Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

216 1720

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

(Đang ra)

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

小小小小小小飞

"Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi!"Vị thánh nữ xinh đẹp và thuần khiết mang thuốc đến chữa trị vết thương cho anh.Ngày hôm đó, anh tận mắt chứng kiến sự phản bội, nỗi tuyệt vọng xé nát linh hồn.

10 5

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1172 8315

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

(Đang ra)

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

Oikawa Teruaki

Một câu chuyện romcom hơi đặc biệt về việc chiếm trọn trái tim và dạ dày của thiếu nữ nhà bên bằng những bữa ăn ngon!

4 13

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

97 243

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

59 298

Tập 2.5 : Ngoại truyện - Chương 05

Trương Hằng đứng lặng trong sương mù.

Không khí xung quanh vừa loãng vừa lạnh, như thể bản thân thế giới cũng đang thở chậm lại. Trên tay cậu, vết máu đã khô, nhưng mặt đất dưới chân lại không hề có dấu hiệu nào của máu chảy như thể chính cậu cũng là một ảo ảnh.

Một tiếng cộc… cộc… cộc… vang lên từ xa, đều đặn như tiếng gậy gõ trên đá. Trương Hằng ngẩng đầu, ánh mắt sắc lại.

Một bóng người mặc áo lễ cổ đại, trên đầu là mặt nạ gỗ hình cú đang bước ra từ hàng cây.

Không phải mặt nạ như trước đây là mặt nạ thật, nguyên bản, gốc của mọi biến dị, được khắc tinh xảo bằng tay, có đến hai cặp mắt xếp chồng, biểu thị cho cái nhìn xuyên qua thời gian và sự thật.

Kẻ đó dừng lại cách Trương Hằng mười mét.

“Ngươi… là kẻ đã đeo nó.”

Giọng nói vang lên từ khắp nơi, không thể xác định nguồn.

Trương Hằng không đáp ngay. Cậu khẽ siết chặt chuôi dao, ánh mắt vẫn khóa vào đối phương.

“Vậy mày là người tạo ra nó?”

“Không. Ta là ký ức của người đã tạo ra nó.”

Trương Hằng nhíu mày. “Tức là mày không sống… nhưng cũng không chết?”

Kẻ đeo mặt nạ gật đầu. Từng bước, hắn tiến đến gần hơn, khí tức lạnh lẽo cuộn lên từng đợt sương đen quanh chân hắn.

“Chiếc mặt nạ này từng được dùng trong nghi lễ ‘nhập hồn’ người đeo sẽ trở thành trung gian giữa người sống và linh giới. Nhưng một sai sót… đã khiến nghi lễ kéo dài mãi mãi. Người đeo đầu tiên bị kẹt lại giữa các tầng ký ức, không thể tái sinh cũng không thể biến mất.”

Hắn dừng lại, nâng tay, và từ khoảng không, một chiếc mặt nạ khác xuất hiện, lơ lửng giữa hai người.

“Ngươi đã đeo nó. Ngươi… cũng đã mở cánh cửa.”

Cả rừng khẽ rung.

Một đám rễ cây mọc lên từ đất, bắt đầu tái tạo ký ức của Trương Hằng — hình ảnh Ameko, cô bartender, hòn đảo hoang, cuộc rượt đuổi đẫm máu trong Tokyo, tất cả hiện ra như phim chiếu chậm.

“Ngươi tưởng đã thắng? Nhưng những gì ngươi thấy, nghĩ và nhớ… đều là thứ ta có thể tái cấu trúc.”

Hắn đưa tay về phía trước.

[Quá trình bóc tách ký ức sâu đã được bắt đầu]

[Đây không phải là lần đầu tiên]

Cảnh vật xung quanh bắt đầu đảo ngược. Cây cối mọc ngược lên trời, mặt đất biến thành mặt nước, mọi thứ đổ nhào như một ma trận vặn xoắn.

Nhưng Trương Hằng không hoảng loạn.

“Vậy là trò chơi vẫn chưa kết thúc,” cậu nói, giọng điềm tĩnh. “Thứ mày muốn là ký ức của tao? Xin lỗi nhé… tao có dự phòng.”

Ngay lúc đó, Trương Hằng móc từ túi ngực ra mặt nạ vô danh thứ trò chơi từng xác định là đạo cụ đặc biệt: 【Đạo cụ trò chơi : mặt nạ của kẻ vô danh】.

“Đừng quên, tao không cần danh tính để tồn tại. Tao đã từng là người lạc trên đảo, là kẻ chạy xe giao hàng giữa Tokyo, … Danh tính là cái tao chọn, không phải thứ mày tước được.”

Cậu đeo mặt nạ vô danh lên.

Ngay khoảnh khắc ấy, toàn bộ không gian rạn nứt như một mặt gương bị vỡ tung. Tầng ký ức bị xé toạc.

Boss kẻ đeo mặt nạ cú gào lên như bị thiêu đốt. Ánh sáng từ bốn cặp mắt trên mặt nạ chớp liên tục, nhưng không còn chạm được đến Trương Hằng.

Bởi cậu bây giờ… không còn nằm trong bản thể để bị thao túng.

Một vệt sáng chém thẳng vào trung tâm ký ức.

[Nhắc nhở hệ thống: Can thiệp tinh thần không thành công]

[Nhắc nhở hệ thống: Liên kết lõi trùm bị hỏng]

[Sắp rời khỏi phiên bản]

Kẻ đeo mặt nạ ngã sụp xuống. Tất cả ký ức bị bẻ cong, vặn xoắn, giờ bắt đầu sụp đổ.

Trương Hằng quay lưng, không nói lời nào, bước ra khỏi tầng sâu nhất của Rừng Cấm.