나 혼자만 레벨업 - Solo Leveling

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 368

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1142

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 30: C190 Thomas hành động

Chiếc TV trong phòng khách đang chiếu cảnh một tai nạn khác xảy ra trong ngục tối. Ngày nay những điều đó dường như xảy ra thường xuyên.

Mặc dù không có sự kiện nào được coi là thực sự lớn xảy ra cho đến nay, số lượng Thợ săn chết trong các cuộc đột kích đang gia tăng gần đây, theo tin tức phát sóng.

“Mình tự hỏi, liệu đứa con trai bé bỏng của mình sẽ ổn chứ?”

Mẹ anh, xem tin tức, nhớ đến Jinwoo và thì thầm với chính mình bằng một giọng lo lắng.

Không quan trọng con trai của bà xuất sắc đến mức nào, không có người mẹ nào mà không lo lắng cho sự an toàn của con mình.

Ber, trốn trong bóng của bà để bảo vệ ngôi nhà này theo chỉ dẫn của Jinwoo, nghe thấy tiếng bà thì thầm.

♙ Ôi, mẫu thân của bệ hạ. Nếu bệ hạ gặp bất trắc mà thậm chí người không thể sống sót, thì không ai trên thế giới này còn sống được. ♙

Ber làm hết sức mình để kìm nén những lời nói đang cố thoát ra khỏi miệng. Rõ ràng, nó không thể làm mẹ của anh bất ngờ được, bây giờ nó không thể làm điều đó? Là phận tôi tớ của anh, nó phải chịu đựng mọi thứ trong thầm lặng.

Nó nhận thấy rằng, hiện mẹ anh đang đánh đồng anh với những con quái vật hạng thấp được chiếu trên màn hình TV, khá tàn nhẫn và không tử tế khi làm điều đó. Tuy nhiên, nó đã tăng cường sức chịu đựng siêu phàm và kìm nén mong muốn rao giảng về sức mạnh vô song của anh với bà.

☛ Tiếp theo. Chúng tôi mang đến cho các bạn những tin tức mới nhất về hội nghị do Cục thợ săn Hoa Kỳ tổ chức …☚

Cảnh được chiếu trên TV một lần nữa thay đổi đến vị trí một sân bay Hoa Kỳ nào đó khi những tin tức liên quan đến Hội nghị Hiệp hội Quốc tế diễn ra. Và rồi, Jinwoo xuất hiện trên màn hình khi anh bước chân xuống sân bay.

Bà thấy con trai mình bước về phía trước khi anh bị cuốn vào những bức tường lóe sáng liên tục của máy ảnh. Vẻ mặt lo lắng trên khuôn mặt bà sớm được thay thế bằng một nụ cười mãn nguyện.

“Jinah? Anh trai con đang trên TV này.”

“Có thật không?”

Jinah ngừng việc học của mình lại và nhanh chóng rời khỏi phòng. Đây không phải là lần đầu tiên, nhưng bất kể, nhìn thấy oppa của cô trên màn hình TV vẫn là một trải nghiệm xem bí ẩn luôn được cô chào đón, ngay cả bây giờ.

Nhưng vấn đề là – cả Jinah và mẹ cô đều không biết.

Họ chỉ đơn giản là không biết rằng có ai đó rất thân thiết, cổ vũ thậm chí còn say mê hơn họ đã làm trong khi xem màn hình TV.

♙ Ôi, bệ hạ của thần…! ♙

Đôi mắt vô cùng xúc động của Ber được dán chặt trên màn hình khi nó xem đoạn clip được phát.

Nhưng sau đó, một cơn ớn lạnh bắt đầu xâm chiếm cơ thể nó. Theo nghĩa đen, không một lời cảnh báo, cơ thể nó ẩn trong bóng tối bắt đầu run rẩy không ngừng.

Cảm giác này, chẳng phải nó đã cảm thấy điều gì đó tương tự như thế này rồi sao?

Lúc đó là khi nào?

Ber lướt qua ký ức của mình và cuối cùng nhớ lại khoảnh khắc đó. Lúc trước, ngay khi ánh mắt của nhà vua tràn ngập ý định giết chóc đang nhìn xuống nó. Chính là tại thời điểm đó.

Một cảm giác chết chóc không thể tránh khỏi. Tiếng chuông cảnh báo vang lên qua bản năng của nó sau khi phát hiện ra mùi hôi thối không thể nhầm lẫn của cái chết.

Cơn thịnh nộ của nhà vua mà nó cảm thấy lần đầu tiên kể từ khi trở thành Chiến binh bóng tối lớn đến nỗi toàn bộ quá trình suy nghĩ của Ber bị đóng băng. Tuy nhiên, nó vẫn là người lính trung thành của vị vua mình!

Nó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

♙ Bệ hạ…bệ hạ đang thực sự nổi giận. ♙

Bây giờ nó nhận ra điều gì đó đã xảy ra với vị vua của mình, nó không thể ngừng run rẩy trong sợ hãi như thế này. Ber nhanh chóng gửi tín hiệu cho Jinwoo và cố gắng lôi kéo anh vào cuộc trò chuyện.

♙ Bệ hạ. Thần sẽ giúp người. Thần sẽ đến bên người ngay lập tức. ♙

Phản hồi đến ngay lập tức.

♟ Ngươi…. Cấm di chuyển. ♟

Ber nghe thấy giọng nói của nhà vua như cơn thịnh nộ không được kiểm soát đang bị nén lại thành một khối. Nó chỉ có thể run rẩy như một chiếc lá chống lại gió bão.

♙ Thần tuân chỉ. ♙

Nó chỉ có thể nói rằng nó đã phục tùng mệnh lệnh, thế thôi. Nhưng đồng thời, nó cũng trở nên tò mò về kẻ ngu ngốc nào đó đã khiến cơn thịnh nộ của nhà vua đến mức như vậy.

♙ Tại sao con người lại làm điều gì đó quá liều lĩnh và thiếu sáng suốt như vậy… ♙

Để làm tê liệt nỗi sợ hãi, dù chỉ một chút, Ber giấu cơ thể vẫn còn run rẩy của mình sâu hơn vào bóng tối.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Tại thành phố Busan.

Hội Knight đang trong giai đoạn chuẩn bị cho một cuộc đột kích.

Hội trưởng Park Jongsoo, xác nhận các thành viên nhóm đột kích và trang bị hiện tại của họ lần cuối cùng, vì ý chí biến cuộc đột kích này thành công vẻ vang, bùng cháy dữ dội trong lòng anh ta.

“Gần đây có rất nhiều tai nạn xảy ra trong ngục tối. Vì vậy, mọi người – hãy luôn chú ý đến bản thân! Hãy chắc chắn rằng không có một người nào bị thương ngày hôm nay!”

“Vâng, thưa ngài!”

Các thành viên của Hội đã trở nên khá ngoan ngoãn hơn, sau khi trải qua một cuộc đột kích cùng với các sinh vật được triệu hồi của Jinwoo. Và bây giờ, họ thậm chí có vẻ rất kỷ luật.

Chính tại thời điểm đó, một điều kỳ lạ đã xảy ra.

Phó hội trưởng, Jung Yoontae, đứng đằng sau Park Jongsoo gật đầu và đưa ra những phản ứng phù hợp với lời nói của sếp mình. Nhưng, anh ta phát hiện ra một thứ gì đó và đôi mắt anh ta gần như bật ra khỏi hốc mắt.

“Sặc?!”

Park Jongsoo vội vàng nhìn phía sau anh ta.

“Có chuyện gì rứa?”

Jung Yoontae chỉ xuống đất, xen kẽ ánh mắt giữa Park Jongsoo và cái bóng dưới chân sếp mình.

“Sếp!! …Của ngài, bóng của ngài! Cái bóng trên mặt đất đang rung lên ….”

Jung Yoontae phát hiện ra rằng Park Jongsoo đang lườm anh ta bằng đôi mắt nheo lại và ngừng nói chuyện ngay lúc đó.

“Này, Yoontae? Đã bao nhiêu lần tôi nói với anh rằng đừng uống rượu trước khi đột kích?”

“K-không, sếp! Hôm nay tôi không uống một giọt nào cả! Nhưng cái bóng của ngài, nó thực sự rung lên! Giống như nó còn sống!”

Park Jongsoo nhìn chằm chằm vào Jung Yoontae với ánh mắt chỉ trích và thốt ra một tiếng rên rỉ dài.

“Điều này không thể xảy ra được. Hôm nay anh nghỉ xả hơi một ngày đi.”

“Sếp! Tôi đang nói sự thật với ngài mà!”

“Được rồi, mọi người! Đến giờ vào trong rồi. Hội Knight, hôm nay chúng ta cũng hãy cháy hết mình đê! Chiến đấu!”

“Ah! N-nhưng, sếp…!”

Ngay khi giọng nói của Jung Yoontae phản đối sự ngây thơ của anh ta vang lên trong không khí …

Những cảnh tượng đáng kinh ngạc về những chiến binh bóng tối run rẩy xảy ra từ tất cả những người mà Jinwoo đưa vào bóng của họ. Những người lính bóng tối run rẩy như thể họ không quan tâm đến sự hiện diện của các nhân chứng đang nhìn thấy họ hay không.

Nhưng rồi một lần nữa, những người lính Bóng tối không còn lựa chọn nào khác ngoài rùng mình trước cảm xúc của cơn thịnh nộ dữ dội mà vị vua của họ đang cảm thấy ngay lúc đó.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Hoán đổi bóng.

Người lính High Orc biến mất, sau đó, được thay thế bởi Jinwoo.

‘… !!’

Nhóm của Hwang Dongsoo đứng hình như một con chuột đối mặt với con rắn ngay lúc kẻ đột nhập bất ngờ này bước vào sân khấu hoàn toàn không báo trước. Đặc biệt là đối với bản thân Hwang Dongsoo, hắn gần như quên cách thở sau khi nhận ra khuôn mặt của Jinwoo.

Trong khi đó, Jinwoo chỉ đơn giản là sải bước qua thợ săn hạng S đang bị choáng váng, như thể hắn thậm chí không tồn tại, và dừng lại trước Yoo Jinho. Không ai nói gì, hai người Hoa Kỳ đứng gần đứa trẻ bất tỉnh, nhanh chóng lùi lại cùng một lúc, như thể họ đồng ý làm như vậy trước đó.

Sau khi triệu hồi một lọ thuốc trị thương, Jinwoo bắt đầu đổ một ít chất lỏng vào miệng Yoo Jinho.

Không may…

▶ Khi HP còn lại dưới 10%, không thể hồi phục HP bằng thuốc chữa bệnh. ◀

Thông điệp… Thông điệp nói rằng không thể chữa lành vết thương cho đứa trẻ xuất hiện trong tầm nhìn của anh cùng với ‘Tti-ring’ quen thuộc.

Rắc.

Lọ thuốc chữa bệnh trống rỗng vỡ tan trong tay Jinwoo.

“Nước thiêng của sự sống” dùng để chữa lành mọi bệnh tật. Nó không thể giúp đỡ trong các vấn đề chấn thương thể chất như thế này. Đó cũng tương tự như nguyên tắc của một Healer không thể chữa khỏi bệnh.

Mình cần tìm một Healer.

Không thể, Ber là người lính duy nhất có khả năng sử dụng phép thuật chữa bệnh, nhưng Ber, hiện đang ở Hàn Quốc. Ngay cả khi Jinwoo nhớ lại nó bây giờ, ai biết rằng anh sẽ mất bao lâu để quay trở lại đây …

Lúc đó, khoảng thời gian này, Hwang Dongsoo cuối cùng cũng lấy lại được sự bình tĩnh của mình và cố gắng lôi kéo Jinwoo vào cuộc trò chuyện.

“Ngươi … Ngươi, cái quái gì vậy? Con High Orc đó, vừa nãy … Ngươi đã làm cái quái gì thế?”

Thay vào đó, Jinwoo đã không trả lời và chỉ đơn giản là hỏi hai người đàn ông trước mặt anh.

“Có ai trong hai bọn bây là một Healer không?”

Nghe thấy từ ‘Healer’, Thợ săn Healer theo phản xạ gật đầu. Jinwoo chỉ vào Yoo Jinho.

“Chữa lành cho em ta…Bây giờ.”

Ánh mắt của Healer chuyển sang Hwang Dongsoo. Hắn lắc đầu. Jinwoo cẩn thận hạ thân trên của Yoo Jinho xuống và đứng dậy.

“Cảnh cáo lần cuối. Chữa lành cho em ta.”

Ánh mắt của Healer lại quay trở lại với Hwang Dongsoo, nhưng câu trả lời vẫn như cũ. Vì vậy, người Healer nhìn thẳng vào Jinwoo và khóe môi cong lên.

“Anh thấy đấy, anh bạn, anh nên nói chuyện với sếp tôi trước …”

Anh ta không thể nói hết câu.

Ầmmmmmm!!

Giống như cách Hwang Dongsoo đã làm với Yoo Jinho, Jinwoo đập đầu người Healer xuống đất. Nó xảy ra quá nhanh đến nỗi không ai nhìn thấy chuyển động của anh.

Hwang Dongsoo là một thợ săn hạng S, nhưng hắn đơn giản là không cảm nhận được đòn tấn công của Jinwoo và chỉ phát hiện ra người Healer nằm úp mặt xuống đất.

Jinwoo chuyển ánh mắt sang người thứ hai của người Hoa Kỳ.

“Mày có phải là một Healer không?”

Người đàn ông này lắc đầu sau khi xác nhận khuôn mặt của Jinwoo đang tiến lại gần anh ta và đôi môi anh ta bắt đầu run rẩy vì sốc.

“S-Sung Jinwoo?! Thợ săn Sung Jinwoo??”

Anh ta đạp ngược lại trong hoảng loạn và bắt đầu lườm Hwang Dongsoo trước khi hét lên.

“Ngài Hwang Dongsoo! Ngài đã hứa rằng vấn đề này không liên quan gì đến Sung Jinwoo! Cái chó gì thế này?! Ah?? Đây là cái lờ què gì vậy?!”

“Tao hỏi mày có phải là một Healer hay không?”

“K-không, tôi, tôi không phải. Tôi chỉ là ….”

Câu trả lời của anh ta cũng đột ngột bị cắt ở đó.

Ầmmmmmmmmm!

Bị tấn công bởi một bàn tay vô hình, đầu của người đàn ông bị đập xuống đất như bạn của anh ta. Trong chớp mắt, hai Thợ săn hạng cao đã mất ý thức.

Cuối cùng cũng được chứng kiến sức mạnh thực sự của Jinwoo bằng hai mắt mình, Hwang Dongsoo cảm thấy tim mình đập thình thịch như điên.

Chính lúc đó.

“Đ-Đại ca …”

Có lẽ vì mặt đất ầm ầm hai lần liên tiếp? Yoo Jinho đã tỉnh lại bằng cách nào đó.

“Đại….ca….”

Jinwoo hạ thân mình xuống và lắng nghe giọng nói của đứa trẻ.

“Này, Jinho. Anh ở đây.”

Yoo Jinho cố gắng mở mí mắt đang sưng húp lên. Cậu ta hầu như không thể di chuyển các cơ trên khuôn mặt đầy máu và rối tung, lời nói của cậu ta rõ ràng đang được lắp bắp một cách rất khó khăn.

“Hwang Dongsoo … em trai … Hwang Dongseok … Hãy cẩn thận …”

Jinwoo nhìn Yoo Jinho thở yếu ớt với vẻ mặt bất lực trước khi dừng lời nói của đứa trẻ.

“Suỵt. Không sao đâu. Đừng nói nữa.”

“Đại ca…”

Yoo Jinho nắm lấy tay Jinwoo khi nước mắt trào ra trên khóe mắt.

Jinwoo lặng lẽ hỏi.

“Em có thể chịu đựng lâu hơn một chút được chứ?”

Gật đầu.

Nói chuyện trở nên khó khăn hơn nên Yoo Jinho đã làm với một cái gật đầu để trả lời câu hỏi.

Jinwoo cẩn thận buông tay đứa em trai bé bỏng của mình và từ từ đứng dậy, trước khi chuyển ánh mắt về phía Hwang Dongsoo.

Tuy nhiên, Hwang Dongsoo đã không lùi lại và bắn một tia sét đối nghịch lại ngay. Đôi chân hắn run rẩy vì áp lực từ đôi mắt giết người của Jinwoo, nhưng hắn không phải là con rùa rụt cổ thu mình lại và chạy trốn.

Trong khi đó, đôi mắt lạnh lùng của Jinwoo ngày càng tiến lại gần hơn. Hwang Dongsoo đã làm hết sức để trông không gượng gạo và cao giọng.

“Là anh, phải không? Anh đã giết anh trai tôi, Hwang Dongseok. Tôi nói có đúng không?”

Khuôn mặt sợ hãi của Hwang Dongsoo ngày càng gần hơn sau mỗi bước đi của Jinwoo. Và sau đó, khuôn mặt của một người nào đó thích mạnh mẽ chống lại kẻ yếu, nhưng vẫn yếu đuối trước kẻ mạnh hơn, chồng chéo với khuôn mặt của hắn trong tầm nhìn của Jinwoo.

Điều đó khiến đôi mắt của anh trở nên lạnh hơn.

Trong khi đó, Hwang Dongsoo đã khóc.

“Trả lời tôi đi!! Sung Jinwoo, không phải anh đã giết anh trai tôi và đội của anh ấy sao?!”

Jinwoo dừng lại ngay trước mặt Hwang Dongsoo và trả lời.

“Hỏi anh mày sau khi mày gặp lại hắn ta ở dưới địa ngục ấy.”

Bốp.

Hwang Dongsoo đấm bằng nắm tay của mình trong ánh sáng rực rỡ. Hắn nhắm thẳng vào khuôn mặt Jinwoo. Thật không may cho hắn, Jinwoo chỉ đơn giản cúi người xuống thấp hơn để né tránh điều đó và đẩy nắm đấm của anh sâu vào bụng hắn.

“Hộc, phụtttttttttt!”

Chỉ một cú đánh mà Hwang Dongsoo đã nôn ra một ngụm máu.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

“Dừng xe lại!”

“Hử, sếp?”

“Tôi nói, dừng cái xe chết tiệt này lại!”

Thomas Andre gầm lên và chiếc xe anh ta đang ngồi đột ngột dừng lại. Khi chiếc xe phía trước chở Hội trưởng của họ dừng lại đột ngột, những chiếc xe theo sau chở các thành viên của Hội cũng vội vã dừng lại.

Kéttttttttt, Kéttttttt ….

Những tiếng động lớn vang lên từ khắp mọi nơi. Hoàn toàn vang vọng…

Booom!

….Thomas Andre đá cánh cửa xe và bước ra vội vàng để anh ta có thể lườm về một hướng nào đó. Vẻ mặt anh ta nhăn nhó cau có.

“Địt mẹ nó ….”

Những thành viên ưu tú của Hội Scavenger, thường được gọi là tốt nhất thế giới, đã nhảy ra khỏi tất cả các phương tiện đang dừng lại.

“Sếp, có chuyện gì vậy?”

“Có chuyện gì xảy ra à?”

Thomas Andre trả lời ngắn gọn cho tất cả các câu hỏi vội vàng từ các thành viên của Hội.

“Nó đã bắt đầu rồi. Tôi sẽ đến đó trước, vì vậy hãy nhanh chóng theo theo kịp tôi.”

“Sếp??”

Điều gì đã bắt đầu?

Tuy nhiên, trước khi bất cứ ai có thể yêu cầu anh ta giải thích, Thomas Andre đã khụy gối. Các cơ bắp trên chân anh ta mở rộng mạnh mẽ và nhựa đường trên mặt đất bắt đầu nứt vỡ. Những thợ săn khác tự nhiên dãn cách anh ta hai, ba bước.

Ka-boom!!

Thomas Andre bắn lên từ mặt đất và ngay lập tức, biến mất khỏi tầm nhìn của họ.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Có thứ gì đó đang tới.

Một thứ gì đó mạnh mẽ, đang tới.

Giống như Thomas Andre đã cảm nhận được sức mạnh của Jinwoo, anh cũng cảm nhận được sự hiện diện của Thomas. Vì vậy, anh ngừng di chuyển bàn tay đang siết chặt nắm đấm của mình.

Tay kia của anh vẫn đang nắm lấy cổ áo của Hwang Dongsoo, người hiện đang phải chịu đựng nhiều vết thương đau đớn như Yoo Jinho.

Ka-boom!

Một phần trần nhà của nhà máy bỏ hoang bị vỡ ra tạo thành một lổ hổng to lớn. Và xuyên qua khe hở, một trong bốn Thợ săn cấp quốc gia còn lại trên thế giới, Thomas Andre, bay vào và đáp xuống mặt đất.

Vì dù sao anh cũng biết rằng một vị khách đang đến, Jinwoo không hề ngạc nhiên chút nào khi anh bình tĩnh nhìn vào nơi Thomas đáp xuống.

Thomas Andre đứng thẳng dậy và nhanh chóng xác nhận tình hình.

Anh ta nhìn thấy Yoo Jinho trước, sau đó là Jinwoo, và cuối cùng là dọc theo tay của Jinwoo. Ánh mắt anh ta di chuyển theo thứ tự đó, cho đến khi dừng lại ở Hwang Dongsoo.

Ngay lập tức, trán của Thomas Andre nhăn lại. Năng lượng ma thuật đáng kinh ngạc mà Jinwoo phát ra đã che lấp hoàn toàn sự hiện diện của Hwang Dongsoo đến nỗi anh ta không thể cảm nhận được điều đó.

Thomas Andre giơ tay lên và tháo kính râm xuống.

“Hwang Dongsoo … Cậu ta còn sống không?”

“Hắn chưa chết.”

Thomas Andre đã sử dụng tiếng Anh đơn giản và phát âm to từng từ cho Jinwoo nghe, một người không quen thuộc với ngôn ngữ này có thể nghe rõ anh ta nói.

“Hãy tha cho cậu ta. Nếu anh làm điều đó, Hội chúng tôi sẽ bỏ qua sự kiện ngày hôm nay và xem như chưa từng xảy ra. Tôi đang yêu cầu anh như một lời thỉnh cầu.”

Jinwoo siết chặt cổ áo của Hwang Dongsoo hơn và hỏi.

“Nếu tôi nói không thì sao?”

“Vậy thì, …. Một ân huệ sẽ không còn là một ân huệ nữa.”

Một trong những Thợ săn mạnh nhất thế giới đã nhe nanh ra.

Một thợ săn bình thường sẽ rung sợ ngay khi nghe điều đó. Tuy nhiên, hào quang tỏa ra của Jinwoo đã không thua Thomas Andre.

“Đựu mớ mày, ngon nhào vô!”

Dịch bởi: Daemond

Mình đang update dần, dự định sẽ dịch full bộ này!

Có thể tham gia group: www.facebook.com/groups/283177689020690

Mọi người có thể follow người này, mỗi sáng thứ 5 vào lúc 9h sáng, anh ấy sẽ dịch truyện tranh sớm nhất cho mọi người xem, chất lượng lắm: www.facebook.com/tam.luxury