Eris muốn đến thăm làng của Thú Tộc.
Thế là Rudeus dẫn cô đi, một phần là do Eris bảo muốn ghé lại chơi.
Cũng một mấy hôm trước khi gặp lại Ghyslaine ở vương quốc Asura,
Eris thấy Ghyslaine có chút u sầu, cứ ngẩng đầu nhìn bầu trời. Lúc ấy Eris còn bảo: “Ghyslaine cũng nên đi cùng!”
Ghyslaine không hẳn đang nặng lòng vì nhớ quê, có không thì điều đó chẳng quan trọng.
Cô chỉ đơn giản nghĩ, nếu Purusena có thể Khải Hoàn Trở Về trong vinh quang, thì người sư phụ đáng kính Ghyslaine cũng hoàn toàn xứng đáng với điều đó.
Eris tin chắc chuyến đi này sẽ mang lại kết quả tốt đẹp. Mọi chuyện rồi chỉ có tuyệt vời thôi.
Quả đúng như cô dự đoán, Ghyslaine được chào đón nồng nhiệt. Tộc trưởng Gyes tiếp đãi với tất cả sự kính trọng, không khí vô cùng vui vẻ. Mỉm cười mãn nguyện, Eris quyết định tách ra để tìm hai người bạn cũ của mình, Minitona và Tersena.
Làng Thú tộc chẳng khác nào thiên đường. Cô lang thang một lúc và chẳng mấy chốc đã tìm thấy bóng dáng quen thuộc. Cô cất tiếng gọi lớn, giọng không giấu nổi sự vui mừng.
“Minitona! Tersena! Lâu lắm không gặp!”
Cô tìm thấy hai người bạn của mình đang chỉ dạy kiếm thuật cho các chiến binh trẻ tuổi. So với hình ảnh trong ký ức của Eris, cả hai cô nhóc đã trưởng thành và chững chạc hơn rất nhiều. Với tư cách là ứng viên cho vị trí Đội trưởng Đội chiến binh, phong thái lãnh đạo của họ toát ra đầy nổi bật, có thể cảm nhận rõ ràng dù chỉ nhìn từ xa.
Thấy Eris, cả hai đều ngạc nhiên rồi vội cúi đầu chào một cách kính cẩn.
“Eris! …..Lâu quá không gặp nya!”
“Lâu rồi không gặp, nhìn Eris-sama vẫn khỏe mạnh thế này, thật không còn gì tuyệt hơn.”
“..…”
Eris cảm thấy có gì đó hơi khác. Phải diễn tả thế nào nhỉ?
Trong ký ức của cô, Minitona và Tersena chỉ như những chú mèo con và cún con đáng yêu.
Dù vậy, cô biết rõ cả hai đang thực sự vui mừng khi gặp lại mình.
Là một thành viên của gia tộc Boreas, Eris có thể đọc vị cảm xúc của Thú tộc qua từng chuyển động của tai và đuôi của họ.
“Nghe nói hai nhóc giờ đã cừ lắm rồi nhỉ!”
“Đúng vậy nya! Bọn em giờ là ứng viên chiến sĩ trưởng! Chỉ còn hai bước nữa là đến vị trí Tộc trưởng thôi nya!”
“Em sẽ không thua Pursena-neesan đâu!”
“Khá lắm, tinh thần tốt!”
Eris là bạn của Minitona và Tirusena, đồng bạn của Pursena. Thực ra, trong mắt Eris, mối quan hệ này giống giữa chủ nhân và thú cưng hơn là bạn bè. Nhưng chỉ là một chi tiết nhỏ không đáng để bận tâm.
Vì vậy, lỡ mà một ngày nào đó họ phải đối đầu nhau, Eris vừa mong ‘những đứa trẻ’ của mình chiến thắng, lại vừa không muốn mấy nhóc này thắng để rồi rời xa mình. Cô chỉ muốn họ mãi mãi ở bên cạnh.
Thật là một đề tài khó để quyết định nên ủng hộ ai.
Dù vậy, với tư cách là một Kiếm Vương, Eris nghĩ: “Cứ để mọi chuyện tự nhiên. Đến lúc đó, kết quả sẽ tự khắc.”
Ngay lúc này, điều cô cần làm là tận hưởng niềm vui đoàn tụ và cùng họ ôn lại kỷ niệm xưa.
“Để ta chỉ dạy kiếm thuật cho hai nhóc một trận ra trò nhé!”
Tuy nhiên, những ‘trò vui’ mà Eris có thể nghĩ ra khá là giới hạn.
“Thật hả nya? Mọi người, Kiếm Vương sẽ thị phạm kiếm thuật cho chúng ta xem đó nya!”
“Tất cả hãy nhìn cho kỹ vào!”
Nghe Minitona và Tersena hô hào, các chiến binh Thú tộc trẻ tuổi lập tức xếp thành hàng ngay ngắn. Ở làng Thú tộc, trật tự trên dưới được tuân thủ vô cùng nghiêm ngặt.
Nhìn cảnh tượng, Eris thoáng nghĩ hay là mang một đứa về nuôi, nhưng hình ảnh Sylphy và Aisha nổi giận lập tức hiện lên trong đầu, cô vội xua đi ý nghĩ đó.
Trong lúc, Minitona nhanh chóng chuẩn bị. Đưa cho Eris một thanh kiếm gỗ, rồi cầm lấy một thanh khác và đứng vào vị trí, cách Eris vài bước.
“Xin được thỉnh giáo, nya!”
Tư thế thủ kiếm của Minitona đã vững chãi và tinh tế hơn rất nhiều so với lần cuối Eris gặp. Trông cô nhóc như một người hoàn toàn khác. Thế đứng ít sơ hở, động tác sắc bén. Vẫn còn vài điểm yếu nhưng Eris nhận ra đó là những cái bẫy được giăng sẵn. Minitona không phải là đối thủ có thể dễ dàng hạ gục chỉ bằng một đòn.
Eris mỉm cười hài lòng với sự tiến bộ của bạn mình, rồi vào thế đứng quen thuộc.
“..…!”
Trong khoảnh khắc, không khí xung quanh đặc lại.
Động tác của Eris không hề có chút lơ là. Dù chỉ là một trận đấu tập, không cần phải thắng bằng mọi giá, nhưng cô không phải kiểu người sẽ buông lỏng cảnh giác khi chiến đấu.
“Bắt đầu!”
“Nyaaaaaaaaa!”
Ngay khi Tersena ra hiệu, Minitona gầm lên.
“Gaaaa!”
Minitona sử dụng thuật gầm của Thú tộc, một loại ma thuật âm thanh. Không rõ Eris có nhận ra hay không, cô cũng đáp trả bằng một tiếng gầm.
Eris dùng Đấu khí để ổn định lại cơ thể đang chao đảo bởi tiếng gầm chứa ma lực. Ngay khoảnh khắc Minitona lao tới, Eris cũng không chút do dự mà vung ra một ‘Nhát Kiếm Phát Sáng’.
Đường kiếm của Eris hoàn hảo và mượt mà, nhắm thẳng vào cổ tay Minitona. Thế nhưng, kiếm của Minitona khẽ lướt đi, dẫn mũi kiếm của Eris chệch hướng vào chuôi kiếm của mình. Keng! Một âm thanh kim loại khô khốc vang lên.
Ngay khoảnh khắc va chạm, đường kiếm chỉ hơi chệch đi một chút, Eris dồn sức, bước một bước nhỏ.
“Méow!”
Thanh kiếm trên tay Minitona bị đánh văng lên không trung. Nó xoay tít mấy vòng, đập vào tường rồi rơi xuống đất với một tiếng ‘loảng xoảng’. Cùng lúc, mũi kiếm của Eris lạnh ngắt kề vào cổ Minitona.
Trận đấu kết thúc.
“Sao có thể..… nya….. Mình đã hóa giải hoàn hảo rồi mà..…”
Minitona ngơ ngác nhìn thanh kiếm đã tuột khỏi tay. Cô nhóc đã từng rất tự tin. So với lần trước, cô nhóc đã mạnh hơn rất nhiều. Cô nhóc nghĩ lần này mình có thể đấu ngang ngửa, thậm chí khiến Eris phải trầm trồ. Nhưng kết quả lại ngược lại.
“Tuyệt thật! Đó là chiêu thức của Thủy Thần Kiếm Phái, đúng không? Em học ở đâu thế?”
“Ơ….. Sau khi Eris và mọi người đến, làng thường xuyên có các mạo hiểm giả ghé qua nya….. Một trong số họ là người của Thủy Thần Kiếm Phái…”
“Ra vậy! Chiêu vừa rồi tốt lắm! Nhưng ta vẫn thắng! Ta từng đấu với Isolte nên cũng có chút kinh nghiệm đối phó với chiêu thức của Thủy Thần Kiếm Phái!”
Eris hào hứng nói, giọng đầy phấn khích. Minitona ngẩn người trong giây lát rồi bật cười, lẩm bẩm.
“Thật tình, Eris vẫn như ngày nào….. nya.”
Cô nhóc mỉm cười, toàn bộ tinh thần chiến đấu vừa rồi tan biến không còn dấu vết.
“Chiêu của Eris mới đáng kinh ngạc nya. Em cứ nghĩ mình có chút cơ hội thắng, ai ngờ vẫn không được nya.”
“Ta đã phải luyện tập cật lực để đánh bại Long Thần Orsted cơ mà. Đâu dễ để em thắng ta được!”
“Long Thần Orsted..… Em muốn nghe chi tiết hơn nya.”
“Được thôi!”
Và thế là, Eris cùng hai người bạn đã trò chuyện thật lâu, trút cạn những câu chuyện chất chứa trong lòng, cùng nhau hâm nóng lại tình bạn sau bao ngày xa cách.
-Hết-