“Ước gì mình được một dàn yandere harem ‘bao bọc’ thì sướng biết bao!”
Trời lúc này đã chập tối.
Tôi thầm ước như thế trong lòng, khi vừa mới làm xong việc ở hội học sinh, cũng như kham nốt luôn phần của thằng Yoshimasa.
“Hết nói… Bệnh cũ của mày lại tái phát rồi.”
Yoshimasa nhún vai, kèm với một nụ cười gượng.
Hiện giờ, trong phòng hội học sinh chỉ còn có hội trưởng hội học sinh - tôi đây và thư ký tổng - tức thằng Yoshimasa.
“Cái thằng bất lịch sự này, đó đếch phải là bệnh đâu, đó là cả một giấc mơ, cả một hy vọng và hoài bão của tao lận đó.”
“Nói hoài nói mãi, đó chắc chắn là bệnh.”
Nói rồi Yoshimasa bật cười.
“Thường thì người khác hoặc là muốn có bạn gái hoặc là muốn nâng cao thành tích của mình lên, phải chưa? Đồng ý là việc mày tham vọng đến mức muốn có luôn một dàn harem luôn đi, nhưng sao lại phải là Yandere mới chịu hả?”
“Haizz... Yoshimasa à, mày chưa đủ trình để hiểu đâu”
Tôi đưa ngón tay của mình lên và nói “Nghe cho rõ này.”, hệt như tư thế của một giảng viên.
“Yandere là những cô gái có khát vọng rất lớn trong tình yêu, tình cảm của họ dành cho đối phương phải nói là cực kỳ lớn lao, đó là một loại cảm xúc khác bọt hẳn so với đống tình yêu đơn thuần khác.”
“Có lẽ quan điểm của tao với mày khác nhau rồi đây.”
“Nè, nghĩ thử đi, ngoài gái Yandere ra có ai dám bắt nhốt nam chính chưa? Ngoài họ ra còn ai dám đâm người khác chỉ vì ghen tuông chưa?”
“Cái đó mà được gọi là tình yêu á? Thôi bỏ đi, cho dù nó có là tình yêu đi chăng nữa thì... Bộ mày muốn bị nhốt hay bị xiên lắm à?”
“Đúng thế, tao muốn bị vậy đấy.”
“Thần kinh của mày có vấn đề lắm rồi đó.”
“Ôi người bạn của tôi, nếu không bị như thế này thì tốt quá” Yoshimasa lẩm bẩm rồi nhấn vào nút enter.
Có vẻ cậu ta làm xong phần việc hôm nay của mình.
“Thôi thì cảm ơn anh bạn vì đã làm việc chăm chỉ cũng như giúp đỡ thằng này nha, Akira.”
“Thôi, khỏi khách sáo làm gì, tao đâu thể trơ mắt ra nhìn bạn mình gặp khó mà không cứu đâu.”
“Mày hay chiều lòng người khác quá ha? Mà mày nên để dành câu đó cho mấy đứa con gái đi.”
Yoshimasa vỗ vào vai tôi.
Rồi tôi dọn dẹp một chút sau đó đi về cùng với cậu ta.
“Mày biết không, mày đang bỏ phí nhiều thứ lắm đấy.”
Mặt trời sắp sửa đi ngủ, khi cả hai đang trên đường về, Yoshimasa đột nhiên mở lời với tôi.
“Mày hoàn hảo về mọi mặt luôn đó. Mặt thì đẹp, tính tình lại dễ chịu, thành ra mày siêu nổi tiếng với tụi con gái luôn...Chỉ tiếc, anh bạn vẫn chưa có bạn gái vì sở thích quái dị về yandere thôi à.”
“
”Một cô gái tốt nên được hẹn hò với một chàng trai tốt. Cái định kiến này nó không hợp với tao đâu, tao đã bị kiềm hãm quá nhiều rồi, nó nhiều đến mức mà giờ này tao biết luôn vụ bẻ khóa rồi đó.”
“Mày biết tới trò bẻ khóa luôn?”
“À, gần đây tao còn học được mấy trò bẻ khớp các thứ nữa.”
“Giờ mày giống ninja hay cái éo gì luôn rồi!”
Yoshimasa bật cười vì nghĩ rằng những lời nãy giờ của tôi là bốc phét.
Trên đường đi về, tôi và Yoshimasa tạm biệt nhau.
“Ha, tao phải đi hướng này rồi, hẹn gặp mày lại nha, Akira.”
“Được rồi, hẹn gặp mày sau, nhớ về cẩn thân nha!”
“Thật sự đấy, mày nên nói mấy lời đó với tụi con gái đi.”
Yoshimasa nở một nụ cười rồi quay đi.
Tôi đứng trước vạch kẻ dành cho người đi bộ, suy nghĩ vẩn vơ cũng như chờ đèn tín hiệu.
Chủ đề lần này là [Top 100 hành động tuyệt vời nhất của yandere]
Dĩ nhiên mấy cái như [Giam lỏng] phải nằm trong danh sách này rồi, cái làm tôi băn khoăn ở
đây chính là liệu [Bị đâm] có nên nằm trong danh sách không thôi.
Về phần tôi thì cũng muốn nó sẽ nằm trong danh sách nhưng thú thật thì việc này khá khó...
Trong khi bản thân đang mải mê suy nghĩ, tôi nhìn thấy có một ông cụ đang cố băng qua đường.
Ngước lên nhìn để xem đèn tín hiệu đã chuyển sang màu xanh chưa, rõ ràng nó vẫn đang hiển thị màu đỏ cơ mà.
Và có một chiếc xe tải đang đi về hướng của ông ấy.
Tôi lập tức phi đến chỗ ông cụ, chiếc xe đang ở rất gần ông rồi. Hít một hơi thật sâu, tăng tốc, tôi tự đánh lừa bản thân rằng “bố là người sắt, dăm ba chiếc xe này có là gì, nên cứ chạy đi, đừng nghĩ nhiều làm chi cho khổ”.
Tôi ôm lấy ông cụ trong vòng tay của mình, nhưng chiếc xe tải vẫn lao đến mà không có dấu hiệu dừng lại, thậm chí nó còn đang tăng tốc lên nữa.
Tôi trượt dài và nằm ra vỉa hè cùng với ông lão đang ôm trong tay.
“Phù, ông có bị làm sao không ạ?”
Có vẻ bất ngờ trước hành động của tôi, ông đứng dậy và bật cười lên.
“Hohoho.”
Ông phủi hết bụi trên đồ của mình.
“Hmm, ta định cho cậu chuyển sinh đó, có điều ta không ngờ cậu đã vượt qua được tình huống đó mà vẫn bình an vô sự.”
“??? Uhm, ông có bị làm sao không ạ, có phải đầu của ông va vào chỗ nào rồi không?”
“Hmm, này đừng nghĩ rằng đầu người khác có vấn đề chỉ vì họ nói mấy câu kỳ lạ chứ!”
“Nhưng...”
“À, phải rồi. Đáng lẽ ra ta phải giới thiệu bản thân trước cái mới phải chứ.”
Khi ông cụ vừa vỗ tay một cái, mọi thứ xung quanh gần đều dừng lại.
“Xin tự giới thiệu ta đây chính là thần, rất vui được gặp cậu, Akira Endo.”
“...”
Tôi liếc nhìn cảnh vật xung quanh mình.
Mọi thứ đều như đang đóng băng lại vậy.
Con người, xe cộ, đèn tín hiệu hay thậm chí là chim chóc đều đang đứng im.
“Thật ra thì ta định để chiếc xe tải đó đâm vào chàng trai tốt bụng nào cứu mình, rồi sau đó sẽ cho họ được chuyển sinh sang thế giới khác. Nhưng thú thực thì ta không nghĩ sẽ có người sống sót qua được cơ. Người bình thường thì không ai có thể sống sót trong hoàn cảnh đó đâu.”
Tôi hỏi ông cụ trong lúc ông vẫn đang cười.
“Ông đang diễn flashmob à.”
“Cậu vẫn giả ngu trước mấy thứ bất thường này à? Tốt thôi, nếu cậu nghĩ đây là mơ thì cũng chẳng sao cả.”
“Akira Endo”
Ông cụ gọi tên của tôi.
“Hãy ước một điều đi. Ta đã thất bại trong việc đưa cậu sang một thế giới khác, nhưng quyết tâm của cậu đã khiến bản thân thấy nên ban cho cậu một điều ước. Cậu có muốn ước mơ nào của mình trở thành hiện thực không? Cậu muốn sự giàu sang hay là một người bạn đời đây?”
Tôi lập tức trả lời mà không do dự.
“Xin ông hãy cho con một cơ hội để gặp được một cô gái yandere đi ạ.”
“...Hmm?”
“Xin hãy cho con một cô hội để gặp một cô gái yandere đi ạ, hay là cho con cơ hội để gặp nhiều cô gái yandere luôn đi. Nếu đây thật sự là mơ làm ơn hãy cho con một dàn harem yandere trước khi đánh thức con dậy đi.”
“Cậu luôn nhất mực hướng đến yandere nhỉ?”
“Đứng rồi đó thưa ông, xin hãy cho con gặp họ đi.”
“Sợ thật đấy… Ừ, ừm, hiểu rồi. Ta đã nhìn vô tương lai của cậu một chút rồi đó, cậu sẽ gặp nhiều rắc rối với họ lắm đấy biết không? Yandere cậu nhắc đến là kiểu con gái có ham muốn chiếm hữu rất mạnh. Và giấc mơ về một dàn harem yandere của cậu sẽ có nhiều mâu thuẫn lắm đấy.”
“Con không phiền đâu ạ, con sẽ trở thành chủ nhân của bọn họ.”
“Chà, nếu định đi xa đến mức đó thì tôi cũng không cản cậu làm gì nữa. Còn giờ thì...”
Trước khi nhận ra, ông cụ đã lấy ra một sợi chỉ đỏ từ ngón út của tôi và nối nó với mấy cọng chỉ đỏ khác từ hư không.
Rồi chúng dần biến mất trong không khí.
“Rồi đó, cậu sẽ được gặp gỡ với rất nhiều cô gái yandere khác nhau. Chúc cho cuộc sống của cậu được thuận buồm xuôi gió... À mà, ráng sống sót nha, cậu bé.”
Ông cụ vỗ tay thêm một lần nữa thì thời gian tiếp tục trôi đi như đã từng.
Cùng lúc đó, ông lão cũng biến mất theo.
“...Này chỉ là mơ thôi phải không...?”
Tôi trở về nhà, trong đầu hãy còn những khúc mắc khó diễn tả nổi.
-----------
Ít lâu sau.
Tôi trở về nhà và được cha của mình chào đón.
“Oh, con về rồi à, Akira”
“Vâng, con về rồi đây.”
“Hơi đường đột xíu, nhưng ba cần con giữ nguyên bộ đồng phục này.”
“...?”
Tôi nhìn vào cha mình, rồi ông ấy nói thêm.
“Con biết đấy, gia đình mình lúc nào cũng chỉ có hai người thôi, phải không? Mẹ của con cũng mất khi con còn nhỏ rồi.”
“Đúng là thế... Đừng nói với con là bố định tái hôn nha?”
“Ừ thì, hôm nay cũng là ngày họ sẽ chuyển đến!"
Điều này khiến tôi suýt bật ngửa vì bất ngờ, nhưng nhà có thêm thành viên thì càng tốt chứ sao.
“Chuyện tốt, chuyện tốt, con chúc mừng ba.”
“Cảm ơn con trai của bố, vậy thì hai ta đợi họ ở đây nha, một lát nữa thôi họ sẽ tới. À mà nói luôn, bố sẽ có một chuyến du lịch vòng quanh thế giới với cô vợ mới này đấy.”
Tôi chớp mắt một cái.
“Con sẽ nhớ ba nhiều lắm, nhưng nếu ba thấy hạnh phúc thì con cũng không có ý kiến gì thêm.”
“Con đúng là một đứa con trai ngoan của ba mà... sẽ thật tốt nếu như con không bắt đầu nói về mấy cái harem yandere ấy.”
“Vậy thì, nếu ba tái hôn thì con phải ở nhà một mình à?”
“Bây giờ con cứ bỏ qua ba đi---Ừm thì, sẽ không sao đâu. vợ mới của ba cũng có một đứa con gái riêng. Con sẽ sống chung với cô bé ấy trong quãng thời gian ba đi du lịch.”
“Con hiểu rồi, hẳn là sẽ vui lắm đây.”
Ba tôi bật cười rồi nói.
“Ba biết ngay con sẽ nói như vậy mà, nhóc đó có vẻ khá khó tính đấy, nhưng ba nghĩ con sẽ ổn thôi ha. Con vẫn sẽ cười và hạnh phúc nếu bị đâm mà, phải không?”
“Thì...ừm.”
Mình sẽ bị đâm thiệt à?
“À, ba cũng thấy ảnh của cô nhóc rồi đấy. Xinh lắm nha, có điều hoàn cảnh gia đình của con bé khá là phức tạp.”
“Con hiểu rồi.”
“Ừm, con vẫn sẽ ổn mà, phải không?”
“Tất nhiên rồi, ba nghĩ con là ai chứ.”
“...”
“...”
“Này, thực sự con sẽ không sao chứ? Ba biết bản thân có hơi đường đột, nhưng con cũng nên biết điều quan trọng nhất với ba vẫn sẽ là đứa con trai duy nhất của mình.”
“Không sao đâu ba, đó cũng là mong ước bấy lâu của con mà.”
“Tấm lòng bao dung của con lớn thật đó.”