나 혼자만 레벨업 - Solo Leveling

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 368

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1142

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 29: C189 Hội Scavenger hành động

Hiện tại, Jinwoo đang đứng trên đỉnh của một tòa nhà chọc trời cho phép anh nhìn toàn cảnh thành phố. Thị lực của anh, được tăng cường đến mức tối đa thông qua Chỉ số nhận thức cảm tính của mình, anh bắt đầu quét mọi ngóc ngách của thành phố từ các con đường ngay bên dưới tòa nhà chọc trời đến tận những ngôi nhà dân cư nằm ở phía xa.

Trong khi làm điều đó, thính giác của anh tập trung vào những tiếng động mà những người lính bóng tối của anh nghe được.

✺ Này, Smith! Hôm nay anh thấy thế nào? ✺

✺ Thưa quý khách, cửa hàng chúng tôi không chấp nhận yêu cầu hoàn trả chỉ vì sự thay đổi đột ngột tâm trạng của khách hàng … ✺

✺ Thôi nào, anh yêu. Tại sao anh không đến dự tiệc sinh nhật em tối qua? Anh mà đến, là tối qua em cho anh một đêm nồng cháy rồi, chúng ta cùng làm rung động bốn chân dường và tạo ra những tiếng phạch phạch êm tai :v. ✺

Khá nhiều trong số đó là những cuộc nói chuyện nhàn rỗi vô dụng.

Bên cạnh đó, tiếng còi xe ô tô, tiếng ồn từ loa TV, tiếng mèo kêu meo meo, tiếng phạch phạch nghe êm tai, tiếng nước chảy từ phòng tắm, tiếng tụt tụt từ một người nào đó trong toilet, v.v. – tất cả các loại âm thanh phát ra từ một thành phố sống đã lọt vào tai Jinwoo.

Những giọt mồ hôi hình thành trên trán khi anh sử dụng năm giác quan của mình, cộng với giác quan thứ sáu để phát hiện năng lượng ma thuật, đến mức tối đa của chúng.

Mình gặp nhiều rắc rối như thế này chỉ vì mình không đưa một người lính vào bóng của Jinho ….

Không ai nghĩ rằng điều này sẽ xảy ra? Đã quá muộn khi anh bắt đầu hối hận.

Người lính mà anh nhét vào bóng của Yoo Jinho đã được sử dụng để đến phòng bệnh của Chủ tịch Yoo Myunghan. Jinwoo trở nên thực sự bận rộn sau đó, và vì anh dự định đi cùng cậu ta trong chuyến đi đến Hoa Kỳ, anh đã quên mất việc đưa một người lính thay thế vào bóng của Jinho.

Và kết quả cuối cùng từ tất cả những điều đó là anh đã phải vất vả như thế này.

Không thu được bóng của Kamish, và bây giờ thì không biết tung tích của Jinho ….

Những đường gân xuất hiện từng cái một trên trán của Jinwoo. Tâm trạng vốn đã ảm đạm của anh giờ chạm đáy vực thẳm và chuẩn bị chuyển thành một đám mây bão.

Ánh nhìn sắc bén như dao đủ để bắn ra một tia sét, phỏng theo trạng thái này, anh không muốn bỏ lỡ một chuyển động nào xảy ra bên dưới.

Thật không may, khi anh nghĩ đến Yoo Jinho, việc tìm một thanh niên châu Á giống anh ở thành phố này có vẻ rất khó khăn.

Có lẽ nào …. họ không ở trong thành phố?

Đối với Jinwoo, Yoo Jinho có thể là một cậu em trai khá dễ thương, nhưng sự thật là, đứa trẻ vẫn là một thợ săn hạng D cận chiến. Bất kỳ nhóm người bình thường nào cố gắng tấn công cậu ta đều không dễ gì thắng được.

Nếu chiếc xe được cho là hướng tới trụ sở Cục thợ săn đột nhiên rời khỏi phạm vi thành phố, Yoo Jinho sẽ nhận ra có gì đó không ổn và bắt đầu chống trả kẻ bắt cóc mình.

Vấn đề duy nhất là …

Kẻ bắt cóc Jinho lại là tên thợ săn hạng S chết tiệt đó.

Jinwoo ngay lập tức mở rộng phạm vi hoạt động của binh lính bóng tối.

Tên hắn là Hwang Dongsoo, đúng không?

Jinwoo không biết tại sao người đàn ông đó giả mạo tên của mình và đưa Yoo Jinho đi. Tuy nhiên, đây là ‘cho và nhận’. Anh quyết tâm đòi công bằng phù hợp vì đã khiêu khích anh như thế này.

Và, nếu có chuyện gì đó xảy ra với Jinho vì một vài lý do …

Một tia sáng nguy hiểm lóe lên trong mắt Jinwoo.

Không lâu sau đó, các Chiến binh Bóng tối mở rộng phạm vi tìm kiếm của họ đã gửi vô số thông tin trên toàn thành phố.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Cuối cùng, Hwang Dongsoo cũng thực hiện mưu đồ của mình và gây ra một sự cố.

Một tình huống khẩn cấp được thông báo đến toàn bộ Hội Scavenger khi sự thật đó được tiết lộ cho các thành viên. Đối thủ của họ lần này là thợ săn Sung Jinwoo.

Chỉ cần một bước đi sai lầm thì mạng sống của Hwang Dongsoo có thể sẽ không được đảm bảo.

Hắn là một trong những quân át chủ bài của Hội Scavenger và cũng được coi là một trong những trụ cột cốt lõi của lực lượng chiến đấu.

Thomas Andre không thể để mất một người như thế. Nhưng tất cả những gì anh ta có thể làm trong lúc này là ngồi trong văn phòng của mình và hồi hộp chờ đợi những tin tức liên quan.

“Có tin tức gì không?”

Cấp dưới của anh ta lắc đầu với khuôn mặt tối sầm.

“Không, thưa ngài.”

Những cái cau mày trên trán của Thomas Andre ngày càng sâu hơn.

Theo dõi Hwang Dongsoo qua điện thoại của hắn là không thể vì hắn đã tắt thiết bị. Những nơi hắn thường lui tới đã được các thành viên của Hội tìm kiếm kỹ lưỡng, nhưng thật không may, cho đến hiện tại, không thể tìm ra tung tích của hắn. Có vẻ như Hwang từ lâu đã lên kế hoạch cho ngày này.

Không phải cậu ta sợ chết sao?

Không, Hwang cũng là một thợ săn hạng S. Hắn nên nhận thức được sự khác biệt về sức mạnh giữa hắn và Sung Jinwoo, thậm chí ở mức tối thiểu nhất.

Ngay cả điều đó, hắn vẫn tiếp tục và làm một cái gì đó rất ngu ngốc. Bởi vì hắn nghĩ hắn có thể đặt cược vào con át chủ bài của mình.

Cậu ta biết rằng mình sẽ ra mặt thay cho cậu ta.

Chà, tên ngốc đó không sai với tính toán của hắn. Bất kể người đàn ông đó có gây ra sự cố khác trong tương lai hay không, hắn vẫn là tài sản của Hội Scavenger cho đến khi hết thời hạn hợp đồng.

Hội nhìn thấy tiềm năng về kỹ năng của Hwang Dongsoo và đã đầu tư rất nhiều tiền vào hắn. Hắn dũng cảm bắt đầu chuyện tào lao này mà không quan tâm đến hậu quả vì hắn biết rằng Thomas Andre sẽ không bao giờ sẵn lòng từ bỏ tài sản của mình.

Mình đang đối xử quá ưu ái với Thợ săn của mình cho đến bây giờ?

Thomas Andre liên tục tự nhủ phải kỷ luật nghiêm khắc các thuộc hạ của mình ngay khi vấn đề này được giải quyết để họ không gây ra vấn đề khác như thế này trong tương lai.

Các nhân viên của Hội ở gần đó thận trọng hơn, ngay cả khi thở, vì tâm trạng buồn bã của Thomas Andre vẫn tiếp tục kéo dài.

Khi đó, điện thoại của Thomas Andre đột nhiên đổ chuông. Anh ta đã chờ đợi để nhận tin tức trong lo lắng, bất kể có là chuyện gì đi chăng nữa, anh ta vẫn vội vàng kéo ống nghe lên.

☎ Chúng tôi đã tìm ra vị trí của cậu Hwang, thưa ngài. ☎

Giọng nói trên đường dây chính là Laura. Thomas Andre bật dậy từ ghế của mình.

☏ Bằng cách nào? ☏

Cô biết anh ta đang cảm thấy gì ngay lúc này, vì vậy Laura không dừng lại một giây trước khi cô nhanh chóng tiếp tục với lời giải thích của mình.

☎ Tôi đã yêu cầu sự giúp đỡ từ Cục thợ săn và phân tích các hướng di chuyển của cậu Hwang trong ba tháng qua. Tôi phát hiện ra rằng có tổng cộng ba lần cậu ta ra khỏi khu vực hoạt động thông thường của mình và chuyển đến một nơi không rõ vị trí. ☎

Rất tốt!

Thomas Andre gật đầu. Khá bất ngờ, họ đã có thể tìm ra manh mối sớm hơn anh ta nghĩ.

☏ Gửi tất cả mọi người đến địa điểm. Tôi cũng sẽ đến đó. ☏

☎ Đã hiểu, thưa ngài. ☎

Thomas Andre chuẩn bị kết thúc cuộc gọi nhưng hơi lưỡng lự, trước khi lại nhấc ống nghe lên.

☏ À, nhân tiện, cô làm thế nào có thể thuyết phục được các lập trình viên trong Cục thợ săn, Laura? ☏

Cục thợ săn có thói quen ghi lại vị trí và hướng di chuyển của tất cả các Thợ săn thông qua GPS gắn trên điện thoại thông minh phát hành riêng cho những thợ săn.

Tất nhiên, họ không phải là một tổ chức được biết đến vì đã cho đi thông tin của họ. Ngay cả khi đó là Hội Scavenger đưa ra yêu cầu, quá trình phê duyệt sẽ mất vài giờ ở mức tối thiểu. Nhưng để suy nghĩ, họ đã tiết lộ thông tin của Hwang Dongsoo, giống như vậy.

Điều này nghe có vẻ không hợp lý chút nào. Thomas Andre không thể không tò mò về các phương pháp mà Laura sử dụng ở đây để thuyết phục họ.

Tuy nhiên, câu trả lời của cô khá đơn giản.

☎ Tôi chỉ nói với họ rằng nếu chúng ta không tìm thấy thợ săn Hwang Dongsoo càng nhanh càng tốt, thì có khả năng thợ săn Sung Jinwoo và ngài – Sếp, có thể va chạm với nhau. ☎

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

☎ Từng thành viên của Hội đã bắt đầu di chuyển, thưa ngài! ☎

Adam White, hiện đang quan sát hành động của Hội Scavenger, đã hét lên với giọng khẩn thiết tại điện thoại thông minh của mình. Phó hội trưởng bên kia đường dây nhanh chóng hỏi lại.

☏ Tất cả 100 người đã sẵn sàng di chuyển sao?! ☏

☎ Tôi mới phát hiện ra rằng cuộc đột kích mà họ chuẩn bị sẵn sàng cũng đã bị hủy bỏ. Tất cả các Thợ săn của họ đang được huy động để đi đâu đó. ☎

☏ Đựu mớ, cái quần què gì đang xảy ra vậy. Cái nồi gì đang diễn ra ở đây thế? ☏

☎ … ☎

Adam White không thể nói ra sự thật rằng…

Một thợ săn hạng S Hội Scavenger đã sử dụng tên của thợ săn Sung Jinwoo và bắt cóc Yoo Jinho. Sau đó, cả Sung Jinwoo và Hội Scavenger đã bắt đầu hành động.

Đây không thể nào là một điều đơn giản để đùa được.

Chưa kể, với toàn bộ nhân lực Hội Scavenger được huy động như thế, điều đó có nghĩa là Thomas Andre đứng sau sự việc này. Những điềm báo đáng quan ngại len lỏi vào tâm trí Adam White và anh ta nhanh chóng lau mồ hôi trên mặt.

Chắc chắn rồi – Adam White sững người ngay tại chỗ sau khi phát hiện Thomas Andre bước ra từ lối vào tòa nhà Hội.

Sặc…

Thợ săn người Hoa Kỳ nhìn xung quanh một lần trước khi leo lên một chiếc xe đang chờ. Chiếc xe sau đó vội vã nổ máy lên đường đến một địa điểm không xác định.

Và chiếc xe cũng hướng đến cùng một hướng nơi mà Thợ săn của Hội Scavenger đã biến mất. Adam White đã cố gắng hết sức mình để làm dịu giọng nói run rẩy và mô tả những gì anh ta thấy cho Phó hội trưởng.

☎ T-Thưa ngài … Goliath … Thomas Andre cũng đã hành động. Thưa ngài. ☎

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

“Điều này thực sự ổn chứ?”

Một người đàn ông nhìn Yoo Jinho nằm bất tỉnh trên mặt đất và lo lắng hỏi. Hwang Dongsoo đến bên cạnh người đàn ông và gật đầu.

“Hãy nhìn xem, tôi sẽ không làm điều gì xấu với cậu ta, được chứ? Tôi chỉ muốn hỏi cậu ta một điều mà thôi.”

Hội trưởng Thomas Andre đã cảnh báo hắn. Anh ta nói không được khiêu khích Sung Jinwoo.

Tuy nhiên, dù sao đi nữa, Hwang Dongsoo không bao giờ có ý định khiêu khích người đàn ông đó ngay từ đầu. Tại sao? Bởi vì có một người khác bên cạnh Sung Jinwoo có thể trả lời câu hỏi mà hắn thắc mắc bấy lâu nay. Đó là lý do tại sao.

Câu hỏi về những gì đã xảy ra vào ngày hôm đó – từ sự kiện diễn ra trong ngục tối nơi anh trai Hwang Dongseok, Sung Jinwoo và Yoo Jinho cùng tham gia. Hwang Dongsoo đã hứa với Yoo Jinho rằng cậu ta sẽ được thả đi liền, ngay và tức khắc sau khi trả lời xong câu hỏi đó.

Thật không may, Yoo Jinho đã không thốt ra lời nào cho đến khi cậu ta rơi vào tình trạng thảm hại, trớ trêu như vậy. Yoo Jinho càng im miệng lâu, thì lòng hận thù của Hwang Dongsoo càng mạnh mẽ.

Tất cả những gì hắn muốn nghe chính là…

“Sung Jinwoo đã giết anh trai của tao.”

Nếu hắn nghe được câu trả lời đó thôi, hắn sẽ ngay lập tức thả Yoo Jinho đi. Nhưng cuối cùng, làm thế nào một thợ săn có vóc dáng nhỏ bé và khuôn mặt trông ngây thơ vô số tội lại giữ miệng im bặt trước màn tra hỏi dữ dội từ một thợ săn hạng S đến như vậy? Chỉ riêng lòng can đảm của cậu ta đủ để tán dương điều đó.

Thằng nhóc khốn kiếp, sự ngu ngốc của mày sẽ không đưa mày ra khỏi đây.

Hwang Dongsoo đá nhẹ vào eo cơ thể đang bị thương nặng của Yoo Jinho.

“Này…Dậy đi.”

Đây có phải là lần thứ tư đứa trẻ ngất đi và tỉnh lại lần nữa? Sự bực bội của Hwang Dongsoo ngày càng tăng lên vì sức chịu đựng bền bỉ của Yoo Jinho và cú đá của hắn trở nên hung ác hơn trước.

“Tao nói, mày đi chết đi thằng nhóc con!”

Bốp!

“Hộc hộc hờ ộc!”

Yoo Jinho cuộn tròn trên sàn nhà khi cậu ta phun ra máu đang chảy trong miệng. Người đàn ông thứ ba trong nhóm Hwang Dongsoo bắt đầu chạy đến gần cậu ta.

“Nghe nói, thằng nhóc này được cho là một Tanker, đúng không? Thằng nhóc chắc chắn có thể chịu được một số hình phạt, đúng không? Một người bình thường sẽ chết ngay lập tức khi bị như vậy.”

Khuôn mặt của Hwang Dongsoo bây giờ không có cảm xúc gì khi hắn nắm lấy phần sau gáy của Yoo Jinho rồi nhấc bổng cậu ta lên.

“Nghe đây…Tao không muốn giết mày. Mày có thấy anh chàng này ở đây đang cười không? Hãy để tao nói với mày, anh ta là một Healer với một vài kỹ năng đáng kể. Anh ta sẽ đưa mày trở lại ngay trước khi mày bước đến cánh cửa địa ngục.”

Ánh mắt mờ ảo của Yoo Jinho hướng đến người đàn ông đang cười khẩy, người đàn ông cười toe toét và vẫy vẫy ngón tay như muốn chào cậu ta.

Hwang Dongsoo hung ác di chuyển bàn tay của mình.

“Hộc hộc hộc hờ ộc!”

Đầu của Yoo Jinho, vẫn bị bàn tay đó nắm lấy, nghiên sang một bên. Bây giờ cậu ta có thể nhìn thấy không gian đầy bụi của một tòa nhà xập xệ. Hwang Dongsoo tiếp tục.

“Đây là một nhà máy đã đóng cửa hơn năm năm trước. Mày có thể hét lên kêu cứu nếu như mày muốn, nhưng sẽ không có ai nghe thấy mày.”

Sau khi chộp lấy và sửa đầu Yoo Jinho tại chỗ, Hwang Dongsoo đưa khuôn mặt của mình lên ngay sát mũi cậu ta. Mặt đối mặt, mắt đối mắt của họ ngày càng gần hơn.

“Điều đó có nghĩa là, mày sẽ phải chịu đựng nỗi đau dữ dội mãi mãi. Cho đến khi mày nói với tao những gì tao muốn nghe.”

Khi khuôn mặt hai người sát lại đủ để mũi họ chạm vào nhau, Hwang Dongsoo hình thành một nụ cười man rợ.

“Mày đang nghĩ gì vậy? Mày đã sẵn sàng nói chuyện với tao bây giờ chưa?”

“…”

Đôi môi căng mọng của Yoo Jinho mấp máy nhưng giọng cậu ta quá nhỏ và thậm chí Hwang Dongsoo cũng không thể nghe thấy.

“Mày nói gì?”

“….”

Hwang Dongsoo hơi nghiêng đầu khó hiểu và đưa tai lại gần đứa trẻ. Khi tai chỉ cách môi cậu ta vài milimet, Yoo Jinho khẽ thì thầm.

“…Con cờ ặc.”

Biểu cảm của Hwang Dongsoo tối xầm lại ngay lập tức.

Ầmmmm!

Hắn đập đầu Yoo Jinho mạnh xuống đất và thở hổn hển như một con bò giận dữ.

“Này! Ngài tính giết cậu ta sao?”

Lông mày của người Healer nhướn lên và anh ta nhanh chóng kiểm tra mạch đập của Yoo Jinho.

“Phù ù ù ù.”

Sau khi xác nhận rằng tim của đứa trẻ vẫn đang đập, người Healer thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, không còn nghi ngờ gì nữa, cuộc sống của người thợ săn trẻ tuổi và yếu đuối này sẽ bị rút ngắn nếu Hwang Dongsoo sử dụng thêm một chút sức mạnh của mình.

“Thưa ngài Hwang, cẩn thận hơn một chút, được không? Tôi không muốn trở thành đồng phạm với kẻ giết người chỉ vì tiền, được chứ?”

“…Được, tao sẽ cẩn thận hơn.”

Hwang Dongsoo thừa nhận sai lầm của mình.

Có phải vì sự bấp bênh của tình hình? Người đàn ông không thể che giấu sự lo lắng của mình khỏi cuộc săn đã quyết định thuyết phục Hwang Dongsoo.

“Tôi đã chữa trị cho cậu ta, nhưng cậu ta sẽ sớm chết thôi. Bây giờ ngài nên dừng lại đi thôi, ngài đã cố hết sức rồi nhưng cậu ta có nói gì đâu?”

“Mày đang nói cái gì vậy? Chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi.”

Khóe môi Hwang Dongsoo cong lên tạo thành một nụ cười nham hiểm. Bản chất độc ác, tàn nhẫn của hắn gần như là bản sao của anh trai mình.

Người đàn ông biết mình thất bại trong việc thay đổi suy nghĩ của Hwang Dongsoo. Vẫn cảm thấy bồn chồn và lo lắng, anh ta nhìn xung quanh. Và có một điều gì đó khiến anh ta hoảng sợ. Anh ta phát hiện ra thứ gì đó đứng ở phía bên kia của nhà máy bị bỏ hoang.

Nó có thể là gì?

Đôi mắt của người đàn ông nheo lại.

Và sau đó…

“Hử? Hả, á, ớ??”

Anh ta trở nên ngạc nhiên trước phát hiện của mình và chỉ theo hướng đó. Cả Hwang Dongsoo và người Healer đều ngẩng đầu lên nhìn. Ở đó, một con High Orc đang mang một bộ giáp đen đứng trên cao.

“…. Một con High Orc?”

Hwang Dongsoo đứng dậy. Healer kiểm tra tình trạng của Yoo Jinho cũng đứng dậy khỏi mặt đất.

“Có một lổ hổng hầm ngục xảy ra gần đây à?”

Hwang Dongsoo lắc đầu. Nếu là vậy, bây giờ xung quanh họ đã trở thành một chiến trường.

Hắn mở rộng phạm vi cảm nhận của mình và tìm kiếm sự hiện diện khác trong vùng lân cận, nhưng hắn không thể cảm nhận được bất kỳ con quái vật nào khác. Con High Orc này chỉ có một mình.

“Điều này trông thật kỳ quái.”

Tuy nhiên, đó không phải là điều kỳ quái duy nhất.

Con High Orc thực sự run rẩy.

Như một vấn đề của thực tế, biểu hiện trên khuôn mặt của nó chứa đựng nỗi kinh hoàng. Trông như thể sinh vật hầu như không cầm được nước mắt đang bị đe dọa sẽ tuôn ra bất cứ lúc nào. Và cả bốn chi của nó cũng run rẩy vì sợ hãi.

“Ngài Hwang. Tôi nghĩ điều đó là do nó sợ hãi khi nhìn thấy ngài.”

“…. Tao không có thời gian rãnh để chơi đùa với nó.”

Những tia sáng trắng bắt đầu đông lại trên nắm tay siết chặt của Hwang Dongsoo. Hắn không biết con High Orc này đến từ đâu, nhưng bây giờ hắn đã phát hiện ra nó, dĩ nhiên, hắn sẽ không để nó đi một cách dễ dàng được.

Hwang Dongsoo sải bước tới con High Orc và giơ nắm đấm lên để hắn có thể thổi bay đầu con quái vật. Trước khi hắn có thể làm điều đó,…

… Giọng nói nặng nề của một người đàn ông đột nhiên vang lên từ đâu đó.

“Hoán đổi bóng.”

Dịch bởi: Daemond

Mình đang update dần, dự định sẽ dịch full bộ này!

Có thể tham gia group: www.facebook.com/groups/283177689020690

Mọi người có thể follow người này, mỗi sáng thứ 5 vào lúc 9h sáng, anh ấy sẽ dịch truyện tranh sớm nhất cho mọi người xem, chất lượng lắm: www.facebook.com/tam.luxury