나 혼자만 레벨업 - Solo Leveling

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 760

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 261

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1766

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 725

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8047

Chương 45: C205 Vị khách không mời

[Muôn tâu bệ hạ. Thần có điều cần nói?]

Ber đột nhiên liên lạc với Jinwoo.

Điều gì đã khiến cho Người lính bóng tối mạnh nhất, được giao nhiệm vụ dẫn đầu tiểu đoàn kiến giết quái vật ở một nơi không xa, liên lạc với chủ nhân của mình?

‘Có chuyện gì vậy?’

Jinwoo thầm hỏi nó. Ber sau đó thận trọng yêu cầu sự cho phép từ chủ nhân của mình.

[Bệ hạ có thể để kẻ hầu này xử lý tất cả các con mồi được không?]

Xử lý tất cả các con mồi?

‘Con mồi’ Ber đang nói đến, tất nhiên, là những con quái vật lang thang bên ngoài những Cánh công sau khi hạng loạt lỗ hổng hầm ngục xảy ra. Điều đó ngụ ý rằng cựu vương kiến muốn tự mình chăm sóc tất cả các quái vật.

Ngay cả Greed cũng không thể so sánh với Ber về sức mạnh, mặc dù họ được cho là ở cùng cấp Chỉ huy. Vì vậy, không chắc rằng cấp dưới của Ber đã bắt đầu một cuộc nổi loạn hoặc đại loại như vậy và nó muốn làm mọi thứ một mình bây giờ.

Jinwoo suy nghĩ về lý do cho yêu cầu này một chút, nhưng sau đó, một khả năng nhanh chóng xuất hiện trong tâm trí anh.

Đừng nói là….??

[Mỗi khi thần đánh bại một con mồi, thần có một cảm giác tương tự như ‘lột xác’ trên toàn bộ cơ thể, thưa bệ hạ.]

Đúng như anh nghĩ! Suy đoán của anh hóa ra là chính xác.

“Lột xác”, Ber nói. Có nghĩa, nó sắp sửa tiến hóa lên cấp bậc tiếp theo.

Kể từ khi được đưa vào Đội quân bóng tối, Ber luôn đứng đầu, luôn luôn và chiến đấu với nhiều kẻ thù hơn bất kỳ ai khác. Và cuối cùng, nó đã được thưởng một cơ hội để tiến hóa lên cấp cao hơn.

Khi nhớ lại những người lính cấp cao mạnh mẽ như Igris và Iron đã trở nên mạnh mẽ như thế nào sau khi tiến hóa …..

…Đây là một tin tuyệt vời.

Ber đã đủ mạnh để có thể vờn Thợ săn hạng S như mèo vờn chuột, ngay cả trước khi nó trở thành một phần của Đội quân bóng tối. Lớp hiện tại của nó cũng vậy, là cao nhất trong số tất cả các Chiến binh Bóng tối hiện tại mà anh đang có.

Điều này có nghĩa là cuối cùng mình cũng được nhìn thấy lớp trên lớp ‘Chỉ huy’ ?

Jinwoo thực sự tò mò về những thay đổi mà Ber sẽ trải qua sau khi các chỉ số của nó tăng vọt nhờ sự tiến bộ của nó. Anh nhanh chóng trả lời người lính kiến của mình.

‘Được. Ta cho phép.’

[Ồ, thần cảm ơn bệ hạ. Thần sẽ gửi lại tiểu đoàn kiến về phía ngài ngay lập tức.]

‘Không, không cần thiết.’

Jinwoo nhếch mép với chính mình. Tất nhiên, Ber sẽ không thể nhìn thấy biểu cảm mà Chúa tể của nó đang biểu thị, vì họ ở cách xa hàng chục km.

‘Đội quân bóng tối.’

Jinwoo gọi to, và những người lính của anh, gần 1200 quân lính, đồng thời trả lời anh ngay lập tức.

Từ Igris, phụ trách lãnh đạo các hiệp sĩ, Tusk lãnh đạo High Orc, Jima lãnh đạo Naga, số 6 dẫn dắt những người khổng lồ, Tank dẫn đầu Ice Bear, và thậm chí Greed dẫn dắt những người lính còn lại.

Anh nghĩ mình có thể nghe thấy tiếng gầm lớn của họ. Mỗi một người trong số họ bắt đầu tập trung tất cả sự chú ý vào hướng của Jinwoo. Anh cảm nhận được sự căng thẳng của họ rất rõ ràng, thậm chí họ ở rất xa.

Trong khi tận hưởng cảm giác hài lòng này, Jinwoo đã đưa ra mệnh lệnh mới của mình.

‘Mọi người, rút lui.’

[…!!]

‘Ta muốn các ngươi quay trở lại.’

Khoảnh khắc mệnh lệnh của anh được đưa ra, toàn bộ Quân đội Bóng tối bắt đầu di chuyển trở lại. Tất cả những người lính trở lại trạng thái bóng tối của họ và nhanh chóng đi về hướng Jinwoo đang đợi.

[Thưa bệ hạ. Tại sao ngài lại triệu hồi tất cả các đội quân trở lại?]

Jinwoo trả lời với một tiếng cười khúc khích trong khi Ber có vẻ đang ngạc nhiên.

‘Từ lúc trở đi, chỉ có ngươi và ta sẽ đánh bại những con quái vật còn lại.’

Đây dường như là lựa chọn tốt nhất để tăng tốc tiến hóa của Ber.

Giống như cách một người chơi cấp cao giúp đỡ người bạn cấp thấp hơn trong trò chơi, anh đã lên kế hoạch chiến đấu bên cạnh Ber và tăng tốc đáng kể tốc độ săn mồi của họ, tặng cả đống điểm kinh nghiệm cho cấp dưới của anh trong quá trình này.

Nói cách khác, anh đang nâng ‘cấp độ sức mạnh’ của Ber.

Vẫn còn khá nhiều khu vực lỗ hổng hầm ngục xảy ra, vì vậy nếu hai người họ đi xung quanh dọn sạch chúng, giới hạn cấp độ yêu cầu sẽ được đáp ứng khá sớm.

Tất nhiên, vì vùng lãnh thổ mà họ săn lùng là rất lớn, hiệu quả của phương pháp này thua xa so với việc đưa lính của mình đi quét sạch kẻ thù, nhưng sự tiến bộ của Ber là ưu tiên hàng đầu ở đây.

[Muôn tâu bệ hạ, thần….]

Ber không thể nói hết câu, giọng nó tràn đầy cảm xúc.

‘Hah. Con kiến ngốc này.’

Thấy rằng cảm xúc của Ber đã trở nên phong phú hơn khi thời gian trôi qua, có chút nghi ngờ rằng nó đã trốn trong bóng tối xem TV cả ngày khi nó phải bảo vệ mẹ và Jinah ở nhà.

Khi việc nhớ lại những người lính của anh sắp quay trở về bóng của mình, Jinwoo đặt câu hỏi cho những người lính còn lại.

“Có ai khác ngoài Ber, cảm thấy rằng bản thân mình cũng sắp tiến hóa không?”

Có lẽ chắc chắn, câu trả lời là không. Rốt cuộc, thật khó để tiến lên lớp kế tiếp. Và người ta cũng sẽ cần một nhận thức tuyệt vời để cảm nhận sự tiến hóa đang đến gần.

Đó là lý do tại sao chỉ Ber có thể cảm nhận được sự tiến hóa của chính mình trong tất cả các binh sĩ bóng tối của anh.

Ngay sau đó…

Shururuk ….

Khi Ber đứng đó, ngứa ngáy khi đi săn một mình, thì một Người lính bóng tối khác nổi lên từ mặt đất bên cạnh anh.

Trong khi một ánh mắt thất vọng lóe lên trên khuôn mặt của Ber, nét mặt của Jinwoo rạng rỡ.

“Tốt.”

Như thường lệ, Igris lịch sự quỳ xuống trên một đầu gối.

Jinwoo luôn cảm thấy khó chịu với sự lịch thiệp của Igris, nhưng lần này, nhìn thấy cử chỉ đó sau một lúc lâu khiến anh hạnh phúc bất ngờ.

Sự tiến hóa của Igris – cũng vậy, đó là điều mà anh đã mong chờ.

“Được rồi. Hãy bắt đầu nào.”

Jinwoo triệu hồi ‘Dao găm của Quỷ vương’ và mỉm cười sâu sắc.

Thật là một tỷ lệ sinh sản đáng kinh ngạc – Mặc dù chỉ mới đây, nhưng những mầm mới mọc lên từ phần còn lại màu đen thiêu đốt của quái vật cây.

“Kiiieehk!”

“Kiiehk!”

Có khoảng 40 địa điểm ngục tối bị vỡ còn sót lại ở Nhật Bản bên cạnh địa điểm này.

Mỗi giây và mỗi phút đều quý giá đối ba người này.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Trong văn phòng Hội Ahjin.

Đối với Yoo Jinho, văn phòng này đã trở nên thoải mái hơn nhiều so với nơi ở của cậu ta. Nhưng ngay lúc này, cảm giác như thể mỗi phút trôi qua đều dài đến một giờ. Anh lén liếc nhìn đồng hồ treo trên tường.

Đồng hồ hiện đang, ’16: 10 PM ‘.

Đã hơn hai giờ kể từ khi “người đàn ông đó” xuất hiện ở đây.

Ực.

Lo lắng rằng việc nuốt nước bọt vô thức của mình sẽ gây ra quá nhiều tiếng ồn, Yoo Jinho nhanh chóng lén liếc nhìn vị khách không báo trước. Thật không may, ánh mắt của cậu lại bắt gặp ánh mắt của vị khách khuất sau chiếc kính râm. Người đàn ông lớn trả lời với một nụ cười sảng khoái.

Yoo Jinho buộc các cơ mặt cứng đờ của mình tạo thành một nụ cười rạng rỡ, hoặc điều gì đó đại loại vậy, và vội vàng đảo mắt đi chỗ khác.

Những giọt mồ hôi dày hình thành trên trán cậu ta. Sau đó cậu ta vội vàng rút chiếc điện thoại tội nghiệp của mình ra và cố gắng gọi cho đại ca thân yêu của mình, nhưng vô ích.

Ringggg…. Ringgg…

Đã hai ngày kể từ lần liên lạc cuối cùng với đại ca. Vì lý do nào đó, Jinwoo không bắt máy. Thậm chí ngay cả hiện tại cũng không.

“…”

“…”

Yoo Jinho hạ điện thoại xuống và ngậm miệng thật chặt. Đó là điều tương tự cho những nhân viên khác của Hội.

Những cá nhân tài năng đã chọn làm việc cho Hội Ahjin sau khi thấy tiềm năng của nó đều bị choáng ngợp bởi bầu không khí khó xử này và, như thể họ đã hứa sẽ làm như vậy, kiên quyết duy trì sự im lặng nặng nề này.

Tất nhiên, điều này không phải là lỗi của họ. Bất cứ ai thấy mình trong tình huống tương tự cũng sẽ phản ứng theo cách này.

Đặc biệt, người đàn ông ngồi trên ghế cạnh góc văn phòng tình cờ là một trong những Thợ săn quyền lực nhất trên toàn thế giới, người cũng được biết đến là một trong những người đàn ông mạnh nhất thế giới.

Không chỉ vậy, chủ sở hữu của văn phòng này từng là người đánh bại Thợ săn này đến lăn lê bò lết khiến anh ta phải nhập viện. Vì vậy, ai có thể mỉm cười và trò chuyện vui vẻ với nhau trước mặt người đàn ông này?

Người được nhắc đến không ai khác chính là Thomas Andre.

Thợ săn đứng trên đỉnh thế giới đã đến thăm Hội Ahjin để gặp Jinwoo. Vì điều đó, Phó Hội trưởng Yoo Jinho và các nhân viên của Hội không có lựa chọn nào khác ngoài việc đối phó với vị khách không báo trước này và do đó, họ cảm thấy mình dường như chết dần chết mòn khi mỗi giây tích tắc trôi qua vào thời điểm hiện tại.

Yoo Jinho bắt đầu tự hỏi liệu bản thân có nên cố gắng liên lạc với đại ca thêm một lần nữa hay không, nhưng sau đó …

Shururuk …

Cánh cửa tự động của Hội trượt mở.

Tất cả mọi người, bao gồm Yoo Jinho, ngay lập tức nhìn theo hướng đó.

Sau đó, đôi mắt cậu ta mở to. Yoo Jinho nhảy lên khỏi chỗ ngồi trong niềm vui sướng tột độ và nói với giọng chứa đựng trái tim khẩn cầu tuyệt vọng của mọi người làm việc cho Hội này.

“Đại caaaaaaaaaaaaaaa!!”

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Mình đã tự hỏi tại sao có rất nhiều phóng viên cắm rễ ở bên ngoài, nhưng không ngờ rằng….

Jinwoo bất lực nhìn Thomas Andre cười rạng rỡ với anh.

Nhìn vào biểu hiện đó, người Hoa Kỳ dường như không quan tâm đến những gì đã xảy ra trước đó, vậy điều gì đã đưa anh ta đến đây? Mặc dù vậy, thật vui, chính Yoo Jinho đã chào đón Jinwoo trước khi Thomas Andre chào hỏi.

“Đại ca!! Tại sao em không thể liên lạc được với anh?!”

“Chà, uh, tại anh bận.”

“Đợi một chút, em thấy quần áo của anh…..”

Yoo Jinho ấp úng và ngừng di chuyển. Quần áo của Jinwoo mang vô số bằng chứng về những trận chiến kịch liệt mà anh phải trải qua. Giống như khi Jinho nhìn vào đại ca mình sau khi anh kết thúc chuyến đi săn quái vật khổng lồ.

Nếu đại ca chiến đấu không ngừng nghỉ, đến mức anh ấy không thể liên lạc với bất cứ ai trong hai ngày liền, thì …..

Có bao nhiêu quái vật được gửi trở lại địa ngục bởi đôi bàn tay của đại ca? Cố gắng tưởng tượng cuộc tàn sát đã dấy lên cơn ớn lạnh dọc sống lưng của cậu ta.

Chính tại thời điểm này, Thomas Andre nhàn nhã đứng dậy khỏi ghế để bước tới chỗ Jinwoo. Vì anh ta là một anh chàng to lớn, nên ngay từ đầu, anh ta không cần phải bước nhiều bước để thu hẹp khoảng cách giữa anh ta và mục tiêu của mình.

Chẳng mấy chốc, người Hoa Kỳ đã đứng trước Jinwoo.

Hử….

Không, chờ đã, chết mẹ rồi… Đừng nói là họ chuẩn bị chiến đấu một lần nữa tại nơi đây?

Những nhân viên của Hội không hề biết về mối quan hệ hiện tại của hai người này, vì vậy có thể hiểu, họ đang rất lo lắng khi mắt họ dán chặt vào hai người đàn ông đứng trước.

Âm thanh trái tim đập mạnh của họ rất lớn đến nỗi đôi tai của Jinwoo thực sự đau nhói khi cảm nhận được điều đó.

“Thợ săn Sung.”

Thomas Andre đưa tay ra trước. Jinwoo cười rạng rỡ và nắm lấy bàn tay được đề nghị để bắt nó. Hai người chia sẻ một lời chào ngắn gọn theo cách này.

Nhưng rồi, nụ cười trên khuôn mặt của Thomas Andre bị dập tắt ngay lập tức.

Làm sao….

‘Làm sao chuyện này có thể xảy ra??’

Vì một số lý do, người Hoa Kỳ cảm thấy rằng thợ săn Sung Jinwoo khác với trước đây. Chỉ có một chút thôi, nhưng thợ săn Sung Jinwoo này khác với người anh ta gặp ở Hoa Kỳ.

Có phải vì ấn tượng đã thay đổi?

Có lẽ là do trang phục của Jinwoo khi họ gặp nhau lần đầu tiên, hoặc khi họ đang ở trong bữa tiệc, khác biệt đáng kể so với những gì hiện tại của anh, trong tình trạng khá lôi thôi lếch thếch.

Tuy nhiên, một cảm giác ‘chắc chắn’ nhất định không liên quan đến quần áo có thể được cảm nhận từ anh ta ngay bây giờ.

Nói một cách dễ hiểu, đó là ‘mạnh mẽ’. Lúc đó, anh mạnh mẽ, nhưng bây giờ, anh lại càng mạnh hơn. Tuy nhiên….

Tại sao lại có sự khác biệt như vậy….?

Không, nó không thể – ít nhất là không theo ý nghĩa thông thường của anh ta.

Các giác quan cực kỳ nhạy bén của Thomas Andre cho phép anh ta phát hiện ra sự thay đổi của Jinwoo xuất phát từ việc lên cấp, nhưng anh ta thiếu kiến thức để giải mã chính xác những gì anh ta đang cảm nhận ở đây.

Khi người Hoa Kỳ đang rối bời, cái bắt tay của họ chấm dứt và Jinwoo hỏi anh ta một câu.

“Cơn gió nào đưa anh đến Hàn Quốc?”

“À, cái đấy thì…”

Thomas Andre lấy lại bình tĩnh và hình thành một nụ cười khác.

“Không phải tôi đã hứa với anh trước đây rồi sao? Tôi đã nói với anh rằng tôi sẽ thiết đãi anh một bữa ăn ngay khi cánh tay tôi lành lại.”

Anh ta giơ cánh tay trái đã lành lặng hoàn toàn và vẫy nó xung quanh.

“Và, cũng ….”

Jinwoo lén liếc nhìn đồng hồ trên tường. Đã gần bốn giờ rưỡi chiều. Thời gian rõ ràng là quá muộn cho bữa trưa, nhưng cũng là quá sớm cho bữa tối.

“Vẫn còn nhiều thời gian cho đến giờ ăn tối, vì vậy, chúng ta sẽ tiếp tục sau đó nhé?”

Jinwoo nói điều đó với Thomas Andre và nhanh chóng bước tới Yoo Jinho. Bây giờ anh biết việc kinh doanh của người Hoa Kỳ với anh không quá cấp bách, anh quyết định ưu tiên cho vấn đề cấp thiết hơn.

“Em có thể tìm cho anh một Cánh cổng lớn nhất hiện đang mở ở Seoul không?”

Đôi mắt của Yoo Jinho tròn xoe sau khi nghe yêu cầu của Jinwoo.

“Đại ca, Cánh cổng nào cũng được, miễn là nó lớn phải không?”

“Sao cũng được, hãy tìm Cánh cổng có một thứ hạng đủ cao là được.”

“Hiểu rồi, đại ca.”

Yoo Jinho gõ bàn phím với tốc độ ánh sáng và tìm kiếm thông tin liên quan trước khi một biểu cảm tươi rói xuất hiện trên khuôn mặt cậu ta.

“Đại ca, em tìm thấy một cổng hạng A đặc biệt nguy hiểm.”

“Ồ, thật sao?”

“Tuy nhiên, Hội Hunter đã mua quyền đột kích cmnr.”

Tuy nhiên, trái ngược với dự đoán của Yoo Jinho, Jinwoo không hề tỏ ra thất vọng.

“Tốt.”

Anh không quan tâm Hội nào đã mua giấy phép đột kích.

Thực tế, Jinwoo nghĩ rằng việc giải thích bản thân sẽ dễ dàng hơn kể từ khi anh biết ai đó từ Hội thợ săn, và điều đó khiến anh nở một nụ cười trên khuôn.

Jinwoo chuẩn bị rời khỏi văn phòng với những bước chân vui vẻ, thoáng đãng, trước khi quay lại để nói với Thomas Andre.

“À, tôi có một việc vặt cần phải làm ngay nên tôi sẽ ra ngoài một lát. Về bữa ăn anh đã hứa, hãy nói về nó sau khi tôi trở về.”

“…..”

Jinwoo bỏ lại người Hoa Kỳ đang bối rối và biến mất khỏi văn phòng như một cơn gió thoảng qua. Thomas Andre sững sờ nhìn chằm chằm vào ô cửa Thợ săn Hàn Quốc đã biến mất, trước khi phá lên cười lớn.

“Ahahaha. Đây thực sự là ….”

Anh ta có thể làm gì khác?

Những gì Jinwoo đang làm có thể bắt nguồn từ sự vô tư, nhưng rồi một lần nữa, chính Thomas Andre đã xuất hiện mà không báo trước. Trên thực tế, anh ta mong đợi rằng một thợ săn ở cấp độ như Sung Jinwoo thậm chí còn bận rộn hơn chính anh ta.

“Nếu vậy. Tôi sẽ để lại chi tiết liên lạc.”

Thomas Andre đã để lại chi tiết liên lạc của khách sạn anh ta đang ở cho Yoo Jinho trước khi tự mình rời khỏi văn phòng.

“Ôi …..”

Yoo Jinho thở phào nhẹ nhõm khi nhìn chằm chằm vào khoảng trống từng bị chiếm giữ bởi bóng dáng người Hoa Kỳ, nhưng rồi, suýt nhảy lên sợ hãi sau khi cảm nhận được sự hiện diện khác ngay bên cạnh.

“Ủa, trời đựu?! Anh vẫn còn ở đây à??”

Thật đáng tiếc khi Lennart Niermann, người đã đến văn phòng bang hội từ lâu trước khi Thomas Andre đến, không biết tiếng Hàn. Ngay cả sau đó, anh ta khá chắc chắn về việc Phó Hội trưởng Hội Ahjin hoàn toàn quên mất sự hiện diện của anh ta cho đến bây giờ.

“Tôi thậm chí còn đặt một cuộc hẹn trước, nhưng …..”

Nhận ra rằng ngay cả một người mình, từng được đối xử như một VIP ở Đức, cuối cùng cũng bị lãng quên đến mức này, đầu anh ta từ từ cúi xuống sàn nhà.

Thật không may, bây giờ anh ta có thể làm gì cơ chứ, khi mà Thomas Andre rời khỏi văn phòng mà không có bất kỳ phàn nàn nào?

Dù là quái vật hay Thợ săn, rốt cuộc họ cũng chỉ có một mạng.

“…”

Lennart Niermann đứng dậy với trạng thái không còn chút năng lượng nào trong cơ thể và ghi lại chi tiết liên lạc của chính mình trên góc nhỏ của tờ giấy ghi địa chỉ do Thomas Andre để lại.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Các thành viên đội tấn công ưu tú của Hội Hunter đang chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc đột kích, nhưng Jinwoo đột ngột xuất hiện khiến họ bất ngờ và tập trong vào sự hiện diện của Jinwoo.

Ồn ào, ồn ào.

Jinwoo đã liên lạc trước với Cha Haein, vì vậy cô vẫn bình tĩnh trước sự xuất hiện của Jinwoo, ít nhất là so với các đồng nghiệp của cô.

“Anh muốn mượn ngục tối của chúng tôi? Đã xảy ra chuyện gì à?”

“Như tôi đã nói trước. Tôi muốn mượn ngục tối, nếu có thể.”

Nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc sau những gì anh đã trải qua, Jinwoo hình thành một nụ cười rạng rỡ hạnh phúc chân thật.

Mặt khác – anh đã không liên lạc với cô trong một thời gian dài và điều đầu tiên anh nói sau khi đột ngột xuất hiện trước cô, là về việc mượn một hầm ngục mà đội của cô sắp đột kích.

Cha Haein sắp nổi giận, nhưng thấy Jinwoo hạnh phúc thế nào, cuối cùng cô lại đảo mắt đi chỗ khác.

Trong khi cô đứng đó do dự, không thể nghĩ ra điều gì để nói, Choi Jongin nhanh chóng chạy vào và nói với Jinwoo.

“Thợ săn Sung!”

Lời giải thích đã được kết luận đủ nhanh.

Jinwoo đã đề nghị giết từng con quái vật trong ngục tối, hấp diêm con Boss và thậm chí anh còn hứa sẽ không chạm vào bất cứ thứ gì khác. Không có bang Hội nào đủ ngu để từ chối thỏa thuận này.

Choi Jongin đã rất lo lắng về việc thành viên của Hội mình sẽ bị thương bên trong Cổng cao cấp này, vì vậy anh ta đã hoan nghênh lời đề nghị với cả hai cánh tay giơ lên cao.

Tất nhiên, chính các thành viên của đội đột kích cũng hoan nghênh điều này, mặc dù họ cẩn thận không thể hiện ra bên ngoài.

Jinwoo ngay lập tức tiến về phía Cổng.

Tuy nhiên, trước khi anh bước vào, ai đó đã kéo tay áo anh và anh quay lại để xem đó là ai. Anh thấy Cha Haein với đôi má ửng hồng, hỏi anh bằng giọng khàn khàn.

“Anh sẽ làm gì bên trong ngục tối?”

“Có một điều tôi cần kiểm tra bên trong. Một trong những triệu hồi của tôi đã trải qua một sự thay đổi, cô thấy đấy.”

Một trong những triệu hồi của anh, anh nói.

Cha Haein nhớ lại hai lệnh triệu hồi mà cô đã chiến đấu trong phòng tập của Hiệp hội – Igris và Ber. Họ đã quá mạnh để được coi là triệu hồi. Cô được cho là một Thợ săn hạng S, nhưng hai người đó có thể dễ dàng đe dọa mạng sống của cô.

Có điều gì đó thay đổi liên quan đến hai người đó và anh muốn kiểm tra chúng ngay bây giờ? Cha Haein thực sự trở nên tò mò và thì thầm với bản thân mình trong tâm trí.

“Nếu vậy. Tôi cũng có thể vào trong cùng với anh và xem xét chứ?”

Jinwoo nghe thấy câu hỏi chỉ chứa một chút động cơ thầm kín và kiên quyết lắc đầu.

“Điều đó hơi quá nguy hiểm. Tôi dự định sẽ để nó chạy điên cuồng, cô thấy đấy.”

Jinwoo cắt lời cô, vẻ mặt nghiêm túc. Cha Haein gật đầu và không nói gì thêm nữa.

Jinwoo bỏ lại đằng sau ánh mắt khao khát và bước vào Cổng.

[Bạn đã vào một hầm ngục.]

Tin nhắn tương tự anh thấy rất nhiều lần lại xuất hiện. Jinwoo vội vàng triệu hồi Ber, đang chờ trong bóng của anh.

‘Bước ra đi.’

Dịch bởi: Daemond

Mình đang update dần, dự định sẽ dịch full bộ này!

Có thể tham gia group: www.facebook.com/groups/283177689020690

Mọi người có thể follow người này, mỗi sáng thứ 5 vào lúc 9h sáng, anh ấy sẽ dịch truyện tranh sớm nhất cho mọi người xem, chất lượng lắm: www.facebook.com/tam.luxury