Mong các bạn góp ý để mình cải thiện
------------------
Cơ thể của tôi bị đè xuống.
Một mùi hương ngọt ngào xộc vào mũi tôi.
Phòng khách thì tối om.
Hiện tôi đang bị cô em gái nuôi, người đáng lẽ ra ghét tôi đến chết đi được, đè ra trên ghế.
“Này…Onii-chan.”
Cô em nuôi lắc một đồng xu năm yên trước mặt tôi, rồi nói với một giọng điệu ám muội.
“S-sao vậy Shizuku…? Onii-chan sẽ làm mọi thứ mà em nói ngay lập tức…”
Tôi không muốn làm cho mối quan hệ của mình với em gái nuôi càng trở nên tồi tệ hơn so với hiện tại.
Vì lý do đó, tôi đã giả vờ như bị Shizuku thôi miên.
Tôi sẵn sàng trở thành cái bao cát để em ấy đấm thỏa thích, miễn là có thể giúp em ấy giảm bớt được căng thẳng.
Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho điều đó, nhưng…
“Hôn… tôi muốn…”
“Sao cơ…?”
Khi em ấy đè tôi xuống, tự tin lắc đồng xu năm yên. Tôi đã hồi tưởng lại về những chuỗi sự kiện dẫn đến tình huống hiện tại một cách liên tiếp và nhanh chóng.
----------------------------------------------------------
Sống chung nhà với một cô gái cực kì xinh đẹp.
Đây là tình huống mà ai ai cũng phải ghen tỵ Một tình huống mà chỉ thường được xuất hiện trong những bộ tiểu thuyết Light Novel lãng mạn hài hước.
Và ngay lúc này tôi đang trải nghiệm tình huống như vậy ngay ngoài đời thực.
Và tôi có một số lời muốn nhắn gửi tới những anh chàng đang ghen ăn tức ở ngoài kia.
…. Hiện thực không phải lúc nào cũng ngon ngọt vậy đâu, được chứ?
“…… Tránh ra.”
Cô gái trẻ ném cho người anh trai đang thay giày trước cửa của cô một cái lườm, như thể cô đang nhìn một con ếch chết trên đường vậy.
Ichigaya Shizuku.
Em ấy có mái tóc đen bóng, hai tai đều bấm khuyên, và những móng tay được sơn trông rất xinh xắn. Thêm vào đó là một khuôn mặt mà chả cần trang điểm đâu thì cũng đã khiến cho trăm thằng say ngất ngây rồi. Hơn nữa, cái cách mà em ấy trang điểm rất tự nhiên, không phô trương như những người khác. Em ấy trông đủ trưởng thành để không bị coi là một học sinh cao trung, và với nhan sắc của mình, việc vào được ngành giải trí là rất dễ dàng đối với em.
Đơn giản mà nói, cô em nuôi của tôi rất chi là tuyệt vời, một cô gái siêu cấp xinh đẹp.
“Đừng nhìn tôi chằm chằm nữa, ghê chết đi được.”
“…. Xin lỗi.”
Tuy nhiên, thái độ của em ấy với thân là một cô em gái cũng không kém phần cộc cằn.
“Đừng nói chuyện với tôi ở trường, nhớ chưa? Tôi không muốn mọi người nghĩ tôi là em gái anh, có chết cũng không.”
“Vâng, vâng, anh biết rồi.”
“Nếu biết rồi, thì đi cho khuất mắt đi… Anh vừa ngốc lại còn ngu. Tôi ước có con ngựa đá anh chết đi cho rồi.”
Shizuku dùng đầu gối đạp lên lưng tôi rồi chạy ra khỏi cửa.
Sống chung dưới một mái nhà, một mình với em gái tôi, không cùng huyết thống.
…Không may thay, đây chính là hiện thực.
Quần áo được giặt riêng, tôi luôn luôn đi tắm sau em ấy, và em ấy thậm chí còn có bộ dụng cụ ăn uống riêng cho mình như đũa và bát.
Một cô em gái nuôi tình cờ yêu người anh trai của mình tha thiết, chỉ là một ảo tưởng u buồn nảy sinh từ sự ghen tỵ của những tên không có em gái thôi.
“Haa…”
Thở dài một cách nặng nề, tôi xoa lưng mình nơi bị Shizuku đá vào, rồi mở cửa.
Cha mẹ của Shizuku đã qua đời ngay sau khi em ấy bắt đầu học tiểu học, vì vậy sau đó em ấy được họ hàng nhận nuôi. Lần đầu khi em ấy tới nhà chúng tôi, em trông có vẻ mệt mỏi và biểu cảm thì lúc nào cũng ủ rũ.
Mặc dù chúng tôi không cùng huyết thống, tôi có thể hiểu được tình cảnh đáng thương của em. Và thân là đứa con một luôn ao ước có được em trai hoặc em gái, tôi đã cố gắng hết sức để Shizuku cảm thấy như đang ở với gia đình thật sự.
Tuy nhiên, kết quả thì như bạn thấy rồi đấy.
Thay vì chữa lành được cho trái tim của Shizuku, có vẻ như những lo lắng vô ích của tôi đã khiến con bé cứng rắn hơn theo một nghĩa nào đó, giống như một bông hồng cứng như kim cương được tẩm thuốc độc vậy.
Có lúc tôi đã nghĩ tới việc mắng Shizuku. Vậy nhưng, dù tôi có mắng Shizuku, em ấy sẽ trở nên mất bình tĩnh như thể tôi đổ Nitroglycerin vào mắc ma đang cháy vậy. Nếu như tôi hỏi ý kiến mẹ về điều đó, bà ấy sẽ nói mấy thứ như: “Trời ơi, con bé ngọt ngào đến vậy còn gì.”
“Mình tiêu rồi…”
Tôi thở dài lần thứ hai trong ngày khi bước qua cửa chính; ánh nắng xuân ấm áp chiếu rọi, trái ngược với cái bộ dạng nhễ nhãi của tôi. Nếu em ấy không bắt nạt tôi thì bộ dạng của tôi sẽ không phải thê thảm như thế này đâu.
“Ah, chào buổi sáng, Ak-kun.”
Tôi nghe được một giọng nói nhẹ nhàng từ phía sau. Tôi quay lại và thấy một cô gái xinh xắn đang đứng đó. Mái tóc nâu đỏ xinh đẹp của cậu ấy đang cuốn theo làn gió xuân nhẹ nhàng.
Đó là Sasaki Rinko, một trong những người bạn là nữ và cũng là bạn thuở nhỏ của tôi.
“Oh, chào buổi sáng.”
Mái tóc màu hạt dẻ của cậu ấy được uốn cong kiểu cách, và lớp trang điểm của cậu ấy khiến cho đôi má có phần ửng hồng hơn.
Có lẽ hơi bất lịch sự khi nói điều này, nhưng Rinko không được nổi bật cho lắm.
Cậu ấy có khuôn mặt xinh xắn, và đang mặc đồng phục giống như một nữ sinh cao trung bình thường, nhưng có một điều gì đó ở cậu ấy không được đúng cho lắm. Khó để mà giải thích nó thành lời, nhưng Rinko là như vậy đấy.
Sẽ có một nữ sinh cao trung không quá nổi bật, và một nam sinh cao trung (tôi) không quá nổi bật và trông thì cũng chẳng vui vẻ gì. Chúng tôi có tính cách giống nhau, học chung lớp với nhau 11 năm liên tiếp. Nhà chúng tôi cũng khá gần nhau, và chúng tôi đi chung đường tới trường. Chúng tôi thích đọc manga và tiểu thuyết, và còn cả nhiều sự trùng hợp khác nữa đã khiến chúng tôi thân với nhau.
“Ak-kun, hôm nay ánh mắt cậu thất thần quá. Lại bị Shizuku bắt nạt à?”
“….Không liên quan tới cậu.”
“Có liên quan chứ, bởi vì tớ rất thích Ak-kun mà.”
“Ừ, ừ, cảm ơn.”
Một người bạn thuở nhỏ ngày nào cũng tỏ tình với tôi. Nếu như tôi không phải là một kẻ siêu cấp còn zin, thì tôi đã hiểu lầm và tỏ tình lại rồi. Nhưng rồi cậu ấy sẽ nói, “Ồ, tớ không thích cậu kiểu đó. Ý tớ nói là như bạn bè ấy…” Điều này có thể tạo ra một bầu không khí cực kì khó xử, và có vẻ nó không phải là một ý hay.
“Ak-kun, cậu phải cứng rắn hơn với Shizuku-chan vào. Cậu phải trở nên nghiêm túc hơn, giống như một người anh ấy.”
“Cậu nghĩ là tớ không nghiêm túc sao?”
Tôi chưa từng có bạn gái, tôi là một người rất thiếu thu hút và không đáng tin cậy. Mặt khác, em gái tôi lại là một cô gái rất thu hút, lại còn được tuyển chọn vào trong ngành giải trí nữa chứ. Nếu một kẻ mờ ám như tôi cố trở nên nghiêm khắc và tạo cho em ấy một khoảng thời gian khó khăn, em ấy nhất định cũng sẽ tạo cho tôi một khoảng thời gian khó khăn không kém (về mặt thể chất).
“Hmm, tớ nghĩ là Shizuku-chan sẽ nghe lời nếu như Ak-kun thực sự nổi giận đấy…”
“Cậu nghiêm túc đấy à? Dù trái đất có lộn ngược đi chăng nữa thì tớ không nghĩ việc con bé đó nghe lời tớ là khả thi đâu.”
Chỉ cần tưởng tượng tới cảnh cô em nuôi thành thật xin lỗi, “Em xin lỗi, onii-chan”, cũng khiến tôi đổ mồ hôi lạnh rồi.
“Tớ thì lại nghĩ nó khả thi đấy chứ? Bởi vì Shizuku-chan chắc chắn cũng thích Ak-kun mà.”
Tôi chậm rãi và nhẹ nhàng nhắc lại cho cô bạn của tôi, như khi tôi đã nói với mẹ, rằng những điều đó là không thể.
“Nghe này Rinko, làm gì có đứa con gái nào nói ‘tôi mong sẽ có một con ngựa đá anh tới chết’ với một người khác giới họ thích chứ.”
“Cái đó người ta gọi là tsundere đó. Tớ chắc chắn rằng Shizuku-chan không nói hay chạm mắt với ai khác ngoài Ak-kun đâu. Một người càng bắt nạt cậu, thì người đó càng thích cậu đó, tớ đoán thế.”
“Tsundere…? Sao tớ chẳng thấy dere chỗ nào nhỉ? Tớ không nghĩ là mình có thể nhớ nổi cái thuật ngữ quỷ quái này đâu.”
Không. Tsun (tsundere) không phải là dễ thương. Nó giống như việc tôi bị gió bão hất văng khỏi con thuyền của mình vậy. Từng câu nói của Shizuku thì cứ như đạn bắn thẳng vào ấy.
Tôi thì cũng muốn em ấy được giáo huấn lại lắm, vì thời nay ai mà lại cứ như thế với anh trai mình chứ.
“Dù sao thì, sao cậu không thử xem?”
“Thử sao?”
“Ví dụ như mắng Shizuku chẳng hạn.”
“….Vậy cậu có chịu nghe lời mắng nhiếc từ một sinh vật mà cậu ghét cay ghét đắng không? Ví dụ nhé… một con gián khổng lồ mắng cậu, “Đừng có tấn công tôi vô cớ nữa!” thành thật mà nói cậu có thể coi nó như một câu trả lời thẳng thắn không?”
“Ak-kun, cậu đang so sánh bản thân mình với một con gián đấy à…”
“Tất nhiên rồi. Như vậy sẽ giúp cậu dễ hiểu hơn về cách Shizuku đối xử với tớ.”
“À thì, cậu đang sống chung dưới một mái nhà với cô gái xinh đẹp nhất trường mình. Nếu cậu không phải chịu đựng chút nỗi đau thì cũng không đáng lắm.”
Rinko vừa nói vừa nhảy ra trước mặt tôi rồi xoay người làm dáng và cười.
Cô gái này thật sự thấy vui khi nhìn thấy bộ dạng bất hạnh của tôi sao?
“Để tớ nói cho cậu biết nhé, em gái nuôi ngoài đời thật đều lừa đảo hết! Chẳng có gì gọi là may mắn đâu, mà kể cả có đi chăng nữa, tớ cũng chả thấy hào hứng với thứ đó, vì em ấy là em gái tớ!”
“Hee~. Nhân tiện, Light novel lãng mạn yêu thích của Ak-kun là gì vậy?”
“Eromanga Sensei, và Ore no Imouto ga Konnani Kawaii Wake ga Nai.”
“Chúng chắc chắn đều là chuyện về em gái đúng chứ?”
Cậu ấy cau mày lườm tôi.
…Trời đất, tôi đâu có nhầm lẫn giữa viễn tưởng và đời thực đâu.
Chị em nuôi chỉ tỏa sáng trong viễn tưởng thôi.
Bởi vì rõ ràng là họ sẽ thích nhân vật chính.
Và vì thế, nên cho dù họ có chọc nhân vật chính thì hắn ta vẫn sẽ vui vẻ mà chấp nhận thôi
“Haaa… Bạn thuở nhỏ chắc chắn vẫn tốt hơn…”
“Hmmm? Cậu vừa nói gì cơ?”
“…..Không có gì!”
Cậu ấy phồng má lên và chạy thẳng đi.
“N, Này! Chờ một chút!”
Trong làn gió xuân dễ chịu, tôi đi về phía trường, chuẩn bị tinh thần cho tiếng chuông vào học sắp vang lên trong vài phút nữa.