Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

216 1720

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

(Đang ra)

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

小小小小小小飞

"Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi!"Vị thánh nữ xinh đẹp và thuần khiết mang thuốc đến chữa trị vết thương cho anh.Ngày hôm đó, anh tận mắt chứng kiến sự phản bội, nỗi tuyệt vọng xé nát linh hồn.

10 5

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1172 8315

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

(Đang ra)

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

Oikawa Teruaki

Một câu chuyện romcom hơi đặc biệt về việc chiếm trọn trái tim và dạ dày của thiếu nữ nhà bên bằng những bữa ăn ngon!

4 13

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

97 243

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

59 298

Tập 08 : Người rò rỉ thông tin - Chương 24 : Sân nhà

Trương Hằng chui ra khỏi miệng thông gió, cánh cửa nhà vệ sinh phía sau cũng đã sắp gãy bản lề. Gã đàn ông đeo khuyên tai nổ súng hai phát mang tính cảnh cáo để kìm chân đám người bên ngoài, rồi cũng lập tức trèo lên theo.

Trương Hằng đưa tay kéo gã ra khỏi miệng ống. Vừa chạm đất, tin nhắn thứ ba của Little Boy cũng tới.

"Vincent sẽ đến trong khoảng năm phút nữa, nhưng Black Nest đã bắt đầu bao vây Green Frog rồi."

"Thấy rồi." Trương Hằng đáp.

Mặt sau quán bar là một con hẻm nhỏ. Trương Hằng vừa ló đầu ra đã thấy có người xuất hiện ở đầu ngõ. Gần như cùng lúc, đối phương cũng phát hiện ra họ. Gã kia lập tức giơ súng lên, hét lớn:

"Đứng lại!"

Nhưng Trương Hằng và gã đeo khuyên tai đã gần thoát khỏi con hẻm, chạy băng qua đường trước khi đám đuổi theo kịp bóp cò.

Dĩ nhiên, điều đó không có nghĩa họ đã an toàn. Ngoài những kẻ bám sát phía sau, còn có thêm quân tiếp viện của Black Nest đang phóng xe tới từ tuyến đường song song.

"Có kế hoạch gì chưa?" gã đeo khuyên tai vừa chạy vừa hỏi.

"Còn anh?" Trương Hằng đáp lại.

"Tôi định tìm một con sông." Gã nhún vai.

Rõ ràng gã đang mang theo một món đạo cụ game nào đó cho phép mình thoát hiểm bằng cách nhảy xuống nước. Kiểu như vậy rất hợp lý nếu bạn đã quen giải quyết mọi thứ bằng một cú lặn.

"...Vậy chắc chúng ta phải tách ra rồi." Trương Hằng nói.

"Được, cậu cứ chạy trước đi. Tôi sẽ câu giờ, kéo được bao lâu thì kéo, nhưng không đảm bảo gì đâu. Gặp nguy là tôi té trước đấy."

Tư thế cầm súng của gã cực kỳ thành thạo. Trương Hằng không chắc kỹ năng bắn súng đó là luyện trong phó bản hay có sẵn từ đời thực nhưng cậu nghiêng về vế sau. Tư thế ổn định, tay chắc nịch, phản xạ cũng không phải loại mới học. Thêm vào đó, kỹ năng phản truy vết của gã cũng không tệ. Nếu không nhờ nốt ruồi sau gáy, có lẽ Trương Hằng đã không nhận ra gã trong bar. Có thể, gã vốn đã là dân cảnh sát ngầm ngoài đời.

Hai người trao đổi số liên lạc.

Ngay sau đó, gã đeo khuyên tai giơ súng lên, bóp cò và bắn trả một cái đầu nhô ra khỏi con hẻm.

"Chia hướng chạy thôi!"

Dứt lời, gã xoay người, chạy về phía bên kia đường. Trong lúc khởi động, ánh mắt liếc qua chỗ Trương Hằng đứng khi nãy nhưng đã chẳng thấy bóng dáng đâu.

"Dùng đạo cụ à?" Gã hơi sững người. Nhưng ngay sau đó, gã đã thấy Trương Hằng đang lướt ngang qua mái hiên một bưu điện đã đóng cửa.

Ngay lúc gã nổ súng, Trương Hằng đã nhảy lên kệ sắt bên ngoài, đạp một cú lên mái hiên, rồi leo thẳng lên tầng hai bằng cách bám vào gờ tường kiểu cổ điển. Với thiết kế tường gạch, công trình mang nét cổ điển này vô tình trở thành sân chơi leo trèo lý tưởng. Chưa đến năm giây, cậu đã leo tới bệ cửa sổ tầng hai, rồi tiếp tục trèo lên mái.

"Cái kiểu đó mà cũng được hả?!" Gã đeo khuyên tai chưa kịp thốt xong thì loạt súng vang lên sau lưng đã kéo gã về thực tại.

Không chỉ có đám người trong hẻm, một chiếc Dacia Sandero khác cũng đang áp sát. Gã lập tức rúc vào sau một thùng rác, tai lắng nghe tiếng động cơ càng lúc càng gần. Bị kẹp giữa hai hướng như thế thì cực kỳ phiền phức.

Gã thầm rủa chính mình vì đã nổi hứng làm anh hùng. Biết thế để Trương Hằng lo vụ dụ địch từ đầu thì đã chẳng khổ.

Giờ than thân trách phận cũng vô ích. Gã rút súng, bắn liền năm phát về phía ô cửa kính của quán cafe trước mặt, bắn tới khi kính nứt nẻ như mạng nhện. Sau đó, gã dùng áo khoác trùm đầu, nghiến răng lao vào, xuyên thẳng qua cửa kính như đạn pháo. Mảnh thủy tinh cắm vào da thịt, nhưng gã không dừng lại. Lăn một vòng trên sàn rồi bật dậy, gã chạy thẳng về phía cửa sau.

Phía bên kia, Trương Hằng dùng điện thoại kiểm tra bản đồ thành phố. Chỉ cần vượt qua một cây số nữa là đến sông Isere chừng đó là đủ để gã đeo khuyên tai tẩu thoát.

Lúc đó, vài người phía Black Nest cũng đã thấy bóng dáng Trương Hằng trên mái nhà. Nhưng cậu không nán lại thêm giây nào. Trước khi bọn chúng kịp nâng súng, cậu đã lách mình biến mất khỏi tầm ngắm.

Sau một hồi chạy dọc theo các mái nhà, Trương Hằng đã cắt đuôi toàn bộ truy binh. Khi cậu nhìn thấy một trạm metro, liền nhảy xuống từ nóc một cửa hàng thú cưng. Cậu bỏ ra 10 euro để mua cái mũ của một gã vô gia cư gần lối vào, đội lên để che mặt, rồi chen chân vào một chuyến tàu điện đúng lúc cửa đóng.

Tàu chạy được nửa chặng, Little Boy gửi đến một đoạn video.

Đó là cảnh gã đeo khuyên tai vừa bắn vừa lùi, tả tơi chạy về phía sông Isere. Bị Black Nest ép sát tới nơi, gã liền dùng lại chiêu cũ đã từng dùng trên đường cao tốc xoay người, nhảy thẳng xuống nước.

"Anh bị lộ rồi, nhưng vừa rồi Waldo đã xâm nhập hệ thống khách sạn, thay ảnh và thông tin nhận dạng của anh."

"Cảm ơn. Tôi đang về." Trương Hằng nhắn lại.

Mười giây sau, Little Boy gửi một bản đồ tuyến metro, đánh dấu sẵn hành trình quay về khách sạn.

Một giờ sau, Trương Hằng quay lại chỗ trú.

"Chết thật, camera trong quán bar không kết nối mạng. Hình cậu chắc chắn đã bị ghi lại. Từ giờ không thể xuất hiện trước mặt Black Nest nữa. Kế hoạch tiếp theo làm sao đây?" Gã đàn ông tóc đuôi ngựa lo lắng, khép cửa rồi ngó ra hành lang một lượt cho chắc.

"Chưa kể sau hai vụ vừa rồi, Black Nest chắc chắn sẽ giăng bẫy ở tất cả những nơi Lea hay lui tới. Chỉ cần có dấu hiệu khả nghi là họ nhào tới ngay." Philip nói. "Chúng ta thậm chí không thể tiếp cận cô ấy được nữa."

"Vậy thì để cô ấy tiếp cận chúng ta." Trương Hằng nói.

"Hả?"

"Phải, để cô ấy chủ động tìm đến. Các anh nói đúng, nếu để Black Nest giăng lưới sẵn thì ta không còn cửa thắng. Nên lần này, chúng ta sẽ chuyển trận địa đưa trận chiến về sân nhà của mình."

"...Tôi hiểu rồi." Waldo gật đầu nghiêm túc. Nhưng vài giây sau lại gãi đầu nói, "Ờ... thật ra tôi hiểu, nhưng cậu có thể nào giải thích cho những người khác không?"

Trương Hằng mở bản đồ điện tử, chỉ vào một khu vực phía đông nam.

"Ở đây có một khu trượt tuyết, cách Grenoble hơn một tiếng lái xe. Sau hai vụ vừa rồi, Black Nest sẽ lùng sục toàn thành phố để truy tìm tôi và gã nhảy sông. Không lý gì ta lại đâm đầu vào lưới. Nếu lui về đây, ta có thể tránh sự truy lùng, đồng thời tranh thủ thời gian thiết lập trận địa trước. Biến nơi này thành sân nhà của ta."

"Nghe hợp lý... nhưng có một vấn đề. Tất cả thiết bị liên lạc của Lea đều đang bị Black Nest giám sát. Chúng đang chờ ta chủ động liên hệ. Chỉ cần gửi một dòng tin, thứ xuất hiện đầu tiên không phải cô ấy, mà là đội đặc nhiệm của Black Nest."

"Còn nếu không liên lạc, thì làm sao cô ấy biết mà đến khu trượt tuyết? Nghe như nghịch lý ấy."

"Đúng là mùa này đang là mùa trượt tuyết, nhưng Lea không phải người thích môn này. Từ nhỏ tới giờ chắc cô ấy đi chưa tới mười lần." Waldo nhún vai. "Nếu chỉ ngồi chờ cô ấy tới chỗ trượt tuyết thì chắc đợi hai năm cũng chẳng thấy đâu."