“Nếu bạn làm gì sai, thì bạn phải xin lỗi.
"Đó là phép lịch sự cơ bản. Không phải tôi không được dạy điều này từ nhỏ — dù tôi không nhớ rõ là do giáo viên, bố mẹ, ông bà, hay một ông lão nào đó dạy mình, nhưng chắc chắn có người đã nghiêm túc chỉ bảo tôi bài học đó.
"Nhưng đồng thời, tôi cũng được dạy rằng:
‘Nếu mọi chuyện có thể giải quyết chỉ bằng một câu "xin lỗi", thì cảnh sát đã chẳng cần tồn tại.’
“Dĩ nhiên, với tư cách là con trai cả của một gia đình toàn cảnh sát, chắc cậu sẽ phản đối kịch liệt câu khẩu hiệu đó.
“Nếu mọi chuyện có thể giải quyết chỉ bằng "xin lỗi", thì nhà cậu sẽ mất kế sinh nhai — mà nói thật, cái quan niệm rằng công việc cảnh sát chỉ gói gọn trong việc bắt giữ tội phạm cũng khá thiển cận đấy.
“Đôi khi trong phim hình sự, ta vẫn thấy cảnh sếp dọa: "Tao sẽ đày mày xuống trung tâm cấp bằng lái xe!"... Ngay cả tôi cũng thấy câu đó đáng phải xin lỗi.
“Xét cho cùng, đó cũng là một công việc cực kỳ quan trọng, phải không?
“Nếu xã hội này có mười triệu cảnh sát mà chỉ lo cấp bằng lái xe, chẳng phải sẽ là một thiên đường hòa bình sao — Hửm?
“Nhật Bản không có tới mười triệu cảnh sát?
“‘Một người trên mười là cảnh sát á? Đây đâu phải Công quốc Monaco?’ – Cậu thắc mắc?
“Monaco có gì sai? Bên đó còn yên bình hơn Nhật nhiều.
“Tuy nhiên, trật tự xã hội tuyệt vời của họ phần lớn nhờ hệ thống camera an ninh phủ khắp đất nước — đúng vậy, an ninh.
“Phòng ngừa tội phạm cũng là nhiệm vụ của cảnh sát mà — à, chủ đề lan man sang quốc tế rồi, nhưng vì tôi đã đạt được kết luận mong muốn, nên chắc không cần xin lỗi đâu
“Không cần phải nói ‘xin lỗi’.
“Một sự ân xá cho giấy phép đó — hay gọi là "giấy phép" bởi người ta "cho phép" vì "lợi ích" của họ?
“Dù tôi có gọi đó là thiên đường, thì cũng chỉ là lý tưởng hóa thôi — thực tế mà nói, nếu ai đó bảo tôi: "Nếu mọi chuyện có thể giải quyết chỉ bằng 'xin lỗi', thì cảnh sát chẳng cần tồn tại", tôi sẽ cố tình phản kháng mà không chịu xin lỗi đâu.
"Đến giờ, tôi vẫn không muốn xin lỗi.
"Và điều đó càng khiến tôi không muốn xin lỗi hơn.
"Xét cho cùng, mọi chuyện đâu có giải quyết được chỉ nhờ một câu 'xin lỗi', phải không? Vậy thì xin lỗi cũng vô nghĩa thôi — à không, thực ra đây là chủ đề quen thuộc rồi.
"Có đầy trường hợp thay vì được giải quyết bằng lời xin lỗi, thì việc xin lỗi lại khiến mọi thứ tồi tệ hơn — tôi chắc cậu cũng từng trải qua những tình huống như vậy.
"Những trường hợp không phải từng trường hợp cụ thể.
"Có kiểu xin lỗi vì tin rằng mình sai, và có kiểu xin lỗi để mong được tha thứ, nhưng thực ra, có lẽ khái niệm ấy luôn nằm ở khoảng giữa hai thứ đó — vì tin mình sai nên mong được tha thứ, rồi mới xin lỗi.
"Mọi chuyện không thể giải quyết bằng 'xin lỗi', nên tôi sẽ nói, 'xin bỏ qua cho'.
"Nhưng nếu không thể thỏa thuận kiểu đó, thì chẳng phải bản chất con người là sẽ nghĩ rằng chẳng có lợi gì khi nhượng bộ và xin lỗi hay sao?
"Nếu cậu cho rằng những tính toán như 'lợi ích' và 'thỏa thuận' không phù hợp với hành vi xin lỗi, thì có lẽ câu 'ối, xin lỗi' bật ra tự nhiên khi cậu vô tình va vào ai đó trên hành lang hay giẫm lên chân người ta mới chính là lời xin lỗi chân thành nhất.
"Dù vậy, đó cũng là sự thật.
"Một lời xin lỗi không chút dè dặt là thứ dễ được tha thứ nhất mà không cần đắn đo — một lời xin lỗi hình thức cuối cùng chỉ cầu xin sự tha thứ hình thức.
"Dù cậu có muốn bỏ qua đi nữa, điều đó cũng không được chấp nhận.
"Tha thứ cho một người cũng khó khăn y như việc xin lỗi họ vậy, phải không?
"Nên tôi sẽ không xin lỗi.
"Và cũng sẽ không tha thứ."
Monaco có một lực lượng cảnh sát đông đảo và hiệu quả, với tỷ lệ cảnh sát trên đầu người rất cao, góp phần tạo nên danh tiếng là một trong những quốc gia an toàn nhất thế giới. Cứ 100 công dân ở Monaco thì có 1 cảnh sát Có một câu chơi chữ với 逸れる (soreru - lạc đề) với それ (sore - điều đó) 『免状』(menjou - 'giấy phép') được thêm kính ngữ 『御』(go) thành 『御免状』(gomenjou) - vừa là 'giấy ân xá', vừa đồng âm với 『御免』(gomen - 'xin lỗi'). 『免許』(menkyo - 'giấy phép') dùng chung chữ Hán (kanji) với: → 『免じて』(menjite - 'vì lợi ích của họ') → 『許す』(yurusu - 'tha thứ') (Tác giả khéo léo đan xen nghĩa "cấp phép" và "sự bao dung" qua cùng một từ gốc!) 『すみません』(sumimasen) - vừa là 'xin lỗi', vừa có thể hiểu theo nghĩa đen là 'chưa xong' (済みません). Thế nên mới có câu chơi chữ: 'Không thể giải quyết bằng "xin lỗi" ư? Vậy tôi sẽ nói "việc này chưa xong"!'