Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Tạm ngưng)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

173 267

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1524 13550

Tận thế, anh làm gì vậy? Ta gặp lại nhau, một lần nữa được không?

(Hoàn thành)

Tận thế, anh làm gì vậy? Ta gặp lại nhau, một lần nữa được không?

Kareno Akira

Điều gì đang chờ đợi anh, bốn cô gái, và Regul Aire ở phía trước?

67 22

Kyoukai Senjou no Horizon

(Đang ra)

Kyoukai Senjou no Horizon

Kawakami Minoru

Việc tái tạo lịch sử diễn ra suôn sẻ cho đến năm 1413 sau Công nguyên, khi một cuộc chiến nổ ra ở Thần Quốc. Điều này khiến Thần Quốc Hài Hòa đổ bộ xuống thế giới ban đầu.

830 300

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

Vị Diện Táo - 位面苹果

Anh chỉ là một phàm nhân thuần túy, tên gọi Brey.

231 1075

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Hoàn thành)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

55 269

Tập EL10.0 : Giấc mơ và lý tưởng - Chương 39 : Giai Đoạn Tiếp Theo Của Trò Chơi

Hai tuần trôi qua, mặt hồ dần phẳng lặng, chẳng có gợn sóng nào nổi lên.

Sau sự cố [Giấc Mộng Tử Vong], Trương Hằng vẫn nhớ rõ ân tình của Thẩm Hi Hi. Cậu hiểu rằng, trong khoảnh khắc mơ hồ giữa sống và chết kia, không ai biết được khi bước vào giấc mơ của Hàn Lộ thì điều gì đang chờ đợi. Thế nhưng, Thẩm Hi Hi cùng tổ đội của cô vẫn gật đầu, đồng ý nhảy xuống vực sâu mịt mùng ấy. Đó là lựa chọn của họ, nhưng với cậu, nó đã thành một món nợ. Và Trương Hằng không phải loại người dễ dàng quên đi món nợ như thế.

Tuy nhiên, ở giai đoạn hiện tại, Trương Hằng không có nhiều việc có thể giúp Thẩm Hi Hi. Tổ chức hợp tác của những người chơi độc lập do cô thành lập gần đây lại phát triển mạnh mẽ ngoài dự đoán. Ban đầu chỉ là vài gương mặt lẻ loi gom lại với nhau để không bị những công hội lớn bắt nạt, vậy mà nay, nó đã phình to thành một mạng lưới khá có tiếng. Không chỉ có ngày càng nhiều người chơi tự do xin gia nhập, mà một số công hội vừa và nhỏ cũng bắt đầu cân nhắc rời bỏ thế lực cũ, chọn cách bắt tay hợp tác.

Nhưng Trương Hằng hiểu rõ, đằng sau đó vẫn là những vụ trao đổi lợi ích, những cuộc mặc cả gay gắt chẳng khác gì các thương nhân ngồi quanh bàn rượu. Sự lớn mạnh quá nhanh của tổ chức khiến nó không còn chỉ là một chỗ dựa tạm thời cho những kẻ yếu, mà đang dần biến thành một thế lực chính trị mới một con dao sắc bén cắm ngay vào khoảng trống giữa các công hội lớn.

Trong khi Crimson Blade đang cân nhắc những lá bài của mình, Trương Hằng đang ở trong giảng đường rộng lớn, tay cầm bút, mắt nhìn lên màn chiếu nơi thầy giáo thao thao bất tuyệt về lịch sử văn minh phương Tây.

Khác với học kỳ trước, lần này Trương Hằng không chọn lớp ngẫu nhiên nữa. Cậu bắt đầu có chủ đích. Những môn khiến cậu hứng thú thì dĩ nhiên phải giữ, ngoài ra cậu còn tính toán thêm: chọn các môn có thể giúp ích cho những phó bản sau này. Chẳng hạn như lịch sử, triết học, hay các nền văn hóa tất cả đều có thể trở thành chìa khóa mở cánh cửa trong một thế giới nào đó.

Và, như để cân bằng nhịp sống, Trương Hằng còn đăng ký cả những môn “người thường” hay ngán ngẩm ví dụ như tiếng Pháp sơ cấp. Với người khác, ngữ pháp rối rắm, động từ bất quy tắc và phát âm như có đá trong miệng có thể là một ác mộng. Nhưng với cậu, mọi thứ chỉ như gió thoảng. Cậu ngồi trong lớp, nghe giáo viên đọc, rồi lặp lại. Những từ vựng mới cứ tự nhiên khắc vào trí nhớ, chẳng cần luyện đi luyện lại.

Thành thử, dù tổng số tín chỉ kỳ này khá nặng, Trương Hằng lại có cảm giác thảnh thơi hơn trước. Các khoảng trống trong lịch học được cậu lấp đầy bằng những thói quen giản dị: buổi trưa nhà ăn tầng hai với cơm nóng và canh chua, buổi chiều thi thoảng chạy ra sân bóng rổ chơi cùng đám bạn cùng lớp, hoặc ngồi lì trong thư viện, giữa những kệ sách ngập mùi giấy cũ.

Trương Hằng cũng đã nhận được kết quả của hai món đạo cụ rơi ra từ Bệnh Dịch tuy ngắn nhưng vô cùng bá đạo

[Tên: Cung Xương Bệnh Dịch]

[Phẩm chất: B]

[Tác dụng: Mỗi mũi tên bắn ra từ cây cung này, chỉ cần chạm nhẹ vào da thịt đối phương, sẽ lập tức khiến mục tiêu nhiễm ngẫu nhiên từ 2 đến 5 loại bệnh dịch. Hiệu quả cực kỳ nguy hiểm và khó phòng bị.]

[Tên: Vương Miện Bạch Mã]

[Phẩm chất: C]

[Tác dụng: Triệu hồi ra con bạch mã của Kỵ Sĩ Bạch Mã. Thời gian duy trì trong một giờ, giới hạn ba lần sử dụng.]

. . .

Theo thông lệ, sau khi kết thúc vòng game thứ bảy, cậu đã mang chiếc bút máy cuối cùng ra nhờ cô bartender giám định. Nhưng kết quả khá bất ngờ. Đây là lần đầu tiên có một món đồ không thể giám định. Sau đó, cô bartender đã hoàn lại bốn điểm phí dịch vụ và cho cậu một lời khuyên miễn phí.

"Tình huống này rất hiếm, nhưng cũng không phải là chưa từng xảy ra. Lần trước ở phiên đấu giá, ngay cả bảng trạng thái hệ thống cũng bị lừa, nên bất cứ chuyện quái quỷ gì xảy ra, tôi cũng không ngạc nhiên. Cậu có thể kể cho tôi quá trình cậu có được cây bút đó không? Có thể tôi sẽ giúp cậu tìm ra nguyên nhân."

Trương Hằng nhớ lại những lời ẩn ý của Conan Doyle trước khi rời đi. Cậu đã chắc chắn rằng ông lão mặc đồ Đường, người được cho là Chronus, tiếp cận cậu với một mục đích khác. Lợi ích của cậu và điểm game đều do ông ta cung cấp, nên Trương Hằng cũng không chắc vai trò của cô bartender là gì.

Vì vậy, cậu do dự, rồi quyết định giấu nhẹm chuyện đã gặp Conan Doyle, cầm cây bút về. Nhưng cậu đã hỏi cô bartender về cuộc chiến của những người đại diện.

"Cuộc chiến của những người đại diện? À, cuộc chiến của những người đại diện. Tính ra thì ban tổ chức cũng sắp gửi thông báo rồi," cô bartender nói. "Vậy nói trước cho cậu cũng không sao. Dù sao thì bây giờ cũng có nhiều người biết rồi. Chơi nhiều vòng game như vậy, hẳn cậu cũng đã biết mục đích của trò chơi là gì. Hầu hết người đại diện đã được xác định, chỉ còn một vài người chưa chọn. Nhưng chắc khoảng một tháng nữa, danh sách cuối cùng sẽ được công bố, và trò chơi sẽ bước sang giai đoạn mới."

"Giai đoạn mới?"

"Phải. Vòng sơ loại đã kết thúc, món chính sẽ được dọn lên. Trò chơi sẽ trở nên kịch tính hơn rất nhiều. Có vẻ cậu đã có vé vào vòng tiếp theo. Vậy chúc cậu đạt được kết quả tốt."

"Thế còn những người chơi bình thường khác?" Trương Hằng cau mày. "Khi cuộc chiến của những người đại diện bắt đầu, họ sẽ thế nào?"

"Họ có thể tự do chọn phe, nương nhờ vào các Đại diện hoặc trở thành Tín đồ. Chiến tranh chưa từng là chuyện của một người." Bartender cười hời hợt. "Tất nhiên, nếu cậu đủ mạnh để hạ gục toàn bộ, thì tôi sẽ là người đầu tiên đứng lên vỗ tay cho cậu."

Trương Hằng không chắc có phải cậu đang ảo giác không, nhưng khi nói đến đây, mắt cô bartender dường như lóe lên một tia phấn khích và điên cuồng khó giấu.

Sau đó, cô ấy nói thêm: "Chi tiết cụ thể thì cậu cứ đợi thông báo của ban tổ chức. Tôi phải đi làm đây. Tháng trước lỡ tay mua sắm quá đà, tháng này phải cày để trả nợ rồi."

Đó là những thông tin mà Trương Hằng đã có được. Để cẩn thận, cậu đã gửi một tin nhắn WeChat cho Phạm Mỹ Nam. Bình thường, cô nàng luôn trả lời ngay lập tức, khiến người ta nghi ngờ rằng cô không có việc gì làm, chỉ khư khư ôm cái điện thoại. Nhưng lần này, phải đợi nửa ngày, cô mới trả lời hai chữ:

— Đang bận.

Rồi im luôn.

Dù sao thì còn khoảng một tháng nữa mới đến "cuộc chiến của những người đại diện", Trương Hằng cũng không quá lo lắng. Có vẻ như Phạm Mỹ Nam cũng đã có việc quan trọng để làm. Nhưng nghĩ đến người đứng sau cô nàng, không biết lần này ai sẽ gặp xui xẻo đây.

Vừa hay Trương Hằng cũng có vài việc cần giải quyết. Đã một tuần cậu không lên diễn đàn người chơi. Khi đăng nhập lại, cậu thấy một tin tức chấn động.