나 혼자만 레벨업 - Solo Leveling

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 368

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1142

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 41: C201 Cái chết của Chủ tịch hiệp hội

Jinwoo có một chút kỷ niệm với loại quái vật có tên là Yêu tinh băng.

Chẳng phải anh đã gặp những sinh vật này khi anh vô tình bước vào Cổng Đỏ lần đầu tiên trong đời sao? Lúc đó, anh cảm thấy buồn thảm thế nào, sau khi nhìn thấy con Boss ‘Baruka’ tuột khỏi tay mình mà chỉ để lại một con dao găm phía sau?

Nhớ lại sự kiện đó, những cảm xúc tồi tệ mà anh cảm thấy sau khi thất bại trong việc trích xuất bóng của con quái vật.

Và giờ mình đã ở đây, mình chỉ vừa mới quên nó, con m* nó, đúng là số phận trớ trêu mà ….

Bàn tay trong khi nắm chặt cổ tay và cổ của sinh vật này ngày càng siết chặt hơn.

Siết!

[Khặc khặc!]

Nhưng mà, tại sao một con quái vật cấp cao đáng lẽ bị giam cầm trong ngục tối lại tự do lang thang quanh đây?

Jinwoo đến đây bằng cách hoán đổi vị trí của mình với người lính bóng tối trú ngụ trong bóng của Chủ tịch hiệp hội. Tiếp theo, anh sử dụng ‘Quyền năng của Đấng thống trị’ để giữ thăng bằng và lơ lửng trên không trung tòa nhà cao khoảng 7 hoặc 8 tầng. Trong khi nắm chặt con quái vật, anh hỏi Yêu tinh băng (Ice Elf) bí ẩn này một câu hỏi.

“Ngươi là cái giống gì thế?”

Nhìn thấy đôi tai nhọn hoắt, mái tóc dài màu trắng, hay thậm chí là đôi mắt bạc của nó, thứ này dường như là một Bóng trắng (White Phantom), nhưng rồi một lần nữa, anh cũng có thể cảm nhận được sinh vật này đã sống cách đây cả ngàn năm trước.

Không chỉ thế….

[Kuwuaaahk!]

Con quái vật nghiến răng và chộp lấy tay Jinwoo.

‘…!!’

Thật là một sức mạnh thể chất đáng kinh ngạc!

Ngay trước khi anh bị bất ngờ bởi con quái vật sắp tuột khỏi tầm tay mình, Jinwoo cảm nhận được một nguồn năng lượng lạnh lẽo đang tích tụ trong miệng của con quái vật này.

Không thể giải thích được, hình ảnh Quỷ vương Baran bắn sét ra khỏi miệng chồng chéo lên nhau với con quái vật chết tiệt này. Theo bản năng, Jinwoo nghiêng thân mình đi.

Kawahh-!!

Luồng khí lạnh lẽo, cay đắng bắn ra từ miệng con quái vật, sượt qua đầu Jinwoo và lao vào vùng không gian phía sau anh.

Sau khi xác nhận lượng năng lượng ma thuật đáng sợ mà con quái vật bắn ra bằng chính đôi mắt mình, Jinwoo nhanh chóng lùi lại một khoảng cách vừa đủ.

‘…’

Anh nhẹ nhàng phủi những hạt băng bám trên vai và nhìn chăm chú vào Yêu tinh băng – không, Chúa tể băng giá.

Thứ đó không phải là quái vật bình thường. Các giác quan cực kỳ nhạy bén của anh đang cảnh báo anh rằng thứ này mạnh hơn bất kỳ con quái vật nào anh từng đối mặt từ trước đến nay.

Jinwoo không phải là người duy nhất ngạc nhiên.

[Hửh, sao ngươi có thể …. ??]

Chúa tể băng giá vội vàng nhìn vào bóng của Jinwoo và, sau khi xác nhận số lượng binh lính ẩn náu trong đó, không thể che giấu sự thật rằng nó đang cảm thấy vô cùng ngạc nhiên ngay bây giờ.

[Ngươi đã thu thập được rất nhiều binh lính, vậy tại sao ngươi còn chưa liên lạc với chúng ta?]

Jinwoo không buồn trả lời, vì vậy Chúa tể băng giá bắt đầu nhìn vào mắt anh. Và rồi, một tiếng thở hổn hển phát ra từ miệng sinh vật.

[Ra vậy, đó là cách mà hắn đã nói trước đó. Ngươi là chính là ‘biến cố’ mà hắn nói đến, phải không?]

Tên điên này đang nói về cái gì vậy?

Jinwoo trở nên khá tò mò về ý nghĩa đằng sau tiếng bập bẹ liên tục của con quái vật này, nhưng tệ là, anh không có nhiều thời gian để tổ chức một buổi hỏi đáp thân mật với sinh vật này :v.

Chỉ cần một phút bất cẩn thì lưỡi kiếm của kẻ thù sẽ chạm tới anh. Và lưỡi kiếm đó không đủ buồn để anh bỏ qua nó và hy vọng điều tốt đẹp sẽ xảy ra. Thực tế, vai anh bị đóng băng chỉ vài giây trước mà vẫn còn đau đến tận bây giờ.

Jinwoo liếc nhìn vào bờ vai đau đớn và lặng lẽ triệu hồi ‘Dao găm của Quỷ vương’ từ Kho đồ của mình.

Vũ khí âm thầm xuất hiện trong tay anh.

Nó là sinh vật kiểu Pháp sư phải không nhỉ?

Dựa vào cách mà nó tấn công trong tầm quan sát của anh, sức mạnh thể chất hoặc khả năng phòng thủ của nó dường như không cao so với sức mạnh ma thuật của nó.

Thực sự, nếu đúng như vậy thì đó là một tin tốt.

Anh rút ra từ kinh nghiệm thu được qua các trận chiến, chiến đấu với nhiều loại quái vật khác nhau cho đến tận bây giờ rằng, kẻ thù loại Pháp sư thường là người dễ đối phó nhất vì chúng có thể bị giết ngay lập tức.

Chỉ cần một cú đánh là đủ để xác định người chiến thắng.

Nếu cả hai đều sở hữu một mức dự trữ năng lượng ma thuật tương tự nhau, thì người né tránh các cuộc tấn công ma thuật sẽ nắm giữ lợi thế.

Đối thủ của anh hẵn cũng biết điều đó bởi vì nó đã không cố gắng tấn công ngay lập tức, mặc dù anh cảm nhận được sự thù địch của nó đối với anh.

Chúa tể băng giá đã cân nhắc rất kỹ lựa chọn của mình – nhưng, chỉ trong một thời gian ngắn – trước khi quyết định những gì nó sẽ làm tiếp theo.

[… Chúng ta dừng ở đây thôi. Hôm nay ta không đến đây để sô lô cô cô một trận đấu sinh tử với ngươi.]

“Cái gì??”

Jinwoo cau mày sâu sắc. Anh không muốn để sinh vật này rời đi như vậy, trong khi không thể để hắn là người quyết định khi nào sẽ ngừng trận chiến?

Bên cạnh đó, sinh vật này mang một nguồn năng lượng ma thuật khổng lồ. Jinwoo thậm chí không thể tưởng tượng được mình sẽ kiếm được bao nhiêu điểm kinh nghiệm nếu giết thành công con quái vật này. Cấp độ của anh thậm chí có thể tăng thêm mười, giống như lúc anh giết Chúa tể của những người khổng lồ.

…Hửm, khoan đã.

Jinwoo cuối cùng đã suy ra được danh tính của con quái vật này.

Lẽ nào là …. ??

Trong khi đó, Chúa tể băng giá chỉ về phía bức tường vỡ của tòa nhà Hiệp hội thợ săn.

[Ngươi không đến đây để cứu con người đó à?]

Về mặt kỹ thuật, anh đến đây vì người lính mà anh để lại trong bóng của Chủ tịch Hiệp hội đã gửi cho anh một cảnh báo khẩn cấp.

Ánh mắt của Jinwoo chuyển hướng về vị trí mà ngón tay vươn ra của Chúa tể băng giá đang chỉ vào. Và anh thấy Chủ tịch Go Gunhee đang nằm trên sàn ở đó.

‘…!!’

Chủ tịch Hiệp hội nằm bất động, cơ thể bao phủ trong máu từ đầu đến chân, và thậm chí chỉ trong nháy mắt, anh có thể nói rằng cuộc sống của người đàn ông đang trên bờ vực cái chết.

Ngay lúc đó.

[Bây giờ, lựa chọn đi.]

Một cây thương băng lớn, vô cùng sắc bén đột nhiên hình thành trên bàn tay trái của Chúa tể băng giá.

[Chọn giữa chiến đấu với ta hoặc cứu con người đó.]

Khoảnh khắc lời nói của sinh vật kết thúc, cây thương bay về phía Chủ tịch Go Gunhee.

Đôi mắt của Jinwoo mở to. Anh đẩy sự tập trung của mình lên mức tối đa tuyệt đối, khiến dòng thời gian chậm lại rất nhiều. Anh nhìn cây thương bay một cách chậm chạp, nhưng chính xác hướng về phía Chủ tịch Hiệp hội đang nằm bất động.

Quyền năng của Đấng thống trị!

Anh cố gắng sử dụng bàn tay vô hình của mình để ngăn chặn cây thương băng, nhưng năng lượng ma thuật của người đã ném nó dễ dàng cản trở nỗ lực của anh. Tức giận, Jinwoo chuyển ánh mắt sang Chúa tể băng giá.

Hắn đang đợi. Đối với câu trả lời của Jinwoo, đó là.

Anh cắn môi dưới trước khi lao về phía nơi Chủ tịch Hiệp hội Go Gunhee đã ngã gục.

Wuuwung- !!

Không khí nơi Jinwoo lơ lững bị dao động và xáo trộn vì sức mạnh khủng bố của nó. Ngay trước khi cây thương hạ cánh, anh kịp thời đến bên cạnh Chủ tịch Go Gunhee trong khoảnh khắc và nhanh chóng kéo người đàn ông đang bất động ra khỏi quỹ đạo của vũ khí.

Rầmmmmmmmm!!

Cây thương đâm thẳng xuống sàn và cái lạnh buốt giá nhanh chóng tràn ra ngoài đóng băng khu vực xung quanh ngay lập tức.

Kwa-du-duk, kwa-duk!!

Trong chớp mắt, toàn bộ sàn văn phòng của Chủ tịch đóng băng nhanh chóng, nhiệt độ hạ xuống cực thấp.

Con m* nó!

Jinwoo bế Chủ tịch Go Gunhee lên và nhảy nhẹ lên không trung để tránh bị đóng băng, và khi cái lạnh buốt giá khó tin này ngừng lan ra xung quanh, anh đặt Chủ tịch nằm ngửa xuống sàn.

Cơn giận dữ anh ngày càng tăng lên hơn nữa bởi chiến thuật rẻ tiền này, Jinwoo ngẩng đầu lên nhìn, nhưng con quái vật chết tiệt đã nhảy vào một Cánh cổng nhỏ để trốn thoát khỏi trận chiến này.

Trong lúc vội vã, anh nhanh chóng triệu hồi ‘Dao găm Baruka’ từ Kho đồ và ném nó.

‘Phóng dao!’

Swishhhh-!

Con dao găm bay theo một đường thẳng và đâm chính xác vào vai của Chúa tể băng giá.

[Kuwahk !!]

Chúa tể băng giá nhìn chằm chằm vào con dao găm trên vai nó, rồi lườm người ném nó tiếp theo – Jinwoo – và nghiến răng. Nó sớm biến mất vào sâu trong Cánh cổng.

Jinwoo đã nghĩ đến việc đuổi theo sinh vật, nhưng thấy Cánh cổng dần thu nhỏ lại, anh từ bỏ ý định đó. Bên cạnh đó, tình trạng hiện tại của Chủ tịch Go Gunhee không đủ tốt để anh tập trung sự chú ý của mình vào nơi khác.

“Euh-euhk ….”

Người đàn ông lớn tuổi thở hổn hển đau đớn.

Đôi môi của Jinwoo khép lại thành một đường thẳng khi anh nhìn thấy chủ tịch Hiệp hội Go Gunhee bấp bênh trên bờ vực của sự sống và cái chết.

Tình trạng của ông ấy không thể chữa lành bằng một lọ thuốc chữa bệnh.

Trong trường hợp đó, phản ứng tốt nhất mà anh có thể đưa ra là…

…Jinwoo hét lên.

“Ber!”

Ngay lập tức, anh cảm nhận được luồng điện quen thuộc vội vã bay ra từ căn hộ của mình từ một nơi rất xa.

Kwa-boom!!

Ber đã phá vỡ nhiều bức tường sau khi bay bằng tất cả sức lực của mình và bước vào văn phòng của Chủ tịch, trước khi quỳ xuống trước mặt Jinwoo.

“Ngài đã gọi thần, thưa Chúa tể?”

Jinwoo thận trọng hạ thân trên của Go Gunhee xuống sàn và lùi lại một bước.

Có quá nhiều máu chảy ra từ Chủ tịch Hiệp hội đến nỗi tay của Jinwoo giờ đã nhuộm một màu đỏ thẫm từ việc ôm thân hình của người đàn ông lớn tuổi trong vài giây.

Nhỏ giọt, nhỏ giọt ….

Sắc mặt của Jinwoo trở nên u ám hơn khi anh nhìn chằm chằm vào những giọt máu rơi xuống sàn nhà từ đầu ngón tay.

Ber đã làm như chủ nhân của mình muốn và tiếp cận Go Gunhee. Nó bắt đầu sử dụng hết năng lượng ma thuật của mình để chữa trị cho người đàn ông bị thương nặng.

Wuuonng … Wuuwuong …

Thật không may, sắc mặt của người đàn ông hấp hối không cải thiện chút nào ngay cả với nỗ lực trị thương được phối hợp như vậy. Ber hốt hoảng và mở miệng.

“M-Muôn tâu bệ hạ ….”

Đôi mắt sợ hãi của Ber chuyển sang Jinwoo khi nó nói.

“Phép thuật trị thương của thần … không có tác dụng với ông ấy. Thần không thể chữa trị người đàn ông này.”

“Gì??”

Nó dường như không phóng đại sự việc, bởi vì tay của Ber run rẩy khi nó tiếp tục với phép thuật trị thương của mình. Ngay cả Jinwoo cũng có thể cảm nhận được lượng năng lượng ma thuật khổng lồ mà Ber sử dụng ngay bây giờ. Với tốc độ này, ngay cả cựu vương kiến cũng sẽ cảm thấy kiệt sức.

Jinwoo tạm dừng nỗ lực trị thương và ngồi xuống bên cạnh Chủ tịch Go Gunhee để xem xét kỹ hơn về tình trạng hiện tại của người đàn ông. Bất chấp những nỗ lực gần như vô ích của Ber, sức sống của Chủ tịch Hiệp hội đang dần suy yếu so với trước đây.

Dù cuộc tấn công đó là gì, cái lỗ trên ngực của Chủ tịch Go Gunhee không thể khép lại ngay cả khi Jinwoo đổ cả một lọ thuốc trị thương đắt nhất được bán trong Cửa hàng.

Con bà nhà nó!

Hơi thở của Jinwoo trở nên cấp bách khi thời khắc quan trọng đối với Chủ tịch Go Gunhee tiến đến ngày càng gần hơn. Người đàn ông đã làm hết sức mình vì lợi ích của Jinwoo đang tuột dốc và anh không thể làm gì được.

Vì tuyệt vọng, anh thậm chí còn triệu hồi chai ‘Nước thánh của sự sống’, nhưng trước khi anh sử dụng nó, ai đó đã nắm lấy cổ tay anh.

“Làm ơn dừng lại.”

Đó là Go Gunhee. Ông xoay sở bằng cách nào đó buộc mắt mình mở ra.

“Chủ tịch hiệp hội!”

Hơi thở của ông vẫn nặng nề như thể đang trên bờ vực cái chết. Dù vậy, ông vẫn xác nhận khuôn mặt của Jinwoo và Ber bên cạnh mình.

“…. Cậu đã đến giúp tôi. Cảm ơn cậu.”

Một nụ cười yếu ớt nở trên khuôn mặt của Chủ tịch Go Gunhee.

“Hãy gắng lên, thêm một chút nữa thôi. Tôi sẽ đưa ngài đến bệnh viện ngay bây giờ.”

Giọng nói khẩn cấp của Jinwoo chỉ có thể khiến đầu Chủ tịch Go Gunhee rung lên.

“Vô ích thôi … cuộc tấn công khiến tôi vượt xa mức độ có thể chữa được bằng thuốc hoặc ma thuật.”

“Nhưng, thưa ngài!”

Jinwoo sắp nổi giận sau khi nghe những lời yếu đuối đó từ Chủ tịch Hiệp hội, nhưng anh buộc phải dừng lại. Bàn tay run rẩy của Chủ tịch Go Gunhee đang nắm lấy tay anh, đó là lý do.

“Hãy nghe tôi!”

Như thể ông đang thúc đẩy sự tàn lụi của sự sống trong một giây cuối cùng, lông mày của Chủ tịch Go Gunhee nhướn cao, đôi mắt mở to.

“Tôi có thể liên lạc với ý chí của những sinh vật vĩ đại. Tôi đã thấy kế hoạch của họ, kẻ thù chung của chúng ta là ai, và những việc chúng ta phải làm ….”

Máu chảy trong miệng Go Gunhee rúc rích và trào ra.

“Thật là nhẹ nhõm khi có cậu ở đây với chúng tôi … nghĩ rằng, cậu sở hữu loại sức mạnh đó. Cảm ơn, Chúa ơi ….”

Nước mắt bắt đầu trào ra trong đôi mắt của Go Gunhee khi ông nhìn chằm chằm vào Jinwoo. Sau đó, ông nắm lấy tay của người thợ săn trẻ bằng cả hai tay của mình và nói với giọng run run.

“Những Cánh cổng và ngục tối không dành cho họ. Để bảo vệ chúng ta, họ đã chọn phương pháp này và… khụ khụ….”

Ngay lúc đó, Go Gunhee ho ra một ngụm máu đỏ đen từ miệng.

Jinwoo vội vàng cố gắng sử dụng Nước thánh của sự sống, nhưng Go Gunhee lắc đầu. Ông biết tình trạng cơ thể của mình hơn bất cứ ai.

“Một ngày nào đó trong tương lai … sẽ đến lúc cậu phải đưa ra quyết định. Khi cậu lựa chọn… Tôi cầu nguyện rằng cậu vẫn đứng về phía nhân loại.”

Nghe thấy giọng nói đau đớn của Chủ tịch Go Gunhee, Jinwoo cảm thấy như thể trái tim anh đang bị xé toạc. Nhưng, tất cả những gì anh có thể làm bây giờ là lặng lẽ lắng nghe lời ông nói. Đó là tất cả những gì anh có thể làm.

“Khụ khụ. Tôi luôn ước mình có thể chiến đấu bên cạnh những người trẻ như cậu. Nhưng, cơ thể của tôi …không cho phép tôi làm điều đó.”

Lần đầu tiên, Go Gunhee tuôn ra những gì trong trái tim ông mà không giữ lại.

Một số người đã ngửa tay không tán thành ông, cáo buộc ông thành lập Hiệp hội để kiếm thêm tiền. Một số người thậm chí còn xúc phạm ông là một kẻ ngốc già yếu, bị mù quáng bởi sức quyến rũ của quyền lực.

Vấn đề là, người đàn ông họ đang chỉ trích đã cảm thấy tức giận rằng, mặc dù ông được ban phước với sức mạnh đáng kinh ngạc này, ông thậm chí không thể sử dụng nó đúng cách.

Ông tìm kiếm những con đường khác để sử dụng sức mạnh của mình và sau khi dành từng xu từ việc tên tuổi của mình bị nhạo báng, ông đã tạo ra Hiệp hội thợ săn. Và thông qua tổ chức này, ông đã ở gần những Thợ săn khác và hoàn thành ước nguyện của mình.

“Ngay cả khi đó… khụ khụ… tôi không hối tiếc bất cứ điều gì. Bây giờ tôi có thể giao phó tương lai cho những người trẻ tuổi như cậu. Đó là tất cả những gì tôi yêu cầu.”

Phịch….

Tay của Go Gunhee đang cầm Jinwoo bất lực rơi xuống sàn. Và ông không còn nhìn chằm chằm vào chàng trai trẻ, mà mắt ông hướng lên trần văn phòng của mình.

Có phải vì nước mắt ông đã trào ra? Ánh đèn treo trên trần nhà, thứ mà ông luôn nghĩ là hơi mờ so với sở thích của ông, dường như quá chói mắt ngày hôm nay.

Go Gunhee che đôi mắt của mình để chặn những ánh sáng đó.

“Tôi thật sự rất nhẹ nhõm. Cảm ơn, cảm ơn ….”

Khi kết thúc những lời đó, Chủ tịch Hiệp hội Go Gunhee đã ngừng thì thầm hoàn toàn.

Xác nhận rằng bây giờ ông không còn thở nữa, Jinwoo lặng lẽ vuốt đôi mắt không lay chuyển của người quá cố. Giống như lời cảm ơn cuối cùng của ông, biểu cảm trên khuôn mặt ông là một sự bình yên.

Jinwoo ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm ra ngoài.

Lách tách, lách tách…

Anh nhìn xuyên qua bức tường bị phá hủy, những hạt mưa rơi xuống từ bầu trời nhiều mây. Bầu trời ảm đạm từ sáng sớm.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Ngày hôm sau. Một tiêu đề thống trị các trang đầu của vô số tờ báo.

Mục tin tức đầu tiên là về Thợ săn vĩ đại nhất của Brazil, “Jonas” được tìm thấy trên vùng lân cận của một con sông – như một xác chết. Tin thứ hai là về vụ giết người ghê gớm – Chủ tịch Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc sau khi ngực của ông bị đâm bởi một kẻ tấn công không xác định.

Và cuối cùng, tin tức về thợ săn Sung Jinwoo trở về Hàn Quốc.

Dịch bởi: Daemond

Mình đang update dần, dự định sẽ dịch full bộ này!

Có thể tham gia group: www.facebook.com/groups/283177689020690

Mọi người có thể follow người này, mỗi sáng thứ 5 vào lúc 9h sáng, anh ấy sẽ dịch truyện tranh sớm nhất cho mọi người xem, chất lượng lắm: www.facebook.com/tam.luxury