí, dự định thừa dịp hai chân cô gái rời khỏi mặt đất không thể phòng ngự mà đuổi theo---

"--- Kengg... g...!"

Cô gái "dùng sức đạp một bước giữa không trung", lấy trượng kiếm ngăn cản bằng cả hai tay. Trước khi xé nát con mồi, móng vuốt lớn đã bị chém ngược đứt làm hai nửa. Lợi dụng khoảnh khắc thế công của kẻ thù bị đánh gãy mất, cô nhanh chóng tiếp đất chuẩn bị phản công.

"---Hả?"

Một luồng sương mù màu đen phá vỡ động tác của cô gái. Vào khoảnh khắc ngay trước khi nhìn thấy sương đen, nhờ vào cảm giác ớn lạnh ập đến nên cô đã xoay người né tránh, nhưng như vậy vẫn không thể tránh thoát hoàn toàn, cảm giác khó chịu đến sởn hết gai óc từ vai trái bị sương đen lướt qua truyền tới khiến toàn thân cô nổi cả da gà--- nhưng cô thậm chí còn không có thừa thời gian đâu để mà chú ý tới việc này.

"Lấy gỗ làm củi (Fortis), Làm tan chảy đất đá (Franma), thi triển nhiệt lượng thiêu đốt hoàn toàn (Maxime)."

Ngọn lửa khủng khiếp như thác đổ xuống đỉnh đầu cô. Nhiệt lượng đáng sợ vượt quá thường thức như gợn sóng sinh ra từ biển lửa, thiêu rụi cây cối xung quanh thành tro tàn chỉ trong nháy mắt. Cô gái dùng trượng kiếm ở cả hai tay để đối phó --- cô "khuấy động ngọn lửa để phân tán nó", khiến một phần nhiệt lượng chuyển hướng sang nơi khác. Mặt đất hóa thành dung nham sôi trào, chỉ có nơi cô đứng là không hề hấn gì tựa như hòn đảo đơn độc bị cô lập.

"---Thật khó cho cô khi có thể sống tới bây giờ. Nhưng có vùng vẩy thế nào thì cũng vô dụng thôi."

Chu vi xung quanh bỗng vang lên giọng điệu trào phúng của một gã đàn ông. Cô gái vừa nhấc đầu liền nhận ra bầu trời đêm âm u giờ đã được soi rọi trong ánh sáng mạnh mẽ mang màu xanh trắng --- nơi đó treo lấy một mặt trăng to lớn vốn dĩ không thể tồn tại trong đêm trăng non.

Hiển nhiên thứ đó không phải thiên thể, đó chỉ là một quả cầu ánh sáng được tạo ra bởi ma pháp. Mặc cho đây chỉ là một ma pháp cơ bản tới mức cả một học sinh cũng có thể thực hiện, nó vẫn khiến người ta cảm thấy sợ hãi --- sợ hãi thứ sức mạnh kinh khủng của kẻ có thể khiến ma pháp chiếu sáng trở thành ánh trăng.

Dưới ánh sáng huyền dịu của mặt trăng giả dối hiện ra hình bóng của sáu người. Có người đứng trên đỉnh ngọn cây cao chót vót, có người ngồi trên cán chổi đang bay giữa không trung, còn có cả người đứng trên bờ vai của một "vật thể bí ẩn" to lớn. Những kẻ âm mưu bắn hạ sao trời đưa mắt nhìn xuống cô gái từ vị trí của họ.

"---A...---"

Vai trái cô gái --- nơi vừa bị sương đen lướt qua, đột nhiên ngứa ngáy không chịu nổi. Vừa cảm thấy không đúng lắm, một tiếng cười khanh khách liền vang lên bên dưới lớp vải áo --- ngay sau khi xé bỏ lớp vải, phát hiện nơi đó đã mọc ra một "bộ mặt vặn vẹo cực độ" to bằng nắm tay trẻ con.

Không một chút do dự, cô gái liền chém rời khối u dị dạng mọc ra trên người cùng với cả bả vai của chính mình. Khối thịt rơi xuống mặt đất cùng âm thanh máu bắn tung tóe, một trong sáu bóng người chứng kiến cảnh tượng đó, thương tiếc lên tiếng:

"A... A... A... A...--- Thật quá đáng, sao lại chém mất chứ. Cô đơn quá, tịch mịch quá. Sao không để nó và ngươi hòa làm một."

Âm thanh bất ổn tựa như tiếng của một con dê dập nát thanh quản. Giống như thiếu nữ, lại giống như bà cụ, giống như đang khóc, lại tựa như cười--- có lẽ việc phân biệt sớm đã không còn ý nghĩa gì. Như là âm thanh của một linh hồn tà ác, chỉ miễn cưỡng nghe hiểu là ngôn ngữ của nhân loại.

"Này mụ già, không lẽ mụ chỉ định đi theo để chiếu đèn cho sáng thôi sao, thật là lớn lối..."

Người vừa lên tiếng là một cô gái có giọng điệu chứa đầy ác ý. Dưới ánh trăng trắng xanh, hình dáng của cô được chiếu rọi, phần thân thể từ bả vai trở xuống rõ ràng đã vượt khỏi hình thức của loài người. Đôi tay phát triển to lớn lạ thường có tới tận năm khớp, những chiếc vuốt to lớn nối liền một thể với với ngón tay hệt như những lưỡi dao sắc lẹm. Cả cái bị chặt đứt trong lần giao tranh ban nãy cũng đã thoáng cái mọc lại như chưa hề bị thương tổn gì.

"..."

Mặc dù bị khiêu khích, một bóng người khác vẫn lặng yên không hề lên tiếng, chỉ giơ cao ma trượng trong tay. Rõ ràng bóng người đó sở hữu lượng ma lực không hề tầm thường, nhưng lại chỉ muốn duy trì quả cầu ánh sáng. Ngược chiều với ánh sáng, không thể thấy rõ nét mặt của người đó, chỉ có thể dựa vào dáng đứng nghiêm nghị kia để dự đoán rằng đây là một người nghiêm túc.

"Mọi người cứ tự ý thể hiện đi! A... Ha ha ha ha ha ha ha!"

Một lão già giống như một đứa trẻ ngây thơ vô tội há miệng cười to. Vật thể "khổng lồ" có bóng người nhỏ bé ngồi trên vai bắt đầu chậm chạp chuyển động đứng dậy, vươn đôi tay to lớn của mình về phía cô gái hệt như một đứa trẻ đang bắt châu chấu. 

"---Đứt đoạn đi!"

Cô gái chính diện chống lại đôi tay của kẻ khổng lồ. Ánh kiếm lóe lên, tôi tay lớn vốn muốn chộp bắt cô gái bị chém thành muôn đoạn, hóa thành vô số khối đất vụn rơi xuống mặt đất. Cô gái lập tức nhảy lên cánh tay to lớn đã mất đi bàn tay, phóng nhanh lên trước, mắt nhìn trừng trừng kẻ thù trước mặt---

"■■■(dừng lại)!"

Cơ thể bỗng chốc không thể di chuyển được nữa. Thứ trói buộc cô không phải nguyền rủa mà là thứ mệnh lệnh càng gần với căn nguyên hơn, "đình chỉ". Cô gái kinh ngạc quay đầu nhìn lại..., nhưng không phải để nhìn lão già vừa khống chế mình mà là một bóng người khác.

"Làm tốt lắm mấy lão già...--- tiền bối này, tôi sắp tung đòn hiểm đấy!"

Bóng người dị dạng thừa dịp cô gái tạm thời dừng hoạt động mà đến gần, siết chặt bộ vuốt đã hòa làm một với bàn tay lại, vung thẳng nắm đấm vào con mồi không chút do dự, âm thanh trầm thấp của thịt và xương đầu nát bấy vang lên --- cô gái không thể chống lại thứ sức mạnh này, cứ như vậy mà bị đánh rơi về mặt đất.

"---Ặc a... A... A... A...! Đau quá đi mất, đau chết ta rồi, thật độc ác mà a... A... A... A...!"

Kể cả như vậy, cô gái cũng không có ý định bó tay chịu trói. Bóng người dị dạng hét lớn, cánh tay phải bên dưới bả vai bị cắt nát, vô lực rũ xuống. Đó là món quà mà cô gái để lại khi bị trúng đòn.

"---A...! Ha, a...---!"

Cô gái đạp vào không trung một cái, tránh việc để bản thân rơi vào dung nham bên dưới, xoay người vài vòng khi tiếp đất để giảm thiểu lực va chạm. Cô miễn cưỡng sống sót nhưng --- rõ ràng đã bị trọng thương.

Toàn bộ cơ thể cô đều đang run lên, tròng mắt cũng bị tơ máu nhuộm đỏ, miệng vết thương trên bả vai do việc chém rụng gương mặt vặn vẹo kia để lại vẫn đang không ngừng chảy máu, trên người còn có vô số vết thương khác. Tình trạng này đã vượt xa khỏi phạm trù đau nhức rồi, thậm chí khiến cô nhịn cười không được, vươn người đứng lên --- bản thân mình vậy mà vẫn còn sống, nói thẳng thì việc này cứ như một trò đùa vậy.

Cô gái hiểu rất rõ, một chọi sáu cơ bản là không có phần thắng, ngay cả hy vọng chạy trốn cũng rất mong manh, nhưng mà --- cô không có ý định bỏ cuộc, một chút cũng không. Là một ma pháp sư, bản thân cô đã từng trải qua rất nhiều trận chiến khiến người ta tuyệt vọng, chẳng qua tình huống lần này có hơi nghiêm trọng hơn chút mà thôi.

"---A... A... A... A... A...!"

Quan trọng nhất là cô đã thề rồi --- phải kết thúc cái kiểu sống này bằng cuộc đời cô. Không thể đẩy việc mình chưa hoàn thành cho thế hệ tiếp theo được. Lời thề này không cho phép cô khuất phục. Cô để cho ma lực tuần hoàn mãnh liệt trong cơ thể, ép buộc bản thân dứng dậy---

"Tiền bối, bên này!"

Cô gái nghe thấy một âm thanh quen thuộc, ngay sau đó, ánh sáng lóe mắt quét qua chiến trường. Một luồng sáng dữ dội được tạo ra từ ma pháp xe rách đêm tối, nhuộm trắng tầm mắt --- thừa cơ hội ấy, một người nào đó kéo tay cô gái trốn khỏi nơi này.

Sau một hồi chạy trong khu rừng âm u, cô gái được đưa tới một cái hang đào trên mặt đất. Cùng nhảy vào đó với người mang theo mình chạy trốn, hai người vẫn không hề giảm tốc độ lại, vẫn một mực chạy thẳng. Tới tận khi chạy được một đoạn dài, kéo được chút khoảng cách với bọn thợ săn đang truy đuổi, hai người bọn họ mới dừng lại.

"...Được, được cứu rồi. Không ngờ là còn có thể trốn khỏi cái địa ngục đó, thở dốc chút đã."

Dù cho đang nói chuyện, cô gái vẫn không quên đề phòng nhìn quanh quất xung quanh --- mặc dù nơi này là sâu trong hang động, nhưng nhờ vào những ngọn đèn đá khoáng nên cũng khá là sáng sủa, có thể nhận ra nơi đây là một công trình nhân tạo.

"Không lập tức đuổi tới... Xem ra bọn họ cũng không biết chỗ này. Đây là lối thoát mà cậu chuẩn bị từ trước sau? Ấn tượng thật, rốt cuộc là tại sao--- A!"

Cô gái khâm phục cảm thán, ngay sau đó liền cảm thấy cơ thể bị sự bỏng cháy đâm xuyên qua.

"---En, my ---?"

Bằng giọng điệu run rẩy, cô gái gọi tên bạn mình, đồng thời đưa ánh mắt mờ mịt xuống dưới lồng ngực --- đó là mũi kiếm. Là lưỡi của một thanh trượng kiếm đâm qua phần lưng, xuyên qua nội tạng, phủ đầy máu tươi của chính mình.

"...Xin lỗi, mình chỉ có thể làm vậy."

Sau lưng truyền tới tiếng nuốt nước bọt. Nghe tới chỗ này, cô gái cuối cùng cũng hiểu --- kẻ thù không chỉ có sáu mà thôi. Giữa những kẻ muốn giết mình, những kẻ có ý định bắn hạ sao trời mà tập hợp lại kia, kẻ này chính là át chủ bài.

"Nhưng mà cậu yên tâm đi... Dù chỉ là một mảnh linh hồn, mình cũng sẽ không giao cậu cho bọn họ đâu."

Kẻ thủ ác ôm chầm lấy cô gái từ phía sau. Dù cho lưỡi kiếm đã đâm xuyên qua thì phần cảm xúc ẩn chứa trong lòng vẫn không hề pha tạp một chút giả dối. Đúng vậy --- cũng vì thế mà cô vẫn luôn không nhận ra.

"Mình vẫn luôn, vẫn luôn ngưỡng mộ cậu --- tiền bối, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở cạnh nhau."

Đối phương mở miệng nói như vậy, đôi mắt kia mới là vực thẳm đen tối nhất đêm nay. Trong ý thức dần mờ đi, cô gái cảm thấy linh hồn mình dang bị vực thẳm kia từ từ nuốt chửng.