나 혼자만 레벨업 - Solo Leveling

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 387

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1789

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 732

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8170

Chương 47: C207 Món quà của Thomas

Có lý do để nghi ngờ anh ta cơ chứ?

Tổng thống Kim nhìn thấy biểu cảm nghiêm trọng của Woo Jincheol và vội vàng lẩm bẩm một câu trả lời, thậm chí không cho bản thân đủ thời gian để xoay chuyển tình huống này thành lợi thế của mình.

“Oh, vâng, t-tất nhiên rồi. Thợ săn cần phải làm công việc dành cho thợ săn. Suy nghĩ của tôi quá bảo thủ rồi. Thành thật xin lỗi cậu.”

Woo Jincheol nhìn vị tổng thống mặt tái nhợt gật đầu lia lịa, và đứng dậy khỏi chỗ ngồi để rời đi. Ngay cả sau khi anh ta rời đi một lúc lâu rồi, cả tổng thống và quan chức chính phủ cấp cao đều không thể đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đôi chân của họ run rẩy, không còn chút sức lực nào để đứng lên.

“…”

“…”

Chỉ bây giờ họ mới nhận thức được thực tế về sự tồn tại đáng sợ của những kẻ được gọi là Thợ săn.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

“Có điều gì xảy ra ở bên trong sao, thưa ngài?”

Khi chiếc xe chuẩn bị rời đi, người hộ tống điều khiển chiếc xe ở phía trước đã hỏi Woo Jincheol ngồi ở ghế sau.

“Mặt tôi đang biểu hiện điều gì sao?”

“Vâng, thưa ngài. Đúng vậy.”

Người hộ tống của anh ta cũng là một đặc vụ đến từ Phòng giám sát.

Woo Jincheol liếc nhìn người mới có khuôn mặt búng ra sữa, là đàn em của anh ta cùng Phòng giám sát, và nhớ lại những ngày vừa mới bước chân vào làm và anh ta nở một nụ cười hài lòng trên môi.

“Chà, cảm giác như đây là lần đầu tiên tôi thực hiện nhiệm vụ với tư cách là Chủ tịch Hiệp hội kể từ khi tôi nhậm chức, thế thôi.”

Woo Jincheol tựa lưng vào ghế nơi mà Chủ tịch quá cố Go Gunhee đã từng ngồi. Sau đó, anh ta bồi hồi nhớ lại Chủ tịch Hiệp hội quá cố, người ngồi ở vị trí này, thoát khỏi ánh mắt căm ghét của mọi người và thu mình lại trong không gian tĩnh lặng, tất cả là vì những Thợ săn khác.

…Thật nhẹ nhõm.

Nhờ đôi mắt trông giận dữ và thân hình to lớn của Woo Jincheol, anh ta đã quen với việc bị ghét và sợ hãi. Nếu đó là một phần của việc trở thành Chủ tịch Hiệp hội, thì anh ta sẵn sàng chấp nhận nó.

Khoảnh khắc anh ta quyết định tiếp nối trọng trách của Chủ tịch hiệp hội quá cố Go Gunhee, anh ta cũng đã chuẩn bị ở một mức độ nhất định cho những tình huống như thế này.

“Chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo, thưa ngài?”

“…. Tới Hiệp hội.”

Anh ta rất muốn về nhà và nghỉ ngơi, nhưng anh ta đã đến đây sau khi rời bỏ công việc của mình trong tại phòng. Vẫn còn một núi công việc đang chờ anh ta.

“Vậy thì, chúng ta đi thôi, thưa ngài.”

Người hộ tống dường như hiểu được suy nghĩ của Woo Jincheol khi anh ta đặt chân lên chân ga. Chiếc xe chở hai người đàn ông rời khỏi khuôn viên của Nhà Xanh.

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu?

Woo Jincheol chìm vào giấc ngủ tự lúc nào trong khi khung cảnh bên ngoài cửa sổ xe hơi nhấp nhô thay đổi liên tục, anh ta đột nhiên tỉnh lại. Anh ta có thể nhìn thấy một đại dương vô tận những chiếc xe chật kín đường, không thể di chuyển được.

Mặc dù Seoul nổi tiếng với những con đường bị tắc, nhưng tình trạng kẹt xe như vậy dường như không thể xảy ra vào giữa một ngày trong tuần.

Có một Cánh cổng khác xuất hiện giữa đường một lần nữa sao?

Cảm thấy hơi lo lắng, Woo Jincheol nhìn xung quanh. Thật không may, bầu không khí chung trên đoạn đường dường như quá đáng nghi đối với một thứ đơn giản như thế. Trên thực tế, tất cả các tài xế đã dừng xe và bước ra ngoài để nhìn lên trời.

Không chỉ những tài xế…

Ngay cả những người đi bộ trên vỉa hè, những người đang đi trên làn đường dành cho người đi bộ, mọi người đều dừng lại và nhìn lên bầu trời trên đầu họ. Người hộ tống anh ta ở ghế lái, người cũng đang nhỏm cổ về phía trước để nhìn lên bầu trời. 

Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy….?

Tâm trạng anh ta cảm thấy thực sự hoảng hốt, Woo Jincheol nhanh chóng nắm lấy vai của người hộ tống và lay anh ta.

“Này. Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Chủ tịch, có…”

Người hộ tống nói với giọng run run, nhoài người ra và chỉ lên phía trên của kính chắn gió.

“Đ-đó, thưa ngài ….”

Ngay lập tức, biểu cảm của Woo Jincheol cứng lại.

Có phải anh ta đang bị ảo giác?

Không, nếu vậy, thì mọi người đã không nhìn lên bầu trời với cùng một biểu cảm khắc trên khuôn mặt họ như vậy. Anh ta không muốn tin vào những gì bản thân vừa thấy, cũng giống như mọi người khác trên đường, anh ta liền nhảy ra khỏi xe.

Mắt anh ta không lừa dối anh.

Woo Jincheol bàng hoàng nhìn chằm chằm vào bầu trời trước khi một ánh mắt kinh ngạc, thuần khiết không che giấu được khuôn mặt anh ta.

“Cái…Cái quần què gì thế…Tía má ơi…Làm thế nào mà một thứ như thế có thể ….?!” (Trans: như này này Σ(⊙▽⊙”) )

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Kết quả của bài kiểm tra khiến anh rất thỏa mãn. Những bước chân của Jinwoo khi anh trở về nhà vui vẻ, năng động hơn bao giờ hết.

Ber thực sự đã trở nên mạnh mẽ. Mạnh hơn rất nhiều so với mong đợi của anh.

Thật không may là Igris không thể tiến hóa, nhưng sự tiến hóa duy nhất của Ber thực là một kết quả tuyệt vời. Không nghi ngờ gì, giới tinh hoa của Hội Hunter có lẽ không thể đóng quai hàm, há hốc mồm trước cảnh tượng đã diễn ra trong ngục tối đó.

Jinwoo tưởng tượng Cha Haein với đôi mắt mở to của cô, và một nụ cười nhếch lên trên môi anh.

Đã một thời gian dài kể từ khi lần cuối họ gặp nhau và anh muốn nói chuyện với cô lâu hơn một chút, nhưng thật đáng tiếc, anh vẫn có khách đang đợi ở nhà. Jinwoo suy nghĩ về lựa chọn giữa Thomas Andre và Lennart Niermann trước khi gọi cho người Hoa Kỳ trước.

Anh có thể đoán được đại khái người Đức đến đây để làm gì, nhưng anh đơn giản là không thể hiểu được thợ săn đang xếp hạng thứ 2 trên thế giới đang nghĩ gì khi xuất hiện mà không báo trước như thế này.

Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối.

☏ Thợ săn Sung! ☏

Lo lắng rằng Jinwoo sẽ ngắt kết nối với anh ta một lần nữa, Thomas Andre nhanh chóng nói ra những gì anh ta muốn nói.

☏ Tôi đến đây là vì muốn tặng cho anh một món quà tuyệt vời, thợ săn Sung. ☏

Món quà?

☎ Cái quái gì thế. Nếu anh có thứ gì đó như thế, anh nên nói với tôi sớm hơn. ☎ (Trans: mày cho hắn nói à ʕ•ﻌ•ʔ )

Jinwoo nói chuyện với người Hoa Kỳ nửa đùa nửa thật và nửa nghiêm túc, nhưng sau đó, anh bất ngờ phải đối mặt với sự im lặng từ phía bên kia đầu dây.

Một lát sau, Thomas Andre nói với một giọng nói kìm nén cảm xúc dâng trào của mình.

☏ …Tôi thực sự rất vui khi biết rằng anh đang mong chờ món quà của tôi. Được rồi, vậy… Chúng ta sẽ gặp nhau ở đâu? Tôi muốn đưa món quà này cho anh càng sớm càng tốt. ☏

☎ Bất cứ nơi nào mà anh cảm thấy thoải mái là được. ☎

☏ Anh có thể đến khách sạn nơi tôi đang ở phòng không? Những thứ này khá nguy hiểm khi tôi mang chúng ra ngoài, anh thấy đấy. ☏

Khá nguy hiểm?

Jinwoo bối rối trong giây lát, nhưng vẫn nói với Thomas Andre rằng anh sẽ đến đó sớm và kết thúc cuộc gọi.

‘Ơ, chờ chút…Không thể nào là một quả bom được, phải không?

Tất nhiên, điều đó là không thể. Tấn công bằng chính sức mạnh của mình sẽ hiệu quả hơn nhiều so với một quả bom nếu người đó là Thợ săn cấp quốc gia.

Jinwoo bắt đầu hối hận một chút về việc anh quên hỏi món quà đó là gì. Ngay lúc đó, Ber đột nhiên bắt đầu nói chuyện với anh.

♙ Muôn tâu bệ hạ. ♙

♟ Hử? ♟

♙ Có thể cho phép thần chiến đấu chống lại người nước ngoài đó không? ♙

♟….♟

Jinwoo suy nghĩ một lúc, trước khi lắc đầu như muốn thoát khỏi những suy nghĩ mất tập trung.

Anh còn thắc mắc gì ở đây nữa?

Tất nhiên, anh thực sự tò mò khi muốn biết sức mạnh của Ber đã được tăng cường đến mức nào, nhưng không có cách nào anh để cho Người lính bóng tối của mình chiến đấu chống lại Thomas Andre được.

Anh không muốn thấy người Hoa Kỳ bị thương hay Ber bị phá hủy. Với tính cách của họ thì là cuộc chiến chắc chắn sẽ không kết thúc nếu một trong hai người chưa gục ngã hoặc đầu hàng.

Ngay cả sau đó ….

Tuy nhiên, việc suy nghĩ về một khả năng như vậy cho thấy rằng Ber đã thực sự tăng trưởng bao nhiêu so với trước đây. Trên thực tế, mong muốn kiểm tra sức mạnh tăng cường của cựu vương kiến có thể được nghe thấy rất rõ trong giọng nói của nó.

♟Ber? ♟

♙ Xin ban cho bề tôi thấp kém này sự khôn ngoan của ngài, thưa bệ hạ. ♙

♟Sẽ có lúc ngươi có thể tự do kiểm tra giới hạn của mình bao nhiêu tùy thích. Vì vậy, không cần phải quá khích như vậy. ♟

♙ Bề tôi trung thành này xin tuân mệnh, thưa bệ hạ. ♙

♟Và ngoài ra, ngươi nên ngừng xem những bộ phim truyền hình lịch sử trên TV. Bài phát biểu của ngươi ngày càng trở nên thực sự kỳ lạ gần đây, ngươi biết không? ♟

♙ Thần sẽ chú ý đến lời nói của ngài, thưa bệ h…. ♙

♟Chỉ cần nói ‘Có, tôi sẽ..’, được chứ? Nói, ‘Có’. Chỉ ‘Có’, không có gì hơn. ♟

♙ Vâng. ♙

Rất tốt.

Bây giờ cuối cùng anh cũng nói với Ber những gì trong đầu anh nghĩ, Jinwoo vui vẻ đi đến địa điểm gặp gỡ Thomas Andre.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

“Ồ, thợ săn Sung! Có lẽ anh không biết tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này bao lâu rồi.”

Thomas Andre chào đón Jinwoo vào phòng khách sạn của mình với vòng tay rộng mở.

Đúng là ai đó sẽ cảm thấy tuyệt vời khi nhận được quà tặng, nhưng niềm vui của việc tự tặng cũng không nên đánh giá thấp.

Từ lúc Jinwoo đề cập rằng anh cần những con dao găm ngắn mới, cho đến tận bây giờ – Thomas Andre đã đếm từng ngày anh ta sẽ trao những vũ khí vĩ đại nhất từng được chế tạo, ngủ yên trong kho của Hội anh ta, cho người bạn mới của mình.

Anh ta không đơn giản bay đến vùng đất xa lạ này mà không có lý do nào cả.

Anh chàng Thomas Andre muốn đích thân thừa nhận Thợ săn giỏi nhất thế giới sẽ phản ứng thế nào khi nhìn thấy hai con dao dăm chói lóa này?

Cùng với một cơn sốt dự đoán lớn trong lòng anh ta…

Tạch tạch!

… Thomas Andre búng ngón tay, nhắc nhở ‘vệ sĩ’ của mình mang ra một chiếc hộp lớn được bọc trong một tấm vải.

Ngay cả khi đó là món quà rõ ràng, Jinwoo không thực sự muốn bất cứ thứ gì, bắt đầu với nó, vì vậy anh nhìn chằm chằm vào chiếc hộp với vẻ mặt không quan tâm cho lắm, nhưng sau đó, khi các vệ sĩ càng ngày càng gần, đôi mắt anh cũng trở nên sắc nét và rạng rỡ không kém.

Đây là gì….?

Wuoooooo ….Wuuuuuuong…

Một thứ gì đó bên trong chiếc hộp đang cộng hưởng với năng lượng ma thuật của anh.

Thomas Andre dễ dàng nhận thấy những thay đổi trong biểu hiện của Jinwoo và đấm vào không trung.

Hú Yeah, bấy bi à, mình đã chọn đúng món quà!

Thợ săn Sung Jinwoo đã nhận ra vũ khí, trong khi vũ khí cũng sẽ nhận ra chủ nhân mới của chúng; Thomas Andre dự đoán rằng họ sẽ tự nhiên nhận ra nhau, và đúng như dự đoán, anh ta đã được chứng minh được điều đó là đúng, tại thời điểm này.

Những vũ khí này đã được cất giấu trong khu vực lưu trữ của Hội Scavenger, nơi thậm chí không có một luồng ánh sáng bên ngoài nào lọt vào, chờ đợi thời gian của chúng chỉ trong khoảnh khắc này.

Tắc!

Chiếc hộp được đặt trên bàn cà phê nằm giữa Thomas Andre và Jinwoo.

“Đây là tôi muốn trả ơn vì sự ưu ái mà anh đã nương tay với các thành viên trong Bang hội và cho chính tôi.”

Thomas Andre nắm lấy góc vải và cẩn thận kéo nó ra.

Shururuk ….

Tấm vải trượt ra một cách trơn tru và hiện những gì nó đã che giấu suốt thời gian này. Có thể nhìn xuyên qua bên dưới. Và bên trong chiếc hộp chính là một cặp dao găm ngắn đang đâm vào một con bò sát lớn.

Không, khoan đã – thậm chí chúng có thể được gọi là dao găm không?

Jinwoo trở nên nghi ngờ gần như ngay lập tức.

Lưỡi kiếm của những vũ khí này ngắn hơn một thanh kiếm dài, nhưng so với một con dao găm thông thường thì, chúng cũng dài hơn rất nhiều.

Tuy nhiên, điều khiến anh chú ý không phải là độ dài khó hiểu của chính những con dao găm này. Lưỡi kiếm trắng như tuyết của nó toát ra một vẻ bí hiểm khó tả, kimochiiiiiiiiiiiiiii.

Jinwoo đã quen thuộc với khái niệm chế tạo lưỡi kiếm bằng vật liệu phi kim. Thực tế, vũ khí đầu tiên anh có được trong ngục tối tức thì đầu tiên là ‘Răng nanh của sói Kasaka’.

Nhờ vào những ký ức lúc đó, Jinwoo có thể đoán được răng nanh của quái vật nào được sử dụng làm nguyên liệu để chế tạo cặp dao găm này. Bên cạnh đó, chỉ có một sinh vật có khả năng phát ra loại hào quang này từ một phần còn lại của nó.

“Kamish….”

Jinwoo vô tình thì thầm tên đó, khiến Thomas Andre gật đầu trong khi vỗ tay, cảm thấy ấn tượng.

“Chỉ cần nhìn vào nó, anh có thể đoán chính xác vật liệu cơ bản được sử dụng cho những thứ này.”

Suy đoán của Jinwoo là chính xác. Nhưng, vì anh đã đúng, anh trở nên bối rối về một thứ khác.

“Đợi đã, tôi nghĩ hài cốt của Kamish đang được bảo vệ nghiêm ngặt bởi Cục thợ săn…?”

“Bởi vì chính phủ Hoa Kỳ muốn cái xác nguyên vẹn, chúng tôi đã từ bỏ hoàn toàn con quái vật đó. Dù sao, chúng tôi đã nhận được một thứ khác thậm chí còn có giá trị hơn ‘tiền’ từ thỏa thuận đó.”

Thomas Andre nhớ lại cuộc đột kích vào lúc đó và nở một nụ cười rạng rỡ.

“Tuy nhiên, chiếc răng lớn và sắc bén nhất của Kamish. Khi thứ đó cố gắng cắn tôi, tôi đã rút hai chiếc răng nanh như vậy từ con quái vật đó, và chúng được tặng cho tôi như một món quà kỷ niệm.”

Vấn đề là, không có người thức tỉnh nào có khả năng chế tạo vũ khí từ vật liệu của một con rồng mạnh mẽ vô thường như vậy.

… Mặc dù có một người đàn ông có thể làm điều này nhưng…

Thomas Andre nói thêm rằng, nghệ nhân bậc thầy có thể tạo ra hai kiệt tác chân chính này đã qua đời do tuổi già sức yếu. Vì vậy, sẽ không bao giờ có một vũ khí nào khác được chế tạo từ xác rồng trong thế giới này nữa.

“Răng nanh dường như không đủ dài để tạo ra một thanh kiếm phù hợp, vì vậy chúng được tạo thành những con dao găm ngắn tương ứng sau đó. Ai biết rằng quyết định đó sẽ được đền đáp ngay bây giờ?”

Thomas Andre kể lại tất cả tình hình những năm trước, biểu cảm của anh ta vẫn tươi sáng và rạng rỡ. Sau đó, anh ta nhàn nhã thay đổi chủ đề và đẩy chiếc hộp với hai con dao găm ngắn bên trong theo hướng của Jinwoo.

“Và bây giờ, chúng là của anh.”

Cuối cùng, những vũ khí tốt nhất trên thế giới đã gặp được chủ nhân xứng đáng của chúng. Thomas Andre đã cố hết sức làm dịu trái tim đang rung động của mình và quan sát phản ứng của Jinwoo.

Jinwoo nhanh chóng rút một trong hai con dao găm ra.

Shuwuk.

Như thể vũ khí đang chờ bàn tay anh, nó bật ra mà không có bất kỳ sự kháng cự nào.

Ring~

Tiếng bíp máy móc phát ra trong đầu Jinwoo ngay khi anh nắm lấy con dao găm và anh nhanh chóng nuốt nước bọt. Ngay sau đó, những lời giải thích chi tiết về vũ khí hiện lên trong tầm nhìn của anh.

CLGT?!

Jinwoo nghi ngờ đôi mắt của mình ngay lập tức.

Điều này không thể có thật.

Anh hoàn toàn bị bất ngờ trước thước đo chỉ số tấn công vô nghĩa của vũ khí này và nhanh chóng triệu hồi vũ khí chính hiện tại của anh, ‘Dao găm của Quỷ vương’.

▶ Vật phẩm: Dao găm của Quỷ vương 

 ➻❥Độ hiếm: S

 ➻❥Loại: Dao găm

 ➻❥Tấn công: + 220

 ➻❥Dao găm lấy từ Quỷ vương, Baran. Sử dụng hai ‘Dao găm của Quỷ vương’ sẽ kích hoạt hiệu ứng bộ.

 ➻❥Hiệu ứng bộ ‘Hai trong một’: Sức mạnh tấn công bổ sung bằng với Chỉ số sức mạnh hiện tại sẽ được thêm vào mỗi dao găm.

Sức tấn công của dao găm này được thêm vào sẽ vượt mốc 500 khi chỉ số Sức mạnh hiện tại của anh trên 300. Anh đã luôn nghĩ rằng một hiệu ứng thiết lập như vậy sẽ làm cho chiếc dao găm này trở nên hữu ích cho sự nghiệp của anh.

Nhưng, thước đo chỉ số tấn công của con dao găm mới trong tay anh là …..?!

Jinwoo đã so sánh các số liệu thống kê cho cả hai con dao găm và bắt đầu hoảng loạn trong tâm trí.

…Điều này làm sao có thể được chứ?!

Dịch bởi: Daemond

Mình đang update dần, dự định sẽ dịch full bộ này!

Có thể tham gia group: www.facebook.com/groups/283177689020690

Mọi người có thể follow người này, mỗi sáng thứ 5 vào lúc 9h sáng, anh ấy sẽ dịch truyện tranh sớm nhất cho mọi người xem, chất lượng lắm: www.facebook.com/tam.luxury