Nanatsu No Maken Ga Shihai Suru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 102

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5317

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9138

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10035

Tập 01 - Chương 1.2 : Lễ khai giảng (2)

"---? Sao thế, sao lại không nói gì? Không phải mấy cậu muốn nghe chuyện của mấy con troll à?"

Thiếu nữ tóc lọn nghiêng đầu bối rối, bầu không khí giữa ba người bắt đầu trở nên kỳ lạ. Oliver đứng nhìn nãy giờ cũng cảm thấy hơi lo lắng --- không dễ gì mới có thể tham gia khai giảng, nếu mọi chuyện mà tiếp tục phát triển theo xu thế này thì không hay lắm.

Hơi suy ngẫm một chút, cậu quyết định tham gia vào cuộc tranh luận trước mặt.

"Khụ--- này, các cậu nghe tớ nói chút đi, mặc dù tranh luận là chuyện thường ngày giữa học viên với nhau, nhưng hôm nay là ngày lễ khai giảng đáng nên chúc mừng, phồng má hay xụ mặt không hợp với không khí này đâu."

Vừa nói, Oliver vừa rút thanh bạch trượng từ trên eo ra. Cậu cố nở một nụ cười tỏ vẻ thân thiện.

"Nên là --- các cậu xem cái này rồi lại vui vẻ lên như trước nhé?"

Mặc kệ việc giọng mình có hơi cứng ngắc do khẩn trương, cậu nhẹ nhàng vung vẩy chiếc bạch trượng trên tay.

"Xù lông nào (Comarusal)!"

Oliver cao giọng đọc ma chú --- nháy mắt sau đó, từ cổ cậu mọc ra một lốp lông bờm dày mượt.

"Ồ!"

"A... Oa!"

Hai người kinh ngạc mở to mắt. Giữa lúc Oliver nghĩ thầm "Được rồi, phản ứng không tệ", thiếu nữ tóc xoăn liền nhích gần tới chỗ cậu.

"Thật ấn tượng! Đó là ứng dụng của ma chú biến hình phải không! Cậu có thể làm tới trình độ này luôn kia à...!"

"Ừm~ cậu phải khéo lắm mới biến ra được lông bờm ha. Trước kia tớ cũng có thử biến hình, nhưng chỉ có nửa mặt dưới biến thành mèo. Lần đó thảm quá trời."

Hai người nói lên cảm tưởng của mình, hiếu kỳ nghịch lông bờm của Oliver. Phản ứng ngoài dự liệu này khiến thiếu niên nở một nụ cười mờ ám:

"...A, không thấy buồn cười sao?"

"Ồ? --- Ừ, buồn cười... Nhưng hơn cả buồn cười."

"Tớ chỉ hiểu là kỹ thuật của cậu rất tốt."

Hai người thành thật bày tỏ suy nghĩ không chút ác ý nào của mình. Oliver hạ vai xuống một cách thất vọng, lần này là thiếu nữ tóc lọn tiến tới chỗ cậu.

"Cậu giỏi thật nhỉ. Thứ cậu vừa biểu diễn là ma pháp cải biên từ "Rậm Rạp Hóa (Lanarusal)" của ngài Brigde phải không?"

"---Cậu cũng đi xem à?"

"Ừ, tớ cũng rất thích hài kịch ma pháp. Xem ra chúng ta rất hợp nhau. Lần đầu tớ thấy phân cảnh đó, tớ đã cười một lúc lâu đấy."

Vừa nói, thiếu nữ tóc lọn vừa cười như đang nhớ lại tình cảnh lúc ấy. Việc này khiến Oliver càng thất vọng hơn --- bởi vì khi xem bản nguyên gốc, thiếu nữ có cười lớn, nhưng bản cải biên của cậu lại không thể làm cô nở nụ cười.

"...Xin lỗi. Các cậu có thể xem lúc nãy chưa từng xảy ra chuyện gì được không?"

"Ơ, tại sao chứ? Cậu rất giỏi mà. Tớ thật sự phục cậu đấy."

Hiện tại Oliver đã không nghe lọt bất kỳ lời khen nào nữa, cậu thất vọng ngồi xổm xuống đất. Mái bờm xuất sắc mà cậu biến ra sau nhiều lần luyện tập cũng u buồn nhẹ bay theo gió.

"Này, đừng có thất vọng thế. Cậu nhìn xem, bọn này không còn cãi nhau nữa."

Thiếu niên cao lớn vội vàng an ủi, nhờ vậy mà Oliver mới phấn chấn trở lại. Cậu đọc ma chú giải trừ để khiến mái bờm biến mất rồi quay lại nhìn thiếu nữ tóc lọn.

"Tóm lại là vấn đề đã được giải quyết... Xin lỗi, khi nãy ồn ào quá."

"Ừm. Các cậu hiểu là được rồi."

Thiếu nữ tóc lọn nở một nụ cười ưu nhã, gật đầu nói, chắc chắn rằng mọi chuyện đã kết thúc, cô mới xoay người lại.

"Diễu hành đã tiến hành được một nửa, chúng ta cũng nên đi tiếp được rồi. Hy vọng mọi người không làm nhiễu loạn hàng ngũ, để tất cả đều đến được trường học."

Nói xong, thiếu nữ tóc lọn ung dung nhấc chân bước đi. Oliver nhìn theo bóng lưng của cô một hồi rồi lại quay sang nhìn đoàn diễu hành.

"Nhóm người phía trước bắt đầu di chuyển rồi. Cậu ấy nói đúng, chúng ta cũng nên kết thúc việc chiêm ngưỡng đoàn diễu hành thôi."

"Ồ, kết thúc sao? Chờ đã, chờ đã, để mình xem thêm chút nữa."

Thiếu nữ tóc xoan tiếp tục rướn người, nhìn chăm chăm vào một góc của đoàn diễu hành. Thiếu niên cao lớn quay sang nói với cô:

"Tớ biết là cậu không vui, nhưng vẫn nên đi thôi. Chỉ cần đi học ở Kimberley thì sau này sẽ còn gặp phải nhiều chuyện thế này nữa."

"Mình biết chứ... Nhưng mình rất để ý đứa trẻ ấy! Nghe cô gái kia nói xong mình mới phát hiện, hình như nó đang đau đớn lắm..."

Thiếu nữ tóc xoăn vừa nhìn con troll vừa nói. Vừa nãy, thiếu nữ tóc lọn kia có bảo "tâm trạng bất ổn của con troll đó khá là đáng lo ngại", điều này dường khiến cô vô cùng để ý, hai tên thiếu niên nhún vai, lúc hai người vừa định nói "dù sao thì cũng một lúc nữa thì phía trước mới di chuyển đi hết" rồi dời mắt đi nơi khác.

--- Điên cuồng chạy tới trước (Iias).

"---Ồ?"

Một sự tê liệt bỗng chạy dọc theo hai chân thiếu nữ tóc xoăn, và rồi --- cô bất ngờ không thể điều khiển được cơ thể của mình nữa, cứ như vậy mà chạy khỏi đội ngũ, thẳng về phía trước.

"Này! Cậu làm gì thế...!"

"Mau dừng lại! Đừng tới gần đoàn diễu hành quá!"

Hai tên thiếu niên phản ứng chậm một nhịp, khi phát hiện ra mới đồng thanh kêu lớn, nhưng thiếu nữ tóc xoăn không hề dừng lại, cô chỉ miễn cưỡng có thể khống đế đầu và cổ, lắc lắc liên tục.

"Mình, mình biết! Mình biết nhưng mà --- chân mình không nghe lời ---!"

Thiếu nữ hét lớn. Oliver và thiếu niên cao lớn cảm thấy tình huống bất thường, cùng nhau nhảy ra ngoài. Bọn họ không thèm nhìn đám tân sinh đang kinh ngạc ra mặt khác, hết sức đuổi theo thiếu nữ --- nhưng lúc này, cảnh tượng bên phía đoàn diễu hành khiến hai người kinh hãi.

"...? Này! Con troll kia đang chạy qua đây hả?"

Thiếu niên cao lớn sợ hãi há mồm nói. Đúng như lời cậu, á nhân thân hình cao lớn mà vừa nãy họ còn thảo luận đang lao qua bên này trên bước chân nặng nề của nó --- không chỉ có vậy, sau lưng con troll còn xảy ra chuyện khác nữa.

"Grừ... ưưưư!"

"Gràoooo!"

Hai con ma khuyển (warg) nhảy ra khỏi đoàn diễu hành, đuổi theo con troll, cùng chạy qua bên này --- bọn chúng có tập tính duy trì trật tự quần thể rất mạnh, nên thường đảm nhiệm vai trò giống như những chú chó Shepherd trong các trường hợp dạng này. Tiếng kêu gào kịch liệt của chúng bây giờ là đang cảnh cáo con troll rằng "lập tức trở về đoàn".

Nhưng á nhân to lớn không thèm để ý lời cảnh cáo của lũ warg, hoàn toàn không có ý định dừng lại. Một con warg tức giận, nó sử dụng hành động cứ rắn, cắn chặt vào cổ chân con troll. Lực cắn của warg đủ mạnh để cắn đứt cả cổ người.

"---Gràoo!"

Trong nháy mắt tiếp theo. Nắm tay thô kệch phá vỡ không khí lao xuống, biến thân thể con warg thành một khối thịt vặn vẹo uốn éo.

"Ầm---!"

"...!"

Giữa nắm tay và mặt đất chỉ còn lại cái xác warg đã hoàn toàn biến dạng. Xương đầu vỡ vụn, thân thể nát bấy, khung cảnh thịt nát xương tan này làm thiếu niên cao lớn nhíu mày thật chặt. Oliver chạy ngay bên cạnh bỗng nhiên nhớ tới một kiến thức mà mình đã từng học.

Đó là một vấn đề nổi tiếng "sinh vật ma pháp giết người nhiều nhất trên thế giới này là gì?" Ma pháp sư thông thường hay cho ra đáp án là rồng (dragon) hoặc thú khổng lồ (behemoth) --- nhưng cái này và hiện thực lại tương đối xa vời. Nơi sinh sống của những sinh vật ma pháp cao cấp này không hề có liên quan tới loài người.

Vậy thì đáp án chính xác là gì đây --- kết quả có lẽ sẽ làm đa số cảm thấy thất vọng, bởi lẽ những cái tên đứng đầu vô cùng quen thuộc. Cái tên đứng đầu thuộc về kobold, giống loài với lợi thế sinh sản và quần thể, xếp thứ ba là tiểu quỷ (bogey), chúng sử dụng bộ óc ranh mãnh để lừa con người vào bẫy. Lượng người mất mạng trên tay lũ sinh vật mà mỗi cá thể của chúng không có gì kiệt xuất này phải lên đến bốn chữ số mỗi năm. Mặc dù người chết phần lớn là dân thường, nhưng cũng có rất nhiều những trường hợp ma pháp sư còn chưa trưởng thành không cẩn thận mà gặp phải bất trắc.

Xếp thứ 2 trong danh sách... Mặc dù nếu xếp về mức độ hung hãn và sinh sản thì kém xa hai cái tên kia, nhưng dáng người cao to, lực tay mạnh mẽ cùng sức chịu đựng dẻo dai của chúng là không ai bì được. Chúng chỉ có trí tuệ ngang với một đứa trẻ loài người bảy tuổi nhưng "thân thể khổng lồ vượt trên ba mét là yếu tố không thể xem thường". Thú hoang với kích thước tương đương còn có thể đi săn bằng cạm bẫy, nhưng lũ sinh vật này thậm chí đôi khi còn tự mình thiết lập cạm bẫy.

"Gr... aaaoooooo---!"

Sinh vật đó chính là troll. Những gã hàng xóm trầm tính của loài người. Sức mạnh to lớn và trí óc dễ điều khiển chính là nguyên do loài người xâm lấn và thử biến chúng như gia súc.

Thiếu nữ tóc xoăn nói không sai, troll không có sở thích tấn công loài người. Ngay cả như vậy, hàng năm vẫn có rất nhiều người chết --- đa phần đều là những kẻ âm mưu bắt bọn chúng rồi lọt vào đánh trả.

"Gyaaa---!"

Bàn tay to cộ chộp lấy con warg còn lại và bốp chết nó. Tiếng kêu thảm thiết buộc hai tên thiếu niên phải đối mặt với hiện thực đẫm máu.

"...Này, cái..."

"...Ừ. Hình như là mất lý trí rồi...!"

Ngay khi nhận ra sự thật này, Oliver rút thanh trượng kiếm bên eo ra khỏi vỏ. Khác với cây bạch trượng cậu vừa sử dụng, thanh kiếm ngắn bao hàm cả chức nangi của một cây gậy phép này --- là vũ khí lợi hại tượng trưng cho ma pháp sư hiện đại. Một khi một ma pháp sư đã rút trượng kiếm thì có nghĩa là cuộc chiến đã bắt đầu.

Một bên khác --- thiếu nữ tóc xoăn bị thế lực bí ẩn điều khiển lao đi điên cuồng trước mặt hai người còn chưa hiểu được tình huống hiện tại mà mình gặp phải.

"Chuyện gì thế này, chuyện gì thế này! Rốt cuộc là có chuyện gì thế này--- a... Ơ...?"

Hai chân vốn không nghe điều khiển đột ngột dừng lại, khiến thiếu nữ ngã phịch ra đất. Cô không cách nào phản ứng kịp, lăn vài vòng trên đất, mãi đến khi lăn vào bụi cỏ mới có thể dừng lại.

"A... Cuối, cuối cùng cũng dừng lại rồi --- a, đau quá...!"

Thiếu nữ nhổ ra một hơi, một cơn đau dữ dội từ hai mắt cá chân đã đạt được tự do truyền tới. Lúc té ngã cô đã khiến chân mình bị thương nên hiện tại chỉ có thể cắn răng chịu đựng, chậm chạp nhướn nửa người trên dậy, và rồi---

"---Ơ---!"

Gần ngay trước mắt, cô nhìn thấy "nó" --- bức tường thịt màu xanh lục đứng sững như núi, cùng một đôi mắt cũng đang nhìn lại cô, một đôi mắt sung huyết ngập tràn căm hận. Con troll tràn đầy ác ý trước mặt, cơ thể khổng lồ và hơi thở mà nó nhổ ra hoàn toàn khác xa người bạn thân quen ở quê nhà của cô.

"...A... Ư, a..."

"Này! Cậu chạy mau đi!"

Oliver chỉa mũi trượng kiếm thẳng vào con troll, hét lớn, nhưng thiếu nữ không cách nào di chuyển được. Thay vì nói là do chân bị thương thì nói rằng nỗi sợ hãi hạn chế hành động của cô sẽ chính xác hơn. Thiếu nữ cứng đờ, tới nỗi cả hít thở cũng gặp khó khăn --- á nhân trước mặt cô vô tình nhấc bàn chân thô kệch to lớn lên, dự định giẫm bẹp cô.

"Chết tiệt, không kịp rồi---!"

Khoảng cách xa như vậy, cơ bản là không thể cứu được thiếu nữ. Dù biết rõ điều đó, Oliver vẫn chuẩn bị phát động ma pháp tấn công mà không giữ chút hy vọng nào, ngay khoảnh khắc đó---

"Ha... A... Aah!"

Vượt ngoài suy nghĩ của mọi người, một bóng người dũng cảm lao vào giữa thiếu nữ và con troll.

"...?"

Tiếng hét của người đó làm không khí lay động. Tình cảnh trước mắt khiến Oliver kinh ngạc lớn --- thiếu nữ Azian kia đang chặn ngay trước con troll để bảo vệ thiếu nữ tóc xoăn. Bị khí thế của cô nhằm thẳng vào, con troll nhất thời không thể di chuyển.

"...Đùa hả? Cô samurai kia làm con troll bất động chỉ bằng khí thế kìa."

Thiếu niên cao lớn nắm lấy thanh trượng kiếm đã rút ra khỏi vỏ của mình, nói với giọng điệu cứng đờ. Thiếu nữ Azian không hề biết gì tới sự ngạc nhiên mà mình đã gây ra cho hai người kia, cô cẩn thận đối mặt với con troll, đồng thời nói với thiếu nữ sau lưng:

"---Quý cô, cô có cách đứng lên bỏ chạy không?"

Tiếng Yelglish của thiếu nữ Azian trang trọng một cách khó hiểu, ngữ điệu cũng rất đặc biệt. Thiếu nữ tóc xoăn nghe xong mới sực tỉnh, đồng thời chuẩn bị đứng dậy --- rồi nhận ra chân mình không còn chút sức lực nào.

"Không, không được --- hết cách, mình bị dọa chân mềm hết cả ra rồi...! Mặc kệ mình, cậu mau trốn đi! Tiếp tục thế này thì cả cậu cũng liên lụy mất---"

"Ừm, vậy sao..."

Thiếu nữ Azian đáp lại trong khi nhìn chằm chằm vào con troll, thoạt nhìn thì không có vẻ gì là sợ sệt hế. Rồi ---

"Đã vậy thì xin quý cô hãy thư giản sau lưng tại hạ."

Thiếu nữ đưa tay phải nắm lấy chuôi đao trên eo trái --- cô đẩy lưỡi đao với một chuyển động uyển chuyển, chậm rãi rút đao ra.

"Hộc, hộc... Cô, cô ấy rút katana ra kìa. Cô samurai đó không định đánh nhau đó chứ?"

Người lên tiếng không phải Oliver, cũng không phải thiếu niên cao lớn. Oliver kinh ngạc quay đầu, phát hiện thiếu niên đeo kính vừa nãy vậy mà cũng thở dốc chạy theo sau họ. Ngat sau đó --- thiếu nữ tóc lọn cảm thấy tình huống bất thường cũng chạy tới, không hề do dự đứng trước mặt họ.

"Đừng có nói mấy lời ngu ngốc như vậy! Chúng ta không thể để cậu ấy làm thế được!"

Thiếu nữ tóc lọn hô lớn, đoạn rút trượng kiếm của mình ra, nhắm nó vào con troll.

"Để tớ thu hút sự chú ý của nó, các cậu tranh thủ chạy đi! --- Lôi Quang Bôn Trì (Sấm chớp du động - Tonitrus)!"

Đọc lên ma chú, trượng kiếm trên tay phải thiếu nữ phát ra hào quang, sấm chớp chói mắt bắn ra từ mũi của nó. Tia sét đó bắn xuyên không khi đâm thẳng vào lồng ngực con troll với tốc độ nhanh hơn cả tên bay, vô số hoa lửa theo đó bắn tung tóe ra, nhưng ---

"--- Hah --- hah ---"

Dù bị đánh trúng, thân thể khổng lồ đó lại không bị xê xích chút nào, khiến biểu cảm của thiếu nữ tóc lọn trở nên khổ sở.

"Sao lại thế. Rõ ràng là đã bắn trúng vậy mà nó còn chẳng thèm nhìn qua bên này?"

"Có lẽ là không đủ mạnh! Chúng ta tấn công đồng thời đi --- Liệt Hỏa (Flamma)!"

"Liệt, Liệt Hỏa (Flamma)!"

Thiếu niên cao lớn và thiếu niên đeo kính cũng tấn công theo cô, cầu lửa từ hai thanh trượng kiếm gần như đồng thời đập vào người con troll. Một nhắm vào vai, một bay vào mặt. Mặc dù đòn đánh của hai người để lại chút dấu vết nhỏ --- nhưng không gây ra bất kỳ hiệu quả nào. Ánh mắt của con troll vẫn một mực tập trung vào người thiếu nữ Azian.

"Không được, đánh vào mặt cũng vô dụng...!"

"Này cậu đừng chỉ đứng nhìn thế chứ, đánh cùng bọn này nào...!"

Thiếu niên cao lớn giục Oliver giúp đỡ, nhưng cậu chỉ cầm trượng kiếm lắc đầu:

"...Không được! Chúng ta bây giờ chỉ biết ma chú đơn âm tiết cơ sở, dù có tấn công bao lần thì với con troll đó cũng sẽ chỉ như muỗi đốt mà thôi, không đau không ngứa...!"

Trong lúc nói lên sự thật nghiêm khắc đó, Oliver vội vàng suy nghĩ tìm kiếm phương án khả thi.

Mặc dù khí thế do thiếu nữ samurai phát ra có thể kiềm chế con troll như một kỳ tích, nhưng chỉ cần thiếu nữ tóc xoăn còn không thể di chuyển thì việc hai người bị giết chỉ là chuyện sớm hay muộn, mà cho dù có dùng ma chú tấn công bao nhiêu lần đi nữa cũng không thể khiến con troll chú ý. Nếu không cẩn thận đến gần còn sẽ làm tất cả gặp nguy hiểm. Trong tình huống hiểm nghèo này, những học viên yếu ớt như họ có thể làm được gì đây?

"Hết cách, giờ chỉ còn nước tới gần để nhắm vào mắt---!"

Ngay lúc thiếu nữ tóc xoăn chuẩn bị chạy đi, Oliver chụp lấy bả vai cô.

"Chờ chút, tớ có ý này --- các cậu đều biết ma chú tạo gió hết đúng không?"

Lời đã nói ra, trách nhiệm phải gánh tiếp theo làm hai chân Oliver run lên. Thiếu nữ tóc lọn cau mày nghi ngờ.

"Tất nhiên là biết --- nhưng chỉ tạo gió thôi thì có thể làm thứ đó chú ý sao?"

"Chỉ với gió thì không thể --- nhưng nếu tập hợp gió của mọi người lại cộng thêm chút công sức nữa thì có thể đề cao tỷ lệ thành công."

Oliver nói trong khi che giấu sự e sợ của mình... Nếu không thể tạo ra thương tích, tới gần mà không có kế sách gì thì chỉ gây thêm thương vong. Làm sao để vừa tránh được nguy cơ này, vừa đột phá được tình huống trước mắt --- cậu kiểm tra ma chú mà những người ở đây có thể sử dụng rồi đưa ra một phương án.

"Các cậu hãy nén gió lại càng mạnh càng tốt, phối hợp với chỉ thị của tớ, gom gió vào khu vực đằng kia. Tớ sẽ tập hợp gió của mọi người lại, tấn công con troll đó."

"Cậu nói vậy --- là muốn sử dụng ma chú tập trung sao? Nhưng dù kỹ thuật của cậu có cao siêu tới đâu đi nữa, chỉ gom gió thì---"

"Giờ mà giải thích sẽ chỉ hại chết hai người kia thôi. Các cậu đừng hỏi gì hết được không, phối hợp với tớ một lần đi!"

Oliver khăng khăng nói, chỉ mũi trượng kiếm lên bầu trời. Nhìn vào mặt cậu vài giây, thiếu nữ tóc lọn hạ quyết tâm, bước tới bên cạnh cậu.

"...Ánh mắt của cậu nói rằng cậu đang nghiêm túc. Được rồi, tớ sẽ phối hợp với cậu một lần!"

"Giỡn chơi hay thật đấy...!"

"Oa... A... A... A...!"

Thiếu niên cao lớn và thiếu niên đeo kính cũng phân biệt đứng sang hai bên Oliver, nhấc trượng kiếm lên. Đợi mọi người chuẩn bị sẵn sàng, Oliver vung thanh trượng kiếm của mình ra hiệu.

" " "Tật Phong Hô Khiếu (Gọi gió - Impetus)!" " "

Tiếng niệm của ba người hòa vào làm một thể, gió bắt đầu cuộn lại quanh một điểm trên không. Sau khi xác định chính xác vị trí những cơn gió đó, Oliver hô lớn:

"Nghe đây, có xảy ra chuyện gì đi nữa cũng đừng có mà dừng lại đấy! --- Địch Âm Tấu Hưởng (Tiếng sáo giao hưởng - Tibia)!"

Oliver đọc chú, biến những cơn gió thành một cây sáo lớn vô hình. Không mất bao lâu, cây sáo lớn cất lên âm thanh sắc bén. Oliver vung vẩy gậy phép can thiệp vào tiếng sáo --- vốn dĩ tiếng sáo chỉ khiến người khác cảm thấy chói tai, nhưng chỉ cần điều khiển hướng gió thì có thể khiến âm thanh thay đổi.

"Hả---"

"---A?"

Dưới sự theo dõi của ba người, tiếng sáo dần dần thay đổi, từ âm cao chói tai biến thành âm thấp nặng nề. Đồng thời thân thể bọn họ cũng bắt đầu run lên bởi một nỗi sợ không tên nào đó --- chỉ có một người nhận ra bản chất của âm thanh đó, thiếu nữ tóc lọn kinh ngạc kêu lên:

"Đây là... Tiếng gầm của rồng (Dragon voice)?"

"Tớ sử dụng ma chú còi hiệu lệnh để âm thanh nghe giống vậy! Tuy nhiên --- cho dù là giả thì rồng vẫn là rồng! Cho dù có là loại sinh vật ngu ngốc cỡ nào thì cũng không thể phớt lờ tồn tại đứng trên mình trong chuỗi thức ăn...!"

Oliver đáp lại trong lúc vẫn đang tập trung tinh thần điều khiển âm điệu --- trước loài troll có sự bền bỉ to lớn, đường sống mà cậu tìm ra không phải lực phá hoại mà là sự chấn động. Cậu tấn công vào mặt tâm lý của nó, lợi dụng bản năng mà bất kỳ á nhân nào cũng có, đó chính là sự thôi thúc "trốn khỏi kẻ săn mồi (rồng) đi".

Thiếu niên làm giả tiếng gầm của rồng khiến con troll kinh hãi dời sự chú ý đến chỗ bọn họ. Cảm thấy nó đã bị lừa, Oliver lập tức hét lớn:

"Sự chú ý của nó đã bị chúng ta hấp dẫn! Các cậu chạy mau đi, việc còn lại cứ để tớ lo---!"

Thiếu niên đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho việc bị con troll truy đuổi như lời mình nói. Nhưng --- hành động tiếp theo của thiếu nữ Azian hoàn toàn vượt ngoài suy nghĩ của cậu.

"Ha---"

Cô giẫm mạnh hai chân xuống đất mượn lực nhảy lên cao. Loài cao to như troll thường hay đứng khụy chân, cô lấy đầu gối của nó làm điểm tựa, lại nhảy lên vai rồi phóng lên không trung.

"---Ư ư?"

Cảm thấy bất thường, con troll vung cánh tay phải thô to như thân cây lên nhưng chỉ sát ngang qua quần áo thiếu nữ. Bị nhóm người Oliver phân tán lực chú ý, thân hình to lớn lúc này rơi vào trạng thái không đề phòng --- thiếu nữ Azian chém mạnh lưỡi katana xuống đầu con troll---

"Ya... A... A... A... Ah...!"

Nhát chém bằng toàn lực cộng thêm trọng lượng cơ thể và ma lực bổ xuống đầu á nhân.

"---Ga... Ah---"

Âm thanh tựa như tiếng khúc gỗ to gõ mạnh vào chuông vang vọng, con troll trắng dã hai mắt, lảo đảo khụy chân xuống một cách chậm rãi, cuối cùng ngã sấp ra đất.

Mọi chuyện xảy ra chỉ trong vài giây ngắn ngủi. Nhóm người Oliver trợn mắt ngoác mồm nhìn lấy kết quả vượt ngoài tưởng tượng này.

"...Ha..."

Oliver còn chưa kịp thở dài thì những âm thanh khác đã tiêu biến khỏi miệng cậu. Sau khi tung ra đòn quyết định, thiếu nữ Azian đứng sừng sững trước mặt mọi người.

"...Hơ..."

Cảnh tượng trước mắt làm Oliver quên cả hít thở --- mái đầu của thiếu nữ hóa trắng. Nguyên bản mái tóc sắc đen pha chút xanh nhạt giờ đã mang một màu trắng hoàn toàn tương phản, thậm chí còn phát ra ánh sáng nhè nhẹ.

"Vô Cấu Thuần Bạch (Màu trắng thuần khiết - Innocent color)..."

Thiếu nữ tóc lọn thì thào mấy chữ. Hiện tượng mà từ ngữ này đại diện, Oliver đã từng nghe qua... Một loại thể chất đặc biệt chỉ những ma pháp sư mang hệ tuần hoàn ma lực mạnh mẽ, sở hữu mái tóc trong suốt như thủy tinh để ma tố có thể di chuyển dễ dàng --- một thứ tài năng trời ban cực kỳ hiếm có.