Sốc và kinh ngạc!
Thợ săn mạnh nhất hét lên khiến mọi người trong vùng lân cận không thể che nổi cú sốc và kinh ngạc của họ.
Chiếc trực thăng được phái từ đài truyền hình bay trong không trung quay lại sắc nét toàn bộ cảnh Thomas Andre khắc khổ chiến đấu chống lại con quái vật.
Ngay giữa thủ đô Seoul của Hàn Quốc, nơi thế giới tập trung mọi con mắt vào, do sự xuất hiện của Cánh cổng siêu khổng lồ – để nghĩ rằng, một Thợ săn cấp quốc gia đang cố gắng ngăn chặn một con quái vật đang hét lên đau đớn như cái đó?
“Làm sao có thể….??”
Tất cả những người theo dõi cuộc chiến của hai người, dù ở chính địa điểm hoặc qua nhiều màn hình khác nhau, đã cầu nguyện trong lòng rằng đây không phải là kết thúc của trận chiến này.
Thật tệ, con ‘quái thú’ đã chộp lấy và sau đó, đập cổ tay của Thomas Andre xuống đất như thể để chế giễu những lời cầu nguyện của họ.
BÙM!!
Sau đó nó leo lên trên đầu của Thomas Andre, đảo ngược vị trí trước đó.
“Phụttttttttttt!”
Máu phun ra từ miệng của Goliath khi anh ta chống cự một cách cay đắng ngay cả khi bị gãy tay, nhưng bây giờ con thú đã bộc lộ hoàn toàn sức mạnh thực sự của nó, anh ta không thể chịu đựng được sức mạnh thể chất của đối thủ.
Con quái vật dẫm lên mặt Thomas Andre và gầm to lên trời.
Kuuwaaaaahhh-!!
Tiếng hú kinh hoàng đủ lớn để xé toạc màng nhĩ của mọi người nghe vang vọng như tiếng sét trên đường phố.
Ngay từ đầu, con quái vật chưa từng phô diễn sức mạnh thực sự của mình. Nó chỉ đơn giản là đùa giỡn con mồi mà thôi.
Những người thợ săn gần đó bị choáng ngợp bởi tiếng hú chứa một lượng năng lượng ma thuật không thể tưởng tượng được và bắt đầu khụy xuống từng người một từ vị trí gần nhất đến xa nhất.
Về phần Thomas Andre, người gần nhất nghe thấy tiếng hú, màng nhĩ của anh ta bị vỡ và máu rỉ ra từ tai.
Con thú nhếch mép cười nhạo báng.
☥ Bây giờ ngươi có sợ không? ☥
Thông thường, một kẻ đi săn cảm thấy vui sướng khi nhìn thấy con mồi của mình run rẩy vì sợ hãi.
Tuy nhiên, Thomas Andre đã không bỏ cuộc. Anh ta nắm chặt nắm đấm hỗn độn của mình đầy khó khăn và ném một cuộc phản công.
Pow!
Hoàn toàn không giống như trước đây, khi họ trao đổi nhiều cú đánh làm tê liệt trước đó, đầu của con thú thậm chí còn không nhích đi dù chỉ một inch.
Bức tường.
Anh ta nhìn vào đôi mắt vô cảm của con thú đang nhìn chằm chằm xuống anh ta và bắt đầu hình dung một bức tường hùng vĩ kéo dài vô tận lên bầu trời cao đang đè xuống anh ta.
Anh ta đã từng cảm thấy thứ gì đó tương tự như thế này một lần trước đây.
Thật là một điều kỳ lạ; Trong một khoảnh khắc lúc đó, Thomas Andre nghĩ rằng anh ta đã nhìn thấy Jinwoo trong ánh hào quang của con quái vật.
‘Nhưng, sao mà…?’
Anh ta không có bất kỳ cơ hội nào để loại bỏ sự nhầm lẫn của mình, mặc dù, khi một cuộc tấn công từ con quái vật đập mạnh vào đầu anh ta, mặt đất bên dưới tạo thành một lõm như miệng núi lửa.
BÙM!!
“Hộc!”
Tuy nhiên, đó chỉ là khởi đầu của màn tấn công dữ dội.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm!!
Giống như cách anh ta đã làm, con quái thú bắt đầu dội xuống những đòn tấn công mạnh mẽ từ trên cao. Như để dạy cho con người những cuộc tấn công thực sự trông như thế nào, những cú đấm ác liệt liên tục giáng xuống không thương tiếc.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm!!
Đôi môi của Thomas Andre tiếp tục phát ra những tiếng rên rỉ hết lần này đến lần khác, không giống như lúc đó khi con thú chỉ đơn giản chịu đựng những cú đấm của anh ta.
“Hộc ộc ộc ộc ộc!”
Chính lúc đó; con thú, giữa lúc tận hưởng nỗi đau của con mồi, đã phát hiện ra một thứ kỳ lạ vượt xa con người.
☥ …?? ☥
Con thú dừng cuộc tấn công của nó. Thứ mà nó đang trừng mắt nhìn, như muốn khoan một lỗ vào đó, là cái bóng của Thomas Andre.
☥ Mình thấy có một con chuột trốn trong đó. ☥
Cú đâm!
Con thú đâm vào bóng tối và chộp lấy ‘thứ gì đó’ trong không gian.
Vút!
Khi sinh vật rút tay ra, một con kiến ẩn nấp bên trong bóng người thợ săn cũng bị kéo ra theo.
Con thú lại đứng thẳng lên. Người lính kiến, cổ của nó nắm chặt bởi sự kìm kẹp mạnh mẽ, vật lộn một cách tuyệt vọng nhưng con quái vật thậm chí không nhúc nhích dù chỉ một chút.
“Kiiieehk!”
Con kiến này là một người lính thuộc về Chúa tể Bóng tối.
Không thể tiêu diệt một người lính bất tử như thế này thông qua các phương pháp thông thường. Tuy nhiên, sinh vật giữ cổ con kiến cũng không phải là quái vật bình thường.
Chúa tể của những Quái thú là một sự tồn tại cao hơn. Nó chỉ đơn giản là tập trung năng lượng vốn có trong cơ thể tâm linh để xóa bỏ con kiến này khỏi cấu trúc của sự tồn tại hoàn toàn.
“Kiiahk!”
Người lính kiến dặt dẹo một chút và biến thành cát bụi, trở về khoảng không vô định. Con thú cười toe toét khi nhìn tro bụi xám rải rác trong không khí.
Ngay lúc đó.
Thomas Andre đứng dậy đằng sau lưng con thú trước khi nó chú ý đến anh ta. Sau đó anh ta vòng tay quanh cổ sinh vật và giữ chặt tay anh ta bằng cánh tay kia.
Thay vào đó, nếu anh ta mất hết răng, thì anh ta sẽ cắn bằng lợi!
Tay anh ta có thể bị gãy, nhưng cổ tay và vai vẫn ổn. Những đường gân dày phồng lên trên cánh tay anh ta khi anh ta dồn hết sức mình tạo ra áp lực đủ lớn để nghiền nát một chùm thép trong một hơi thở.
“Hộc, hộc…”
Thomas Andre tiếp tục thở hổn hển và tập trung vào đòn tấn công cuối cùng này.
Không còn gì để mất. Đôi mắt anh ta mở to, tập trung hết mức khi anh ta nghiến răng, hoàn toàn biết rằng anh ta sẽ bị giết nếu bỏ lỡ cơ hội này.
Rắc rắc, rắc rắc rắc…
Anh ta nghe thấy những tiếng khó chịu tương tự như xương bị nghiền thành bột. Nếu đó là âm thanh phá vỡ cổ của kẻ thù, thì vẫn có cơ hội chiến thắng ở đây.
‘…Mình đã thành công!’
Thật không may, cơn đau ùa đến bị trì hoãn đôi chút bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể. Thomas Andre chán nản và hét lên trong đau đớn.
“Wuaaaaahhhk!!”
Con thú đã nghiên nát cánh tay của người Hoa Kỳ khóa trên cổ nó mà không có gì ngoài đôi tay nắm chặt vật lý. Sau đó, nó nắm lấy đầu anh ta bằng cả hai tay trước khi tiếp tục đập anh ta xuống đất.
RẦM!
Người xem khi xem cảnh này qua màn hình, đã thấy cánh tay của Goliath lủng lẳng và nhanh chóng đảo mắt. Đó là một cảnh họ chỉ đơn giản là không thể chịu được khi nhìn với đôi mắt bình thường.
Thật tệ, cảnh tượng kinh hoàng đã không dừng lại ở đó và tiếp tục. Con thú vồ lấy Goliath đang chật vật và bắt đầu cắn anh ta.
Bữa ăn của kẻ săn mồi đã bắt đầu.
Hàng chục chiếc răng nanh sắc nhọn như dao bắt đầu xé rách da của Thomas Andre và tạo ra một mớ hỗn độn từ da thịt anh ta.
“Áuuuuuuuuuu! Wuaahk !!”
Anh ta đã không từ bỏ cho đến cuối cùng và tiếp tục chiến đấu một cách tuyệt vọng, nhưng rõ ràng là anh ta không có cơ hội trong địa ngục này ngay bây giờ. Máu anh ta tuôn ra và những mảnh thịt bay lên không trung.
“Wuuuaahk!”
Nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng, đáng sợ này, những Thợ săn khác được cho là bảo vệ địa điểm bắt đầu quay lại vô tình trong nỗi kinh hoàng.
Đối với những người bình thường đã đặt hy vọng vào Goliath, họ đã phân tán trong sợ hãi từ lâu sau khi nhìn thấy kết quả cuối cùng.
Tuy nhiên, một điều bất ngờ đã xảy ra sau đó; Trong hàng ngũ những Thợ săn do dự, một người đàn ông lao về phía trước như một tia sét và chạy thẳng về phía con thú.
Bùnggg!!
Con quái vật đã say sưa với chiến thắng và mùi vị của chiến lợi phẩm, vì vậy nó không phòng bị và dính đòn tấn công bất ngờ này, dẫn đến việc nó bị hất văng đi.
Người đó không ai khác chính là Lennart Niermann. Thợ săn giỏi nhất nước Đức đã nhanh chóng đứng cạnh Goliath bị thương nặng.
Thomas Andre nhận ra Lennart và bằng cách nào đó đã cố gắng nén giọng.
“Chạy đi….”
Tuy nhiên, Lennart lắc mặt cứng đờ.
“Tôi cũng là một thợ săn, anh biết đấy.”
‘… Mặc dù mình yếu hơn anh ta rất nhiều.’
Quay trở lại khi anh ta thức tỉnh sức mạnh của mình và quyết định trở thành Thợ săn, Lennart đã tự hứa với mình điều này – rằng anh ta sẽ không bao giờ quay lưng lại với đồng đội.
Mặc dù, họ thậm chí không cùng chung một đội, nhưng theo quan điểm của Lennart, Thomas Andre là một đồng chí gương mẫu đáng để noi theo, người đang chiến đấu chống lại một kẻ thù chung.
Không quan trọng người Hoa Kỳ nghĩ gì về anh ta, bởi vì là một thợ săn, người Đức đơn giản là không thể tránh khỏi tình huống này.
‘Tuy nhiên…. Chỉ nhìn chằm chằm vào thứ đó mặt đối mặt, khiến mình toát mồ hôi lạnh, rung cả dái ngay lúc này :v.‘
Lennart quan sát vẻ mặt của con quái vật khó chịu sau khi bữa ăn của nó bị gián đoạn một cách kỳ lạ, và đôi chân của chính anh ta bắt đầu chuyển thạch ngay lúc đó.
Thấy anh ta rùng mình như thế, Thomas Andre lại mở miệng.
“Cậu sẽ chết…”
Anh ta biết điều đó rồi. Tất nhiên, Lennart biết điều đó.
Anh ta thậm chí không mang theo trang bị bên mình. Vì vậy, con át chủ bài mạnh nhất của anh ta hiện tại chính là kỹ năng ‘Áp kích (Charge)’, chỉ có thể đẩy con quái vật đi. (trans: Charge, từ này không biết dịch sao cho hợp lý, tra google nó ra một đống nghĩa, tía má ơi!)
Thợ săn giỏi nhất nước Đức?
Xếp thứ 12 trong bảng xếp hạng thế giới?
Anh ta biết rõ hơn bất cứ ai rằng những điều như vậy không có ý nghĩa gì trong tình huống hiện tại.
Ngay cả sau đó …
‘…Mình không hối tiếc bất cứ điều gì.’
Ngay cả khi khoảnh khắc này là lần cuối cùng của anh ta, anh ta vẫn sẽ chọn chính xác lặp đi lặp lại. Thay vì sống cuộc sống của một kẻ hèn nhát, anh ta chọn chết đi trong một vinh quang rực rỡ!
‘Mình không quyết định sai. Mình không quyết định sai!’
Lennart cố trấn an tâm lý khi anh ta nhìn trừng trừng vào sức mạnh to lớn dần dần hướng nhanh hơn về phía anh ta.
‘Mình chắc chắn quyết định không sai!’
Anh ta dán mắt vào cơ thể lạnh lẽo của con quái vật dần to ra khi con quái vật thu hẹp khoảng cách ngay lập tức. Lennart tập trung năng lượng và vung nắm đấm.
Trong một khoảnh khắc lúc đó, cuộc sống ngắn ngủi của anh ta cho đến khi khoảnh khắc này lướt qua như một chiếc đèn lồng đang quay. Anh ta thậm chí nhớ lại bản thân nhàn nhã như thế nào khi có được sức mạnh đáng kinh ngạc này được thượng đế trao tặng cho anh ta, cho phép anh ta sống một lối sống thoải mái và có lẽ không cần được bảo vệ.
Nhưng, anh ta đã sống một cuộc sống hạnh phúc, phải không?
Đúng vậy, anh ta đã hưởng thụ cuộc sống đó đủ rồi.
Một nụ cười hiện lên trên môi Lennart khi anh ta thấy cổ họng của con thú đến gần hơn bao giờ hết.
Thật vậy, anh ta đã quyết định không sai. Cho đến cuối cùng, anh ta không sống một cuộc sống đáng xấu hổ.
Ngay trước khi con thú dữ nuốt đầu anh ta, Lennart lặng lẽ nhắm mắt lại, nghĩ rằng sẽ không cần phải mở chúng nữa.
Nhưng sau đó!
Ầm ầm ầm!!
Một tiếng nổ bất ngờ phát ra từ phía trước khiến Lennart bị sốc và anh ta nhanh chóng mở mắt.
‘Cái nồi gì thế?!’
Con thú bị nắm đấm của anh ta thổi bay đi hàng chục mét trong một đường thẳng, trước khi lăn lông lốc trên mặt đất. Nhựa đường nứt thành từng mảnh, ô tô bị thổi bay và đèn đường bị uốn cong ở giữa.
“Hả…hể?”
‘Mình mạnh như vậy sao?’
Lennart sững sờ nhìn chằm chằm vào nắm đấm của mình, chỉ để nhận ra rằng ai đó đang đứng ngay bên cạnh anh ta.
“Á…ớ??”
Xác nhận khuôn mặt của người đàn ông đó, Lennart vui mừng kêu lên với giọng nói đầy nước mắt.
“Thợ săn Sung Jinwoo!”
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●
Suýt xoát một xíu nữa thôi thì…
Nếu anh không gắn một người lính bóng tối vào bóng của Lennart Niermann khi người Đức đến văn phòng Bang hội, liệu anh có thể đến kịp lúc không?
Sau khi xác nhận rằng người lính bóng tối gắn vào bóng Thomas Andre biến mất, Jinwoo đã tìm kiếm một người khác ở gần địa điểm và kích hoạt kỹ năng ‘Hoán đổi bóng’. Nhưng ai mà ngờ rằng, người lính bóng tối anh tình cờ kiếm được chính là người lính trong bóng của Lennart Niermann.
Nhờ đó, anh đã cứu được hai người đàn ông này.
Jinwoo vội vàng kiểm tra vết thương của Thomas Andre và thở phào nhẹ nhõm. Vết thương của người Hoa Kỳ trông khá nghiêm trọng, nhưng may mắn thay, anh ta có thể sống sót.
Anh ta chắc chắn không còn sức để nói nữa, vì Thomas Andre chỉ có thể lặng lẽ ngước nhìn Jinwoo. Anh cũng im lặng nhưng gật đầu ngụ ý ‘làm tốt lắm’.
Anh thầm cảm ơn Goliath vì nỗ lực dũng cảm của mình trong việc trì hoãn thêm thời gian.
Khi anh quay lại, đôi tai anh lấp đầy giọng nói đầy cảm xúc của Lennart.
“Thợ săn Sung Jinwoo!!”
“Cảm ơn anh đã ngăn chặn con thú chết tiệt đó. Tôi xin lỗi, nhưng anh có thể đưa Thomas đến một nơi an toàn không?”
Jinwoo lịch sự hỏi bằng tiếng Anh, và Lennart gật đầu hăng hái. So với việc chiến đấu với con thú quái dị đó, công việc này nghe có vẻ dễ dàng hơn nhiều.
“À, vâng! Anh không phải lo lắng về điều đó.”
Người Đức thận trọng nâng Thomas lên và vội vã dọt cái vèoooooooo. Trong khi đó, Jinwoo chuyển ánh mắt sang con thú đang nâng cơ thể nó lên.
Ý định hữu hình, kinh hoàng, giết người tuôn ra từ sinh vật. Anh cảm nhận được sức mạnh ở một cõi khác hoàn toàn so với những quái vật thông thường khác từ con thú chết tiệt này.
‘Mình biết mà….’
Dự đoán của anh đã đúng.
Thứ này sở hữu một anh hào quang tương tự như Chúa tể băng giá mà anh gặp trước đó. Thực sự, đó là một trong những Chúa tể đang săn lùng Thợ săn.
Tuy nhiên, chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Không giống như Chúa tể băng giá, thứ này không có dấu hiệu hoảng loạn. Không, nhiều hơn thế – mặc dù cuộc chiến của nó đã bị can thiệp, nhưng nó trông có vẻ thoải mái, dễ chịu, thậm chí vui mừng.
‘Nhưng tại sao….?’
Nó bình tĩnh một cách kì lạ, răng mà vậy được? Mặc dù trông nó nửa người, nửa thú?
Trong khi Jinwoo đang bị mắc kẹt trong sự bối rối của mình, con quái vật đứng lên từ những mảnh vỡ của tòa nhà và đi thong thả về phía anh.
Nó đang nhét thứ gì đó vào miệng trước khi nhổ một thứ gì khác xuống sàn. Hóa ra là răng nanh của nó bị hỏng.
Con quái vật trừng mắt nhìn Jinwoo, người đã đấm gãy một vài răng nanh của nó chỉ bằng một cú đấm và thậm chí không thèm che giấu sự ngạc nhiên của nó.
☥ Hừ ừ ừ, đúng là thật. Mùi của tên Chúa tể bóng tối chết tiệt hòa lẫn trong mùi của con người đó. ☥
Con thú đánh hơi trong không khí và hỏi như thể nó đã phát hiện ra một điều gì đó khá tuyệt vời.
☥ Nhưng…làm thế nào một con người như ngươi có thể xoay sở để phát huy sức mạnh của sự tồn tại cao hơn ở mức độ này? ☥
‘Ta đã cày cấp, chỉ vậy thôi. Con thú chết tiệt ngu xuẩn kia.’
Thay vì chọn cách giải quyết sự tò mò của mình, anh triệu hồi cặp ‘Cơn cuồng nộ của Kamish’.
Anh có rất nhiều điều để hỏi tên Chúa tể này. Nhưng, phiên hỏi đáp chỉ có thể diễn ra sau khi trận chiến kết thúc và anh đã nắm được quyền quyết định số phận của sinh vật.
Nhìn thoáng qua.
Jinwoo liếc nhìn dấu vết của các nạn nhân vẫn còn nhìn thấy ở đây – trên đường phố và một cơn thịnh nộ giết người lạnh như băng bắt đầu tràn ra khỏi mắt anh.
Nhưng sau đó….
Tiếng nói. Giọng nói mà anh chưa quên đột nhiên vang lên ngay bên cạnh con thú.
☫ Có thể người thiết kế đã tìm ra cách. Chà, giao dịch kinh doanh giữa Chúa tể bóng tối và người thiết kế đã được thỏa thuận từ rất lâu rồi. ☫
Làn khói mỏng như sương mù đột nhiên đông lại thành một khối đơn lẻ trước khi biến thành hình người.
‘Đừng nói là…?’
Đó là Chúa tể băng giá cổ đại. Chúa tể băng giá, che giấu sự hiện diện của nó như một màn sương mù cho đến tận bây giờ, cuối cùng cũng đã lộ diện.
Jinwoo nhận ra rằng sương mù bao quanh thành phố không phải là một hiện tượng tự nhiên ngay lúc anh tiếp xúc với nó.
Và lần này, nó là từ phía sau của anh.
☤ Nếu vậy, tôi có thể ăn xác của con người này, phải không? ☤
Một giọng nữ kỳ lạ đầy ghê rợn đến từ phía sau anh, Jinwoo nhanh chóng nhìn lại.
Và đó là nơi anh phát hiện ra một cảnh tượng khiến anh nghi ngờ chính mắt mình.
Bashushushushu…
Một đàn côn trùng đổ ra từ cống thoát nước và bắt đầu hợp nhất thành một hình dạng như hình người.
☤ Tôi thực sự muốn tìm hiểu xem ‘vật chứa’ của Chúa tể bóng tối mạnh như thế nào, hai người thấy đấy. ☤
Biểu cảm của Jinwoo cứng lại, giờ anh thấy mình đột nhiên bị bao vây bởi kẻ thù. Và rồi, anh nhận ra điều đó.
Họ bịt miệng các Chiến binh Bóng tối của anh bằng cách nhiễu loạn các tín hiệu không phải vì họ lo lắng về việc cuộc săn của họ bị phá vỡ bởi anh. Không, họ đã làm điều đó để che giấu sự thật rằng có nhiều hơn một trong số họ ở đây.
Nói cách khác, đây là một cái bẫy. Một cái bẫy được đặt ra trong toàn bộ Seoul để nhét Jinwoo vào.
Chắc chắn, cuối cùng Hệ thống đã nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình huống và khẩn trương gửi tin nhắn cảnh báo.
▶ Vua xứ tuyết lạnh, Chúa tể băng giá đã chỉ định bạn là kẻ thù. ◀
▶ Vua muôn thú, Chúa tể của những Quái thú đã chỉ định bạn là kẻ thù. ◀
▶ Nữ hoàng côn trùng, Chúa tể của bệnh dịch đã chỉ định bạn là kẻ thù. ◀
Kẻ thù sở hữu sức mạnh ở quy mô khác hoàn toàn, và ba trong số chúng cũng sẽ khởi động! Trái tim đen của anh, ngủ yên cho đến tận bây giờ, bắt đầu đập điên cuồng ở lối vào của ba kẻ thù cực kỳ mạnh mẽ.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch!
‘Đừng nói đây là…‘
…Tốt?
Khóe môi của Jinwoo cong lên.
Những kẻ này đã nghĩ rằng chúng đang bao vây anh, nhưng điều đó…anh không đơn độc. Trong thực tế, chúng là những kẻ bị bao vây.
Jinwoo giữ các giác quan của mình cực kỳ nhạy bén để không bỏ lỡ các chuyển động của chúng và triệu hồi đội quân của mình ra, bao vây kẻ thù của anh.
‘Bước ra cho ta!’
Dịch bởi: Daemond
Mình đang update dần, dự định sẽ dịch full bộ này!
Có thể tham gia group: www.facebook.com/groups/283177689020690
Mọi người có thể follow người này, mỗi sáng thứ 5 vào lúc 9h sáng, anh ấy sẽ dịch truyện tranh sớm nhất cho mọi người xem, chất lượng lắm: www.facebook.com/tam.luxury