Vua cõi chết – Chúa tể bóng tối là đấng tồn tại duy nhất có khả năng kéo một linh hồn đã rơi xuống vực thẳm trở lại thế giới loài người. Đó là lý do tại sao con Rồng chỉ cần liếc mắt đưa tình một cái là có thể nhận ra danh tính của Jinwoo.
Vua cõi chết, trong cơ thể của một con người, đang nhìn chằm chằm lại vào sinh vật với đôi mắt trang nghiêm. Quyền lực của một Chúa tể mà anh sở hữu đã tạo một cơn ớn lạnh xuyên thấu cơ thể con Rồng.
Nhưng, điều đó chỉ kéo dài trong một khoảnh khắc ngắn.
Đôi mắt của sinh vật chuyển sang vị trí xa hơn một chút. Và nó phát hiện ra những con người trông có vẻ ngu ngốc và quai hàm của họ gần như rớt ra ngoài khi họ nhìn chằm chằm vào sinh vật khổng lồ.
♘ Con người … Con người? ♘
Nó ngay lập tức nhớ lại ác ý không giới hạn mà nó chống lại loài người cho đến khi chết. Và điều đó khiến con Rồng nhớ lại nỗi đau khủng khiếp mà nó cảm thấy khi nó trút hơi thở cuối cùng.
♘ Con người … phải giết con người. ♘
Roẹt.
Ý thức của nó đã trở lại. Con rồng nâng cơ thể lên trong khi ánh sáng đỏ thẫm lấp đầy đôi mắt nó.
♘ Mỗi một người trong số các ngươi … Ta sẽ giết hết tất cả không chừa một tên nào. ♘
Không khí khu vực lưu trữ dưới lòng đất bắt đầu sôi sục.
“Ôi tía má, chuối chiên, khoai lang chiên, bắp chiên, cứt bò chiên ơi….”
Cục trưởng Cục thợ săn thốt ra một tiếng rên rĩ.
Mái vòm này được thiết kế để phù hợp với dáng ngủ của con Rồng. Vì vậy, toàn bộ không gian dường như khá chật hẹp khi sinh vật ngẩng cao đầu.
Rắc rắc rắc!!
Đầu con rồng vươn lên khỏi trần nhà và phá hủy bê tông cốt thép ở đó.
“C-cái quái gì vậy?!”
“Không, đừng nói là ….?”
Bây giờ họ có thể nhìn thấy một ánh sáng đỏ như máu tụ lại trong miệng con Rồng.
Ánh sáng đỏ – cả Cục trưởng và Phó cục trưởng đã xem các đoạn phim video vô số lần và họ biết ánh sáng đỏ đó là gì.
Adam White khẩn trương nắm lấy vai Cục trưởng và hét lên.
“Thưa ngài! Ngài cần phải trốn đi ….”
“Đó là hơi thở của Kamish! Cậu nghĩ chúng ta sẽ an toàn sau khi chúng ta trốn ở đâu đó sao?!”
Rõ ràng là, một khi ánh sáng đỏ đó bắn ra, không những khu vực lưu trữ dưới lòng đất, mà toàn bộ tòa nhà của Cục thợ săn sẽ bị xóa sổ hoàn toàn trong chớp mắt. Nói cách khác, không có nơi nào an toàn trước cuộc tấn công của con Rồng.
Phịch phịch- !!
Một trong những nhân viên túc trực tại tầng hầm ngã gục xuống sàn như thể đôi chân anh ta mất hết sức lực vì sợ hãi. Hai người khác, trong khi đó, đang khẩn trương bấm mã an ninh để mở khóa cửa điện tử nhằm thoát ra khỏi tầng hầm.
Cục trưởng và Phó cục trưởng biết rõ rằng điều đó chỉ vô ích. Họ chỉ có thể xen kẽ ánh mắt nhìn Jinwoo và Kamish hồi sinh với những biểu cảm choáng váng khắc trên khuôn mặt họ.
♘ Kuwaaaaah-!! ♘
Ánh sáng đỏ tạo ra từ năng lượng ma thuật thuần túy cuối cùng biến thành một quả cầu lửa chói mắt. Con Rồng cuối cùng đã hoàn thành sự chuẩn bị của nó để xóa xổ tất cả ‘con người’ đứng trước nó. Ngay trước khi nó phun ra Hơi thở của Rồng, thì…
♘ Chết đi! ♘
…Jinwoo hét lên.
♟ THẾ LÀ ĐỦ RỒI! ♟
Cục trưởng, Phó cục trưởng và các nhân viên của ông ta đều giơ hai cánh tay theo phản xạ để che mắt khỏi ánh sáng chói lóa. Tuy nhiên, sau khi nghe giọng nói của Jinwoo, tất cả họ từ từ hạ tay xuống.
Họ nghĩ rằng mọi thứ đã kết thúc một khi ánh sáng đỏ đó bắn ra. Tuy nhiên, hóa ra họ đã quá vội vàng khi đưa ra phán xét đó.
“Nhưng, nhưng …. Làm thế nào điều này có thể?”
Ngọn lửa trong miệng của Kamish giận dữ đang dần tắt đi.
Có phải con Rồng đã lấy đi mạng sống của hàng trăm Thợ săn ưu tú chỉ bằng một Hơi thở, giờ đây đã dừng cuộc tấn công của nó chỉ vì một mệnh lệnh do Thợ săn Sung Jinwoo nói ra?
Ực.
Cục trưởng nhìn chằm chằm vào Jinwoo với đôi mắt rõ ràng vẫn đang trong cơn sốc không kiềm chế được. Và rồi, đôi mắt ông ta gần như bật ra khỏi hốc mắt từ một cảnh tượng còn khó tin hơn nữa.
Jinwoo thực sự bắt đầu nói chuyện với Kamish.
♟Tinh thể ma thuật nằm trong đầu ngươi đã bị loại bỏ từ lâu. Ngươi không còn lý do nào để tuân theo mệnh lệnh của những người cai trị. ♟
Phó cục trưởng đứng ngay cạnh sếp của mình run rẩy vì sốc và vội vàng hỏi.
“Có phải thợ săn Sung Jinwoo thực sự đang nói ngôn ngữ của quái vật phải không?!”
“…. Mặc dù tôi đang nhìn vào nó, nhưng tôi không thể tìm ra cách giải thích cho tình huống này.”
Trong khi những người khác vẫn đang bị mắc kẹt trong sự kinh ngạc thuần túy của họ, thì Jinwoo thở phào nhẹ nhõm trong tâm trí.
‘Phù ù ù ù ù ù…‘
Anh lo lắng về những gì anh cần làm trong một khoảnh khắc ngắn ngủi lúc đó, nhưng kết quả cuối cùng hóa ra lại khá tốt. Thật là nhẹ nhõm.
Ngay cả sau đó, Jinwoo thực sự gần như sợ hãi ngay lúc anh cảm thấy cơn thịnh nộ không được kiểm soát tuôn ra từ con Rồng.
‘Loại chiến binh bóng tối nào sở hữu bản ngã mạnh mẽ này?!‘
Dường như những thực thể cao hơn sẽ sở hữu bản ngã mạnh mẽ hơn, như tuyên bố bởi Vua của những người khổng lồ, có thể là sự thật sau tất cả. Trong khi đó, con Rồng khá bất ngờ trước việc nó sẵn sàng tuân theo mệnh lệnh của vị Chúa tể mới.
♘ Vậy, đây là cảm giác khi nói chuyện với Chúa tể Bóng tối … ♘
Con rồng sau đó hạ thấp tư thế đang ngẩn cao đầu và tỏ lòng tôn kính đối với Jinwoo. Mọi người ở phía sau nao núng liên tục từ mọi chuyển động của sinh vật quá khổ cuối cùng cũng thốt ra những tiếng thở dài nhẹ nhõm.
Con rồng cúi đầu, như muốn hôn sàn nhà, và nói.
♘ Phận tôi tớ thấp hèn này đã từng phục vụ Vua Rồng tỏ lòng kính trọng với Chúa tể mới. ♘
Có rất nhiều sự tôn trọng trong giọng nói của sinh vật vẫn gầm gừ như hầu hết các quái vật khác. Jinwoo từ từ tiếp cận con Rồng và đặt tay lên mũi của sinh vật. Nó lặng lẽ nhắm mắt lại và tận hưởng sự ấm áp của vị Chúa tể mới.
Cảm giác không thể diễn tả bằng những từ đơn thuần truyền từ đầu mũi đến phần còn lại của cơ thể nó.
Jinwoo cũng cảm nhận được rằng tâm trạng của con Rồng đang dần tốt hơn. Lúc đó anh gần như không thể kiềm chế được trái tim đang đập thình thịch của mình, nhưng bây giờ, nó lại chạy đua mạnh mẽ.
THÌNH THỊCH, THÌNH THỊCH!!
‘Kamish …. Rồng Kamish đã thực sự trở thành Chiến binh bóng tối của mình ….‘
Một nụ cười tự động nở trên khuôn mặt anh.
Trong khi đó, hàm của Adam White dường như muốn rớt ra khi chứng kiến cảnh khó tin này ngay trước mắt anh ta. Nhưng sau đó, anh ta phát hiện ra một điều còn hoài nghi hơn và vội vàng xác nhận nó với Phó cục trưởng.
“T-Thưa ngài. Con rồng nó đang vẫy đuôi phải không??”
‘Cái quái gì thế? Tai họa tồi tệ nhất trong lịch sử không phải là một con cún con, vậy cậu ta đang nói về thứ gì chứ?‘
Phó cục trưởng nghĩ rằng một điều như vậy sẽ hoàn toàn phi logic và chuyển mắt sang nơi đuôi của Kamish, chỉ để một tiếng rên rỉ đau đớn thoát ra khỏi miệng.
“Chúa mẹ ơi ….”
Jinwoo nhấc tay ra và đuôi của con Rồng cũng ngừng vẫy. Rồi nó lại ngẩng đầu lên.
Cái tên ‘Kamish’ được đặt cho con Rồng vì để con người thuận tiện gọi tên nó. Jinwoo đang suy nghĩ về cái tên mới mà anh nên đặt cho người lính bổ sung vào hàng ngũ những người lính Bóng tối của anh, trước khi đột ngột nhớ lại những từ mà nó đã sử dụng để chào đón anh.
♟Ngươi nói ngươi đã từng phục vụ Vua Rồng, phải không? ♟
♘Điều đó thực sự chính xác, thưa bệ hạ. ♘
Con Rồng tiếp tục sử dụng giọng điệu lịch sự.
♘ Thần đã từng phục vụ Vua Rồng – Chúa tể hủy diệt. ♘
‘Mình là Vua cõi chết – Chúa tể bóng tối ….‘
Và sau đó, có Vua của những người khổng lồ – Chúa tể sự khởi đầu.
Jinwoo nhận ra rằng chủ sở hữu cũ mà con Rồng phục vụ là một trong chín Chúa tể mà Hệ thống đã đề cập trước đó.
Tuy nhiên, điều đó không quan trọng bây giờ. Không, thứ anh muốn biết là tên thật của sinh vật, vì vậy anh cũng có thể sử dụng cái tên đó.
♟Được rồi, vậy thì tên ban đầu của ngươi là gì … ♟
Jinwoo không thể tiếp tục lời nói của mình. Đôi mắt anh nhìn lên sinh vật bắt đầu rung chuyển khá dữ dội. Giống như một lâu đài cát bị gió thổi bay, cơ thể của con Rồng đang dần tan rã ngay trước mắt anh.
♘ Đáng tiếc, thưa bệ hạ … thần phải nói lời tạm biệt người. ♘
♟Gì?! ♟
Chỉ số nhận thức cảm tính của Jinwoo đã giao tiếp với cảm xúc hiện tại của con Rồng. Và anh nhận ra rằng, sâu thẳm bên trong nó một nỗi buồn thuần túy không thể đong đếm được, thậm chí không phải là một dấu hiệu của sự giả dối ẩn chứa bên trong.
Con Rồng đã thực sự thở dài tại thời điểm này.
♘ Có vẻ như cuộc gặp mặt của thần và người đã đến quá muộn, thưa bệ hạ. ♘
Ngay cả khi đó là sức mạnh của Chúa tể Bóng tối, khoảng cách tám năm đã chứng tỏ là quá lớn để điều đó xảy ra. Con Rồng bị nhốt quá lâu trong đáy vực thẳm và kết quả là, năng lượng ma thuật của nó đã trở nên quá yếu và bắt đầu phân tán trong không khí.
♟ Hệ thống?! Hệ thốngggggggggggggggg! ♟
Jinwoo không thể chấp nhận điều này và tuyệt vọng kêu gọi Hệ thống, nhưng mọi thứ vẫn im lặng như mọi khi.
Giống như cách anh cảm nhận được cảm xúc của con Rồng, sinh vật cũng có thể cảm nhận được anh.
♘ Thần thực sự ghen tị với những người lính của Chúa tể, vì giờ đây họ có thể phục vụ người mãi mãi. ♘
Từ sâu thẳm trái tim của con Rồng. Đối với nhà vua không muốn mất đi người lính của mình, con Rồng đã để lại một lời khuyên cuối cùng.
♘ Bệ hạ. Có bốn người đã mượn sức mạnh của những Người cai trị. Xin ngài hãy cảnh giác với họ. ♘
Khi cơ thể của con Rồng trở nên hoàn toàn mờ ảo và không rõ ràng, thậm chí giọng nói của nó ngày càng xa dần.
♘ Thần rất vinh dự khi được gặp mặt một vị Chúa tể mới …. ♘
Và rồi, sự im lặng chết chóc giáng xuống mái vòm khu vực lưu trữ.
Giống như một ảo ảnh thay đổi, bóng của con Rồng biến mất. Tất cả các đèn trong khu vực đang nhấp nháy trở lại hoạt động bình thường.
Cục trưởng đã nín thở khi chứng kiến cảnh tượng này. Khi con Rồng biến mất, ông ta nhanh chóng nhìn vào xác của sinh vật.
Hoàn toàn không có gì xảy ra với hài cốt của Kamish.
Ông ta cảm thấy như thể mình đang mơ cho đến tận bây giờ và điều đó khiến ông hoàn toàn bàng hoàng và bối rối.
Nhưng, nếu những gì vừa xảy ra chỉ đơn giản là một giấc mơ tồi tệ, Thợ săn Sung Jinwoo sẽ không đứng đây để làm một biểu hiện trống rỗng, tuyệt vọng như vậy ngay bây giờ.
“….”
Jinwoo không thể rời mắt khỏi vị trí mà bóng của con Rồng từng đứng. Cuối cùng, thông báo Hệ thống xuất hiện trước mắt anh cùng với một tiếng ‘Tti-ring!’
▶ Trích xuất bóng thất bại. ◀
▶ Quá nhiều thời gian đã trôi qua kể từ khi mục tiêu đã chết và do đó, bất kỳ nỗ lực nào về việc trích xuất bóng đều không có ý nghĩa. ◀
▶ Cái bóng của mục tiêu đã trở lại khoảng không vô định. ◀
Tiếng bíp cơ học dần biến mất trong tâm trí anh.
Hôm nay là lần đầu tiên anh ghét những âm thanh liên tục kêu ‘Tti-ring, tti-ring’ phát ra. Nắm tay siết chặt của Jinwoo khẽ run lên.
Ầmmmmmmmmmmmmm!
Trong cơn thịnh nộ của mình, anh đấm mạnh xuống đất. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, toàn bộ tòa nhà rung chuyển một chút.
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●
Jinwoo trở về khách sạn.
Bởi vì anh đang ở trong một tâm trạng ảm đạm, Adam White không thể nói một điều nào suốt chuyến đi, mặc dù anh ta được giao nhiệm vụ ‘hộ tống’ anh trở về khách sạn.
Đặc vụ người Hoa Kỳ đã đăng ký cho Jinwoo tại quầy lễ tân và điều đó cuối cùng đã cho anh ta cơ hội nói chuyện.
“Tôi chịu trách nhiệm đáp ứng nhu cầu của anh trong suốt thời gian ở Hoa Kỳ, vì vậy nếu anh muốn một cái gì đó, xin vui lòng, đừng ngần ngại và gọi cho tôi.”
Adam White nói với vẻ mặt rạng ngời, nhưng câu trả lời vẫn lạnh lùng và không quan tâm.
“….Hiểu rồi.”
Nụ cười trên khuôn mặt của Adam White cứng lại ngay lập tức.
‘Đ-đáng sợ quá, bé muốn đi dzìa….‘
Anh ta học được rằng đứng trước một Thợ săn cấp cao đang rất khó chịu có thể là một trải nghiệm khá đáng sợ lần đầu tiên trong đời anh ta ngày hôm nay.
Cuộc đàm phán đã bị hoãn lại đến một ngày sau đó. Điều đó không gây ngạc nhiên, xem xét tâm trạng hiện tại của Jinwoo. Và rốt cuộc, cả Cục trưởng và Phó cục trưởng đều không lấy lại được tinh thần đã mất nên họ cũng không có dấu hiệu thất vọng.
Jinwoo nhận ra rằng anh nên ngủ sau hàng loạt sự kiện ngày hôm nay xảy ra và chuẩn bị tiến về phòng được chỉ định, nhưng sau đó ….
“Hử?”
Woo Jincheol vừa bước xuống sảnh khách sạn và phát hiện ra Jinwoo ở đây. Trưởng phòng giám sát nhanh chóng thực hiện theo cách của mình.
“Thợ săn Sung, tôi đã không thể liên lạc được với anh, có chuyện gì vậy?”
“Ồ, đó là… tôi đã tạm thời ở một nơi mà không được phép thực hiện một cuộc gọi nào.”
Người ngoài không được phép mang theo điện thoại cá nhân khi ở trong trụ sở của Cục thợ săn. Không có ngoại lệ cho quy tắc này ngay cả khi người nào đó là một vị khách quan trọng. Đó là một điều cần thiết để bảo vệ nhiều bí mật của tổ chức.
Nếu một người quan trọng như Quý bà Selner bị chụp ảnh khuôn mặt, toàn bộ Cục thợ săn sẽ bị đảo lộn, đó là lý do tại sao.
Woo Jincheol gãi đầu và hỏi.
“Anh có gặp được Thợ săn Yoo Jinho không?”
“Hử?”
Gần như ngay lập tức, một biểu hiện bối rối hình thành trên khuôn mặt của Woo Jincheol.
“Tôi nghĩ rằng Thợ săn Yoo nhận được tin nhắn từ anh và đó là lý do tại sao cậu ta đi ra ngoài? Tin nhắn nói rằng anh đang đợi cậu ta ở tòa nhà của Cục thợ săn.”
“Tôi vừa mới trở về từ đó, vậy anh đang nói gì ở đây nữa?”
Adam White đã lắng nghe cuộc trò chuyện này từ một bền và nhanh chóng xác nhận sự thật cho họ.
“Không có Thợ săn Yoo Jinho trong danh sách là khách của Cục thợ săn.”
“Hả? Nhưng, sao có thể như vậy được? Khoảng hai giờ trước, một Thợ săn hạng S đã đến đây để gọi cậu ta đi một cách cá nhân.”
Jinwoo nhanh chóng xác nhận.
“Anh đang nói về Thợ săn hạng S nào?”
“Đó là Thợ săn Hwang Dongsoo. Anh ta thực sự đã đến khách sạn này.”
Jinwoo không thể hiểu tại sao anh đột nhiên cảm thấy điều đáng quan ngại này ngay khi anh nghe cái tên Hwang Dongsoo, hoàn toàn trái ngược với hai người đàn ông kia dường như không biết chuyện gì đang xảy ra ở đây.
‘Đây có phải là do Chỉ số nhận thức cảm tính của mình?‘
Thấy ánh nhìn trong mắt Jinwoo trở nên căng thẳng lạ thường, Adam White nhanh chóng rút điện thoại ra một lần nữa.
“Tôi sẽ gọi cho Hội của Thợ săn Hwang Dongsoo ngay bây giờ.”
Một nhạc chuông sau đó vang lên, người quản lý phụ trách Thợ săn cấp cao của Hội Scavenger, một người phụ nữ tên Laura đã trả lời cuộc gọi của Adam White. Anh ta giới thiệu ngắn gọn về bản thân và giải thích tình hình hiện tại.
Tuy nhiên, thật ngạc nhiên – giọng nói phát ra từ loa điện thoại rất điềm tĩnh và lạ thường, điều này hoàn toàn trái với mong đợi của Adam White. Anh ta nghĩ rằng cô ấy có thể bối rối như anh ta, nhưng không…
☎ Thợ săn Sung Jinwoo đã biết về tình huống này chưa? ☎
Adam White chỉ nói rằng Thợ săn Hwang Dongsoo đã đưa Yoo Jinho đi, nhưng tên của Sung Jinwoo đột nhiên bật ra khỏi hư không. Anh ta hơi nghiêng đầu, trước khi liếc nhìn Jinwoo.
Thợ săn Hàn Quốc lắc đầu ngắn gọn. Adam White gật đầu xác nhận và đưa ra một câu trả lời phù hợp.
☏ Thợ săn Sung Jinwoo chưa biết gì về tin tức này vì anh ấy vẫn đang bị mắc kẹt trong Cục thợ săn. Tuy nhiên, nhóm của Thợ săn Yoo Jinho đã gọi cho chúng tôi để tìm hiểu những gì đang diễn ra trước đó. ☏
☎ Nếu vậy, chúng tôi sẽ nhanh chóng tìm ra cậu Hwang càng nhanh càng tốt. ☎
Và cuộc gọi kết thúc đột ngột.
Jinwoo lắng nghe cuộc trò chuyện mà không nói một lời nào và khi cuộc gọi kết thúc, anh đi thẳng đến lối ra của khách sạn.
“Thợ săn Sung?! Hội Scavenger nói họ sẽ đi tìm, vì vậy chúng ta nên chờ …..”
Adam White vội vã đuổi theo Jinwoo và khi đi đến lối ra của khách sạn, Thợ săn Hàn Quốc đã mất hút ở đâu đó rồi.
“Cái nồi gì thế…? Anh ấy đã đi đâu rồi?”
Adam White nhìn chằm chằm ra đường với vẻ mặt bối rối, không biết phải làm gì tiếp theo.
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●
Jinwoo tìm một con hẻm vắng vẻ cách xa con phố chính đông đúc và sử dụng ‘Tàng hình’.
Một Thợ săn hạng S sử dụng tên của mình và đưa Yoo Jinho đi. Nhưng sau đó, Hội mà anh chàng này làm việc thậm chí không cố gắng giải thích chi tiết về những gì đã xảy ra và chỉ đơn giản tuyên bố rằng họ sẽ tìm ra trước khi kết thúc cuộc gọi một chiều.
‘Một cái gì đó khá tệ đang xảy ra ….‘
Và bằng cách nào đó, người nhân viên của Hội đó trên điện thoại lại nhắc đến tên anh ngay lập tức.
Biểu cảm của Jinwoo cứng lại khi anh ra lệnh cho những người lính bóng tối của mình. Nếu tên khốn đó đang tìm kiếm rắc rối, thì hắn ta chắc chắn đã chọn một ngày rất tồi tệ cho điều đó.
♟ Tìm Jinho cho ta. ♟
Nếu hàng ngàn binh lính của anh phân tán khắp thành phố và tìm kiếm năng lượng ma thuật Yoo Jinho phát ra, thì việc tìm kiếm cậu ta sẽ không mất nhiều thời gian như vậy.
Shashashak, shashashashak …
Một ngàn binh lính bóng tối hiện ra từ bên dưới chân Jinwoo nhanh chóng phân tán ra mọi hướng.
Thomas Andre nhìn không gian xung quanh căn hộ với khuôn mặt cứng đờ.
Bên trong căn hộ sang trọng nơi Hwang Dongsoo đáng lẽ ở đó, hai Thợ săn được chỉ định để mắt đến hắn ta đang nằm úp mặt sủi bọt mép từ miệng.
“Chậc.”
Anh ta tặc lưỡi và bỏ kính râm của mình ra.
“…”
Biểu hiện nhàu nát sâu sắc của anh ta cuối cùng đã được tiết lộ cho tất cả mọi người thấy, và ra lệnh cho cấp dưới anh ta tìm kiếm trong căn hộ này ngay lập tức.
Thomas Andre nghiến răng và ra lệnh mới với giọng nói nhỏ, gầm gừ.
“Hwang Dongsoo ….. Tìm cậu ta, trước khi Sung Jinwoo chạm mặt. Sẽ không xảy ra vấn đề gì, nếu chúng ta phải tìm ra cậu ta trước.”
Dịch bởi: Daemond
Mình đang update dần, dự định sẽ dịch full bộ này!
Có thể tham gia group: www.facebook.com/groups/283177689020690
Mọi người có thể follow người này, mỗi sáng thứ 5 vào lúc 9h sáng, anh ấy sẽ dịch truyện tranh sớm nhất cho mọi người xem, chất lượng lắm: www.facebook.com/tam.luxury