My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 29: Chuẩn bị cho buổi hẹn hò với cô bạn thời thơ ấu (3)

“Ước gì Alicia Cecilia Blomvall sẽ đánh cho mày một trận ra trò và tiễn mày xuống lỗ, Lee Do-yoon.”

“Nếu mày còn sống thì đến PC Café nhá. Bọn tao chỉ ra ngoài kiếm chút đồ ăn vì bên bển đang hết chỗ thôi.”

“Trời ơi, tự nhiên thấy bánh donut ngon kinh khủng.”

Như thể đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, Chae-hwan và Jin-woo chế giễu tôi rồi bỏ đi.

Dù tôi đứng đó, chết lặng như bị đóng đinh tại chỗ, nhưng thực sự chuyện này không phải vấn đề gì to tát cả.

-Bíp-

-Là ai?

Giọng nói của Elli, lạnh lùng và dứt khoát như thể đó là điều hiển nhiên nhất trên đời, vang lên qua chiếc điện thoại thông minh của tôi.

Tuy nhiên, tôi vẫn tự tin. Dù sao Elli cũng biết Bin Noona.

“Mấy cậu ấy nhắn tin cho tớ nên tớ gọi. Là Bin Noona. Bọn tớ tình cờ gặp nhau ở đây. Chỉ chào hỏi một chút rồi đi thôi.”

-Bin Noona? Sao chị ấy lại ở đó vào giờ này?

“Chị ấy xin nghỉ nửa ngày. Bảo là đang trên đường mua chút rượu.”

-...Hmph.

Qua diện thoại, tôi có thể cảm nhận được tiếng thở phào nhẹ nhõm của Elli.

Dễ thương thật đấy.

Nhưng không để lộ những cảm xúc ấy, tôi khéo léo chuyển chủ đề để tránh làm cho người bạn thời thơ ấu dễ thương của mình cảm thấy ngượng ngùng.

“Cậu với Lee So-yeon đang làm gì thế?”

-Chỉ đang nói chuyện rồi ăn vặt thôi.

“Nghe vui nhỉ.”

-Vui? ...Cậu làm xong việc chưa?

“Ừm, gần xong rồi?”

-Vậy thì đến đây đi...

-Do-yoon đang gọi à? Bọn tớ đang nói chuyện linh tinh... Ui da!

-...Mình sẽ ăn tối rồi về, gặp cậu tối nay nhé.

“Được rồi.”

-Tắt máy-

Trước khi chúng tôi có thể trò chuyện lâu hơn, Elli đã cúp máy. Bất kể họ đang thảo luận về điều gì đi nữa, tôi mừng vì họ dường như đang có một khoảng thời gian vui vẻ.

Từ đó, tôi đi đến PC Café, nơi lũ bạn đang chờ.

Tôi cần chơi game với họ và tham khảo xem nên đi công viên giải trí nào cho buổi hẹn hò.

Tôi tự hỏi vòng đu quay nào nổi tiếng nhất nhỉ?

━━━━━━━━━━━━━━━━━━━

Cuối tuần, sau khi kỳ thi kết thúc.

Phần quan trọng nhất của buổi hẹn hò đã được chuẩn bị, và tôi đã quyết định được chúng tôi sẽ đi công viên giải trí nào, nhờ buổi chơi game với lũ bạn vào hôm bữa. Để đề phòng, tôi cũng đã đặt vé tàu trước.

Bây giờ thì… còn gì nữa không nhỉ?

Thực sự chẳng còn gì cả sao?

Có chăng, chỉ còn việc quyết định mặc gì vào ngày hôm đó. Nhưng đến lúc đó, Elli cũng sẽ chọn trang phục cho tôi để phù hợp với bộ đồ của cô ấy thôi.

Tôi không có quyền tự chọn quần áo cho riêng mình.

Vậy nên đó là tất cả những gì tôi phải chuẩn bị, nhưng có vẻ Elli sẽ rất bận rộn kể từ bây giờ.

Cô ấy thậm chí không đến gặp tôi ngay cả vào cuối tuần và chỉ ghé thăm thoáng qua vào buổi sáng trước khi tiếp tục làm gì đó ở nhà.

Khi tôi cố gắng đến xem cô ấy đang làm gì thì...

“Hehe, hôm nay con không thể đến đây được đâu~”

“Do-yoon, nếu đói thì con gọi gì đó ăn cùng bố đi nhé. Mẹ có một buổi nói chuyện ở đây hôm nay. Mẹ phải đảm bảo... đưa ra một lời cảnh báo đàng hoàng mới được.”

“Cả bà nữa... Hãy tin tưởng vào con dâu của mình chút đi~”

“Làm sao có thể tin tưởng khi con bé nó đã như thế này đây?”

Tôi bị dì và mẹ tôi chặn lại trước cửa. Dì trông có vẻ rất vui, trong khi mẹ tôi, dù ủng hộ Elli, nhưng dường như đang bảo vệ cô ấy với những cảm xúc lẫn lộn.

Kết quả là tôi trở về nhà, lòng tràn đầy tò mò và mong chờ.

“Do-yoon, mẹ không về à?”

“Mẹ bảo con gọi gì đó để ăn cùng bố.”

“...Được rồi. Chúng ta mời Mark qua ăn cùng nhé?”

“Vâng. Để con gọi chú ấy.”

Theo đề nghị của bố gọi đồ ăn ngoài, tôi gọi chú Mark, người dường như đã chờ đợi lời mời này, khi chú ấy phóng rất nhanh đến nhà chúng tôi.

Thế là ba người đàn ông trong nhà chúng tôi đã gọi mì tương đen, mì hải sản cay và thịt lợn chua ngọt.

-Húp, sụppp!-

Thành thật mà nói, nó thực sự rất ngon.

Thông thường, cả mẹ và dì đều nấu ăn rất ngon nên đôi khi chúng tôi mới gọi những món ăn nhanh như vậy, cảm giác vô cùng thỏa mãn.

Bố và chú Mark dường như cũng cảm thấy như vậy, vì ba chúng tôi ăn sạch đĩa và trò chuyện rôm rả.

“Do-yoon. Tuần tới con đi chơi với Elli à?”

“Vâng, chú nghe rồi ạ?”

“Bên kia họ vẫn đang nói về điều đó. Đi chơi vui vẻ nhé.”

Chú Mark vuốt lại mái tóc vàng bạch kim, vốn là mái tóc Elli đã được thừa hưởng và nói với một nụ cười hiền hậu.

Trong khi Elli chủ yếu giống một cô gái về ngoại hình, thì mái tóc vàng bạch kim đặc biệt, làn da trắng và đôi mắt xanh cho thấy rõ ràng mối quan hệ của cô với chú Mark.

Nhờ đó, tôi đã quý mến chú Mark từ khi còn nhỏ.

Và may mắn thay, chú ấy ủng hộ mạnh mẽ mối quan hệ giữa tôi và Elli. Tất nhiên, với tư cách là một người bố, chú ấy chưa sẵn sàng cho phép bất cứ điều gì quá thân mật.

“Bọn con sẽ đi đâu? Mẹ con không biết rõ chuyện đó lắm.”

Bố hỏi tôi với vẻ thích thú về điểm đến của chúng tôi.

Tôi chưa nói với Elli, nên việc cô ấy không biết là điều đương nhiên.

Nó không thực sự là thứ gì đó cần phải giấu.

“Chúng con sẽ đến Familyland ở Gwangju.”

“Gwangju à? Đó là một chuyến đi khá xa đấy.”

“Vâng, nghe nói ở đó có vòng đu quay lớn nhất Hàn Quốc. Con đã đặt vé hết rồi.”

“Sẽ hơi tốn kém đấy... Có cần bố cho thêm tiền không?”

“Không cần đâu ạ. Con vẫn còn rất nhiều tiền từ việc vẽ tranh. Con sẽ dùng số tiền đó.”

“Kiếm tiền và tự chi tiêu số tiền của mình kiếm được. Con thật tuyệt vời, con trai của bố.”

Bố tự hào xoa đầu tôi, và chú Mark mỉm cười ấm áp trước câu chuyện của tôi và vỗ vai tôi.

“Tốt lắm. Hãy cẩn thận và chăm sóc Elli thật tốt.”

“Con sẽ làm vậy.”

“Và... con biết đấy, Do-yoon?”

-Rắc...!

“Ugh...!”

“Chưa được ngủ lại qua đêm đâu nhé.”

“Vâng, tất nhiên rồi...”

“Känna till (Con hiểu chứ)?”

“Säker (Tất nhiên rồi ạ) ...”

“Nói chuyện với Do-yoon dễ thật đấy.”

Chú Mark, với thân hình mạnh mẽ, khiến tôi có cảm giác như vai mình sắp gãy ra đến nơi vậy.

Tôi gật đầu mạnh mẽ, hứa sẽ không làm gì quá trớn, khắc sâu lời cảnh báo đó vào cơ thể.

Tất nhiên, tôi không có ý định làm những điều mà Elli không muốn.

“Do-yoon, con nói tiếng Thụy Điển hay thật đấy. Hay là cả nhà chúng ta đi một chuyến đến Thụy Điển nhé?” 

“Ồ, đó là một ý tưởng tuyệt vời. Thụy Điển là một đất nước xinh đẹp. Tôi rất muốn mời gia đình Do-hyun.”

“Vâng, con cũng rất muốn đến Thụy Điển. Con muốn gặp gia đình của chú Mark và ngắm nhìn đất nước nơi Elli sinh ra.”

“Đi vào mùa đông thì sao nhỉ? Thụy Điển lúc nào cũng đẹp, nhưng mùa đông thì lung linh huyền ảo lắm.”

“Mùa đông à... Nếu chúng ta bắt đầu kế hoạch từ bây giờ, biết đau chúng ta có thể đi được đấy.”

Trước đây chúng tôi từng bàn về việc đi du lịch, nhưng chưa bao giờ đi được do lịch trình bận rộn của bố.

Vì vậy, sau khi suy nghĩ một lúc với cánh tay khoanh trước ngực, bố dường như đã hạ quyết tâm.

“Được rồi. Bố sẽ cố gắng sắp xếp thời gian.”

“Haha! Tinh thần được đấy! Tuyệt vời!”

Và như vậy, một chuyến đi đến Thụy Điển có thể sẽ sắp xảy ra, dù chưa biết chắc chắn có thành hiện thực không.

Chú Mark dường như còn vui hơn, có lẽ mong chờ chuyến đi năm nay cuối cùng cũng có thể diễn ra, dù còn ít nhất là sáu tháng nữa.

Chú Mark luôn cảm thấy thất vọng khi Elli không muốn về Thụy Điển, có lẽ vì cô ấy không muốn rời xa tôi quá lâu, điều mà mọi người trong gia đình đều biết.

Dù chưa chắc chắn, nhưng tôi thực sự mong chờ chuyến đi này, và ngay cả khi chuyến đi này không thành, thì tôi vẫn muốn cùng Elli đến Thụy Điển vào một ngày nào đó.

Đúng như chú Mark nói, Thụy Điển luôn đẹp, nhưng vào mùa đông lại càng tuyệt vời hơn.

Và Elli, người vốn dĩ đã luôn xinh đẹp, sẽ trông càng rạng rỡ hơn vào một ngày mùa đông tuyết trắng.

Tôi thực sự muốn ngắm nhìn Elli ở Thụy Điển vào mùa đông.

━━━━━━━━━━━━━━━━━━━

Vài ngày trôi qua, và thứ Sáu đã đến.

Chỉ còn một ngày nữa là tới buổi hẹn hò.

Trong giờ ăn trưa ở trường, tôi trò chuyện với Elli và Lee So-yeon, cả ba chúng tôi đang cùng nhau dùng bữa.

So-yeon, người đặc biệt quan tâm đến buổi hẹn hò của chúng tôi, đã háo hức hỏi tôi.

"Nhưng chuyến tàu lúc 12 giờ trưa có phải là quá muộn cho một chuyến đi trong ngày không?"

Vì điểm đến không phải là bí mật vì tôi đã chia cho So-yeon. Cân nhắc đến thời gian đi lại, thì lo lắng của So-yeon cũng có lý.

Nhưng đó vchỉ là suy nghĩ thông thường.

"Bọn tôi cần thời gian buổi sáng để chuẩn bị các thứ nữa."

Tất nhiên, tôi tự tin mình có thể sửa soạn trong 30 phút, nhưng Elli thì khác. Cô ấy luôn mất khá nhiều thời gian để chuẩn bị cho những buổi hẹn hò như thế này.

Có lẽ cô ấy sẽ lại đến tiệm làm tóc từ sáng sớm, điều này sẽ rắc rối nếu tôi không biết trước sau ngần ấy năm bên nhau.

Do đó, để thoải mái, tôi đã đặt chuyến tàu lúc 12 giờ trưa, điều này dường như khiến Elli rất hài lòng, cô đã cười và khen tôi khi tôi lần đầu đề cập đến nó.

"Làm tốt lắm."

Ngay cả bây giờ, cô ấy vẫn khen tôi với nụ cười trên môi.

Thấy chúng tôi như vậy, So-yeon, như thể chính cô cũng tham gia buổi hẹn hò, mỉm cười rạng rỡ và huyên thuyên về buổi hẹn.

"Wow~ Coi bộ cậu đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này nhỉ?"

"Chuyện đương nhiên thôi."

"Nhưng như vậy chẳng phải cả hai sẽ không có đủ thời gian để tận hưởng sao?”

"Tổng cộng sẽ mất khoảng bảy tiếng cho cả đi lẫn về, nhưng vẫn đủ thời gian để vui chơi. Dù sao thì bọn tôi cũng không định chơi nhiều trò chơi ở công viên giải trí."

"Đúng rồi ha, Elli không thích những thứ đó lắm."

Mục tiêu chính của tôi là vòng đu quay khổng lồ. Elli chắc chắn cũng biết mục đích đó, vì chúng tôi sắp đi đến một công viên giải trí ở Gwangju.

Việc cô ấy im lặng khi bàn vấn đề này có nghĩa là cô thấy ổn với điều đó.

Chúng tôi sẽ trở về bằng chuyến tàu lúc 11 giờ đêm, khá muộn, nhưng xét đến thời gian di chuyển dài và kế hoạch của tôi thì điều đó là không thể tránh khỏi.

"Cậu sẽ mang quà lưu niệm về cho tớ đúng chứ? Cậu biết tớ cũng có phần trong buổi hẹn hò này mà, đúng hông?"

"Hmm, quà lưu niệm từ Gwangju à… Bibimbap đóng gói thì sao?"

"Đó là Jeonju! Và ngay cả khi đó là Jeonju thì tớ cũng không muốn bibimbap đâu!"

"Vậy lần tới tôi sẽ nhét cho cậu mỗi tay một ổ bánh mì muối luôn."

"Cậu hứa đấy nhé!"

Hôm nay Elli dường như đang suy nghĩ điều gì đó, cô im lặng bất thường, trong khi So-yeon và tôi trò chuyện vui vẻ về buổi hẹn hò trước khi chuyển chủ đề.

"Các cậu biết gì chưa? Lần này TikTok của Joo Hye-ryeong nổi tiếng lắm đấy."

"Ồ, cái đó à. Tớ xem rồi."

Chủ đề về một bạn học cùng lớp khác, người mà Elli và Lee So-yeon không thực sự thích, nhưng cũng không thực sự quá ghét.

"Có vẻ cậu ta bận rộn quay video suốt thời gian qua. Dạo này cậu ta đâu làm phiền cậu nữa đâu đúng hông?" So-yeon

"Đúng rồi. Mặc dù cậu ấy vẫn nhắn tin cho tôi mỗi khi đăng video." Do-yoon

"Hmm~ Thế cậu đã xem hết chưa?" So-yeon

"Tất nhiên rồi. Xem từng video với Elli, nên đừng nhìn tôi như thế chứ." Do-yoon

Hầu hết là các video phối đồ hàng ngày, nhưng việc phối đồ khá ổn nên Elli cũng chú ý đến nó.

Mối quan hệ giữa các cô gái quả thực rất phức tạp.

So-yeon và Elli thường xuyên phàn nàn về việc cô ấy công khai thể hiện sự quan tâm đến tôi.

Khiến tôi nhớ lại cuộc trò chuyện của họ ngày hôm trước.

"Thật phiền phức, nhưng so với một số người thì cô ta cũng không tệ lắm. Ít nhất cô ta không làm điều gì xấu sau lưng chúng ta." Elli

"Đúng vậy đó. Joo Hye-ryeong kiêu ngạo lắm. Cậu ta sẽ không hạ mình xuống như vậy đâu." So-yeon

Dường như họ tôn trọng nhau một cách miễn cưỡng. Và tôi hiểu điều họ đang nói.

Việc tôi duy trì mối quan hệ và nhắn tin thoải mái với Joo Hye-ryeong mà cô ấy không lan truyền tin đồn hay nói xấu về Elli chính là minh chứng cho điểu đó.

"Dù sao thì cũng may là cậu ta không làm phiền hai người nữa. Giờ cậu ta bắt đầu nổi tiếng thật rồi~" So-yeon

"Haha..." Do-yoon

"Hmph." Elli

Sau nhiều chủ đề rôm rả khác nhau, bữa trưa của chúng tôi cũng kết thúc.

Tan học, khi cả tôi và Elli đứng trước cửa nhà của cô ấy, cô nói:

"Sáng mai, đợi mình ở đây lúc 10:30 nhé."

Câu nói ấy ngầm khẳng định chúng tôi sẽ không gặp nhau cho đến ngày mai, có lẽ từ bây giờ Elli sẽ bắt đầu chuẩn bị cho buổi hẹn hò. Tôi gật đầu đồng ý.

"10:30. Được rồi."

"Nhớ mặc những gì mình gửi qua KakaoTalk tối nay đó."

"Tớ hiểu rồi."

Nói xong, Elli dang rộng vòng tay về phía tôi.

Như lẽ tự nhiên, tôi ôm chầm lấy cô ấy.

-Chụt...-

Môi chúng tôi chạm nhau.

Có lẽ đây là nụ hôn cuối cùng... Không, chắc chắn sáng mai sẽ là lần cuối cùng.

Tôi tận hưởng nụ hôn, vị bánh Pepero thoang thoảng trên đôi môi mềm mại của Elli.

Thịt lợn chua ngọt là một món ăn phổ biến trong ẩm thực Hàn Quốc, được gọi là "Tangsuyuk" (탕수육). Đây là một món ăn chịu ảnh hưởng từ ẩm thực Trung Quốc nhưng đã được Hàn Quốc hóa để phù hợp với khẩu vị địa phương. Gwangju là một thành phố ở tỉnh Gyeonggi, Hàn Quốc, một khu vực ngoại ô phía Đông Nam của thủ đô Seoul. Bibimbap là một món ăn truyền thống của Hàn Quốc, bao gồm cơm trộn với nhiều loại rau, thịt, trứng, và các loại gia vị. Từ "bibimbap" trong tiếng Hàn có nghĩa là "cơm trộn" (bibim: trộn, bap: cơm). Đây là một món ăn phổ biến và được ưa chuộng nhờ sự cân bằng giữa các thành phần dinh dưỡng và hương vị đa dạng. "Salt bread" (bánh mì muối) là một loại bánh mì đặc biệt phổ biến ở Hàn Quốc, được gọi là "Salt Bread" hoặc "Salted Butter Bread". Đây là một loại bánh mì đơn giản nhưng lại có hương vị phong phú, chủ yếu nhờ vào bơ và muối.