Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

216 1720

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

(Đang ra)

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

小小小小小小飞

"Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi!"Vị thánh nữ xinh đẹp và thuần khiết mang thuốc đến chữa trị vết thương cho anh.Ngày hôm đó, anh tận mắt chứng kiến sự phản bội, nỗi tuyệt vọng xé nát linh hồn.

10 5

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1172 8315

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

(Đang ra)

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

Oikawa Teruaki

Một câu chuyện romcom hơi đặc biệt về việc chiếm trọn trái tim và dạ dày của thiếu nữ nhà bên bằng những bữa ăn ngon!

4 13

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

97 243

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

59 298

Tập 08 : Người rò rỉ thông tin - Chương 18 : Gaspard

"Lea, sinh viên năm hai khoa Âm nhạc trường Đại học Pierre Mendes," người đàn ông tóc đuôi ngựa nói. "Cô ấy hoàn toàn không biết chuyện giữa Edward và tổ chức Black Nest. Trước khi rời đi, Edward chỉ kịp gửi cho cô em gái một email mã hóa. Black Nest đã tốn không ít công sức để giải mã nó... kết quả là một đoạn hoạt hình SpongeBob dài đúng 60 giây."

"Chuẩn phong cách Edward." Little Boy gật gù tán thưởng.

"Vậy là cô ấy không hề biết mình đã vướng vào rắc rối?"

"Không biết." Người đàn ông tóc đuôi ngựa xác nhận. "Và đó cũng chính là điểm khó của kế hoạch giải cứu lần này. Hai bên hoàn toàn không quen biết. Tôi từng định liên hệ trước với Lea để nói sự thật, nhưng cô ấy đang nằm trong tầm giám sát gắt gao của Black Nest. Điện thoại, máy tính, email, mạng xã hội với Black Nest mà nói, tất cả đều minh bạch như pha lê. Bọn chúng không ra tay ngay cũng có thể vì muốn dùng cô làm mồi nhử. Chỉ cần chúng ta manh động liên lạc qua mạng, chắc chắn sẽ bị lộ."

"Kế hoạch ban đầu là đánh sập hệ thống giám sát của chúng, nhưng làm sao để khiến Lea tin tưởng chúng ta, chịu đi theo rời khỏi chỗ đó... vẫn chưa có phương án nào đủ chắc ăn cả." Philip vò đầu, khẽ thở dài. "Lỡ đâu cô ấy tưởng chúng ta là bọn buôn người thì tiêu."

"Các anh có tư liệu nào chi tiết hơn về cô ấy không?" Trương Hằng hỏi, mắt dừng lại trên cô gái tóc xanh đang hiện trên màn hình.

Người đàn ông tóc đuôi ngựa quay sang nhìn Waldo.

"Cuối cùng cũng đến lượt tôi rồi à?" Gã nhếch mép cười, vừa lẩm bẩm vừa móc một chiếc USB ra cắm vào máy tính, mở thư mục chứa dữ liệu.

"Gì đây?"

"Là tất cả những gì có thể tìm thấy về cô ấy trên mạng. Bao gồm blog, video Giáng Sinh trên Insta, tên con chó cô ấy nuôi, tên cậu bạn cô thầm mến hồi cấp hai, mã son môi cô hay dùng... Tuy không thể liên lạc trực tiếp, nhưng tôi đã lẻn vào được tài khoản mạng xã hội của cô ấy, dạo một vòng nắm thông tin vẫn không thành vấn đề."

"Những kỹ năng kiểu này tôi có thể học được không?" Trương Hằng cầm lấy USB, chưa vội mở mà quay sang hỏi Waldo.

"Dĩ nhiên." Gã cười hớn hở. "Tôi có hàng chục cách để đột nhập tài khoản mạng xã hội, một số phương pháp còn chẳng cần biết gì về máy tính cũng làm được."

Little Boy bên cạnh hừ mũi khinh bỉ. Ban nãy vì chiêu xử lý đẹp mắt và thái độ hòa giải chủ động của Trương Hằng mà ấn tượng có nhích lên đôi chút, giờ nghe cậu tỏ vẻ hào hứng với trò xâm nhập tài khoản cá nhân, thiện cảm vừa chớm nở đã tụt không phanh.

May mà người đàn ông tóc đuôi ngựa kịp ho khan hai tiếng để cắt ngang: "Ờ... chuyện đó để sau hãy nói riêng, giờ tập trung vào nhiệm vụ trước mắt đã."

Trương Hằng không phản đối. Những kỹ năng kia cậu cần để tiếp tục điều tra vụ việc mười bảy năm trước, nhưng không nhất thiết phải vội vì thời gian trong phó bản vẫn còn dư dả.

Tranh thủ thời gian trên máy bay xem qua hết dữ liệu liên quan đến Lea trong USB. Đến khi máy bay chuẩn bị hạ cánh, trong đầu cậu đã hình thành một kế hoạch tương đối rõ ràng.

"Cậu định giả làm Gaspard?" Người đàn ông tóc đuôi ngựa tròn mắt.

"Phải. Gaspard là người Lea thân thiết nhất hai người quen nhau một năm rưỡi trước trong một nhóm nhạc online, suốt thời gian qua đã gửi cho nhau hàng ngàn email và hàng chục ngàn tin nhắn. Họ xem nhau là bạn thân nhất, mà quan trọng nhất: chưa từng gặp mặt. Nếu chúng ta nói, Lea chưa chắc tin. Nhưng nếu là Gaspard, viện đại một cái cớ, cô ấy sẽ theo chúng ta rời đi."

"Ý tưởng thì hay đấy... nhưng thực hiện hơi căng đấy nhỉ?" Philip theo phản xạ đưa tay gãi đầu. Gã thử tưởng tượng mình đóng vai Gaspard mà phát hoảng chắc chỉ nói được vài câu đã lộ tẩy. Còn đám du kích 01 kia, có khá hơn cũng chẳng là bao.

Trong lúc cả nhóm im lặng suy nghĩ, Trương Hằng lên tiếng: "Tôi sẽ làm."

Waldo suýt nữa phun hết nước chanh ra ngoài. "Cậu á? Cậu là người châu Á còn gì?! Trong nhóm thì cậu là người cuối cùng tôi nghĩ đến đấy."

"Hai người họ có từng đề cập đến chủng tộc trong tin nhắn hay email không?"

"Đợi tí..." Waldo gõ vài từ khóa để tìm kiếm. "Có thảo luận về đời sống xã hội của các nhóm thiểu số và ảnh hưởng lên phong cách âm nhạc... nhưng đúng là chưa bao giờ nói rõ về màu da của bản thân."

"Nhưng cậu không giống người Pháp chút nào! Với lại cậu có hiểu gì về âm nhạc đâu? Nói vài câu là bị lật mặt ngay."

"Tôi biết chơi piano, dù không rành nhạc pop Pháp. Nhưng đừng lo, đến mai thì mấy chuyện đó không còn là vấn đề." Trương Hằng liếc đồng hồ. Đã hơn 20 tiếng kể từ lúc bước vào phó bản. Dựa theo tốc độ thời gian của lần này, chỉ cần đợi thêm khoảng 10 tiếng nữa, cậu sẽ được đưa vào phó bản song song nơi đó, cậu có gần một năm để hòa nhập môi trường Pháp, đồng thời bổ sung mọi kiến thức âm nhạc cần thiết.

Huống hồ, đằng sau còn có nguyên tổ hậu cần là đội du kích 01 hỗ trợ, cần thiết thì kết nối trực tiếp theo thời gian thực cũng không thành vấn đề.

...

Máy bay hạ cánh xuống sân bay Grenoble.

Waldo vươn vai, tiếc rẻ rời khỏi ghế hạng nhất. Sau đó, gã cùng số bán nguyên tố đi làm thủ tục thuê xe; người đàn ông tóc đuôi ngựa ra lấy hành lý; Philip tranh thủ kết nối Wi-Fi xử lý đống công việc tồn lại mấy ngày qua.

Chỉ còn Trương Hằng và Little Boy.

Little Boy rõ ràng chẳng muốn nói chuyện, đeo tai nghe vào rồi lấy máy chơi game ra nghịch.

Điều khiến Trương Hằng hơi bất ngờ là trò Little Boy chơi lại thuộc dạng siêu cổ phải gọi là "đồ cổ" mới đúng.

Tetris Xếp gạch.

Tựa game mini do Alexey Pajitnov người Nga sáng tạo vào năm 1984, nơi người chơi điều khiển các khối gạch hình dạng khác nhau, di chuyển xoay đặt đúng chỗ để hoàn thành từng hàng và ghi điểm. Một thời làm mưa làm gió khắp thế giới.

Tuy nhiên, phiên bản Little Boy đang chơi đã được tinh chỉnh lại. Theo thiết kế gốc, độ khó của Tetris sẽ tăng dần theo thời gian. Nhưng ở đây, vừa khởi động đã là cấp độ khó tối đa các khối gạch rơi xuống như mưa bão. Little Boy tập trung cao độ, ngón tay lướt nhanh như chớp, điều khiển từng khối gạch xoay, kéo, thả đúng vị trí cần thiết.

Rõ ràng trò này đòi hỏi khả năng quan sát, tốc độ tay và tư duy phản xạ cực cao.

Little Boy cầm cự được khoảng hai phút rưỡi, cuối cùng vẫn thua.

"Cho tôi thử được không?" Trương Hằng mở lời.

Little Boy do dự. Phản xạ đầu tiên là định nói "trò này anh chơi không nổi đâu", nhưng nhớ tới lời dặn của người đàn ông tóc đuôi ngựa trước khi rời đi đừng gây chuyện với Trương Hằng nữa cuối cùng chỉ đành miễn cưỡng đưa máy cho cậu.