My Classmate Whom I Helped Seems To Be Mentally Sick, So I've Been Trying My Best To Hide My True Identity, But It Seems Like I've Been Found Out

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 2

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 1

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 2

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 479

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 524

Web novel - Chương 47: Tội phạm và hình phạt

“Được rồi, tớ đã thắng một lần nữa. Nghiêm túc đấy, Takizawa-kun, cậu chơi game tệ thật.”

“...Lạ thật.”

Tôi thích chơi game, và tôi có game tương tự ở nhà.

Tôi cũng chơi trò này mỗi ngày, nên tôi nghĩ rằng không đời nào tôi có thể thua được…

“Cậu đang tụt lại phía sau kìa. Takizawa-kun, cậu hậu đậu thật đấy.”

“.......”

Không quan trọng Sumire giỏi chơi game đến mức nào, tôi không nghĩ rằng mình sẽ bị đánh bại một cách áp đảo.

Tôi tự hỏi liệu rằng cô ấy có chỉnh sửa trò chơi hay làm gì đó tương tự.

Có cảm giác như tất cả các con bot đều ở bên cô ấy, chống lại tôi.

Thêm nữa, có vẻ như các vật phẩm tốt đều chỉ cho cô ấy.

Chà, có lẽ tôi chỉ đang biện minh cho sự thất bại của bản thân thôi.

Dù sao thì, tôi đã thua.

“Vậy thì, đây là hình phạt. Takizawa-kun, cậu đã sẵn sàng chưa?”

“Rồi, đó là lời hứa mà…”

Tôi thu hết can đảm của mình cho để chuẩn bị cho bất cứ hình phạt nào cô ấy định làm với tôi.

Dựa vào sự ám ảnh của Murasaki-san, cho đến việc còng tay người khác, tôi chắc rằng cô ấy sẽ đưa ra những yêu cầu tàn nhẫn, và tôi không thể từ chối được.

Ý tôi là, suốt trận đấu, cô ấy luôn lẩm bẩm ‘Những người phá vỡ lời hứa nên chết hết đi, mình sẽ giết hết tất cả những kẻ phá vỡ lời hứa, những người không giữ lời hứa đều là rác rưởi.’

Ánh mắt của cổ rất mãnh liệt.

Những người không tập trung, ánh mắt của họ không nhìn cụ thể cái gì cả.

Cùng lúc đó, ánh mắt đó có một cái nhìn quyết tâm, như thể họ sẽ không để con mồi ngoài tầm nhìn vậy,

Tôi đã khá sợ vì sự điên loạn đó.

Và cô ấy thông báo hình phạt.

“Cậu có thể mát-xa vai cho tớ được không?”

“Hả?”

“Thôi nào, mát-xa vai ý. Cậu biết đấy, đọc sách khiến vai cứng lại. Cậu định từ chối ư? Ngay cả khi cậu đã hứa?”

“Tớ-Tớ sẽ làm.”

Tôi đang nghĩ rằng cô ấy sẽ nói mấy thứ như là sẽ không để tôi ngủ đêm nay hoặc là bị trói tay hay chân.

Nên đề nghị của cô ấy hơi ngoài dự đoán của tôi.

Nhưng với một chút an tâm, tôi ra đằng sau Murasaki-san.

Chậm rãi, tôi vươn tay tới cổ áo cô ấy, nhịp tim tôi đập mạnh và tay tôi dừng lại.

“Có chuyện gì vậy? Mau lên và mát-xa cho vai tớ đi.”

“Nh-Nhưng…”

“Cậu đang tự hỏi có ổn không nếu chạm vào tớ à? Hehe, đúng là một quý ông. Nó ổn thôi, chỉ là vai tớ thôi mà.”

“....”

Cái cách cô ấy nhìn tôi thật đáng sợ.

Ánh mắt sắc sảo đó, như thể cô ấy sẽ không tha thứ kể cả là một lời từ chối chạm vào.

Không, theo hoàn cảnh này, giống như cô ấy sẽ không tha thứ cho việc không giữ lời hứa thì đúng hơn.

Dù theo cách nào, không làm gì trong tình huống này có vẻ là bất khả thI rồi.

Can đảm lên nào, tôi nhẹ nhàng đặt bàn tay của mình lên vai Murasaki-san.

Sau đó, cô ấy kêu lên một tiếng ‘Ahn!’

“Xin lỗi, nó đau à?”

“Mmm, không sao đâu. Tớ chỉ cảm thấy bất ngờ vì tay cậu lạnh thôi. Cậu có thể tiếp tục không?”

“Được thôi.”

Chậm rãi, tôi cho thêm nhiều áp lực vào ngón tay cái.

Khi tôi làm thế, ngón tay tôi chìm vào vai cô ấy.

Sự mềm mại của da con gái làm tim tôi đập nhanh hơn nữa.

Chỉ một chút nữa thôi, tôi có thể chạm vào… một ý nghĩ hư hỏng vụt qua đầu tôi.

Sau đó, nhìn tôi ở đằng sau, Murasaki-san nói.

“Cậu có thể chạm vào những chỗ khác ngoài vai đấy, cậu biết chứ?”