Mushoku Tensei: Dasoku-hen

Truyện tương tự

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Đang ra)

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Cảnh báo: Truyện có chứa nội dung nhạy cảm, cân nhắc kỹ trước khi đọc.)

12 40

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

64 678

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

58 467

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

48 378

Vol 1 - Câu chuyện về Bảy Kỵ sĩ Asura - Chapter 3 : Isolte và Doga

「Isolte và Doga - Phần Cuối

“Đây là người thứ bao nhiêu rồi?”

Nơi này là nhà riêng của Isolte, nằm cách xa đạo trường của Thủy Thần Kiếm Phái.

Cô đang ngồi đối mặt với người anh trai của mình trong phòng khách.

“.....Là người thứ hai mươi sáu ạ.”

Isolte cúi gằm mặt trả lời.

Tantris cố nhìn vào mắt cô, còn Isolte thì cứ lảng tránh ánh nhìn.

“Nghe, em đã từ chối họ.”

“.....Vâng.”

“Tại sao vậy?”

Isolte mím chặt môi.

“Không, cái đó….. mọi người đều là những người tốt. Tính cách cũng tốt, cử chỉ cũng ôn hòa..... chỉ là…..”

“Chỉ là?”

“Có lẽ là vì quá tốt, dẫn đến những khuyết điểm lại càng trở nên nổi bật lên.”

Isolte dần nhớ lại những người mà cô đã đi xem mắt.

Là những người thuộc hoàng tộc được Ariel giới thiệu.

Họ đều còn độ tuổi thanh niên đầy hoạt bát và họ cũng đã khiến Isolte rất vui vẻ trong buổi xem mắt.

(Chỉ là..... họ đã quá thành thật.) Không biết mấy kẻ đó có được Ariel gợi ý trước hay không mà họ đã nói cả về những sở thích tình dục của mình.

Cả năm người, nói một cách thật sự thành thật.

Atole Orpheus Asura, khuôn mặt ưa nhìn, dịu dàng. Nếu kết hôn sẽ hết lòng nâng đỡ Isolte.

Basil Vẻnti Asura, khuôn mặt ưa nhìn, vạm vỡ. Có sự am hiểu sâu sắc về Thủy Thần Kiếm Phái.

Carlos Siodos Asura, khuôn mặt ưa nhìn, tao nhã. Có thể giúp đỡ Thủy Thần Kiếm Phái cả về mặt kinh tế.

Daniel Lapix Asura, khuôn mặt ưa nhìn, hài hước. Làm cô cười rất nhiều lần trong suốt cuộc nói chuyện.

Elliot Skiron Asura, khuôn mặt ưa nhìn, đáng yêu. Khiến người ta bất giác muốn che chở.

Họ đã nói hết tất cả một cách chi tiết. Những điều họ muốn làm với Isolte trên giường, hoặc những điều họ muốn cô làm hay ăn mặc ở ngoài giường, cả việc cuối cùng, muốn Isolte trở thành người như thế nào…..

Những điều, với một Isolte có chút kinh nghiệm ít ỏi không thể nào theo kịp.

Cô nhận ra thì cô đã từ chối mất rồi.

Thậm chí cô còn nghĩ họ không được bình thường.

Bởi những người có vẻ ngoài đẹp trai như họ lại có những ham muốn, cô cảm thấy ghê tởm.

Dần dần, Isolte có chút mất niềm tin vào đàn ông.

Cô biết không phải tất cả đàn ông đều tệ đến vậy. Dẫu sao, ít nhiều gì đàn ông trên đời cũng đều muốn làm những chuyện như thế.

Cứ nghĩ rồi cô lại có cảm giác, hay là thôi không cần kết hôn nữa.

“Khuyết điểm đó là?”

“Em không thể nói được, đó là những điều không thể nói ra lời.”

“Thì ra là vậy..... Dù sao họ cũng là hoàng tộc Asura mà lị.”

Quý tộc Asura có những người mang những sở thích biến thái là một điều khá nổi bật.

Tầng lớp thượng lưu được thỏa mãn ở mọi phương diện nên họ không thể hài lòng với những thứ ở mức độ tầm thường như của tầng lớp hạ lưu được.

“Nhưng mà gay go đấy, từ chối hết tất cả bọn họ.”

“Không, không phải là tất cả. Vẫn còn lại vài người ạ.”

“Nói thì nói vậy, chứ cứ đà này thì không quyết định được..”

Tantris nói rồi nhớ lại chuyện ngày xưa.

Từ xưa Isolte đã có xu hướng, mỗi khi đứng ở vị trí được lựa chọn cái gì, cô lại quá mức kén chọn kiểu cái này không thích, cái kia không thích nốt.

Cứ như vậy, những món tốt đều bị người khác lấy mất, cuối cùng lại vớ phải đồ thừa về tay.

Cô lỡ mất tuổi kết hôn cũng là có cái lý của nó.

“.....Thôi được rồi, vậy làm thế này đi.”

Tantris, sau khi xem xét tính cách của cô, đưa ra một kết luận.

“Hãy kết hôn với người tiếp theo em gặp mặt.”

“Nhưng, vậy thì...”

“Đối phương, xét về khoản điều kiện, chắc chắn là một người không thể chê vào đâu được. Chính vì ở vị thế được lựa chọn nên em mới để tâm đến những khuyết điểm nổi bật của họ. Nhưng, những khuyết điểm, chỉ sau khi kết hôn và chung sống mới dần trở nên nhỏ nhặt thôi. Đến một ngày em có lẽ sẽ thấy được những ưu điểm lớn hơn lúc mới gặp mà bản thân không thể nhận ra được.”

Ngay cả Tantris cũng không thích lối lập luận ép buộc này.

Thời gian để lựa chọn là cần thiết. Để có thể biết được bản chất cốt lõi của một người.

Nhưng, chính chi tiết “do Ariel giới thiệu” đã khiến anh chắc mẫm phương pháp ép buộc này có lẽ cũng sẽ tạm ổn.

Người do Ariel giới thiệu sẽ không dẫn đến sai lầm lớn nào.

Sự đánh giá hơi cao.

“............Em hiểu rồi.”

Sau một hồi im lặng, Isolte cũng đã hạ quyết tâm.

(Đúng là, mình quá kén chọn. Từ xưa đã vậy rồi. Chắc là bây giờ cũng không thể thay đổi ngay được.)

Tính cách đó rất hợp với Thủy Thần Kiếm Phái, cô cũng sắp trở thành Thủy Thần. Lại không hợp với hôn nhân.

Mọi chuyện mà cứ theo chiều gió, có lẽ cô sẽ ế chồng cả đời mất.

Sự tồn tại mang tên Thủy Thần, đúng là một điều đáng tự hào.

Người xung quanh sẽ tán thưởng, khen ngợi và ca tụng.

Cô sẽ mỉm cười đáp lại họ, trò chuyện, cảm thấy vui vẻ, rồi trở về nhà. Và rồi, ăn cơm một mình trong một căn phòng không có ai, thay đồ và ngủ một mình.

Thật là trống rỗng làm sao.

Cô không trở thành Thủy Thần để được tán thưởng.

Trong Isolte còn tồn tại một Isolte khác, không phải là kiếm sĩ.

Sự tồn tại đó lúc nào cũng cô đơn một mình. Vì vậy cô mới cảm thấy trống rỗng.

Cô không biết liệu người chồng và những đứa con có được sau khi kết hôn có thể chữa lành cho con người khác của mình hay không.

Ít nhất cũng nên có một người để khoe khoan khi trở về sau khi được tán thưởng, .

Biết đâu được, người đó sau khi nghe những lời khoe khoang của Isolte, lại yêu cầu những hành vi vô cùng biến thái.....

(…..Không, mình đã quyết tâm rồi.)

“Vậy, người tiếp theo là khi nào, ở đâu ạ?”

“Ừ. Nghe nói hôm nay, người đó sẽ đến đây đón bằng xe ngựa.”

“Một người thuộc hoàng tộc đến đón, ạ…..?”

“Ừm.”

Ứng cử viên còn lại ba người.

Isolte có thể không biết, sau khi năm người trước bị từ chối một cách chóng vánh. Ba kẻ còn lại cũng đã trở nên nghiêm túc.

Họ đã quyết định thứ tự bằng một cuộc bốc thăm nghiêm ngặt, lần lượt tấn công một cách nghiêm túc.

“.....Hửm?”

Ngay lúc đó, Isolte nhận ra.

“Phía đạo trường có vẻ ồn ào.”

Đạo trường nằm liền kề với nhà của gia tộc Cruel.

Dù vậy, nơi đây cũng có thể coi là tông gia của Thủy Thần Phái, diện tích khá lớn.

Thông thường không thể nghe thấy tiếng động, nhưng dù sao Isolte cũng là Thủy Đế.

Sự ồn ào, hơn nữa lại còn mang theo cả nộ khí và sát khí, thì quả nhiên là cô sẽ chú ý ngay.

“Có lẽ họ đã đến rồi?”

“Hơi sớm so với giờ đã hẹn..... không, biết đâu là do em đã nhầm, dù sao thì, em sẽ ra đó. Vạn nhất không thể để thất lễ với người của hoàng tộc được.”

“Đúng vậy. Chúng ta mau đi thôi.”

Isolte và Tantris gật đầu với nhau, bước chân đến đạo trường.

Đạo trường đang vô cùng náo loạn.

Các môn sinh trong bộ võ phục đang vây quanh một người đàn ông, buông những lời quát tháo đầy khiêu khích.

“A, thưa sư phụ, có kẻ phá đạo trường! Một người đàn ông đột nhiên xông vào và đòi gặp sư phụ!”

Nghe vậy, Isolte và Tantris mặt mày tái mét.

Môn sinh lại đối xử với người của hoàng tộc như thế này, đạo trường có thể bị dẹp bỏ mất.

Người đó đã không tự xưng danh sao? Rằng anh ta là người của hoàng gia Asura, đến để đón Isolte sao.

“DỪNG LẠI!”

Tiếng quát của Isolte khiến cả nơi đó trở nên im phăng phắc.

“Tránh đường ra! Vị đó là khách của ta!”

“.....Nhưng, kẻ này…..”

“Tất cả, chính tọa ở bên cạnh đạo trường!”

Nghe tiếng quát của Isolte, các môn sinh như ong vỡ tổ, di chuyển sang bên cạnh đạo trường, và ngồi xếp hàng ngay ngắn. Từ thời của tiên đại, động tác nào chứ cái này là ai cũng nhanh.

(Mà dẹp chuyện đó đi, trước mắt phải xin lỗi ngay lập tức.)

Isolte vừa nghĩ vừa nhìn về phía mà các môn sinh cố tránh.

“.....?”

Người đang đứng đợi là một người đàn ông to lớn cao hơn hai mét. Chỉ riêng chiều rộng vai cũng đã gần một mét. Một thân hình khổng lồ dáng tựa tảng đá.

Nhưng, Isolte nhận ra đó là một thân hình quen thuộc.

“Doga?”

“.....Vâng.”

Khuôn mặt quay lại đúng là của người đó.

Không ai khác chính là Doga, một trong Bảy Kỵ Sĩ Asura ‘Người Gác Cổng Của Vương’. Anh ta đang co rúm người lại như thể đang sợ hãi, đứng với vẻ lạc lõng, nhưng vừa thấy Isolte, anh ta quay lại với một vẻ mặt như thể vừa trút được gánh nặng.

“Các người may mắn đấy. Người này là Bắc Đế Doga. Nếu anh ta nghiêm túc, các người chỉ cần một tay của anh ta là…..”

Isolte nói đến bỗng nhận ra trang phục của Doga.

Là lễ phục của hiệp sĩ.

Isolte chưa từng thấy Doga trong bộ lễ phục bao giờ. Bởi anh ta lúc nào cũng khoác lên mình bộ giáp hoàng kim hoặc là bộ giáp màu xám tro. Như thể đó chính là trang phục chính thức và cả Ariel cũng không nói gì cả.

Độn thêm vào vẻ ngoài có vẻ gò bó khác với thường ngày, trong tay anh ta còn cầm một bó hoa.

Bó hoa khá lớn nhưng vì Doga quá to lớn nên trông nó nhỏ hẳn đi.

“Tại sao ngài lại ở đây? Bệ hạ có chuyện gì? Hay là, có lệnh triệu tập khẩn cấp?”

Isolte nhíu mày dò xét.

Doga chậm rãi bước tới trước mặt cô, đưa bó hoa trong tay ra.

Trong Isolte lúc này cũng đã nảy ra một suy nghĩ “có lẽ nào”.

Lễ phục, bó hoa.

Dĩ nhiên cái suy nghĩ “không thể nào có lẽ nào” cũng mạnh mẽ không kém.

Nhưng, với lời nói tiếp theo anh ta nói thì suy nghĩ “có lẽ nào” đã chiến thắng.

“Isolte Cruel-s-san..... t-tôi thích em! X-xin hãy, kết hôn với tôi!”

(Có lẽ nào, Doga là người của hoàng gia Asura?)

Cũng có những dấu hiệu đáng ngờ cô nhận thấy.

Anh ta là người đàn ông duy nhất được giao nhiệm vụ bảo vệ phòng riêng của Ariel.

Nhưng ngay cả Sándor cũng không được phép mang vũ khí lại gần, thậm chí Luke chỉ trong trường hợp đặc biệt mới thay phiên vậy mà anh ta lại được giao nhiệm vụ bảo vệ căn phòng đó.

Ngay cả lúc nửa đêm, anh ta vẫn đứng trước phòng riêng của Ariel.

Cô lại không từng nghe nói gì về việc anh ta bị thiến hay gì cả.

Tuy có tin đồn Doga là một người đàn ông an toàn và vô hại, chung quy anh ta vẫn là đàn ông.

Thân hình hộ pháp cùng với sức chiến đấu của một Bắc Đế. Chỉ cần hai thứ này, việc tấn công vào phòng ngủ của Ariel là chuyện dễ như trở bàn chân.

(Tại sao một người đàn ông như vậy lại…..) Isolte vẫn luôn thắc mắc.

À, phải rồi, nếu anh ta là người thân của Ariel thì sao?

Nếu họ là những người đã biết rõ về nhau từ khi còn rất nhỏ thì.....

Xuất thân của Doga hình như là từ một ngôi làng hẻo lánh ở Vương quốc Asura, hoàng tộc mà, cũng có đủ thứ chuyện.

Giống như Ariel đã từng một lần trốn đến một đất nước xa lạ, Doga cũng đã ẩn mình từ khi còn nhỏ thì sao.

“Isolte.”

Bị Tantris gọi, Isolte thoát ra khỏi dòng suy nghĩ.

Có lẽ vừa rồi là một tình huống nguy hiểm. Có lẽ nào, Doga là một phần trong bóng tối của Vương quốc Asura. Nếu bất cẩn dính líu vào, dù là Isolte cũng có thể bị thủ tiêu.

“Sao vậy?”

Thứ cô cần đối mặt là hiện thực.

“.....Không có gì ạ.”

Một lần nữa, Isolte nhìn Doga.

Lúc nãy, anh ta đã nói.

‘Xin em hãy kết hôn với tôi.’

Chắc chắn anh ta đã nói vậy.

Lời mà đã có một thời cô mong được nghe đến phát điên nên không thể nào nghe nhầm được.

Thái độ của Doga rất đường hoàng. Đường hoàng xông thẳng vào, trao bó hoa, tuyên bố xin hãy kết hôn.

Dù sao Isolte, cô thích một khung cảnh lãng mạn hơn một chút.

Nhưng, nếu suy nghĩ kỹ lại, thì thế này cũng không thể nói là không lãng mạn.

Được tỏ tình một cách đường hoàng cùng với một bó hoa trước mặt mọi người, cũng nằm trong danh sách những màn tỏ tình lãng mạn trong đầu Isolte.

(Dĩ nhiên, không phải là ở một đạo trường hôi mùi mồ hôi, mà có thể là ở trước một đài phun nước xinh đẹp, hay là ở một sảnh tiệc lộng lẫy chẳng hạn…..)

Thôi thì nhắm mắt cho qua chuyện đi.

Cả những chuyện khác nữa, nhắm mắt cho qua.

“.....Không phải là một thời điểm rất thích hợp sao. Một trong Bảy Kỵ Sĩ Asura danh giá rất xứng đôi với em đấy.”

“Vâng….. nhưng mà, chỉ là…..”

Ngay lúc đó, Isolte nhận ra trong những ánh nhìn xung quanh.

Ánh nhìn của các môn sinh.

“Tóm lại, chúng ta hãy đổi chỗ đã. Doga, phiền ngài hãy đi theo tôi.”

“Vâng.”

Isolte quay gót.

Doga đã làm một vẻ mặt buồn bã trong thoáng chốc vì bó hoa đưa ra không được nhận lấy, nhưng rồi cũng đi theo sau Isolte ngay lập tức.

Cứ như vậy, Doga đã được mời đến dinh thự của Isolte.

Hiện tại, anh ta đang ngồi thu mình lại, cứng đơ như tượng trên ghế sofa. Trên đầu gối, vẫn là bó hoa vừa cầu hôn.

Ngồi đối diện anh ta là Isolte.

Một tư thế ngồi đầy uy nghiêm. Dáng vẻ đó không để lộ ra một chút khí tức nào, trên gương mặt không hề có một biểu cảm gì.

Hoặc cũng có thể, nó khiến người ta ảo giác rằng cô đang không nghĩ gì cả.

Không có bóng dáng của Tantris.

Anh đã để hai người lại trong phòng tiếp khách và đi chuẩn bị trà.

“.....”

Trong lúc đó, Isolte cứ nhìn chằm chằm vào mặt Doga.

Doga nhận lấy ánh nhìn đó đang làm một vẻ mặt nghiêm túc. Có thể thấy anh ta đang căng thẳng qua đôi má đang run lên bần bật.

Thứ mà Isolte đang nhìn không phải là ở đó. Mà là khuôn mặt.

Một khuôn mặt mộc mạc. Không phải gu của Isolte. Dù đã nhắm mắt cho qua nhiều thứ, nhưng thứ không phải gu thì vẫn là không phải gu.

“............”

Thành thật mà nói, cô có nghĩ nếu nhìn mặt thì năm người trước còn tốt hơn.

Các chỉ số gần như nhau mà mặt đẹp hơn nên họ vẫn tuyệt hơn.

Nhưng, khuôn mặt của người trong hoàng tộc đến tiếp theo, có thể còn tệ hơn Doga.

Cộng thêm cũng còn có cuộc nói chuyện với anh trai lúc nãy.

Phải quyết định ở đây.

“Dù sao, thật bất ngờ khi ngài lại là người của hoàng tộc.”

Isolte nói kèm tiếng thở dài, Doga thì làm một vẻ mặt ngơ ngác.

“Tôi, không phải, hoàng tộc.”

“.....Hả? Vậy, là con nuôi hay gì sao?”

(Đó là, anh ta đang che giấu việc mình là hoàng tộc.)

Đó là một lời nói mang tính thăm dò.

“Tôi, sinh ra ở một ngôi làng nhỏ thuộc lãnh địa Donati, làm gác cổng suốt. Cha tôi là một binh sĩ của làng và—”

Có thể thứ tuôn ra từ miệng Doga lại là một câu chuyện vươn lên của một binh sĩ vô cùng bình thường.

(Không, có lẽ cũng không bình thường.)

Isolte đã cố gắng tìm hiểu điều gì đó từ nội dung câu chuyện. Đến đoạn em gái anh ta kết hôn và Doga rơi nước mắt, cô đã bất giác đồng cảm và suýt nữa thì bật khóc.

“Thế, tôi, nghe nói Isolte….. -san, sắp kết hôn, nên tôi nghĩ trước lúc đó, ít nhất cũng nói ra tấm lòng của mình.”

“.....”

Nói cách khác, anh ta là một người hoàn toàn không liên quan. Không phải là người trong hoàng tộc được Ariel giới thiệu hay gì cả.

Nếu đã vậy, Isolte quyết định sẽ từ chối.

Thật đáng tiếc, cô phải giữ thể diện cho Ariel vì đã giới thiệu cho cô những người trong hoàng tộc.

(Hửm? Đáng tiếc sao? Tại sao vậy?)

Trong dòng suy nghĩ, cô vẫn cảm thấy nghi ngờ về quyết định của chính mình.

Nhưng rồi, cô nhanh chóng đi đến kết luận.

Anh ta là một người thành thật, chăm chỉ và chung thủy. Theo như những gì vừa nghe, kể cả là sở thích tình dục cũng không có gì khiến cô phải hoảng sợ.

Thực lực đủ để trở thành Bắc Đế, trong đội Bảy Kỵ Sĩ đồng nghĩa là lương bổng cũng ổn định. Có vẻ thích rượu nhưng không phải là một kẻ nghiện rượu, cũng không dính dáng đến những cuộc vui chơi trác táng.

Điểm yếu duy nhất là khuôn mặt. Mà nó cũng không đến mức đặc biệt tệ. Chỉ là, không hợp với gu của Isolte một chút thôi.

“À, ờm...!”

Thấy Isolte đang làm một vẻ mặt khó xử, Doga như thể đã hạ quyết tâm, cất giọng.

“T-tôi, từ lần đầu tiên nhìn thấy Isolte-san, tôi đã nghĩ cô xinh đẹp như đóa hoa này, và, tôi đã luôn thích cô!”

Doga nói vậy, rồi một lần nữa, đưa bó hoa về phía Isolte.

“Vậy sao, từ lần đầu tiên nhìn thấy.”

Cả một bó hoa tràn ngập trong tầm mắt của Isolte.

Những đóa hoa màu xanh thẳm. Isolte không biết tên của loài hoa này. Không thể không thốt lên, một loài hoa đẹp.

Được nói mình giống như đóa hoa này khiến tim cô có một chút rung động.

“.....Vâng.”

Nếu trí nhớ của Isolte không tệ thì cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa họ là một trận chiến.

Là lúc chiến đấu với Doga về việc bảo vệ Ariel.

Anh ta nói là đã thích cô từ lúc đó.

Nhớ lại, anh ta có phần dịu dàng hơn với Isolte. Anh ta luôn tin tưởng cô. Khi cô vào phòng của Ariel, anh ta cũng không tước vũ khí của cô.

Dĩ nhiên, đó cũng có thể là vì họ đều là người của Bảy Kỵ Sĩ hoặc có lẽ không chỉ có vậy.

Càng tiếp tục suy nghĩ, Doga với khuôn mặt đang nhìn cô với một vẻ nghiêm túc bỗng trông đẹp hơn khoảng hai mươi phần trăm.

(Hình như, khuôn mặt này cũng không tệ nhỉ.)

Tùy vào góc độ thì cũng có nét duyên dáng. Mà ngay từ đầu, bình thường anh ta cũng đội mũ giáp nên không thấy được.

Cô thậm chí còn nghĩ vậy.

“Không không thể…..!”

Isolte lắc đầu.

“Xin lỗi ngài, hiện tại tôi đã được Ariel Bệ Hạ giới thiệu để kết hôn với một người trong hoàng tộc.”

Đúng vậy, nếu đồng ý hẹn hò với anh ta ở đây, thì tức là bôi tro trát trấu lên mặt Ariel.

Isolte cũng là một hiệp sĩ. Tuy không hẳn đã thề một lòng trung thành tuyệt đối có thể bị lung lay bất cứ lúc nào, cô vẫn thề trung thành.

Vì lợi ích của bản thân mà bôi tro trát trấu vào mặt chủ quân là một điều không thể nào chấp nhận được.

“Ngài cũng là hiệp sĩ của Bệ hạ, ngài cũng không muốn đi ngược lại với ý chỉ của Bệ hạ được, phải không?”

“.....Vâng.”

Doga làm một vẻ mặt hơi khó xử.

Isolte cũng giống Doga, họ đều là hiệp sĩ.

Doga là một người chăm chỉ. Anh ta không phải là người trong hoàng tộc, chính vì hai điều này mà anh ta mới có được sự tin tưởng của Ariel và trở thành người gác cổng tại phòng của vua. Anh ta cũng không thể nào làm chuyện phản bội Ariel được.

“.....Vậy, mời ngài về cho.”

“Vâng.”

Cô nghĩ anh ta sẽ nài nỉ thêm một chút nhưng Doga lại đứng dậy ngay lập tức và quay lưng về phía Isolte.

Một thái độ thật dứt khoát.

Trông anh ta còn có vẻ hăm hở nữa. Như thể, ngay từ đầu đã biết sẽ bị từ chối và hẳn chỉ nói ra cho nhẹ lòng mình vậy.

Chỉ vì đã nghĩ anh ta cũng có chút được, thái độ vẫn khiến cô cảm thấy hơi đáng tiếc.

“.....Phù.”

Isolte thở dài nhìn xuống bàn.

Ở đó, có một cánh hoa màu xanh rơi lại.

Bó hoa đã không còn. Chắc anh ta đã mang về rồi.

“Ít nhất, đáng lẽ mình nên nhận lấy bó hoa.....”

Isolte lẩm bẩm một mình dùng ngón tay nhặt cánh hoa màu xanh lên.

Rốt cuộc thì Isolte cũng đã từ chối người trong hoàng tộc tiếp theo trong cùng một ngày hôm đó.

★ ★ ★

Ngày hôm sau.

Isolte đang ở sân tập của lâu đài. Để làm công việc của một người chỉ nam kiếm thuật.

Dạy kiếm thuật cho binh sĩ và các hiệp sĩ tập sự, cô có hơi hối hận về chuyện ngày hôm qua.

Người trong hoàng tộc ngày hôm qua.

Fraser Caecius Asura. Sở thích tình dục vẫn tệ như mọi khi, không phải là một người xấu.

So với Doga, cô có cảm giác sự thiếu thành thật của anh ta lộ rõ cả ra.

(Nhưng mà, ít nhất cũng không nên từ chối, mà nên để đó xem xét thì đã không làm mất lòng rồi…..)

Không sao cả, vẫn còn lại hai người. Chỉ còn lại hai người thôi.

Phải xem xét kỹ hai người này, chọn một trong hai.

Một binh sĩ truyền tin tiến lại gần cô trong lúc suy nghĩ.

“Isolte-dono! Bệ hạ cho gọi ngài gấp ạ!”

Nghe những lời đó, Isolte đã đoán ra.

Có lẽ, việc từ chối các ứng cử viên liên tiếp làm cô sắp bị Ariel khiển trách.

Đành phải cúi đầu nhận lấy thôi. Isolte đang nghĩ mình phải xin lỗi Ariel.

“Tôi hiểu rồi.”

Isolte trả lời rồi rời khỏi sân tập phủi nhanh bụi đất trong một phòng riêng của hiệp sĩ ở lối ra sân tập. Đáng ra phải tắm rửa đàng hoàng nhưng vì là lệnh triệu tập gấp nên chắc cho qua được.

Sau đó, cô rảo bước nhanh về phía phòng của vua.

“Hửm?”

Khi đến gần gian phòng trong cùng, cô cảm thấy có gì đó không ổn.

Không hiểu sao lại ồn ào hơn mọi khi. Lẽ ra phải là một dãy hành lang vắng vẻ, không có binh sĩ hay hiệp sĩ nào, sao cô lại thấy các binh sĩ đang đi lại một cách vội vã.

(Đã có chuyện gì xảy ra.)

Tạm nghĩ vậy thôi, bây giờ việc được Bệ hạ triệu tập là ưu tiên hàng đầu.

Không hỏi han gì xung quanh, Isolte tiến bước về phía phòng của vua.

Cô đến được phòng của vua.

Trước cánh cửa hoa lệ ở lối vào, Isolte nhíu mày.

Người đáng lẽ lại không có ở đó.

Một người đàn ông với thân hình hộ pháp như tảng đá được bao bọc trong bộ giáp hoàng kim.

Người gác cổng mạnh nhất Vương quốc Asura, người tuyệt đối không rời vị trí khi Ariel còn ở trong phòng.

Doga. Hình bóng của anh ta, không thấy ở đâu cả.

Thay vào đó, xung quanh phòng ngai vàng là các hiệp sĩ đang đóng quân trong lâu đài xếp thành hàng.

Tất cả đều mang vũ khí bên hông.

Một khung cảnh đầy căng thẳng.

Hơn nữa, tất cả đều là tay cừ khôi. Có cả những hiệp sĩ xuất thân từ quý tộc hạ cấp và trung cấp, những người vốn không thể đặt chân đến đây. Hẳn là do Sylvester chỉ huy. Những lúc thế này, anh ta luôn có những hành động tối ưu mà không sợ hậu quả về sau.

“Ifrit-kyou!”

Ngay lúc đó, Isolte nhìn thấy bóng dáng của một người.

Người chịu trách nhiệm an ninh của hoàng thành, ‘Tường Thành Của Vương’ Sylvester Ifrit.

“Ồ, Isolte-dono đến sớm thật.”

“Rốt cuộc đã có chuyện gì vậy?”

Nghe hỏi vậy, Sylvester làm một vẻ mặt vô cùng khó xử. Một vẻ mặt như đang phân vân không biết nên giải thích thế nào.

Vài giây sau, ông ta nhún vai và nói.

“Bệ hạ đang cho gọi cô.”

Như thể muốn nói, mọi chuyện hãy vào trong phòng là rõ.

Isolte từ bỏ việc nghe giải thích từ ông ta, gõ cửa.

“.....Isolte Cruel. Thần có mặt!”

“Vào đi.”

Giọng của Ariel vẫn như mọi khi.

Trái ngược với sự căng thẳng xung quanh, giọng của Ariel lại bình thường đến lạ.

“Xin thất lễ.”

Isolte mở cửa và bước vào trong.

Một khung cảnh kỳ lạ đang bày ra.

Ariel ngồi ở bàn làm việc. Đứng bên cạnh là Luke đang khoanh tay với vẻ mặt mệt mỏi. Các thị nữ cận vệ đang rút vũ khí và thủ thế với vẻ mặt nghiêm nghị.

Và, Doga.

Người rất ít khi vào phòng, lại đang đứng đó. Anh ta kẹp chiếc mũ giáp hoàng kim dưới nách, tay còn lại cầm một bó hoa hơi héo.

“Isolte, vất vả cho ngươi rồi. Ngươi đến nhanh thật.”

“Vì thần đang ở sân tập….. Mà, rốt cuộc đây là chuyện gì vậy ạ?”

Nghe hỏi vậy, Ariel trả lời như thể không có gì to tát.

“Doga nói, cậu ta sẽ từ bỏ việc làm hiệp sĩ của ta.”

“Hả!?”

Isolte nhìn Doga.

Doga đang làm một vẻ mặt nghiêm túc. Có vẻ anh ta không phải đang đùa.

“Chuyện đó, tức là, sao ạ?”

“Chà, chuyện đó thì ngươi hãy hỏi Doga đi….. Doga, giải thích lại lần nữa xem.”

Ariel nói vậy rồi chuyển ánh nhìn sang Doga.

Doga gật đầu và mở miệng.

“Isolte, nói. Làm hiệp sĩ của Ariel-sama, không thể kết hôn.”

“.....!”

Chỉ một câu nói.

Chỉ vậy thôi Isolte đã đoán ra lý do mình bị gọi đến đây.

“Không phải! Thần chỉ là, để không bôi tro trát trấu vào mặt Bệ hạ nên mới nói ‘Ngài cũng là hiệp sĩ của Bệ hạ, ngài cũng không muốn đi ngược lại với ý chỉ của Bệ hạ được, phải không?’—”

“Im lặng, nghe cho hết.”

Giọng nói điềm tĩnh của Ariel khiến Isolte im bặt.

Nhưng, trong lòng Isolte lại không hề yên ổn.

Tùy vào diễn biến của cuộc nói chuyện, cô có thể bị coi là đã xúi giục Doga phản bội.

Không, nhìn sự căng thẳng bên ngoài phòng kia, có lẽ cô đã bị coi như vậy rồi.

(Mình không có ý đó…..)

“Doga.”

Doga, không biết có hiểu được lòng của Isolte hay không. Được Ariel thúc giục, anh ta bắt đầu kể bằng những lời lẽ ngập ngừng.

“Tôi, nghĩ kỹ. Tôi, hứa với cha bảo vệ em gái. Ariel-sama nói, bảo vệ đất nước sẽ bảo vệ em gái. Ariel-sama là vua, bảo vệ Ariel-sama là bảo vệ đất nước.”

“Nhưng, em gái nói. Được bảo vệ đủ rồi. Không cần phải lo lắng nữa, lần này hãy đi bảo vệ người mình thích.”

“Tôi, thích Ariel-sama. Thích đất nước này. Muốn bảo vệ. Nhưng, đối với Isolte, đặc biệt thích hơn. Cho nên, hiệp sĩ của Ariel-sama, tôi sẽ từ bỏ. Từ bỏ vì, tôi muốn bảo vệ Isolte.”

Doga nói vậy rồi đặt chiếc mũ giáp hoàng kim xuống bàn làm việc một tiếng “cộp”.

Rồi anh ta quay lại, đưa bó hoa về phía Isolte.

“.....”

Bó hoa màu xanh thẳm được đưa ra trước mặt Isolte, hơi héo một chút.

Là cùng một bó hoa với ngày hôm qua.

“Cậu ta, nói vậy đấy….. ngươi thấy sao, Isolte?”

“Hả?”

1f0ebbd4-fd88-4cbb-9a58-9cb7259dc4b3.jpg

Trước lời tỏ tình đột ngột, Isolte chỉ biết chớp mắt.

“Ta không biết ngươi đã đưa ra điều kiện gì nhưng vừa nghe nói cậu ta sẽ chọn ngươi thay vì Bảy Kỵ Sĩ Asura. Đúng là một diễm phúc của người con gái nhỉ. Ngươi định thế nào đây?”

Nghe những lời đó.

Có vẻ như Ariel không định trách móc cô về việc xúi giục một sự phản bội.

Chỉ đơn thuần là hỏi xem, cô sẽ đáp lại lời của Doga như thế nào.

“Nh-nhưng mà, những người do Ariel-sama giới thiệu…..”

“Mấy kẻ đó thì, ngươi cứ quên chúng đi.”

Trái tim của Isolte từ lúc nãy đến giờ đã đập như trống hội. Còn hồi hộp hơn cả lúc đối mặt với Đấu Thần ở Vương quốc Biheiril. Cô cảm thấy như mình sắp ngã quỵ đến nơi.

Thực ra, mặt của Isolte lúc này đã đỏ bừng lên.

“T-thần...”

Ngay lúc đó, cô bỗng nhớ lại giai thoại về Thủy Thần đời đầu.

Về cô công chúa đã từ bỏ tất cả để gả cho Thủy Thần.

Theo như câu chuyện nghe được ngày hôm qua, Doga là một người đàn ông gần như không có gì trong tay.

Thân hình hộ pháp và sức mạnh, vài người thân ít ỏi. Cùng với, địa vị Bảy Kỵ Sĩ Asura.

Anh ta chỉ có chừng đó thôi.

Ngoài đó ra anh ta chẳng có gì, vậy mà anh ta lại sẵn sàng từ bỏ cả gia đình và địa vị Bảy Kỵ Sĩ để chọn Isolte.

Hơn nữa, đó lại là chuyện của mới ngày hôm qua. Anh ta nói là đã suy nghĩ kỹ nhưng gần như là quyết định ngay lập tức.

Doga đã nói Isolte mới là người có giá trị, hơn tất cả mọi thứ.

Khác hẳn với những quý tộc từ trước đến giờ, những người trong hoàng tộc mà cô đã gặp qua sự giới thiệu của Ariel. Họ chắc chắn sẽ không từ bỏ thứ lớn nhất trong tay mình để cầu xin Isolte.

Đúng vậy, không giống như cô công chúa đã gả cho Thủy Thần đời đầu.....

Trên thế giới này, người yêu mến Isolte đến nhường này, có lẽ chỉ có một mình Doga.

Rốt cuộc còn có gì để bất mãn nữa đây.

Khuôn mặt, giờ đã không còn quan trọng nữa rồi.

“.....”

Isolte đã nhận lấy bó hoa khi vừa nhận ra.

Một bó hoa lớn, những đóa hoa màu xanh. Những đóa hoa hơi héo một chút, dường như đang tượng trưng cho chính Isolte.

Chắc chắn Doga vẫn sẽ yêu thương cô cho dù cho hoa có tàn úa đi chăng nữa.

Rốt cuộc, vẻ đẹp của đóa hoa cũng chỉ là nhất thời mà thôi.

“Em tuy còn nhiều thiếu sót nhưng xin nhờ anh chiếu cố.”

“.....Vâng!”

Trước nụ cười rạng rỡ của Doga, những tràng pháo tay tự nhiên vang lên từ xung quanh.

★ ★ ★

Sau đó, màn cầu hôn tại phòng ngai vàng đã trở thành một giai thoại, được truyền đến tai cả những binh sĩ cấp thấp nhất.

Những người đồng đội cũ của Doga đã rơi nước mắt vì vui mừng, còn những kẻ ôm lòng ngưỡng mộ với Isolte thì đã khóc ướt gối.

Doga đã từ bỏ vị trí Bảy Kỵ Sĩ, trở thành chồng của Isolte. Tưởng chừng như anh đã trở thành Doga người chồng nội trợ, thay vì Doga Bảy Kỵ Sĩ….. nhưng.

“Ngươi nói là sẽ từ bỏ vị trí hiệp sĩ của ta, dù sao Isolte cũng là một hiệp sĩ của đất nước này. Nàng ta rất mạnh nhưng nếu ta chết đi và đất nước trở nên bất ổn, cũng có khả năng nàng sẽ bị mưu sát. Dĩ nhiên, ngươi cũng sẽ bảo vệ nàng, ngược lại….. ngay từ đầu nếu ta không chết thì chuyện đó sẽ không xảy ra. Sao nào, nhân tiện bảo vệ Isolte, sao không thử bảo vệ cả ta luôn đi?”

Bị những lời ngon ngọt đó của Ariel thuyết phục, anh đã giữ lại địa vị hiệp sĩ của mình.

Một Ariel tham nam làm sao có thể để vuột mất Bắc Đế Doga được.

Dĩ nhiên, cô cũng khiển trách anh về việc làm náo loạn phòng và phạt một chút lao động. Cũng không phải chuyện gì to tát.

Nhờ vậy, không chỉ Isolte, mà cả Doga cũng đã bén rễ dưới trướng của cô.

Bảy Kỵ Sĩ Asura đã trở nên vững chắc hơn. Đó là một kết quả không thể tốt hơn đối với Ariel mà nói.

Tuy có mắc nợ với những người trong hoàng tộc đã được cô nhờ vả nhưng đó chỉ là chuyện nhỏ.

Hơn nữa, sau khi kết hôn, thời gian Doga bảo vệ phòng ngai vàng đã giảm đi đáng kể.

Đến tối anh đúng giờ về nhà, mỗi khi Isolte đi xa, anh đều nhất quyết đi theo.

Kết quả là Isolte đã dần chuyển sang một vị trí giống như hộ vệ riêng của Ariel. Mà chuyện đó thì để sau.

Isolte đã chấp nhận kết hôn với Doga một cách ngượng ngùng.

Cô đã đặt ra một khoảng thời gian hẹn hò trước khi kết hôn và thời gian thực sự kết hôn là một năm sau đó.

Cũng vì khoảng thời gian đó, ngay cả sau khi kết hôn, vẫn có tin đồn thực ra chỉ có Doga là đơn phương yêu mến còn Isolte thì không thích anh đến vậy.

Là vì thái độ của Isolte đối với Doga ở trong hoàng thành còn lạnh lùng hơn cả trước đây.

Tin đồn thất thiệt sau sự kiện Isolte lỡ miệng gọi Doga là “Darling” trước mặt các binh sĩ rồi đỏ mặt chữa lại đã nhanh chóng biến mất.

Chắc hẳn khi chỉ có hai người, họ thân thiết với nhau như đôi chim uyên ương.

Cứ như vậy, hai người đã trở thành đôi vợ chồng.

c662f3f4-74d7-408e-bfdd-e611815b3d18.jpg