나 혼자만 레벨업 - Solo Leveling

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 367

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 717

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 252

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1655

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 672

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 7491

Chương 53

Ngày hôm sau.

Một tờ báo chuyên đăng tin về các vận động viên hoặc những người nổi tiếng, đã đăng tải tin tức về hai thợ săn hẹn hò nhau trong một công viên giải trí. Và vào ngày đặc biệt này, một tiêu đề khá giật gân đã xuất hiện trên trang nhất của ấn phẩm.

Sung Jinwoo và Cha Haein đã đến một công viên giải trí; sự ra đời của một cặp vợ chồng mạnh nhất? ❈

Bài báo chứa nhiều hình ảnh của hai người đã đến một công viên giải trí. Những hình ảnh được chụp bởi nhiều điện thoại thông minh khác nhau. Hình ảnh cuối cùng là họ cưỡi trên một con quái vật lớn rồi bay đi nơi khác.

Quyền riêng tư của hai Thợ săn này đáng lẽ phải được bảo vệ và không thể công bố với công chúng biết, nhưng ông chủ của tờ báo đặc biệt này đã phát điên vì tin tức đầy bất ngờ trên. Vì vậy, mặc dù dưới sự đe dọa của các lệnh trừng phạt, ông ta vẫn quyết định phát hành bài báo này.

Tất nhiên, phản ứng đã xảy ra rất lớn.

“Vụ bê bối” liên quan đến hai Thợ săn hạng S được nêu tên mà mọi người có thể nhận ra đã mang lại sức sống mới cho tâm lý của tất cả những người mệt mỏi vì các tin tức liên quan đến Cổng siêu lớn trên bầu trời trong những ngày qua.

Nam thợ săn vĩ đại nhất thế giới và nữ thợ săn giỏi nhất Hàn Quốc đã hẹn hò. Rõ ràng, mọi người đều biểu thị một sự quan tâm đáng kinh ngạc trong vấn đề này.

Đặc biệt là những thông tin trực tuyến, nơi câu chuyện về hai thợ săn được lan truyền với tốc độ chóng mặt.

➤ Ý daaaaaa, nếu thợ săn Sung Jinwoo với Cha Haein kết hôn và có một đứa con, liệu Sung Jinwoo Đệ Nhị có đi khắp nơi để giết từng con quái vật trên toàn thế giới không?

└ Trời đựu! Vãi cả Sung Jinwoo Đệ Nhị, tao cười tao ỉa, tao cười ỉa!

└ Không có tin chính thức rằng họ đang hẹn hò, nhưng hãy nhìn vào những gì họ đang làm thì có thể suy ra kết luận. (─‿‿─) (─‿‿─) (─‿‿─)

└ Nghĩ mà xem, bố mẹ của đứa bé đều là những thợ săn siêu hạng hàng đầu, nếu vậy thì đứa bé có lẽ sẽ đánh thức sức mạnh siêu việt của nó, đúng chớ? ¯ (©¿©) /¯

└ Ngay cả như vậy, không phải hai người hẹn hò làm bạn cảm thấy phấn khích sao?

└ Tôi ước điều đó là sự thật. Nhưng nếu họ có một cuộc tranh cãi về hôn nhân thì hàng xóm láng giềng xung quanh chắc banh xác luôn quá, hoang mang quá đi. (-‘๏_๏’-)(-‘๏_๏’-)(-‘๏_๏’-)

➤ Tôi sống ở ngoại ô Seoul và chợt thấy Cánh cổng đó lơ lửng trên bầu trời khi đi gần Gangnam, tôi đã nghĩ rằng thế giới sắp kết thúc. Nhưng bây giờ tôi thấy hai người thợ săn họ đang hẹn hò như thế này và tận hưởng cuộc sống của riêng mình, có vẻ như vẫn còn hy vọng cho chúng ta và tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì điều đó.

└ Điều này…

└ Trùi ui, tui hy vọng mấy cái nhà đài sẽ ngừng phát các tin tức liên quan đến Cánh cổng chết tiệt đó ngay bây giờ.

└ Thợ săn Sung Jinwoo, thợ săn Cha Haein, cho dù đó là Cổng siêu khổng lồ hay Cổng siêu lừa đảo, hãy dừng nó lại cho bọn tôi!

“CHẬC CHẬC.”

Hội trưởng Hội White Tiger, Baek Yoonho, tặc lưỡi và gập tờ báo lại trong tay.

Anh ta tự hỏi, tại sao đôi mắt của thợ săn Cha Haein lại sáng chóa một cách ngớ ngẫn mỗi khi cô nhìn thợ săn Sung Jinwoo, và đây là lý do cho chuyện này sao.

Tuy nhiên, anh ta không tặc lưỡi vì hai người họ đang hẹn hò.

“Nhìn vào tiêu đề bài viết này, nó thật là vớ vẫn. Cặp đôi mạnh nhất cái quần què gì chớ? Mọe nó!”

Đội trưởng Ahn Sahngmin, ngồi gần sếp của mình với vẻ mặt khá khó hiểu, hỏi Baek Yoonho trong khi anh ta nghe không hiểu cái mế gì hết trơn hết trọi.

“Có chuyện gì vậy thưa ngài? Theo tôi nhận định, thợ săn Sung Jinwoo và Cha Haein chắc chắn xứng đáng với danh hiệu ‘cặp đôi mạnh nhất’.”

“Không quan trọng thợ săn Sung Jinwoo hẹn hò với ai, chúng ta vẫn sẽ thấy ‘sự ra đời của cặp đôi mạnh nhất’, vậy thì gắn cái tiêu đề nghe như muốn đau bụng này khiến tôi muốn bước vào bồn cầu liền, ngay và tức khắc?”

Ơ?

Bây giờ nó đã được nói to, điều đó nghe có vẻ hợp lý.

Ahn Sahngmin đặt tất cả các thợ săn nữ mà anh ta biết bên cạnh Jinwoo trong đầu, và bắt đầu gật đầu trước ý kiến của Baek Yoonho.

Ngay cả khi thợ săn Sung Jinwoo hẹn hò với một nữ sinh trung học bình thường, anh ta cũng không thể nghĩ ra ai có khả năng chiến thắng được họ. Không ai cả.

Cơ mà nữ sinh trung học thì có thể là hơi quá, nhưng, rốt cuộc, đối tác của cô bé vẫn là một người đàn ông mạnh nhất thế giới.

“Quả đúng là vậy, sếp ạ.”

“Ừa, chứ anh nghĩ gì cơ chứ.”

Ahn Sahngmin gật đầu lần nữa và bắt đầu nhấm nháp tách cà phê anh ta mua từ máy bán hàng tự động cách đây không lâu. Anh ta chầm chậm chuyển ánh mắt ra ngoài cửa sổ.

“Nhân tiện, dạo gần đây tôi thấy nhiều bụi bẩn quá nhỉ? Tôi nên ra đóng cửa sổ lại.”

Ahn Sahngmin cau mày và đứng dậy để đóng cửa sổ nửa mở. Tuy nhiên, Baek Yoonho đã ngăn anh ta lại.

“Chờ đã.”

“Sao vậy, thưa ngài?”

Baek Yoonho đứng dậy khỏi chỗ ngồi và bước tới Ahn Sahngmin, trước khi mở cửa sổ mở rộng để nhìn ra bên ngoài.

“Ủa, chết cụ… Đây không phải là bụi bẩn.”

Cảm giác Baek Yoonho nhận được từ đầu ngón tay là lạnh như băng.

Đây thực sự là một màn sương mù. Không chỉ vậy, một màn sương mù mang theo sự lạnh lẽo cùng cực này, đủ cay đắng khiến xương người run lên.

“Điều này thật kỳ lạ.”

Mới chỉ khoảng giữa mùa thu, nhưng để nghĩ, có một màn sương mù mùa đông bao trùm toàn bộ Seoul. Ngay lúc đó, Baek cảm nhận được một cơn ớn lạnh đáng sợ này lướt qua sau gáy.

Đôi mắt của Baek Yoonho chuyển thành ‘Đôi mắt của Quái thú’ và anh ta trừng mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Anh ta lẩm bẩm với chính mình, nét mặt anh ta dần cứng lại.

“Mình cảm nhận được một thứ gì đó đang đến thông qua điều này.”

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Jinwoo là người đầu tiên mở mắt.

Haein hẳn đã kiệt sức từ hôm qua tới giờ khi cô chưa tỉnh dậy sau giấc ngủ ngọt ngào.

Đã bao lâu rồi kể từ khi anh đón chào buổi sáng cùng với người khác?

Jinwoo nhẹ nhàng đứng dậy để đảm bảo không đánh thức Haein và đi đến khu rừng gần đó.

Nó chắc chắn ở quanh đây ….

Anh tìm dòng suối mà anh sử dụng lần cuối cùng anh ở đây và tắm rửa sạch sẽ. Sau khi tắm rửa xong, anh quay trở lại nơi Haein vẫn còn ngủ nhưng sau đó thì…

Anh phát hiện ra một điều kỳ lạ và bước chân của anh dừng lại đột ngột.

Cái gì thế này….?

Có một cái cây nhỏ với những chồi mới mọc lên. Người ta có thể bị cám dỗ để nói rằng đó là một loại cây thường thấy ở bất cứ đâu, nhưng điều đó là, lá của nó nhẹ nhàng lung linh trong một màu sáng bạc.

Nói cách khác, đó là một cái cây chưa từng thấy trên Trái đất.

Và cái cây kỳ lạ này đang phát ra một lượng năng lượng ma thuật rất mờ nhạt, thứ mà chỉ mức độ nhận thức cảm giác của Jinwoo mới có thể cảm nhận được.

Nó không đến từ thế giới này.

Phát xạ năng lượng ma thuật của nhà máy khác với năng lượng của quái vật, nên rõ ràng cái cây này không bình thường chút nào. Jinwoo quan sát cái cây lâu hơn một chút, trước khi ngẩng đầu lên để khám phá thêm những chiếc lá bạc tương tự ở khắp nơi.

Nó thật tương phản với cảnh cây cối xung quanh đều khô dần.

Ngay cả mặt đất … cũng đang thay đổi.

Đây có phải cũng là một phần trong kế hoạch của những người cai trị? Hoặc, nó giống như hậu quả của việc quái vật tàn phá hết mọi mà chúng nhìn thấy?

Jinwoo bốc một ít đất và bóp chúng, trước khi xoa hai bàn tay vào nhau để phân tán chúng ra từng chút một. Ngay cả đất rơi ra cũng chứa một ít dấu vết, một mùi hương, của năng lượng ma thuật.

Có lẽ chỉ có con người chưa nhận ra sự thật. Có thể là thế giới này đã trở nên sa lầy trong năng lượng ma thuật rồi.

Chính lúc này, anh cảm nhận được chuyển động của Cha Haein từ xa khi cô từ từ tỉnh dậy sau giấc ngủ sâu. Jinwoo phủi tay và đứng dậy.

Lo lắng về hậu quả của thế giới đang biến đổi là một điều thực sự quan trọng, nhưng có một thứ thậm chí còn quan trọng hơn thế.

Và đó chính là trấn an Haein, cô đang bắt đầu hoảng loạn sau khi nhận ra rằng anh không ở đó. Jinwoo cố tình tạo ra một vài tiếng động khi anh đến gần cô. Cô nhanh chóng phát hiện ra anh và thở phào nhẹ nhõm.

Anh mỉm cười chào cô.

“Chào buổi sáng. Em ngủ ngon chứ?”

Làn da của cô đỏ ửng lên vì ngượn. Cô trả lời trong khi lãng tránh ánh mắt khỏi anh.

“…Vâng.”

Jinwoo gửi cho cô một cái nhìn khó hiểu, khiến cô lén lút ngẩng đầu lên.

“Anh vừa đi đâu à?”

Câu hỏi của Haein nghe có vẻ thận trọng. Anh dùng khăn quấn quanh cổ để xoa mái tóc còn ẩm và trả lời.

“Anh đi tắm rữa.”

Bây giờ khi nghĩ về điều đó, cô cũng muốn làm sạch thân thể mình. Đặc biệt là sau khi những cơn gió đại dương thổi vào người cô – thậm chí một chút phơi nhiễm sẽ để lại nhiều muối trên da.

Tuy nhiên, mình không thể để một cô gái trẻ tắm rửa ở một nơi như thế này…

Jinwoo suy nghĩ về các lựa chọn của mình một chút, trước khi một nụ cười hiện lên trên môi anh. Đi đến ‘nơi đó’ sẽ giải quyết các vấn đề của cả việc tắm rữa và ăn sáng trong một lần.

“Anh biết một khách sạn gần đây có đồ ăn rất chi là ngon, em có muốn ăn sáng cùng anh không?”

Mặc dù cô không kiểm chứng câu trả lời của mình, Haein hẳn đã cảm thấy rất đói, vì cô ngay lập tức gật đầu, đôi môi mím chặt.

Jinwoo đến gần và giúp cô đứng dậy, trước khi triệu hồi Kaisel ra một lần nữa.

Kiiiaaahk!

Haein nghiêng đầu trong khi nhìn Con Wyvern đang giương cánh.

“Hử, không phải anh nói nó gần đây sao?”

“Chà, nếu anh chạy hết sức đến đó thì khoảng 5 phút lận, em muốn chạy cùng anh à?”

Năm phút với tốc độ tối đa của Jinwoo; Haein nhanh chóng tính toán xem trong đầu cô sẽ đi được bao xa, và không nói gì, cô trèo lên lưng Kaisel.

Yup, thật tuyệt khi cô ấy hiểu mình rất nhanh.

Jinwoo cười rạng rỡ đứng trước mặt cô. Kaisel vỗ cánh và bay lên.

Người Hàn Quốc đã thấy Kaisel khá thường xuyên trên TV nên phản ứng của họ không quá nghiêm trọng, nhưng anh tự hỏi nhân viên khách sạn Nhật Bản sẽ phản ứng thế nào sau khi nhìn thấy anh cưỡi trên lưng nó.

Anh cầu nguyện rằng đầu bếp làm việc sáng nay sẽ không quá sợ hãi. Trong khi đó, Kaisel từ từ bắt đầu bay về hướng khách sạn.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

“Nó” đột nhiên xuất hiện từ hư không.

Người đầu tiên phát hiện ra ‘nó’ là một người đàn ông trung niên, người được đánh giá là người thức tỉnh hạng B trong Hiệp hội Thợ săn chỉ một lúc trước.

Thịch.

‘Nó’ bất ngờ xuất hiện trước mặt anh ta khiến anh ta va vào ‘nó’ giữa đường phố bận rộn và dừng bước ngay sau đó.

“CLGT…?”

Người đàn ông trung niên ngẩng đầu lên khi vừa va vào ‘nó’. Có một người đàn ông cao to đen hôi, cao hơn hai mét đang đứng ngay trước mặt anh ta.

Cảm giác nguy hiểm của con thú hoang dã này tuôn ra từ người đàn ông mặc bộ quần áo bằng da với vài mảnh chắp vá. Không, thay vì nhìn vào một vài ‘mảnh chắp vá’, thì rõ ràng hơn người đàn ông này được xem như một con thú hoang được nhân cách hóa.

Vì vóc dáng to lớn của người đàn ông rất bắt mắt, cho nên, ánh mắt của người qua đường nhanh chóng tập trung vào người này, và người đàn ông trung niên đã va vào anh ta khiến họ cảm thấy tò mò.

“Cái gì thía? Họ sắp quật nhau giữa thanh thiên bạch nhật như vậy à?”

“Wow! Hãy nhìn kích thước của người đàn ông đó kìa. Anh ta không đùa đâu. Ngay cả Ma Dongwook cũng phải ngẩn cao đầu mà nhìn anh ta, rứa đó.”

“Mà này, chàng trai tong teo như que củi đó chắc mất trí rồi. Anh ta có thể sẽ nhập viện với tình hình căng cực như thế này.”

Mặc dù đường phố chật kín người, nhưng tiếng ồn dần dần lắng xuống. Đó là những gì người đàn ông trung niên nghĩ sau khi trở thành trung tâm chú ý của người đi đường.

Bây giờ mới nhận ra thực tại như thế nào, người thợ săn hạng B trừng mắt nhìn người đàn ông cao to đen hôi.

Anh ta không còn phải chịu đựng sự ngu ngốc của cấp trên hoặc bị các nhân viên cấp dưới phớt lờ anh ta.

‘Mình giờ là một thợ săn thức tỉnh hạng B, xoắn con mẹ gì thằng mặt nồi cao to đen hôi này.’

Không những thế, một vài thợ săn trên hạng B cũng vậy. Không cần phải cúi đầu trước một người ‘bình thường’ như thế này, người chỉ dựa vào khung hình đồ sộ của anh ta.

Người đàn ông trung niên cẩn thận đặt túi tài liệu xuống đất và hét lên.

“Nàyyyy! Mày phải xin lỗi khi va phải ai đó chứ!”

Khi trái tim kích động của anh ta bắt đầu đập điên cuồng, anh ta cảm thấy năng lượng ma thuật của mình chuyển động mạnh mẽ từ mỗi inch bên trong cơ thể mình.

Các tế bào trong da thịt anh ta đang mách bảo…

…Sẽ thắng.

Rằng anh ta đã sẵn sàng để bắt đầu một cuộc sống mới với tư cách là một thợ săn.

Có lẽ bị kìm nén bởi tinh thần của mình, người đàn ông giống như con thú không nói bất cứ điều gì trong khi đứng tại chỗ. Người đàn ông trung niên nhìn thấy phản ứng này và càng trở nên phấn khích hơn.

“Mày nghĩ mọi thứ sẽ kết thúc chỉ vì mày đứng yên nhìn tao như vậy thôi sao? Nếu mày mắc lỗi, mày phải thừa nhận điều đó và bắt đầu cầu xin sự tha thứ cho người mà mày đã va ph…ải?! Aaa, aaah!!”

Khi người đàn ông cao to đen hôi ôm lấy người đàn ông trung niên bằng hai tay và nâng người đàn ông tội nghiệp lên, những người qua đường nhìn bắt đầu la hét toáng loạn.

“Ah!! Ah, aaaaah!!”

Những đường gân dày, đỏ phồng hiện lên trên mặt người đàn ông trung niên khi anh ta đang bị ép chặt.

Một chú gấu. Không, một con hổ; một con sư tử, một con cá mập, một con cá sấu, một con rắn độc – loài săn mồi nào tồn tại trên thế giới này có khả năng khiến con người sợ hãi đến mức độ này?

Nỗi sợ hãi của kẻ săn mồi ăn sâu vào DNA của loài người khiến người đàn ông trung niên vãi ra quần.

“Ah ah…”

Và cuối cùng…

CRACK!

Kèm theo đó là những âm thanh của thứ gì đó vỡ vụn, từng khối máu, từng khối não vương vãi khắp nơi.

“Kyyyaaaaahhk!!”

Người đàn ông cao to đen hôi không dừng lại ở đó; hắn ta bắt đầu ngấu nghiến nuốt chửng cơ thể chảy xệ, vô hồn của người đàn ông trung niên trên mặt đất.

“Anh ta, anh ta đang ăn người đàn ông đó!”

“U-uwaaaah?!”

“Cái quái gì thế này?! Chuyện gì đang xảy ra vậy?!”

Thời gian bữa ăn ồn ào đã kết thúc ngay lập tức. “Người đàn ông” cao to đen hôi lau khóe miệng, vẫn còn vấy bẩn với những mảnh thịt, bằng bàn tay trong khi từ từ đứng dậy.

Một con thú hoang.

Thậm chí không một từ nào có thể được diễn tả được sau khi nhìn thấy đôi mắt rợn da gà của người đàn ông cao to đen hôi. Bây giờ chúng giống với đôi mắt của một con thú hoang.

Trong khi nhiều người la hét và bỏ chạy, thì cũng có nhiều người đã không nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình huống và tiếp tục chứng kiến những hành động tiếp theo của người đàn ông cao to đen hôi này.

“Quái thú hoang dã” này gầm lên về phía những người xung quanh nó.

☥ Nghe đây, lũ người thấp hèn! Bắt đầu từ bây giờ, ta sẽ săn lùng tất cả các ngươi!! ☥

Tiếng gầm như sấm sét làm tê liệt tất cả những người nghe. Họ đứng tại chỗ rùng mình, nước mắt lăn dài trên má.

Trước khi bất cứ ai nhận thấy điều đó, những chiếc răng nanh sắc nhọn đang nhô ra khỏi miệng người đàn ông cao to đen hôi.

☥ Răng nanh và móng vuốt của ta sẽ xé toạc không thương tiếc da thịt của các ngươi! ☥

Đó là Chúa tể của những Quái thú. Tiếng gầm rú từ Chúa tể của những Quái thú phát ra bên cạnh những chiếc răng nanh sắc nhọn của nó vang dội khắp toàn bộ đường phố.

☥ Ta thách ngươi đến và ngăn ta lại! ☥

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Chủ tịch Hiệp hội Woo Jincheol cuối cùng cũng nhận được báo cáo về “Quái thú hoang dã” xuất hiện ở giữa thành phố mà không có bất kỳ cảnh báo trước nào.

“Có bao nhiêu nạn nhân cho đến hiện tại?”

“Hiện tại, không thể đếm được số lượng người chết, thưa ngài.”

‘Con quái thú’ này lần đầu tiên được phát hiện ở quận Myeongdong và trong khi di chuyển theo một đường thẳng, sinh vật này đã tiến hành giết những người mà nó nhìn thấy.

“Khi được tính đến hướng mà sinh vật này sẽ đến, thì chúng tôi xác nhận rằng đích đến của nó có thể là …”

“….Là Hiệp hội thợ săn, phải không?”

Woo Jincheol cắn môi dưới và nắm chặt tay.

“Chúng ta đã tính đến việc tập hợp tất cả những thợ săn lại khi cái Cổng chết tiệt này sẽ vỡ ra, nhưng mà với tình hình hiện tại, một con quái vật như vậy thậm chí có thể…”

Thật không may, không có thời gian để kiềm chế cơn giận của anh ta ngay bây giờ. Không, anh ta phải đưa ra một giải pháp hòng ngăn chặn điều đó ngay lập tức.

“Thế còn thợ săn Sung Jinwoo?”

“Chúng tôi vẫn không thể liên lạc được với anh ấy.”

“Con mẹ nó …”

Anh vô tình chửi rủa.

Chỉ một vài phút trước, anh nghe được tin rằng một Bang hội đã bước tới để ngăn chặn con quái vật này nhưng rồi họ bị tiêu diệt mà không gây ra bất kỳ thương tích nào cho con quái vật.

Điều an ủi duy nhất lúc này là sinh vật di chuyển với tốc độ chậm như thể nó đang đợi ai đó xuất hiện. Tuy nhiên, tình hình đang đến mức đáng báo động, bởi vì nếu không ai ngăn nó lại, tổng số nạn nhân sẽ tăng lên từng giây từng phút một.

Trong tình huống như vậy, việc thợ săn có sức chiến đấu mạnh nhất đất nước không có mặt ở đây, có lẽ là tin tồi tệ nhất mường tượng được.

‘Nếu mọi thứ đi sai hướng, ngay cả đất nước cũng có thể ….’

Woo Jincheol nghiến răng khi anh ta bặm chặt môi, quyết tâm của anh ta tăng lên. Ngay là sau đó, một tin tốt truyền đến tai anh ta.

“Chủ tịch hiệp hội!”

Woo Jincheol bật dậy từ chỗ ngồi khi một nhân viên Hiệp hội xông vào văn phòng của anh ta mà không được cho phép trước.

“Cậu liên lạc được với thợ săn Sung Jinwoo rồi sao?”

“Không, thưa ngài. Không phải vậy. Tuy nhiên, tôi vừa nhận được tin rằng một Thợ săn đẳng cấp thế giới đang ở gần đó đã sẵn sàng để ngăn chặn con quái vật!”

“Cái gì? Thật sao? Ai vậy?”

“Đó là….”

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Được xếp hạng là số một trong những thợ săn mạnh nhất nước Đức, Lennart Niermann, có thể cảm nhận được hào quang của con quái vật đang đến gần khi nó nhuộm đỏ đường phố bằng máu.

‘Mình … có thể giành chiến thắng?’

Mặc dù anh ta nghi ngờ khả năng của mình, nhưng là một Thợ săn, không có cách nào anh ta bỏ qua những tiếng la hét vang vọng đến từ những công dân vô tội.

Và khi anh ta nhìn vào những biểu cảm sáng ngời của những công dân trốn thoát khi họ nhận ra anh ta, người thợ săn đứng thứ mười hai trong danh sách ‘Điểm thợ săn’ của Cục thợ săn Hoa Kỳ, Lennart Niermann đã vượt qua gánh nặng trách nhiệm to lớn này trên vai anh ta.

Phải, đó không phải là vấn đề liệu anh ta có thể làm được hay không. Anh ta chỉ đơn giản là phải làm điều đó. Đó là mục đích, nhiệm vụ của một thợ săn.

‘Có lẽ….’

Lý do tại sao anh ta ở lại Seoul có lẽ là số phận đã định đoạt anh ta chiến đấu ngăn chặn sự quái dị đó bằng hai tay của mình.

Lennart Niermann tạo thành một biểu cảm nghiêm trọng nhưng quyết đoán và cởi một vài nút trên áo sơ mi của anh ta. Ngay khi anh ta chuẩn bị bước về phía con quái vật đang dần lộ diện ở cuối đường phố.

Một giọng nói nặng nề phát ra từ phía sau anh ta.

“Tránh ra.”

Dịch bởi: Daemond

Mình đang update dần, dự định sẽ dịch full bộ này!

Có thể tham gia group: www.facebook.com/groups/283177689020690

Mọi người có thể follow người này, mỗi sáng thứ 5 vào lúc 9h sáng, anh ấy sẽ dịch truyện tranh sớm nhất cho mọi người xem, chất lượng lắm: www.facebook.com/tam.luxury